Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 195: Có thù báo thù, có oán báo oán

Chương 195: Có thù báo thù, có oán báo oán


Hoàng Doanh nhận thấy sát khí toát ra từ Hàn Phi, trong lòng có chút sợ hãi hắn, nhưng ở đây một mình còn sợ hơn.
“Đừng mà, em dẫn anh theo đi!” Khi Hoàng Doanh mở miệng, Hàn Phi đã xông xuống tầng, tốc độ đó lại làm anh ta chấn động lần nữa: “Chờ anh với!”
Theo sau Hàn Phi, Hoàng Doanh loạng choạng đi xuống tầng, còn chưa chạy ra khỏi hành lang thì lại sững sờ lần nữa.
Trong không gian trống trải trước tòa nhà dạy học, cơ thể của đứa trẻ với bốn đầu đang không ngừng lớn lên, trên bề mặt da xuất hiện những vết máu đen dày đặc, toàn bộ khắp học viện đều nghe thấy những lời chửi rủa ác độc của nó.
Bước chân đang đi về trước bất giác dừng lại, Hoàng Doanh thu mình trong góc, cơ thể bất giác run lên.
Có một mùi máu tanh nồng nặc trong học viện bao trùm trong bóng tối, dường như có những thứ bẩn thỉu được giấu ở khắp mọi nơi, không có nơi nào xung quanh là an toàn.
Anh ta muốn gọi Hàn Phi, nhưng lại không dám phát ra tiếng, bởi vì sợ thu hút những thứ khác, anh ta dường như bị bỏ rơi chỉ có thể chịu đựng sợ hãi đi tìm bóng dáng Hàn Phi.
"Bùm!"
Cửa sổ của lớp học cách Hoàng Doanh không xa bật tung, một con trăn đen như mực nhắm ngay cơ hội lướt qua Hoàng Doanh, thân hình to lớn mang theo lãnh ý.
“Đây đều là những quái vật gì vậy!”
Trước khi tâm trạng của Hoàng Doanh bình tĩnh trở lại, mùi tử thi cay nồng lại ập đến, lão Lý bảo vệ bước tới chỗ Hoàng Doanh: "Cậu có nhìn thấy thầy Hàn không?"
Vừa đi về phía trước, những khuôn mặt quỷ bám trên người lão Lý bảo vệ liều mạng lao vào con trai của Mã Mãn Giang.
Bọn chúng đã từng sợ Mã Mãn Giang nên phải bám lấy lão Lý, lúc này là lúc Mã Mãn Giang suy yếu nhất, bọn chúng đã chờ đợi cơ hội này rất lâu rồi.
Trước đây sợ hãi bao nhiêu, bây giờ chúng điên cuồng và độc ác bấy nhiêu, chúng muốn trả lại sự tuyệt vọng mà Mã Mãn Giang đã mang đến cho chúng gấp mười lần, một trăm lần!
Những khuôn mặt quỷ đó hoàn toàn biến dạng, sự thù hận trong mắt chúng gần như cô đọng lại thành chất, Hoàng Doanh chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt kinh khủng như vậy trong đời, anh ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được điều gì đã xảy ra với những khuôn mặt quỷ kia.
Từng bước lui về sau, bắp chân Hoàng Doanh đang run lên, anh ta căn bản không có thời gian để hoàn hồn, những cảnh kinh dị từ cảnh này sang cảnh khác cứ như thủy triều, căn bản không có hồi kết!
Con đường thoát thân của con trai Mã Mãn Giang đã bị chặn hết, trong ngôi trường này không có việc ác gì mà gã chưa từng làm, bây giờ bị chính những người mình làm hại bao vây.
Oan có đầu nợ có chủ, không phải là không báo, mà là chưa đến lúc.
Trên người càng ngày càng có nhiều vết thương, những người bị Mã Mãn Giang làm cho bị thương luôn sợ hãi trước sức mạnh của gã, khi nhìn thấy gã suy yếu, tất cả đều xông lên cắn xé.
Bao gồm cả con chó hoang Trương Quan Hành trong đó, những nạn nhân này căn bản không màng đến sự sống chết của chính mình, cho dù đổi lấy thương tổn, bọn họ cũng phải mang đến một chút đau đớn cho Mã Mãn Giang.
Tình thế đã bất lợi cho cha con Mã Mãn Giang, gã suy yếu không còn ẩn nấp nữa, gã hét lên một tiếng.
Ngoài những người bị thương bởi Mã Mãn Giang, trong học viện vẫn còn một số kẻ ngoại lai, bọn chúng ẩn nấp trong đám học sinh, có kẻ trốn ở một nơi nào đó, trên người những kẻ ngoại lai này không ít thì nhiều đều có dấu vết của Cánh bướm, số lượng vô cùng nhiều.
Trước đây, Cánh bướm dựa vào những kẻ ngoại lai này để từng bước xâm phạm khuôn viên thuộc về Kim Sinh, hiện tại Cánh bướm đang chạy thoát thân, Mã Mãn Giang mạnh nhất chỉ còn lưu lại một tàn hồn, những kẻ ngoại lai kia cũng bắt đầu mất kiểm soát.
Bọn chúng đều độc ác điên cuồng, lại bị Cánh bướm khơi dậy ác ý sâu thẳm nhất trong nội tâm, bọn chúng thậm chí không còn có thể được gọi là con người nữa, chỉ là những con quái vật có ngoại hình giống hệt con người.
Dưới tiếng hét của Mã Mãn Giang, tất cả những kẻ ngoại lai đang lẩn trốn đều bước ra khỏi các góc, nhìn chằm chằm vào tất cả sinh vật xung quanh một cách ác ý.
"Cuối cùng là có bao nhiêu thứ vẫn còn được giấu trong học viện này?"
Hoàng Doanh vốn hai chân mềm nhũn đã bị những kẻ ngoại lai nhìn đến, những kẻ tâm lý biến thái đó thích nhất là hành hạ giết hại kẻ yếu, con mồi càng sợ hãi bao nhiêu thì chúng càng thoả mãn bấy nhiêu.
Vết sẹo hình con bướm trên da rỉ máu, hai kẻ ngoại lai đang trốn trong nhà ăn lao về phía Hoàng Doanh với con dao làm bếp.
Vừa mới khôi phục được một chút khí lực, lúc này Hoàng Doanh lại bắt đầu liều mạng chạy trốn, trong học viện này không có nơi nào an toàn, khắp nơi đều có những kẻ điên và lệ quỷ!
Những kẻ ngoại lai đã giúp con trai Mã Mãn Giang chia sẻ áp lực, con quái vật nhỏ có bốn đầu giẫm mạnh vào chân Trương Quan Hành, cắn vào cổ và bụng của nó, đá nó sang một bên.
Cảnh tượng này rất giống với những gì đã xảy ra trong ký ức của Kim Sinh, Trương Quan Hành đang hấp hối trông giống như một con chó hoang bị thương nặng và bị ném trên mặt đất.
Nhìn thấy con trai của Mã Mãn Giang càng ngày càng xa tòa nhà dạy học, một tiếng tích tắc kỳ lạ đột nhiên vang lên từ ký túc xá bên cạnh.
Tiếng bước chân nặng nề vang lên, nữ giáo viên quản nhiệm to khỏe cường tráng đang kéo theo những cái túi thi thể màu đỏ thẫm ra khỏi ký túc xá, nhìn con trai Mã Mãn Giang rồi ngốc nghếch nở nụ cười, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ oán hận.
Bà ta biết tất cả những việc mà đám súc sinh này làm trong khu ký túc xá, nhưng không dám nói ra một lần, còn bây giờ thì khác.
Cởi túi đựng thi thể, những cô bé tàn khuyết thân thể của phòng 401 như vừa chui ra khỏi mộ, lê thân hình bị cắt xẻo lao về phía con trai Mã Mãn Giang với khuôn mặt méo mó.
Những cô bé này chỉ còn lại tàn hồn và oán hận vô bờ bến, không thể thoát khỏi sự tra tấn sau khi chết, nhưng bây giờ Hàn Phi đã cho cơ hội để trả thù.
Phía sau những cô bé ở phòng ký túc xá 401, một vệt nước lặng lẽ trải khắp bậc thềm, bóng đen và dòng nước hòa vào nhau, từ từ tạo thành một cô bé với khuôn mặt biến dạng.
Thư Mộng Đình!
Phía sau vệt nước kéo theo vài linh hồn đang khóc than, cô bé nhìn Mã Mãn Giang với ánh mắt đầy sát khí, cái chết của cô dường như có liên quan đến gã.
Trước khi làm nhiệm vụ quản lý, Hàn Phi đã hoàn thành bốn câu chuyện kỳ lạ của học viện, lúc này tất cả lệ quỷ trong bốn câu chuyện kỳ lạ đều xuất hiện, mục tiêu của bọn họ đều là Mã Mãn Giang!
Những kẻ ngoại lai giấu mặt đã giúp cha con Mã Mãn Giang mở đường, nhưng liên tục có những oán niệm mới xuất hiện từ nơi ẩn náu trong trường Học viện tư thục Ích Dân.
Lúc còn sống, Mã Mãn Giang đã lừa dối mọi người, sau khi chết gã lại bị toàn bộ quỷ của cả học viện bắt giữ.
Con trai Mã Mãn Giang muốn chạy trốn, nhưng thương tổn càng ngày càng nhiều, lúc này gã rất giống Hàn Phi trong nhiệm vụ quản lý, giãy dụa trong sự tuyệt vọng, chỉ là ở ngoại vi của sự tuyệt vọng là sự tuyệt vọng sâu sắc hơn.
Mưa máu chảy đầm đìa, con trai Mã Mãn Giang chẳng mấy chốc chỉ còn lại một trong bốn cái đầu, ba cái đầu hung ác kia đã bị cô bé phòng 401 làm cho thành tro tàn.
Khi nó cố gắng né đòn tấn công của Thư Mộng Đình và Trương Quan Hành, nữ quỷ luôn bám theo lão Lý cũng lặng lẽ xuất hiện sau lưng nó, vết máu trên người cô ta bắt đầu rơi ra, trên cổ mơ hồ có thể nhìn thấy một sợi dây chuyền dính máu.
Cô ta không làm tổn thương con trai của Mã Mãn Giang, nhưng đưa bàn tay bầm tím của mình ra trước mặt gã.
Vốn dĩ mặt của Mã Mãn Giang được bốn cái đầu canh giữ, bây giờ đã bị chặt mất ba cái, không còn gì để bảo vệ nữa.
Mã Mãn Giang người bị Cánh bướm lấy hết sức mạnh, chỉ còn lại một đạo tàn hồn, bắt đầu tuyệt vọng cầu xin lòng thương xót, gã liên tục nói điều gì đó với người phụ nữ.
Ngay khi gã tập trung toàn bộ sự chú ý vào người phụ nữ, một người giấy màu máu thấp bé đã bước tới chỗ con trai gã từ lúc nào.
Nở nụ cười yêu nghiệt, hai bàn tay nhỏ bé của nó nắm lấy vết thương trên chân con trai Mã Mãn Giang.
Máu thấm khắp cơ thể, người giấy mỉm cười biến thành những mảnh giấy trắng, chui vào thân thể con trai của Mã Mãn Giang.
Đau đớn khôn tả ập đến, đứa trẻ đang chạy thoát thân khuỵu xuống, nó phát hiện ra rằng cơ thể vốn đã bị thương nặng của nó đang dần mất kiểm soát!
Hốt hoảng nhìn xung quanh, nó thấy ánh mắt lạnh lùng của Hàn Phi ở góc khuất nhất.
Trong lòng càng thêm sợ hãi, nó không bao giờ nghĩ được một người sống lại có thể lộ ra ánh mắt kinh hãi như vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất