Chương 190: Đối đầu
Cây kéo sắc bén nhuốm máu cùng hận ý thấu xương, Hàn Phi vừa nắm lấy, da thịt liền cảm thấy đau nhói.
Khó ai có thể tưởng tượng được rằng chiếc kéo này đã cắm chặt vào trái tim của một cô gái.
"Tiếp theo cứ giao cho thầy."
Hàn Phi để cô bé trốn kĩ, khi bước ra khỏi chỗ trốn của cô bé, vẻ dịu dàng trên mặt hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sát khí tê dại và lạnh lẽo.
Trên cánh tay trái đẫm máu đã rạch vô số vết máu, mỗi vết máu tượng trưng cho một lần chết và đau đớn.
Trong cái chết và tái sinh không ngừng nghỉ, Hàn Phi đã quên rất nhiều thứ.
Hắn mất đi nụ cười và sự vui vẻ trong nội tâm, ký ức tốt đẹp duy nhất cũng bị tước đoạt, lúc này trong đầu hắn chỉ còn lại vài cái tên, như Ngụy Hữu Phúc, Hoàng Doanh, Từ Cầm, nhưng hắn không thể ghép những cái tên này với khuôn mặt của họ, như thể họ chỉ lướt qua trong cuộc đời hắn.
Quên thì cũng quên rồi.
Với cây kéo giấu trong tay áo, Hàn Phi lúc này mới tỉnh táo tuyệt đối, hiện thực đã quên rất nhiều chuyện, nhưng cũng không có quên những chuyện liên quan đến nhiệm vụ của người quản lý, từng bước đều nhớ rõ.
Tìm thấy Sơ Hạ trong đống thiết bị thể dục ở sân chơi, lấy được cây kéo, và sau đó đi đến cổng sau của trường học để giao tiếp với lão Lý.
Hàn Phi đã lặp đi lặp lại quá trình này nhiều lần, hắn dùng tốc độ nhanh nhất lấy được lòng tin của lão Lý, sau đó cùng với ông ấy phân làm hai ngả đường.
Để Lão Lý đi tìm nhân viên bảo vệ kia lấy chìa khóa, bản thân hắn thì trốn trong tòa nhà văn phòng trước khi một số lượng lớn học sinh chạy ra khỏi tòa nhà dạy học.
“Hiện tại Mã Mãn Giang chắc đang ở trong ký túc xá, hắn cần ăn nuốt Kim Sinh.”
Đối với Mã Mãn Giang, chỉ cần gã ăn được Kim Sinh, gã sẽ bất khả chiến bại.
Hàn Phi nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ thì chỉ có thể tìm hắn, mà chủ động đi tìm hắn, cũng chính là tự tìm đường chết, ít nhất theo quan điểm của Mã Mãn Giang là như vậy.
Khi học sinh và giáo viên bắt đầu tìm kiếm Hàn Phi khắp khuôn viên trường, hắn bước ra khỏi chỗ ẩn nấp và đến tầng bốn của tòa nhà văn phòng.
Hàn Phi muốn tìm giáo viên chủ nhiệm của Kim Sinh, nhưng một tai nạn vẫn xảy ra.
Giáo viên chủ nhiệm của Kim Sinh đã bị Mã Mãn Giang giết chết, cô ấy ngã xuống đất người đầy máu.
"Mỗi lần hồi sinh mình đều xuất hiện ở phòng y tế tầng hai. Mã Mãn Giang lần đầu tiên xuất hiện ở phòng làm việc của giáo viên trên tầng bốn, gã và nữ giáo viên ở cùng một phòng..."
Con thú đội lốt người dùng mọi cách để đạt được mục đích, biết nữ giáo viên có thể sẽ giúp đỡ Hàn Phi nên đã ra tay sát hại nữ giáo viên trước.
"Mình hồi sinh lại cả chục lần, chắc là cô ấy cũng bị Mã Mãn Giang giết chết cả chục lần như thế này."
Hàn Phi rút sợi dây chuyền trên cổ giáo viên chủ nhiệm của Kim Sinh với bàn tay đẫm máu, sợi dây chuyền chứa những lời ngọt ngào của Mã Mãn Giang đã bị Hàn Phi lấy đi.
Trong tất cả các nạn nhân, nữ giáo viên là người đặc biệt nhất. Cô có mối quan hệ thân thiết với Mã Mãn Giang, bản thân cũng là giáo viên của trường và được nhiều học sinh yêu mến, thật ra Hàn Phi rất cần cô giúp đỡ.
Hàn Phi thậm chí đã lên kế hoạch để nữ giáo viên đến phòng an ninh để theo dõi camera giám sát, sau đó thuyết phục cô ấy khai ra tội ác của Mã Mãn Giang.
Những học sinh không có hai tai hay mắt không có tròng, Hàn Phi cũng không biết làm việc này có ích gì không, nhưng ít nhất điều này sẽ khiến phụ huynh và các giáo viên khác không can thiệp vào nữa.
Những phụ huynh có đôi mắt to chỉ có con mình trong mắt, khi nghe Mã Mãn Giang làm việc ác thì nên lo lắng, dù sao họ cũng không dễ lừa như con mình.
Đáng tiếc tất cả chỉ là giả thiết, Hàn Phi nghĩ đến, Mã Mãn Giang cũng sẽ nghĩ đến.
Trong số các nạn nhân, người mà Mã Mãn Giang sợ nhất là giáo viên chủ nhiệm của Kim Sinh.
Cùng là giáo viên, lời nói của chủ nhiệm lớp của Kim Sinh có sức mạnh nhất, cho nên Mã Mãn Giang nhất định sẽ giết chết đối phương không chút do dự, che giấu tội ác của mình.
"Những người có thể dựa vào đã bị giết, Kim Sinh lúc đầu có lẽ đã phải trải qua cảm giác tuyệt vọng như thế này."
Học sinh ở khắp trong khuôn viên trường tìm Hàn Phi, số lượng trẻ em trong tòa nhà dạy học hiển nhiên đã giảm xuống, Hàn Phi dựa vào khả năng trốn tìm bị động, trốn đến phòng y tế mà không gặp nguy hiểm.
Hắn nhìn làn sương xám dày đặc, đôi mắt lạnh lùng và u ám.
“Mã Mãn Giang vừa bắt đầu đã giết nữ giáo viên, gã không chút tính người, nham hiểm và độc ác, nếu gã không thể tìm thấy mình, thì những nạn nhân khác cũng sẽ là mục tiêu của gã, gã sẽ giết tất cả những ai có thể đe dọa mình."
Chạm vào cây kéo trong túi và cảm nhận được sự căm hận thấu xương, Hàn Phi biết mình không thể trì hoãn thêm nữa.
Hắn đã quên rất nhiều thứ, nếu hắn tiếp tục chết, có lẽ hắn sẽ hoàn toàn mất tích ở đây và trở thành một kẻ điên giữa trường Học viện Tư thục Ích Dân.
Lặng lẽ rời khỏi phòng y tế, Hàn Phi nhớ lại đường đi nước bước của phụ huynh và một số học sinh, hắn chạy vào dải cây xanh và tìm thấy con chó hoang Trương Quan Hành bị thương trong bụi cây.
Sau khi băng bó đơn giản cho Trương Quan Hành để cầm máu, hắn đưa Trương Quan Hành đến cổng chính của trường.
Lão Lý rất có sức hút trong trường, dễ dàng lấy được chìa khóa từ một nhân viên bảo vệ khác và lừa nhân viên bảo vệ đó đi nơi khác.
Trong suốt quá trình, nhân viên bảo vệ không mảy may nghi ngờ về lão Lý.
Hàn Phi đã mở trước cổng chính của trường học, sau đó đeo vòng cổ của Mã Mãn Giang vào cổ Trương Quan Hành.
Những lần chết trước khiến Hàn Phi phát hiện ra rằng Mã Mãn Giang có thể ngửi thấy mùi của sợi dây chuyền từ cách đó vài mét.
Hắn muốn dùng điều này để đánh lạc hướng sự chú ý của Mã Mãn Giang.
Sau khi chuẩn bị xong, Hàn Phi vội vàng đi đến tòa nhà ký túc xá với lão Lý và Trương Quan Hành.
Cái gì đến, cũng sẽ đến.
Kim Sinh ở trong bụng Mã Mãn Giang, để phá vỡ thế bế tắc, trước tiên phải làm vỡ bụng gã.
Bây giờ đối với Hàn Phi, ưu điểm duy nhất là Mã Mãn Giang không biết Hàn Phi đã có một cây kéo có thể lấy đi mạng sống của gã.
Chỉ cần gã có chút sơ ý, Hàn Phi sẽ có thêm một cơ hội.
Trèo theo lưới chống trộm lên tầng hai của ký túc xá, đám người Hàn Phi tiến vào phòng ký túc xá 206.
Trong không khí thoang thoảng mùi máu tanh, Hàn Phi vừa mở cửa thì nghe thấy tiếng la hét, hắn nhìn ra phía ngoài.
Con trai Mã Mãn Giang đang đánh đập giáo viên quản nhiệm ở đầu hành lang tầng hai, khắp nơi có vết máu, nó đang kéo giáo viên quản nhiệm xuống tầng dưới.
"Con trai của Mã Mãn Giang và giáo viên quản nhiệm ở tầng một, vì vậy rất có thể Mã Mãn Giang sẽ ở tầng hai, nhưng mình không chắc gã ở phòng nào."
Mã Mãn Giang lần đầu tiên trốn ở phòng 204, nhưng với mức độ xảo quyệt của mình, có lẽ gã sẽ không luôn ở cùng một phòng.
Hàn Phi chậm rãi mở cửa, thả Trương Quan Hành đang đeo sợi dây chuyền đi ra khỏi phòng, ra hiệu cho nó đi về phía bên kia hành lang.
Trương Quan Hành ngây thơ dang hai chân chạy về phía bên kia hành lang, mới chạy được hơn một mét, cửa phòng số 205 bên cạnh đột nhiên bị mở ra!
Hai cánh tay to khỏe trực tiếp túm lấy Trương Quan Hành, sau đó khuôn mặt đáng sợ của Mã Mãn Giang xuất hiện trên hành lang.
Lần này gã trốn trong phòng 205, ngay bên cạnh Hàn Phi!
Hai bên nhìn thấy nhau, ba cái miệng trên mặt Mã Mãn Giang ướt đẫm máu, giữa kẽ răng vẫn còn sót lại mảnh quần áo của nữ giáo viên, gã gầm lên một tiếng, rồi lao như điên về phía Hàn Phi!