Chương 1686. Đào được đồ
“Ngươi đang đào cái gì?” Hàn Sâm thầm nghĩ, với tình huống hiện tại của mình, cho dù muốn cướp cũng không có cơ hội, tố chất cơ thể hơn một vạn, ở Tí Hộ Sở thứ tư chẳng là cái thá gì cả.
Ở trong Tí Hộ Sở thì lại không sử dụng được chiến giáp gen, làm sao hắn có thể giành đồ với Cửu Mệnh Huyết Miêu được chứ. Cũng may hắn có tháp Thiên Mệnh, nên cũng không hoảng sợ lắm.
“Ta chỉ biết bên trong có đồ tốt, cụ thể là cái gì thì không biết, nếu ngươi cùng hỗ trợ, đồ đào ra được thì sẽ tính ngươi một phần.” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói.
“Ngươi không biết bên trong có cái gì thì làm sao biết được là đồ tốt?” Hàn Sâm không tin lắm hỏi.
“Hì hì, chắc hẳn ngươi đã biết một số chuyện, nơi được gọi là di tích
Thần này, trên thực tế cũng chính là di tích của Tinh tộc, ta chỉ biết ở đây có thể có đồ tốt của Tinh tộc, cụ thể là cái gì thì đào ra mới biết
được.” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói.
Hàn Sâm thế mới biết, hóa ra nơi này là một vùng di tích Thần, khó trách thoạt nhìn có chút kỳ lạ.
an”
“Được, chúng ta cùng nhau đào, đồ này tính ta một phần.” Hàn Sâm nói xong thì đi đến cạnh Cửu Mệnh Huyết Miêu cùng đào mộ, trong lòng thầm nghĩ: “Trước đây nó cũng không biết ta sẽ tới nơi này, không thể từ lúc bắt đầu thì đã tính kế ta, hơn nữa ta cũng không có thù oán gì với nó, nó cũng không có lý do gì để hại ta nhỉ?”
Một người một mèo hợp sức đào mộ, ngôi mộ nhìn có vẻ giống như một đống đất nhỏ, nhưng lại vô cùng rắn chắc, với tố chất cơ thể của Hàn Sâm, cầm Thái A Kiếm thì một lần cũng chỉ có thể đào ra một ít đất cát.
Đất mộ ở đây giống như cát sắt, rất khó để đào xuống, Hàn Sâm đào một hồi lâu, trên trán đã đổ mồ hôi, nhưng chỉ mới đào xuống không đến một mét.
“Đất ở đây có vấn đề, sẽ không phải là bảo vật gì chứ?” Hàn Sâm vừa đào vừa nói.
Cửu Mệnh Huyết Miêu nói: “Kỳ thật đất cát tinh của Tinh tộc cũng chỉ là một số nguyên liệu tinh thể đã không thể sử dụng nữa nên bị nghiền thành cát mà thôi, đã không còn giá trị sử dụng gì nữa.”
Hàn Sâm vừa đào vừa hỏi: “Làm sao ngươi biết trong ngôi mộ này có đồ tốt? Ta thấy những ngôi mộ ở đây đều gần giống như nhau, ngôi mộ này cũng không có chỗ nào đặc biệt.”
“He he, bởi vì ta là Cửu Mệnh Huyết Miêu, ngươi yên tâm đào đi, bên trong chắc chắn có đồ.” Cửu Mệnh Huyết Miêu cười nói.
Nhưng đào thêm một lúc, Hàn Sâm cảm thấy có gì đó sai sai, dường như bên tai nghe thấy có âm thanh kỳ lạ nào đó.
Dừng lại tập trung nghe một chút, dường như cũng chỉ là tiếng gió, ngoài ra thì cũng không còn âm thanh nào đặc biệt nữa.
“Lão Miêu, ngươi có nghe thấy tiếng gì không?” Hàn Sâm hỏi Cửu Mệnh Huyết Miêu ở bên cạnh.
“Có tiếng gì đâu?” Cửu Mệnh Huyết Miêu ngẩng đầu nghiêng tai thử lắng nghe, nhưng không phát hiện được gì, tiếp tục đào xuống.
Hàn Sâm thử nghe lại, quả thật cũng không nghe thấy tiếng gì, đành phải tiếp tục đào xuống, mất cả nửa ngày thì bọn họ mới đào ra một cái hố to có đường kính gần hai mét, sâu hơn ba mét, cuối cùng cũng nhìn thấy phía dưới dường như có thứ gì đó.
Hàn Sâm cảm thấy phía dưới là một khối gì đó cứng rắn, gạt đất cát tinh ở phía trên ra, ngay sau đó lộ ra một tấm kim loại to bằng bàn tay.
Nhìn từ phần lộ ra đầu tiên thì có chút giống như chế phẩm bằng bạc, trên đó có khắc một vài chữ, Hàn Sâm cũng không nhìn ra được đó là chữ gì, không phải loại văn tự nhân loại cổ đại mà Tinh tộc sử dụng.
“Ngơ ra đó làm gì, tiếp tục đào đi, đào thứ này ra hoàn toàn.” Cửu Mệnh Huyết Miêu thấy Hàn Sâm đang thờ người ra, bèn vừa đào vừa thúc giục.
Hàn Sâm đào xuôi theo hai bên tấm kim loại, không mất bao lâu thì đã đào ra cả tấm kim loại ra ngoài. Đó là một tấm kim loại màu bạc hình vuông các cạnh khoảng bốn mươi centimet, trên tấm kim loại được khắc đầy chữ, chỉ tiếc Hàn Sâm lại không nhìn ra được chữ nào.
Không biết tấm kim loại này dày đến cỡ nào, phần phía dưới vẫn bị chôn vùi trong đất cát, phần lộ ra đã dày gần năm centimet.
Nhìn thấy quả nhiên có đồ, hơn nữa không phải loại đồ khiến người khác không thoải mái giống như quan tài, tâm trạng của Hàn Sâm tốt hơn rất nhiều, tiếp tục ra sức đào xuống.
Nhưng càng đào xuống, càng cảm thấy không đúng lắm, đó không phải là tấm kim loại, mà là một hình hộp chữ nhật, Hàn Sâm và Cửu Mệnh Huyết Miêu đã đào xuống gần nửa mét, thế nhưng vẫn chưa đào hết khối kim loại ra.
“Lão Miêu, rốt cuộc đây là thứ gì? Không phải là quan tài chứ? Có quan tài được dựng thẳng đứng như vậy sao?” Hàn Sâm cảm thấy nghỉ ngờ, không nhịn được lại hỏi thêm một câu.
“Đây không phải quan tài, Tinh tộc không lưu hành việc chôn cất, càng không có thứ gọi là quan tài, đó là món đồ mà chỉ nhân loại các ngươi mới dùng.” Cửu Mệnh Huyết Miêu đáp.
“Không phải quan tài, vậy sao lại được chôn trong mộ? Rốt cuộc đây là thứ gì?” Hàn Sâm lại hỏi.
“Ai nói với ngươi đây là mộ?” Cửu Mệnh Huyết Miêu liếc hắn một cái, tức giận nói.
“Không phải mộ? Vậy đây là cái gì?” Hàn Sâm hơi sửng sốt.
“Đây là căn cứ nuôi cấy thực vật của Tinh tộc.” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói.
“Căn cứ nuôi cấy thực vật?” Hàn Sâm há to miệng, khá khó tin rằng nơi này không phải mộ mà là căn cứ nuôi cấy thực vật gì đó.
“Đừng nhiều lời như vậy, nhanh chóng đào thứ này ra xem xem rốt cuộc nó là cái gì.” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói.
Cửu Mệnh Huyết Miêu cũng không biết đây rốt cuộc là thứ gì, Hàn Sâm đành phải tiếp tục đào cùng với nó.
Độ dài của khối kim loại này thật đúng là kinh người, một người một mèo đào xuống ba bốn mét, thế nhưng vẫn không thể đào khối kim loại này lộ ra hoàn toàn.
“Nó hơi lắc lư rồi, có vẻ sắp đào ra, cố thêm một chút nữa.” Cửu Mệnh Huyết Miêu dùng móng vuốt đẩy khối kim loại, cuối cùng khối kim loại vấn luôn bất động cũng lắc lư một chút.
Hàn Sâm không có gì để nói, đã đào lâu như vậy, không đào ra được thứ gì tốt một chút thì đúng là thiệt thòi.
Hai tiếng nữa lại trôi qua, rốt cuộc khối kim loại cũng được đào ra hoàn toàn, khối kim loại nghiêng đổ xuống hố sâu do bọn họ đào ra, tựa vào vách hang.
Một khối kim loại to lớn có chiều dài khoảng năm sáu mét, rộng khoảng bốn mươi centimet và cao khoảng bốn mươi centimet, trọng lượng rất kinh người, hơn nữa trên mỗi mặt đều được khắc rất nhiều chữ.
Hàn Sâm thử khiêng lên thử, vô cùng nặng, với tố chất cơ thể của hắn mà cũng chỉ có thể miễn cưỡng khiến nó nhúc nhích.
Hàn Sâm cảm thấy hơi kỳ lạ, cho dù nơi này thật sự giống như lời Lão Miêu nói, là một căn cứ nuôi cấy thực vật, kỳ thật trong mỗi phần mộ đều là một loại thực vật, vậy thứ mà bọn họ đào ra nên là một thứ tương tự như hạt giống mới đúng, sao lại có thể đào ra một khối kim loại lớn như vậy, quả thực trông giống như một cái xà nhà.
Nhưng chuyện đã đến nước nước này, Hàn Sâm cũng chỉ có thể cùng với Lão Miêu khiêng khối kim loại này ra ngoài trước rồi nói sau.
Hàn Sâm và Lão Miêu một trái một phải hộ sức ôm khối kim loại lên tựa như ôm một thân cây, cùng bay lên, chậm rãi mang khối kim loại ra khỏi hố sâu.
“Cuối cùng cũng đào ra được rồi!” Sau khi bay ra khỏi hố sâu, Hàn Sâm và Lão Miêu vứt khối kim loại lên mặt đất, Hàn Sâm lau mồ hôi trên trán, nhưng vào giây tiếp theo lại dừng lại ở đó.
Không biết từ lúc nào, ở xung quanh có thêm nhiều ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và Lão Miêu.
Hết chương 1686.