Chương 291: Thi triển cấm thuật, Vũ Tông đỉnh phong!
Khi đến La gia, Vân Phi Dương từng nói qua:
- Nếu cần trợ giúp, có thể kêu lên, ta sẽ giúp ngươi giải quyết hết phiền phức.
Khi đó.
La Mục khinh thường cho rằng chính mình đủ để đối mặt hết thảy.
Nhưng hắn sai rồi.
La gia Thái Trưởng Lão vào lúc này đột phá Vũ Vương phá quan mà ra, khiến hắn có cảm giác tử vong!
La Mục kế thừa thần hồn Kim Cương Thần, thân thể rất mạnh, nhưng rất khó chống lại Vũ Vương cường giả, bởi vì thực lực toàn diện áp chế.
Cho nên, mở miệng cầu cứu!
Nghe La Mục la, khóe miệng Vân Phi Dương hiện ra tia mỉm cười, thi triển Quỷ Bộ, xuất hiện tại trước người hắn, thuẫn tường có thể so với Vũ Vương hậu kỳ đột nhiên phát ra!
"Ầm ầm —— "
Cuồng bạo khí kình oanh tới bỗng nhiên nổ tung.
Dòng chính La gia nhao nhao rút lui, thần sắc kinh hãi nghĩ thầm, một kích này của Thái Trưởng Lão, La Mục sợ sẽ bị mạt sát thành hư vô.
Nhưng.
Đợi khí kình biến mất, bọn họ nhìn thấy La Mục đứng sau lưng Vân Phi Dương, bình yên vô sự!
- Cái này
Mọi người biến sắc.
La Thế Hải bị đánh bay ra ngoài, ngã trên mặt đất thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Thân là nhất gia chi Chủ, hắn cũng có nỗi khổ tâm. Dù sao, nhất cử nhất động của hắn đều bị giới hạn bởi các Trưởng lão, năm đó chỉ có thể biểu hiện lạnh lùng đối với La Mục.
La Mục thoát khỏi La gia vào Đông Lăng học phủ, thật sự do La Tần Thị khẩn cầu sao?
Không phải.
Lấy năng lực La Tần Thị làm không được, chính do La Thế Hải hắn nhờ vả.
La Thế Hải cũng không phải một phụ thân hợp cách, cũng không phải trượng phu hợp cách, nhưng có sự thật không thể cải biến, La Mục là con hắn!
Máu mủ tình thâm.
Cho nên, khi La Mục đối diện uy hiếp tử vong, hắn vẫn đứng ra, dùng hành động để vãn hồi trách nhiệm làm cha!
La gia Thái Trưởng Lão rơi trên diễn võ trường, ánh mắt hoảng hốt, trăm trọng thuần linh lực lại bị triệt tiêu?
Tiểu tử này có chí bảo!
"Xoát."
Vân Phi Dương thu hồi tấm chắn nhỏ, cười nói:
- Hắn mắng ngươi phế vật.
La Mục nắm tay, nói:
- Khó chịu.
- Đi đánh hắn đi.
- A?
La Mục trợn mắt.
Để cho mình đi đánh Vũ Vương, giờ chưa đủ khả năng đâu, hắn đành vô sỉ nói:
- Ngươi giúp ta đánh hắn.
Vân Phi Dương nói:
- Ta không phải tay chân của ngươi.
La Mục chân thành nói:
- Ngươi là lão đại ta.
Nhận.
Thanh niên vàng trong làng ngưu bức tại thời khắc này rốt cục thừa nhận Vân Phi Dương là lão đại.
Phải biết, bị ngược trăm ngàn lần, La Mục một mực không hé miệng, thủy chung tưởng tượng, một ngày kia ngược lại Vân Phi Dương một hồi, ngồi lên ngai vàng lão đại Quý Thủy Đường!
- Tốt thôi.
Vân Phi Dương nhún nhún vai, nói:
- Tiểu đệ bị khi phụ, lão đại như ta khẳng định nhìn không được.
- Đúng đúng!
La Mục như gà con mổ thóc gật đầu.
Hai người chuyện trò vui vẻ, sắc mặt La gia Thái Trưởng Lão dần âm trầm, nói:
- Tên nhà quê từ đâu tới, dám làm càn tại La gia ta!
Lão đầu bế quan thật lâu, tin tức bế tắc, cũng chưa nghe nói qua Vân Phi Dương.
- Lão đầu, ngươi dám đụng đến huynh đệ ta, có biết sẽ có kết cục gì không?
Vân Phi Dương đi tới, trong ánh mắt lộ vẻ ngạo nghễ.
Đám người La Thế Hải nhao nhao sụp đổ.
Nghe nói tính cách tên này cuồng vọng vô sỉ, bây giờ thấy một lần, quả nhiên danh bất hư truyền, dám trước mặt Vũ Vương La gia kiêu căng như thế!
- Kết cục?
La gia Thái Trưởng Lão cười lạnh nói:
- Muốn chết!
Đang nói chuyện, hắn phất tay muốn ngưng tụ cường đại thuần linh lực.
- Chậm đã!
Vân Phi Dương ngăn cản nói:
- Ta là khách của La gia các ngươi, làm sao cũng phải cho chút thời gian, để cho ta khởi động trước làm nóng người cái.
Đám Trưởng lão La gia xém chút chửi ầm lên.
Người nào mời ngươi! Người nào nói ngươi là khách nhân! Là ngươi không biết xấu hổ tự mình tới, còn ỷ vào tu vi cao, chen chân vào chuyện nộ bộ La gia chúng ta!
Thái Trưởng Lão thản nhiên nói:
- Nếu ngươi không dựa vào chí bảo, có tư cách gì làm nóng người trước mặt lão phu?
- Đúng không?
Con ngươi Vân Phi Dương lấp lóe vẻ lạnh lùng, Linh lực dung nhập vào máu, dần dần bốc cháy.
Tên này, thi triển Cấm Huyết Tế!
"Vù vù —— "
Huyết dịch thiêu đốt, khí tức cuồng bạo điên cuồng xuất hiện, tu vi Vân Phi Dương từ Vũ Tông trung kỳ thoáng cái đề thăng lên đến Vũ Tông đỉnh phong!
- Cái này… là Cấm thuật?
Đám người La gia sợ hãi!
Nhưng vào lúc này, sợi tóc Vân Phi Dương dần dần chuyển từ màu đen sang trắng bạc!
Cuối cùng, khi thực lực hắn dừng lại tại Vũ Tông đỉnh phong, tóc đen đầy đầu đã hóa thành một mảnh trắng bạc, sợi tóc theo gió nhẹ bay, hiển lộ ra khuôn mặt lạnh lùng, lại đẹp trai đến độ cao mới!
La Mục trừng to mắt, nội tâm chịu đả kích.
Trang bức đến đổi màu tóc, cái này…mẹ nó đạt đến cảnh giới gì mới được đây?!
Nếu như cao thủ Cơ gia ở hiện trường khẳng định cũng sẽ ngây người, bởi vì Cấm Huyết Tế chỉ có hiệu quả tăng cao tu vi, cũng không có công năng cải biến màu tóc!
Tóc Vân Phi Dương chuyển thành màu trắng bạc, vì huyết dịch hắn khác biệt phàm nhân, mà khi võ giả Huyết Tộc Thần Giới thi triển thần thông, tóc sẽ chuyển từ màu đen sang đỏ thẫm.
Thi triển cấm thuật, cải biến màu tóc cũng không tệ, chí ít sẽ không để cho người nghĩ đây là cấm thuật Cơ gia!
"Ba."
Vân Phi Dương nắm tay, cảm thụ thực lực Vũ Tông đỉnh phong, nói:
- Một gà mờ vừa bước vào Vũ Vương, vừa tốt để thử tay.
Mọi người La gia sụp đổ.
Vừa mới thi triển một loại vũ kỹ hoặc cấm thuật nào đó để tóc đổi màu, vậy mà dám bảo người ta gà mờ vừa bước vào Vũ Vương?
Thật ngông cuồng!
Quá phách lối!
Sắc mặt La gia Thái Trưởng Lão tái nhợt, lửa giận thiêu đốt, trầm giọng quát.
- Tiểu tử, ngươi thật làm người ta nóng người đó!
Vân Phi Dương quát.
- Tới đây.
"Xoát —— "
La gia Thái Trưởng Lão xuất hiện trước mặt hắn, vung tay lên, trăm trọng thuần linh lực bạo phát, tựa như một tòa núi lớn áp xuống.
Thật mạnh!
Cường giả Vũ Tông La gia không ngừng hâm mộ.
Đây mới là Vũ Vương!
Đây mới thực sự là lực lượng!
Không biết mình lúc còn sống, có thể bước vào cấp độ này không?
Nhưng.
Sau một khắc bọn họ tập thể hé miệng. Bởi vì, đối mặt một chiêu đột xuất của Thái Trưởng Lão, Vân Phi Dương như bắt được, nhẹ nhàng phất tay phá mất lực lượng, không gây nên bất kỳ phá hủy gì.
Tùy ý vung tay, trăm trọng thuần linh lực phai mờ!?
Rung động!
Sắc mặt La gia Thái Trưởng Lão cũng đại biến, hắn cảm giác được đối phương tiện tay vung lên, ẩn chứa lực kình không yếu hơn mình!
Đây là khẳng định.
Đột phá Vũ Tông trung kỳ, Vân Phi Dương không thi triển vũ kỹ, thường quy bạo phát 45 Trọng.
Bây giờ thi triển cấm thuật, cưỡng ép đột phá Vũ Tông đỉnh phong, bạo không ra được một trăm trọng thuần linh lực, thì cực khổ tu luyện cái đồ chơi này làm gì!
- Thiên Tượng.
Ngay thời điểm Thái Trưởng Lão chấn kinh, Vân Phi Dương nâng tay lên, trăm trọng thuần linh lực bỗng nhiên tuôn ra toàn thân, cấp tốc hóa thành một đầu Cự Tượng!
- Ừm?
- Má ơi, cái gì kia!
Đông Lăng thành, rất nhiều võ giả nhao nhao trừng to mắt.
Bởi vì La gia nội viện bỗng nhiên xuất hiện một đầu Cự Tượng cao hơn mười trượng, đang chầm chậm giơ chân trước, khí tức cuồng bạo phun ra, bọn họ đứng cách xa mấy dặm cũng có thể cảm giác rõ ràng!
- Vân Phi Dương!
- Là vũ kỹ của hắn!
Mọi người kinh hô.
Loại vũ kỹ hóa thành Cự Tượng này để bọn hắn khắc sâu ấn tượng, nhưng thời điểm giao đấu với thiên tài Thanh Loan Thành cũng không lớn, không chân thực như vậy nha!
Vân Phi Dương cưỡng ép đột phá đến Vũ Tông đỉnh phong, thi triển Thiên Tượng Quyết, tự nhiên biến chất.
"Xoát."
Đại thủ hắn bỗng nhiên đè ép, lãnh đạm quát:
- Trấn áp!
"Vù vù —— "
Cảm giác Cự Tượng chân thực bỗng nhiên giẫm đạp xuống, khí lãng mạnh mẽ bạo phát, khối kiến trúc và tường ngoài La gia trong khoảnh khắc sụp đổ!
Trang 146# 1