Chương 214: Hoặc là thần phục, hoặc là chết
Vân Phi Dương ngồi trong động phác hoạ trận nhãn cuối cùng.
Ông!
Một trận pháp ước chừng rộng hai, ba trượng nháy mắt bao phủ nửa sơn động. Sau đó quang mang tán đi, trận pháp ẩn nấp trong vô hình.
Trận nhãn hạch tâm là tổ hợp từ mười khỏa tam phẩm tinh hạch, hơn hai mươi khỏa Nhị phẩm tinh hạch phụ trợ, sau khi trận pháp hình thành, toàn bộ tinh hạch bạo phát năng lượng, cường độ vô cùng mạnh mẽ.
Đây tuyệt đối là đại thủ bút.
Phải biết.
Vẻn vẹn lấy giá trị tinh hạch tính, chí ít cũng phải trên 30 vạn.
Tinh hạch mặc dù trân quý, nhưng chung quy có thể thu hoạch được.
Thế nhưng hung thú phong hệ ngũ phẩm lại cực khó gặp, đừng nói 30 vạn, cho dù có tinh hạch giá trị một triệu, Vân Phi Dương cũng dám lấy ra dùng!
Trận pháp hình thành.
Vân Phi Dương nói:
- Ngươi núp trong bóng tối đừng đi ra, ta đi dẫn dụ đầu Bạch Hổ kia.
- Vâng.
Thần Thần nói:
- A nông, người phải cẩn thận.
Vân Phi Dương cười nói:
- Không có chuyện gì.
Thần Thần thiên chân vô tà nói:
- Ta nói, người cẩn thận một chút đừng để đầu Bạch Hổ đánh thành đầu heo.
Phù phù.
Vân Phi Dương ngã nhào trên đất.
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ Ngũ phẩm tiêu sái bước chậm giữa khu rừng.
Bởi vì nó tán phát khí tức quá mạnh, rất nhiều hung thú cấp thấp đã sớm cụp đuôi chạy trốn.
- Hắc!
Vân Phi Dương từ chỗ tối nhảy ra.
- Rống!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ bỗng nhiên xoay người, con ngươi lấp lóe quang mang u ám.
- Theo đuổi ta đi!
Vân Phi Dương rất tiện hô một tiếng, giẫm quỷ bộ chạy trốn. Một khắc này, hắn triển khai toàn bộ tốc độ, một trận cuồng phong xoáy lên.
Nói thật.
Loại tốc độ này của Vân Phi Dương trong mắt Võ Giả đã rất nhanh.
Nhưng đối với Hổ thứ quá chậm.
Con ngươi to lớn, lấp lóe vẻ xem thường nhân tính hóa, nhẹ nhàng bước ra chân trước đạp trên mặt đất, Phong hệ Linh lực dưới chân như hỏa diễm chập chờn.
Xoát.
Đột nhiên, đầu hổ thú này hóa thành một đạo quang mang xanh trắng, lấp lóe giữa rừng núi đuổi theo.
- Con mẹ nó!
Vân Phi Dương phi nước đại nhưng cũng không quên dùng Linh niệm dò xét, lúc này hắn thấy tốc độ cực nhanh của đối phương, sắc mặt đột nhiên đại biến, còn tốt hắn có chuẩn bị mà đến, nếu như thình lình bị phát hiện, xác định hắn không có đường nào trốn!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ dùng tốc độ chứng minh là Phong hệ hung thú hiếm thấy!
Vẻn vẹn mấy hơi thở.
Lúc đầu một người một thú duy trì khoảng cách năm dặm, lúc này đã bị rút ngắn đến 50 trượng.
Dựa theo tốc độ như thế.
Sau một khắc có thể đuổi kịp.
Cũng may.
Vân Phi Dương đã chạy đến trước sơn động, trực tiếp chui vào.
Rống!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ xông lại vồ hụt cũng chui vào trong động.
Ông!
Chân trước nó mới vừa đi vào, trận pháp che giấu trong không khí lập tức bạo phát, hiển lộ ra lưu quang mơ hồ.
Hung thú hung mãnh.
Nhưng chỉ số thông minh rõ ràng không đủ!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ thuận lợi bị vây trong trận, nó phẫn nộ vung chân trước tấn công tứ phía, lại không cách nào rung chuyển trận pháp!
Chỗ sâu trong sơn động, Vân Phi Dương ngồi sát vách, thở từng ngụm, trên mặt hắn lúc này mồ hôi lạnh đã chảy ròng.
Vừa rồi thực sự quá mạo hiểm.
Nếu như chạy chậm một bước, rất có thể sẽ mất mạng.
- Còn tốt, còn tốt.
Vân Phi Dương vỗ ngực, âm thầm may mắn.
- A nông.
Thần Thần từ biên giới cửa trận pháp chui qua, hưng phấn nói:
- Nhanh bắt đầu đi.
- Làm gì?
- Cùng nó ký kết khế ước.
- ...
Vân Phi Dương sụp đổ.
- Đầu hung thú này hiện tại bị nhốt trong trận pháp, khẳng định đang nổi giận, ta đi kết khế ước, nhất định sẽ bị nó đánh chết.
- Đúng há.
Thần Thần nâng cằm nói:
- Chờ nó mệt mỏi, ngươi lại tiến hành.
Vân Phi Dương liếc nàng một cái, nói:
- Ngươi cho rằng, khế ước ký kết rất dễ dàng sao?
Ong ong!
Đột nhiên, trận pháp run lẩy bẩy, có tùy thời khả năng băng liệt.
Mạnh như vậy?
Trong lòng Vân Phi Dương cả kinh, lúc này đi qua ngồi trên mặt đất, Linh niệm trong nháy mắt dung nhập vào trận pháp, bắt đầu gia cố.
Không thể không nói.
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ mạnh mẽ vô cùng, trận nhãn được cấu tạo từ Linh hạch có khả năng bị phá vỡ.
Bất quá.
Linh niệm của Vân Phi Dương siêu cường, cũng không phải để trang trí.
Linh niệm của hắn hóa thành mấy chục đạo dung nhập trong trận pháp, mỗi một sợi dung nhập vào trận nhãn, gia cố trận pháp đến cường độ cao hơn.
Hắn gia cố trận pháp càng thêm chắc chắn, cho nên dù Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ bên trong tấn công như thế nào, cũng không cách nào rung chuyển.
Trời sáng.
Thần Thần ngủ say tỉnh lại, quơ cái đuôi nhỏ, lười biếng đứng lên, há miệng nuốt một khỏa tinh hạch trên mặt đất vào bụng.
Tiểu gia hỏa ngủ một giấc thật ngon.
Vân Phi Dương thì lại đau khổ vạn phần. Giờ phút này, hắn vẫn xếp bằng trước trận, Linh niệm dung nhập vào đó không ngừng gia trì đại trận.
Bên trong.
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ phẫn nộ không có dự định dừng công kích.
Đại Lang Cẩu đột nhiên bị nhốt trong lồng cũng sẽ giãy dụa, huống chi một đầu Ngũ phẩm hung thú.
Đáng tiếc.
Loại giãy dụa này không có kết quả.
Linh niệm của Vân Phi Dương yêu nghiệt cỡ nào, linh niệm không ngừng gia cố trận pháp, trận pháp giờ như tường đồng vách sắt.
- Lốp bốp.
Trong động, Thần Thần hóa thành Tiểu La Lỵ, tay chân vụng về nhóm lửa, sau đó bắt một con gà rừng lên.
Vân Phi Dương một lòng gia cố trận pháp, hắn cũng không niết, nếu chắc sẽ trực tiếp ngã trên mặt đất, bởi vì tiểu gia hỏa ngay cả lông gà cũng chưa nhổ một cọng, cứ bắt nguyên con đưa lên nướng!
Mất một lúc.
Hỏa diễm đốt cháy lông gà, sơn động bốc lên khói trắng cuồn cuộn.
- Khụ khụ.
Thần Thần vẫy tay, từ trong động đi ra.
Trên gương mặt trắng nõn đầy tro bụi, nó giơ lên con gà đã bị nướng đen, chu mỏ nói:
- Rõ ràng rất dễ nha.
Mặt trời mọc, mặt trời lặn, một ngày đi qua.
Vân Phi Dương còn đang gia trì trận pháp, Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ trong đó cũng không có từ bỏ, không ngừng công kích, nhưng lực kình yếu đi không ít.
Cho đến ngày thứ ba bị nhốt, nó mới tinh bì lực tẫn dừng lại.
Hô.
Vân Phi Dương thở dài một hơi.
Ba ngày không ngừng dùng Linh niệm khống chế trận pháp, là một loại khảo nghiệm to lớn, nếu có chút sai lầm, trận pháp sẽ bị phá vỡ.
- Thần Thần.
Hắn hô một tiếng.
Bịch.
Thần Thần hóa thành La lỵ, vuốt mắt mơ hồ hỏi:
- Hả?
Dát.
Vân Phi Dương trợn mắt.
Bởi vì, khuôn mặt tiểu ny tử xám đen, xem ra rất chật vật, rất hoạt kê.
Ba ngày qua.
Thần Thần đang tự học thịt nướng, thủy chung không học được, mới rơi vào kết quả như vậy.
Vân Phi Dương không có hỏi nguyên do, vội vàng nói:
- Đưa Linh niệm ngươi cũng dung nhập vào trận pháp, bạo phát khí tức lục phẩm Hoàng giả kia hù dọa nó.
- Hắc hắc, tốt!
Thần Thần nhảy qua, duỗi ra tay nhỏ, dán trên trận pháp.
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ quá mệt mỏi, nằm rạp trên mặt đất nghỉ ngơi.
Linh niệm Thần Thần từ bên ngoài xông vào, bỗng nhiên bạo phát chín khỏa tinh hạch, trong trận hiện ra khí tức cường đại có thể so với Vũ Hoàng!
Xoát!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ mở mắt, con ngươi lấp lóe vẻ e ngại.
Hoàng giả khí tức của Thần Thần kích thích tâm linh nó thật sâu, khiến thân thể nó run rẩy phục trên đất, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Cơ hội tốt!
Linh niệm Vân Phi Dương vô hình xông vào, thẳng vào Thức hải Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, cưỡng ép tiến hành ký kết khế ước!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ rùng mình một cái, nhưng trở ngại tâm linh bị khí thế Thần Thần chấn nhiếp, tinh thần lại cực độ suy yếu, căn bản không có cách chống lại Linh niệm áp bách kia.
- Hoặc là thần phục, hoặc là chết!
Thanh âm Vân Phi Dương vang lên trong thức hải Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, ẩn chứa lực chấn nhiếp cường đại!
- Rống!
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ bỗng nhiên đứng lên, phát ra tiếng gầm rú bất khuất.
Trang 107# 2