Chương 262: Tự ngược tu luyện
Vân Phi Dương xuất ra dược tài, tên Kim Diệp Thảo chấn kinh đại sư giám định, vì nó đạt đến tứ phẩm cao cấp!
- Vân thiếu hiệp.
Sau khi có kết quả, Tương Cần hỏi:
- Ngươi gửi bán, hay trực tiếp bán đứt?
Vân Phi Dương cười nói:
- Ngươi thấy thế nào?
Tương Cần cười nói:
- Bằng vào lập trường bán đấu giá mà nói, ta hi vọng ngươi có thể bán đứt, như vậy chúng ta mới có thể thu thêm được nhiều hơn.
Vân Phi Dương cười hỏi tiếp.
- Ngươi tính mua bao nhiêu?
Tương Cần giơ lên năm ngón tay.
- Năm mươi vạn lượng.
Nhiều như vậy?
Vân Phi Dương nao nao.
Tương Cần nói:
- Không dối gạt Vân thiếu hiệp, Kim Diệp Thảo này là dược thảo Kim hệ cực kỳ hiếm thấy, rất được võ giả tìm kiếm.
"A."
Vân Phi Dương hỏi:
- Bụi dược liệu này ba ngày sau lấy ra đấu giá được không?
- Tự nhiên được.
- Vậy bán đứt đi.
Hắn không lựa chọn gửi bán, chủ yếu vì chỉ dùng dược tài đầu tiên đến dò đường, nhìn ngày sau xem năng lực bán đấu giá của Thôi gia thế nào. Nếu có thể bán được giá cao, vậy hợp tác sau cũng không muộn.
- Vân thiếu hiệp rất sảng khoái a.
Tương Cần sai người lấy hợp đồng, Vân Phi Dương nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp ấn dấu tay xác nhận.
Vân Phi Dương thu năm mươi vạn lượng, cũng không do dự trực tiếp rời đi.
- Ca!
Thôi Băng Duệ theo phía sau, cười xấu xa nói:
- Trời tối rồi, chúng ta đi tửu lâu ăn một bữa cơm đi.
Tên này đã sớm tính toán tốt, chuẩn bị dẫn Vân Phi Dương đi trăng hoa một hồi, từ đó bồi dưỡng cảm tình.
Nhưng.
Vân Phi Dương lại từ chối.
- Hôm khác đi, ta về học phủ trước.
Nói xong, một mình rời đi.
"Ây..."
Thôi Băng Duệ có chút cứng ngắc, nghĩ thầm, không phải mình nói không đủ trực tiếp chứ.
Vân Phi Dương trở lại Tây Uyển Cư. Trên đường đi, thủy chung nghĩ đến Tương Cần, không thể phủ nhận, nữ nhân kia không tệ, rất thích hợp cưới về làm vợ.
Nhưng hắn càng coi trọng năng lực cô nàng hơn, nếu như lung lạc được, về sau có thành trì, có thể giúp mình quản lý sinh ý.
Thiết Cốt Thành còn chưa có đoạt tới tay, hắn đã bắt đầu suy tính chu đáo.
Tây Uyển Cư.
Thần Thần ghé vào đầu lên gối, cái đuôi đắp lên người ngủ say.
Nơi ánh đèn sáng.
Lăng Sa La đang tập trung tinh thần phối trí độc dược mới, cô bé này hiện tại mặt bộ đồng phục của Đông Lăng học phủ, nhìn qua rất đáng yêu.
"Hừ hừ."
Sau khi phối trí xong độc dược mới, nàng lắc lư bình thuốc, âm u nói:
- Lần này, nhất định có thể hạ độc chết tên kia!
- Vậy sao?
Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện phía sau.
"A!"
Lăng Sa La hoảng sợ kêu to một tiếng, vội vàng chuyển người qua, vịn ngực hoảng sợ nói:
- Ngươi là quỷ à, bước đi không có tiếng!
Vân Phi Dương cười nói:
- Do cô quá chuyên chú, không nghe thấy tiếng cửa bị mở ra thôi.
Thân thể Lăng Sa La rụt lại, lui về sau một bước, cùng hắn duy trì khoảng cách.
Vân Phi Dương không có tâm tư đi đùa giỡn cô bé này, đi đến trước giường, trực tiếp nằm xuống, bởi vì động tác quá lớn, hù dọa Thần Thần đang ngủ say một hồi.
Hôm sau.
Vân Phi Dương sớm rời giường, rửa mặt rồi ra hậu viện, như thường ngày, lấy Tử Dương chi khí uẩn dục Bách Hoa Thảo mấy lần.
Sau khi xong, hắn đi ra ngoài ngồi trên ghế đá, lấy ra 32 Kỳ Môn trận.
Ba năm sau, thiên tài thi đấu sẽ diễn ra.
Mà bảy ngày sau sẽ tham quân nhập ngũ. Cho nên, hiện giờ đang rảnh, hắn quyết định trước đột phá đến Vũ Tông sơ kỳ đỉnh phong.
Không dùng Tiên Lộ Quỳnh Tương, bình thường tu luyện, muốn trong bảy ngày làm được, hiển nhiên không có khả năng.
Bất quá.
Hắn lại có một phương thức cấp tốc hơn, chính là bố trí Tụ Linh Trận kết hợp với Trọng Lực Trận được ghi trong thiên thứ hai bản ghi chép!
Kết hợp hai trận cùng một chỗ.
Căn cứ theo chú giải Tiêu Dao Hoàng, dự tính ban đầu trận này sáng tạo để võ giả đang không ngừng bị trọng lực nghiền ép nhanh chóng tiếp tế Linh lực, từ đó nhanh tăng tu vi.
Loại trận pháp này, không phải không ai nghĩ tới, nhưng chân chính có thể sáng tạo ra cũng chỉ có Tiêu Dao Hoàng, đỉnh phong Trận Pháp đại sư mà thôi.
- Trận này quả thực chính vì tăng cao tu vi mà làm ra.
Vân Phi Dương ghi nhớ trận pháp vào trong thức hải, tìm một khu vực trong sân, bắt đầu bố trí.
Sau khi lĩnh hội dung hợp ảo ảnh, bố trí ngũ phẩm trận pháp với hắn mà nói, không có gì độ khó, vẻn vẹn hai canh giờ, đã phác họa đến một mắt trận cuối cùng.
"Hưu!"
Trận pháp tổ hợp hoàn tất, lưu quang lấp lóe.
Vân Phi Dương đi vào trong trận. Trong khoảnh khắc đó, trọng lực to lớn ép tới thân thể để hắn khó khăn cất bước!
Bên trong Luyện Võ Tháp cũng có Trận Pháp Trọng Lực, nhưng chung quy chỉ là tam phẩm, mà trận pháp này lại là tối cao cấp bên trong ngũ phẩm, dựa theo tu vi mà tính, chí ít cũng phải Vũ Vương đỉnh phong.
Trong trận pháp, không chỉ có trọng lực, còn ẩn chứa thuần linh lực bàng bạc, cường độ không kém Tụ Linh Trận trong lăng mộ chút nào.
- Được... Thật thoải mái!
Vân Phi Dương bước từng bước, hô hấp trở nên dồn dập.
Toàn bộ thân thể hắn bị trọng lực áp bách trở nên căng cứng, nếu như không có thuần linh lực hộ thể, rất có thể đã băng liệt tại chỗ.
Trọng lực có thể so với Vũ Vương đỉnh phong, không phải nói giỡn, đổi lại khi vừa tiến lên Vũ Tông, khẳng định sẽ bị ép đến nổi đứng không vững.
- Còn chưa đến cực hạn!
Vân Phi Dương cắn răng, gân xanh nổi hết lên, bỗng đi ra một bước.
"Bịch."
Bước thêm được bước thứ hai, hắn bị ép trên mặt đất.
Đạt đến cực hạn!
"Hưu!"
Linh Niệm dung nhập vào trận pháp, trọng lực biến mất.
"Vù vù!"
Vân Phi Dương lật người, nằm ngửa mặt lên trời.
Gian nan đi ra hai bước, thuần linh lực trong thuần linh hạch hao phí hơn phân nửa.
Nhà may chỗ này có Linh lực bàng bạc, hắn nằm trên mặt đất vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, chỉ chốc lát đã bổ sung hoàn xong.
"Xoát."
Vân Phi Dương đứng lên, lần nữa quát:
- Tiếp tục!
Linh Niệm thao túng, trọng lực lần nữa xuất hiện giống như một tòa núi lớn, eo hắn dần dần cúi xuống, sắc mặt dữ tợn.
"A!"
Vân Phi Dương gầm lên giận dữ, mãnh liệt nâng lên chân đạp ra ngoài.
"Phù phù."
Nhưng không thể dùng sức quá mạnh. Lần này, trực tiếp bị trọng lực đè sấp trên mặt đất.
- Lại đến!
"Bịch!"
- Đến! Đến! Đến!
"Bịch!"
Vân Phi Dương lần lượt té ngã, lần lượt đứng lên, không ngừng lặp đi lặp lại.
Sau ba canh giờ.
"Ba."
Vân Phi Dương ngã uỵch trên mặt đất, ngửa đầu lên nhìn trời, tứ chi run rẩy kịch liệt.
Trọng lực áp bách không chỉ tàn phá thuần linh lực, còn tiêu hao thể xác lẫn tinh thần, hiện tại hắn triệt để tinh bì lực tẫn, năng lực đứng lên cũng không có.
Bất quá.
Ngắn ngủi ba canh giờ tự ngược tu luyện, thân thể Vân Phi Dương và thuần linh hạch có đề cao nhỏ, dựa theo ngày thường tu luyện mà tính, ít nhất phải ba ngày mới đạt được hiệu quả như thế.
Nói cách khác.
Vân Phi Dương tiến vào Trọng lực Tụ Linh Trận tu luyện ba canh giờ bằng tu luyện bên ngoài ba ngày!
Cái này so ra rất đáng sợ!
- Rất tốt!
Hắn nằm rạp trên đất, khó khăn nhếch miệng cười nói.
- Chờ khi dần thích ứng trọng lực, tu luyện bên trong một ngày, chẳng khác nào bằng tu luyện mười hai ngày bên ngoài!
Trang 131# 2