Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 175: Lão Lý là một người tốt

Chương 175: Lão Lý là một người tốt


"Không nặng, tôi thấy bình thường!" Lão Lý không hiểu.
“Bác không cảm thấy khó chịu gì à?” Hàn Phi cũng kinh ngạc nhìn Lão Lý, đây đúng là Sơn Quỷ đang di chuyển mà.
“Không có, ngược lại tôi lại thấy sắc mặt của cậu trông rất tệ, có phải là do cậu làm việc quá mệt mỏi rồi không?” Trên người dính đầy những thứ bẩn thỉu, phía sau lại còn có oán niệm đi theo, vậy mà lão Lý còn bắt đầu quan tâm đến Hàn Phi.
"Bác không cảm thấy khó chịu gì là được rồi." Hàn Phi cố gắng điều chỉnh lại hô hấp, là một diễn viên chuyên nghiệp, đêm nay là một bài kiểm tra rất lớn cho kỹ năng diễn xuất của hắn.
Hắn phải phớt lờ mùi hôi thối bốc ra từ người lão Lý, cả những thứ quỷ quái và oán niệm trên người ông ấy nữa, hắn muốn trở thành một "người bình thường" giống như ông ấy.
"Cậu còn chưa nói rõ tại sao cậu lại ở đây? Và chuyện gì đã xảy ra trong trường?" Lão Lý làm việc vô cùng tận tâm, không vì Hàn Phi có thẻ giáo viên mà hoàn toàn tin tưởng hắn.
Ban đầu Hàn Phi muốn lão Lý đọc cuốn nhật ký của Thư Mộng Đình, di vật của người quá cố có thông tin về lão Lý.
Theo suy đoán của hắn, những phần thưởng của nhiệm vụ ẩn trước rất có thể sẽ giúp ích cho nhiệm vụ tiếp theo, hắn cho rằng cuốn nhật ký có thể đánh thức phần ký ức của lão Lý.
Ý tưởng thì rất tốt, nhưng Hàn Phi vừa mới lấy cuốn nhật ký của Thư Mộng Đình từ trong ô vật phẩm ra, quỷ quái trên người lão Lý bắt đầu phát điên.
Quỷ quái trên người lão Lý dường như không muốn ông ấy khôi phục trí nhớ, nếu Hàn Phi vẫn cưỡng ép lấy cuốn nhật ký ra thì sợ rằng sẽ phản tác dụng.
"Có một tên tiểu lưu manh đã vào trường. Trước kia nó từng là học sinh trong trường này." Hàn Phi cũng không đề cập tới những từ như quỷ quái, thu hồi quyển nhật ký về ô vật phẩm, làm xong việc này những thứ bẩn thỉu kia mới an tĩnh lại.
"Đêm hôm khuya khoắt nó còn chạy vào trường học làm gì? Trộm đồ à? Hay là muốn quậy phá?" Lão Lý vẫn ngồi trên chiếc giường đơn trong phòng an ninh như thường lệ, ngay ở bên cạnh Hàn Phi, oán khí tản mát từ đám quỷ quái kia gần như bao phủ cả lên đầu hắn.
Hàn Phi hơi choáng ngợp, lễ phép lùi lại: "Đứa trẻ đó tên là Trương Quan Hành, nó là một đứa trẻ số khổ. Cha nó thường xuyên uống rượu và đánh đập nó khi say."
"Trương Quan Hành?" Lão Lý mơ hồ cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc.
"Bác có thấy nó ở trong trường không?"
"Không, tôi vẫn tuần tra trong trường học hàng đêm. Cậu là người đầu tiên tôi gặp đấy." Lão Lý gãi đầu, mặt quỷ ghé vào đỉnh đầu của ông ấy tùy ý để tay ông ấy lướt qua thân thể mình.
"Trừ cháu ra, trong trường học bác chưa từng gặp bất kỳ một ai sao?" Hàn Phi lại xê dịch về sau, cảm thấy rất kỳ quái, thế giới trong mắt lão Lý dường như hoàn toàn khác với thế giới mà hắn nhìn thấy, hắn giống như một loại quỷ quái đặc biệt vô cùng khác biệt: "Bác thường đi tuần tra khi nào?"
"Tôi già rồi, lại không có chỗ ở nên nhà trường cho tôi ở nhờ phòng an ninh, cho tôi làm bảo vệ trực đêm. Đại khái là mỗi đêm tôi sẽ đi ra ngoài tuần tra ba lần." Giọng của lão Lý rất thành thật chất phác.
"Đi ra ngoài ba lần mỗi đêm?" Hàn Phi kinh ngạc, ông ấy đi tuần tra ở nơi ma quái này ba lần mỗi đêm, thực sự là không bình thường khi ông ấy có thể sống đến hiện tại: "Thân thể bác có thể chống đỡ được à?"
Nhìn thấy mấy thứ bẩn thỉu trên người ông già và oán niệm không chịu rời đi, khi Hàn Phi hỏi những câu này cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
"Ba lần thì có là gì. Hiệu trưởng từng là đồng hương với tôi cho nên đặc biệt chiếu cố tôi. Nếu người ta chịu tin tưởng tôi, thì tôi nhất định không phụ lòng tin của người ta được." Lão Lý rõ ràng hiểu sai ý của Hàn Phi: "Tôi hình như là có nhớ cái tên Trương Quan Hành này, đi thôi, tôi cùng cậu đi tìm nó."
