Chương 156: Vật thể bị nguyền rủa rank G - chiếc bình ước nguyện
Có chút mát lạnh từ đầu ngón tay truyền đến, sau đó cảm giác lạnh lẽo xâm nhập vào trong cơ thể, từ từ đóng băng ý thức.
Hắn nhìn xuống, miệng bình đen kịt không ngừng mở rộng trước mặt, mặt nước dưới đáy bình gợn sóng, từ từ nổi lên một khuôn mặt người tái nhợt.
Khuôn mặt kia ở đáy bình, ngơ ngác nhìn Hàn Phi, sắc mặt từng chút thay đổi.
"Bạn muốn gì? Bạn đang khao khát điều gì?"
Một giọng nói xa lạ truyền đến, sau đó vang lên từ trong đáy lòng Hàn Phi.
Hắn không muốn trả lời, nhưng khát vọng sâu thẳm trong trái tim lại bị khuấy động.
Mặt người dưới nước dần dần hiện rõ, miệng không ngừng nói ra các loại tham vọng, bao gồm cả tiền tài, sắc đẹp, danh vọng, tài lộc.
Đối với những thứ này, trong lòng Hàn Phi không hề dao động, nhưng khi mặt người đọc ra hai chữ chân tướng, Hàn Phi cảm thấy ý thức của mình bắt đầu sa sút.
Hắn vung cả hai tay để tóm lấy một cái gì đó, nhưng chỉ có hắn là người duy nhất trong bóng tối.
"Bạn muốn chân tướng ư?"
Thần thức như bị lôi vào trong bình, toàn thân bị cảm giác lạnh lẽo bao trùm, Hàn Phi hoàn toàn không tự chủ được, đây không phải chuyện đơn giản dùng ý chí là có thể giải quyết được.
Như thể bị rơi vào hang tối, thần thức của Hàn Phi rơi xuống vực sâu băng giá.
Hắn cảm thấy trong phổi càng ngày càng ít không khí, cố gắng vùng vẫy một cách tuyệt vọng, nhưng ý thức vẫn cứ chìm dần.
Ngẩng đầu lên, Hàn Phi nhìn thấy khuôn mặt người vốn dĩ chìm ở dưới nước, lúc này mới nổi lên trên mặt nước.
Nó vẫn nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, nhưng ngũ quan đã trở nên giống hệt Hàn Phi lúc nào không biết.
Miệng khẽ mở ra rồi khép lại, khuôn mặt như muốn nói với Hàn Phi điều gì, nhưng chỉ nói được một chữ, khuôn mặt đó lại hiện ra một vết nứt gớm ghiếc.
Ngay lúc đó, ý thức Hàn Phi trở nên rõ ràng hơn một chút, hắn cúi đầu liếc mắt nhìn về phía nước sâu bên trong bình.
Dưới đáy u ám lần lượt có từng người trầm tĩnh, bọn họ giống như con rối mất đi linh hồn, chồng chất lên nhau, tóc tai rũ rượi theo dòng nước, trong mắt không có một tia sáng, trống rỗng vô hồn.
Càng đi xuống càng khó giãy giụa, Hàn Phi liều mạng đi ngược dòng, nhưng sức lực càng ngày càng yếu.
Ngạt thở, đau đớn, kiệt quệ, ý thức càng ngày càng mơ hồ, nếu lúc này Hàn Phi ngoan ngoãn nhắm mắt từ bỏ phản kháng, có lẽ sẽ không còn phải chịu đựng thống khổ nữa.
Dưới đáy nước sâu không ngừng vang lên những tiếng nói dụ dỗ Hàn Phi, từng cánh tay tái nhợt dường như tượng trưng cho những dục vọng khác nhau, chúng từ từ vươn lên, cố gắng bắt lấy Hàn Phi vẫn đang cố chấp.
Phổi đau rát, đầu óc choáng váng, tay chân gần như mất kiểm soát, nhưng dù trong tình huống này, Hàn Phi vẫn không nguyện ý chìm xuống.
Hắn muốn sống, hắn muốn nhìn thấy ngày mai.
Dùng chút lý trí duy nhất còn sót lại, Hàn Phi cố gắng mở ra giao diện thuộc tính, nhưng hiện tại hắn đang ở trong trạng thái đặc biệt, nơi ý thức đã bị tước đoạt mất, ngoại trừ hai thiên phú chiêu hồn và hồi hồn thì tất cả các năng lực khác trên bảng giao diện đều là màu xám.
Ôm lấy một tia hy vọng cuối cùng, Hàn Phi định thử chiêu hồn trong chiếc bình này, nhưng chưa kịp dùng đến thiên phú của người quản lý thì khuôn mặt nổi trên mặt nước bỗng lộ ra vẻ đau khổ.
Khuôn mặt người trong bình phải thỏa mãn lòng tham của kẻ khác thì mới có thể giam cầm linh hồn họ.
Mà lòng tham của Hàn Phi lại rất đặc biệt, đó là theo đuổi chân tướng một cách mạnh mẽ.
Để thỏa mãn lòng tham của Hàn Phi, khuôn mặt trong bình dường như nhắc đến cả sự tồn tại không thể xác định.
Vết nứt trên khuôn mặt dần dần tăng lên, nó dường như từ bỏ quy tắc của chính mình, không định nói cho Hàn Phi biết chân tướng, mà điều khiển đống thi thể dưới đáy nước, cưỡng ép giữ Hàn Phi lại.
Khi những vết nứt trên mặt người ngày càng nhiều, Hàn Phi cũng ngày càng tỉnh táo, ký ức bị nhìn trộm từ từ quay trở lại, hắn cảm thấy sự kiểm soát mà mình đang phải chịu càng ngày càng yếu đi.
Cắn chặt răng, Hàn Phi dùng hết sức bơi lên mặt nước!
Khi đầu ngón tay hắn chạm vào mặt nước, một luồng tơ màu đen quấn quanh cánh tay lôi hắn ra khỏi đầm sâu bên trong!
"Tách!"
Trên chiếc bình đen kịt xuất hiện một vết nứt nhỏ, Hàn Phi đứng bên cạnh bàn ánh mắt khôi phục trở lại bình thường.
Lưng hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh, nửa thân trên bị vật cưng của Từ Cầm quấn chặt, vật cưng kia thì một nửa thân thể vẫn còn ở trong bình.
"Nguy hiểm quá!"
Thân thể Hàn Phi khẽ run lên, nếu như lòng tham của hắn không phải chân tướng mà là thứ khác, thì ngay cả cơ hội phản kháng hắn cũng không có.
Hắn mơ hồ nhớ ra khi ý thức của mình hoàn toàn mờ mịt sắp chìm xuống, khuôn mặt đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Chính vì khuôn mặt kia bị một loại tổn thương nào đó nên Hàn Phi mới lấy lại được sự tỉnh táo.
Những người tham lam truy tìm ra chân tướng là cực kỳ hiếm thấy, mà chân tướng này còn liên quan đến những thứ không thể xác định được thì còn hiếm gặp hơn.
Khuôn mặt trong bình trong lúc lơ đãng vô tình nhắc đến thứ không thể xác định kia.
Kéo bóng đen của Từ Cầm ra khỏi bình, điều mà Hàn Phi không ngờ tới là bóng đen còn mang từ bên trong ra rất nhiều giấy tờ đã cũ nát.
Có những điều ước khác nhau được viết trên những tờ giấy đó, trong đó có điều ước để ai thích mình, để mình giành vị trí đầu tiên trong bài kiểm tra, để mình không bị trượt, để ai là người hôm nay gặp xui xẻo, lại còn có cả để ai chết ngày hôm nay nữa, v.v.
Giữa đống giấy lộn, Hàn Phi còn nhìn thấy một mảnh xương nhỏ.
"Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Bạn đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ẩn rank G - chiếc bình.
Điểm kỹ năng cơ bản: +1
Phần thưởng độc nhất cho nhiệm vụ ẩn – chiếc bình ước nguyện."
"Chiếc bình ước nguyện (vật phẩm nguyền rủa rank G): Có một chiếc bình được chôn ở một góc vườn trường. Theo truyền thuyết, nếu bạn thực hiện một điều ước trong chiếc bình đó, điều ước của bạn sẽ thành hiện thực. Truyền thuyết này ban đầu được kể lại bởi một nữ sinh. Cô bé nói rằng cô bé rất ghét em trai, sau đó cô bé đã ước với chiếc bình, kết quả là em trai mình đã thực sự biến mất."
"Bạn đã hoàn thành thử thách một câu chuyện kỳ lạ trong trường học, câu chuyện kỳ lạ trong trường học của Kim Sinh thuộc Nhiệm vụ ẩn rank F đã đạt được một phần bảy."
Sau khi đọc thông tin nhiệm vụ, có lẽ Hàn Phi đã đoán ra cách để cô nữ sinh hiện thực hóa ước nguyện của mình là giết chết em trai mình rồi giấu một phần cơ thể vào trong chiếc bình.
Đó không phải là chiếc bình hoàn thành ước nguyện của cô bé, cái gọi là chiếc bình ước nguyện chỉ là một cái cớ để che giấu đi tội ác.
"Có một người chết trong bình."
Hàn Phi cau mày xem xét, bóng đen không tim không phổi bên cạnh ăn nuốt từng ngụm âm khí và nguyền rủa trên giấy tờ ghi ước nguyện, tên tiểu tử này thật là, không từ chối bất kỳ cái gì cả, thứ gì cũng ăn.
"Thầy ơi? Thầy không sao chứ?" Trương Quan Hành dùng chổi chọc vào eo Hàn Phi, không chắc chắn lắm hỏi.
"Vừa rồi ý thức thầy bị hút vào trong bình, suýt chút nữa là không thoát được ra rồi."
"Vậy thầy có nhìn thấy bạn em ở trong bình không?"
"Bạn em có lẽ đã bị nguyền rủa trong bình đồng hóa rồi." Hàn Phi cầm cái nắp đậy kín chiếc bình đen lại một lần nữa, ở một mức độ nào đó, chiếc bình ước nguyện này cũng được coi là một vũ khí tốt đấy.