Tình huống của lão Lý hơi phức tạp, ông ấy không chỉ mất đi một số ký ức trọng yếu, mà còn đánh thức thêm một số năng lực "đặc biệt".
Đám quỷ quái bò khắp người ông ấy có thể là một trong những biểu hiện của năng lực này.
Chắc là hiện tại ông ấy đang ở trong tình trạng "quỷ che mắt", mọi thứ mà ông ấy nhìn thấy cũng bị che đậy bởi vô số quỷ quái.
Tuy nhiên, khác với "quỷ che mắt" bình thường, đám quỷ quái kia che mắt của lão Lý là không muốn làm hại ông ấy, ngược lại chỉ muốn giữ cho ông ấy tiếp tục sống đơn giản.
Lão Lý trước kia là một người tốt, Hàn Phi cảm thấy đi theo ông ấy cũng là tốt cho hắn.
"Vậy thì làm phiền bác."
Video giám sát được coi là nhiệm vụ ẩn đơn giản nhất mà Hàn Phi từng hoàn thành, sở dĩ hắn có thể hoàn thành nó dễ dàng như vậy cũng là do lão Lý.
Nhìn nhân viên bảo vệ trước mặt, Hàn Phi cảm thấy đúng là vận may quay đầu.
Kể từ khi bắt đầu vào Học viện tư thục Ích Dân, vận may của hắn rất tệ. Hôm nay sau khi đăng nhập vào game, hắn đã bị tách khỏi Trương Quan Hành và bóng đen, hắn còn cảm thấy rằng mình đang bị hệ thống nhắm đến và hắn hoàn toàn lấy làm tiếc cho giá trị may mắn ban đầu của mình là chín.
Đứng dậy đẩy cửa phòng an ninh ra, Hàn Phi một khắc cũng không muốn ở lại chỗ này.
Khi rời khỏi phòng an ninh, Hàn Phi nhân tiện xem qua bảng nhiệm vụ.
"Người chơi số 0000 đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ẩn rank G – băng video giám sát."
"Điểm kỹ năng cơ bản: +1
Độ thân thiện của Lý Kính Nghiệp: +10."
"Vì hoàn thành nhiệm vụ chưa quá 50% nên sẽ không được nhận thêm phần thưởng."
"Bạn đã hoàn thành bốn thử thách về câu chuyện kỳ lạ trong trường học, nhiệm vụ ẩn rank F - câu chuyện kỳ lạ trong trường học của Kim Sinh đã đạt được bốn phần bảy."
Nhiệm vụ rank F được mong đợi nhất của Hàn Phi đã hoàn thành hơn một nửa, tiếp theo hắn chuẩn đị đưa lão Lý lên tầng bốn của tòa nhà dạy học để tìm kiếm Kim Sinh.
Con quái vật giống Mã Mãn Giang cũng ở trong khuôn viên trường, Hàn Phi nhất định phải gặp được Kim Sinh trước khi đối phương tìm thấy mình và tìm hiểu cặn kẽ những gì đã xảy ra trong ngôi trường này.
"Lão Lý à, ban đêm phải một mình tuần tra khuôn viên lớn như vậy bác có sợ không?"
"Sợ thì cũng sợ, nhưng chỉ một chút thôi." Lão Lý người đầy “đồ vật” sóng bước bên cạnh Hàn Phi trong hành lang: "Tôi không tin vào ma quỷ."
"Thật là trùng hợp, cháu cũng vậy." Hàn Phi rất tự nhiên nhìn lướt qua phía sau ông già, người phụ nữ cao chừng hai mét giống như kiễng chân vẫn ở sau lưng ông ấy.
Cô ta có khuôn mặt biến dạng dán sau lưng lão Lý, lúc này ông ấy hơi nghiêng đầu là sẽ nhìn thấy cô ta ngay.
Tất cả đám quỷ quái đều đang lừa gạt lão Lý. Hàn Phi đang nghĩ là nếu chẳng may để lộ ra sơ hở, liệu đám quỷ quái đó có nghĩ mọi biện pháp để làm cho mình biến mất không?
Lão Lý là một "con quỷ" không thể nhìn thấy quỷ, trong thế giới của ông ấy, Hàn Phi đã trở thành một người duy nhất.
Có "tổ quỷ" của lão Lý hộ tống, Hàn Phi giờ vừa đau nhưng cũng vừa vui sướng.
Hắn cố gắng chịu đựng cái mùi hôi thối thẩm thấu đến tận tim gan và thuận lợi đến được tầng bốn của tòa nhà dạy học.
Từ tầng một đến tầng ba là các phòng học bình thường, trên tầng bốn là phòng thí nghiệm và phòng hoạt động theo sở thích.
"Học sinh mà cậu nói trốn ở đây à?"
Lão Lý ghé qua cửa sổ nhìn vào trong phòng học, mặt quỷ trên người ông ấy cũng đồng loạt dán vào kính cửa sổ.
Nhìn thấy cảnh này, Hàn Phi đúng là dở khóc dở cười, đoán chừng cho dù đám người Trương Quan Hành thật sự trốn ở đây, sau khi phát hiện lão Lý cũng sẽ bị dọa đến không dám lên tiếng.
"Năng lực đặc biệt của nhân viên bảo vệ này đến cùng là cái gì nhỉ?"
Hàn Phi chưa bao giờ thấy dạng lệ quỷ như lão Lý, hắn nhẹ lắc đầu, không tiếp tục băn khoăn vấn đề này nữa, mà đi thẳng về phía phòng học sâu nhất trên tầng bốn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất