Chương 224: Chí Đạo Hữu Thần
…
Đã hai ngày hai đêm rồi, Lâm Phàm không có chợp mắt.
Hắn thầm nghĩ nếu như những yêu thú này đứng cùng một chỗ thì hắn chỉ cần đập một phát là có thể giết cả.
Nhưng những yêu thú này đều bị giam giữ đơn độc. Nếu như đứng cùng một chỗ thì bọn chúng sẽ lập tức tàn sát lẫn nhau.
– Còn có con nào nữa hay không?
Nhìn chung quanh một vòng, tìm kiếm yêu thú còn bỏ sót. Ngày thứ nhất, đám yêu thú vẫn còn vô cùng hung mãnh, hận không thể nhào lên cắn mình một miếng. Nhưng mà ngày thứ hai, đám yêu thú này đã bị mình giết sợ.
Yêu thú cấp thấp không đủ thông minh, không biết cái gì là hèn mọn hay phát dục, có thì cũng chỉ là cắn xé lung tung. Nhưng mà bọn chúng cũng không ngốc. Mùi máu tươi nồng hậu, dày đặc như thế này đã sớm khiến cho bọn chúng hiểu được nhân loại trước mắt này là tồn tại mà bon chúng không thể trêu vào.
Yêu thú Tôi Thể cảnh nằm run lẩy bẩy ở trong lồng, tự nhận là có thể trốn qua một kiếp, nhưng lại không biết là Lâm Phàm khinh thường đi giết bọn nó.
– A, tìm được rồi, thì ra là ngươi trốn ở chỗ này.
Lâm Phàm nhìn thấy một con yêu thú trốn ở trong góc tối của lồng giam, thân thể gần như không nhúc nhích, chỉ thỉnh thoảng mới hơi run rẩy.
Kẽo kẹt!
Hắn kéo cửa sắt ra.
– Con yêu thú này đúng là tú vị. Ta đã mở cửa sắt ra, vậy mà ngươi vẫn nhịn được dụ hoặc không chạy ra ngoài sao? Ra đi. Ta thả ngươi mà.
Lâm Phàm nói.
Thế nhưng mà con yêu thú kia vẫn không chịu nhúc nhích, chỉ gầm nhẹ vài tiếng, tựa như là đang nói lão ca đừng có tiếp tục tạo sát nghiệt nữa.
– Thật sự là không nghe lời.
Lâm Phàm đi vào, vươn tay, bắt lấy chân sau của con yêu thú này, kéo ra bên ngoài.
Ô ô ~
Con yêu thú này cắm chặt móng chân xuống mặt đất. Móng vuốt lưu lại dấu vết rất sâu trên mặt đất. Nó không hề muốn đi ra. Cảnh tượng lúc trước đã khiến cho nó sợ hãi. Nó cũng không muốn chết ở trong tay nhân loại tàn nhẫn này.
Nó biết sai rồi. Lúc trước, nó không nên phách lối. Ngay từ đầu khi được thả ra, nó cũng quay đầu về phía nhân loại không biết sống chết kia gào thét. Thế nhưng mà về sau, khi nó phát hiện vô số yêu thú bị nhân loại này tàn nhẫn đánh nát, nó trở nên e ngại, nó đã sợ hãi.
Sau đó, nó ngoan ngoãn mở lồng giam ra, nhanh chóng trốn về chỗ cũ, không dám lên tiếng, trong lòng thầm cầu mong đối phương đừng chú ý tới nó.
Đáng tiếc. Nhân loại này vẫn có thể tìm được nó.
– Rống!
Con yêu thú này cảm giác mình đã bị nhục nhã, đột nhiên quay đầu, há miệng cắn về phía đầu của nhân loại này.
Ầm!
Lâm Phàm đấm một quyền xuyên qua đầu của con yêu thú này. Máu tươi tí tách lăn xuống.
Điểm tích lũy +500
– Nguyên lai là yêu thú Địa Cương cảnh tầng bốn, khó trách lại biết ẩn nấp.
Lâm Phàm lau lau vết máu trên bàn tay, sau đó kiểm tra điểm tích lũy.
Điểm tích lũy: 305300
– Ha ha ha ha!
Lâm Phàm cười lớn. Lang Nha bổng đánh lên trên mặt đất, hắn không ngờ mình lại có thể kiếm được nhiều điểm tích lũy như vậy. Thật sự là làm cho người ta cảm thấy quá hưng phấn.
Bình thường, hắn liều mạng đi kiếm cả tháng cũng không thể kiếm được số điểm tích lũy khổng lồ đến mức.
Nơi này quả nhiên là chỗ tốt.
– Giết nhiều đến mức mỏi tay rồi.
Lâm Phàm thở phào, chuẩn bị lấy trạng thái tốt nhất để đề thăng công pháp, sau đó sẽ tăng tu vi của mình.
Tử vong của mình cũng sẽ không ảnh hưởng đến Đại Yêu Sư. Bởi vì Đại Yêu Sư là bị con rối Sinh Tử khống chế, mà mình đã luyện hóa con rối Sinh Tử rồi, cho nên sẽ không phát sinh tình huống khi mình chết thì Đại Yêu Sư sẽ chết theo.
Hắn rút Thái Hoàng Kiếm ra, chém mình một phát.
Ở chỗ cửa hang phía trên phòng thí nghiệm.
Mấy tên đệ tử nhẹ nhàng thở ra. Tiếng kêu thảm thiết kia cuối cùng cũng đã không còn vang lên nữa. Đối với bọn họ, đứng nghe cái này hoàn toàn chính là một loại tra tấn.
– Cuối cùng cũng đã kết thúc, phía dưới đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?
– Đừng nghĩ cũng đừng hỏi. Đây không phải là chuyện mà chúng ta phải quan tâm. Chúng ta chỉ cần làm tốt việc của mình là được.
– Nơi này thật sự là kinh khủng như địa ngục, cũng không biết lần sau ai sẽ tiếp nhận vị trí của chúng ta.
Nghĩ đến sắp tới sẽ có người đi đến đây tiếp nhận vị trí của bọn họ, trong lòng của bọn họ cũng thoải mái hơn nhiều.
Dưới lòng đất!
– Lĩnh ngộ Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân.
Có được điểm tích lũy khổng lồ như này, Lâm Phàm lập tức bắt đầu đề thăng công pháp.
– Tiêu hao 120, 000 điểm tích lũy
– Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân (tầng thứ nhất)
– Đặc tính: Vô Tướng Sắc Thân, Hư Không Chấn, tăng cường nhục thân
Lập tức, Lâm Phàm cảm giác trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một sức mạnh huyền diệu, sức mạnh này vô cùng mênh mông, có khí tức cổ xưa.
Công pháp này quả nhiên cường đại, dung lượng của bản thân lại được lấp đầy rất nhiều, sức mạnh không ngừng đề thăng mà đây mới chỉ là tầng thứ nhất.
Quả là thế, nội tình của mình đã cường hãn đến trình độ nhất định, coi như giữa Thiên Cương cảnh cùng Địa Cương cảnh chênh lệch một đại cảnh giới cũng không có khả năng để mình thúc thủ vô sách* (bó tay không còn cách nào khác) nữa.
Lý Sùng Sơn đích thật là người có đại cơ duyên. Nhờ tu hành môn công pháp Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân này, thực lực của hắn đã vượt xa cảnh giới.Chỉ sợ ở trong cấp độ Thiên Cương cảnh tầng một, hắn cũng khó có địch thủ, chỉ là cuối cùng lại bị mình mài chết.
– Lĩnh ngộ Đại Băng Diệt Quyền Kinh
Hắn đã được lĩnh hội môn quyền pháp này rồi nên thấu hiểu rất rõ lực phá hoại của nó, cho dù là hắn cũng không chịu nổi một quyền.
– Tiêu hao 30, 000 điểm tích lũy
– Đại Băng Diệt Quyền Kinh (tầng thứ nhất)
– Đặc tính: Chấn động, tăng phúc sức mạnh, phá hư
– Băng Diệt!
Lâm Phàm đưa tay ra. Năm ngón tay nắm lại thành quyền rồi hắn nhẹ nhàng đấm ra một quyền. Không gian lập tức chấn động. Từ trên nắm tay, một sức mạnh mang tính hủy diệt bạo phát ra, nhanh chóng quấy nát rồi xuyên qua không gian.
Uỳnh!
Vách tường ở trước mặt bị sức mạnh này đánh trúng, đột nhiên chấn động, thậm chí bị quyền kình đánh xuyên qua, đá vụn không ngừng lăn xuống.
– Thật mạnh, mình cũng không có dùng bao nhiêu sức, vậy mà đã có lực phá hoại cỡ này.
Trong lòng Lâm Phàm sợ hãi nói. Hắn cảm giác sức mạnh trong cơ thể như là cuồng long dời sông lấp biển, dấy lên sóng gió ngập trời ở trong đại dương mênh mông.
Hiện tại còn thừa một nửa điểm tích lũy, dùng để đề thăng công pháp gì thì mới tốt đây.
– Đề thăng Thất Thần Thiên Pháp
– Tiêu hao 150, 000 điểm tích lũy
Tiêu hao tuy rất lớn nhưng hắn lại không hề có cảm giác hối hận. Trong số những công pháp của bản thân thì Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân cường đại nhất, tiếp theo là đến môn Thất Thần Thiên Pháp này thuộc về đỉnh tiêm, cũng là công pháp tăng phúc cường đại nhất.
– Chí Đạo Hữu Thần
Trong chốc lát, Lâm Phàm cảm giác trong cơ thể của mình xuất hiện ba động cực kỳ cuồng bạo.
Thùng thùng!
Trái tim đập càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh mẽ.
– Cái này…
Trong lòng Lâm Phàm kinh hãi, đây là tình huống mà hắn chưa bao giờ nghĩ đến. Đột nhiên, âm thanh xoạt xoạt vang lên. Hắn bỗng phát hiện trái tim của mình đã nứt toác, ở bên trong trái tim có một sức mạnh huyền diệu như muốn bạo phát ra.
Từ trên người của Lâm Phàm, một khí tức kinh khủng bạo phát ra. Khí tức này cực kỳ thuần khiết. Khi cảm nhận được khí tức này, toàn bộ yêu thú Tôi Thể cảnh ở chung quanh nằm rạp trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Xoạt xoạt!
Bề ngoài trái tim của Lâm Phàm không ngừng vỡ nát, lộ ra trái tim mới có màu vàng.
– Chí Đạo Hữu Thần, trực chỉ bản tâm.
Một vị thần linh dần dần xuất hiện ở trung tâm trái tim nhưng hình dáng của thần linh này còn rất mơ hồ. Lâm Phàm biết vị thần linh này sẽ được cô đọng theo suy nghĩ căn bản nhất ở trong lòng của hắn.
Lâm Phàm nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh.
Một quyền đánh nổ thiên địa sao?
Không, quá yếu.
Phá hỗn độn, mở hồng hoang, chân đạp thiên địa, thọ cùng trời đất.
Uỳnh!
Khi ý tưởng này vừa xuất hiện, cương khí ở trong cơ thể không tự chủ được dũng mãnh lao tới chỗ trái tim tựa như là đang muốn cô đọng Chí Đạo Thần Linh theo suy nghĩ trong lòng của Lâm Phàm.
Trong chốc lát, cương khí trong cơ thể đã bị hấp thu một phần ba.
Lại một cái chớp mắt nữa thì đã bị hấp thu hai phần ba.
Lâm Phàm sững sờ, cảm giác không thể tưởng tượng nổi, tốc độ hấp thu cũng quá kinh khủng đi.
Bây giờ tu vi của hắn là Địa Cương cảnh tầng bảy, cương khí ẩn chứa trong cơ thể khổng lồ đến mức đủ cho mấy người đột phá đến Thiên Cương cảnh, thế nhưng mà bây giờ, lại sắp bị hấp thu đến cạn đáy.
Hắn lại không thể tự sát bởi vì nếu như tự sát, quá trình này sẽ dừng lại, như vậy thì Chí Đạo Hữu Thần khẳng định không có cách nào đạt tới cảnh giới hoàn mỹ.
– Tăng cao tu vi.
Ngay khi cương khí trong cơ thể sắp bị hấp thu hết sạch, Lâm Phàm không chút do dự tiêu hao điểm khổ tu, tăng cao tu vi để tiến hành khôi phục cấp tốc.
– Mình nhất định phải kiên trì. Chí Đạo Hữu Thần, tâm lớn bao nhiêu thì thần sẽ mạnh mẽ bấy nhiêu, tuyệt đối không thể để quá trình này kết thúc đơn giản như vậy.
– Tiêu hao 7 triệu điểm khổ tu
– Cảnh giới: Địa Cương cảnh tầng tám (+)
Cương khí nguyên bản sắp cạn giờ lại được bổ sung đầy.
– Thành thần cho ta, Thất Thần Thiên Pháp tầng thứ ba, Chí Đạo Hữu Thần.
Uỳnh!
Giờ khắc này, một cột sáng xuất hiện, bao phủ Lâm Phàm. Chỗ trung tâm của trái tim, một luồng sáng bạo phát ra, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện, trôi nổi ở sau lưng Lâm Phàm.
Hư ảnh mặc dù không lớn, nhưng dưới chân là vũ trụ vô tận, bàn tay ngửa lên chống đỡ vô số tinh hà, khí tức của sức mạnh cực hạn phát tán ra xung quanh.
Đại Yêu Sư đang nghiên cứu ở phía trên, đột nhiên dừng động tác trong tay lại. Hắn cảm giác được một sức mạnh kinh khủng bộc phát ra từ dưới chỗ sâu kia.
Nhưng rất nhanh, sức mạnh này biến mất để Đại Yêu Sư nhẹ nhàng thở ra. Hắn cũng không biết chủ nhân đang làm gì, nhưng mà sức mạnh vừa mới bộc phát từ chỗ của chủ nhân thật quá kinh khủng.
Ở cửa hang phía trên phòng thí nghiệm.
Mấy tên đệ tử chỉ cảm thấy mặt đất hơi chấn động mà thôi, cũng không có những cảm giác khác. Bọn họ chỉ là cho rằng Đại Yêu Sư lại đang nghiên cứu thí nghiệm vô cùng kinh khủng gì đó mà thôi.
Đột nhiên, mấy tên đệ tử dừng lại, không nói chuyện nữa, vì bọn họ nhìn thấy một người đang lao về phía họ. Mấy người lập tức phẫn nộ quát:
– Người nào? Mau mau dừng lại.
– Nhìn vóc người giống như là một nữ nhân, nhưng chậc chậc, cái mặt nạ kia đúng là phá hoại phong cảnh. Thiên Nguyên, đệ ra nhìn xem người đến là ai. Nơi này là Yêu Thành, nếu như quấy rầy Đại Yêu Sư đại nhân, e rằng sẽ xảy ra đại sự.
Một tên đệ tử gật đầu rồi nhanh chóng tiến lên, vươn tay, nói:
– Người đang đi tới kia lập tức dừng lại, bỏ mặt nạ ra. Nếu như dáng dấp không tệ, hầu hạ chúng ta cho tốt, chúng ta có thể cao hứng mà không giết ngươi.
Phốc!
Một cái đầu người bay lên, hai con ngươi của người kia vẫn còn lóe ra thần sắc không dám tin tưởng.
– Ngươi dám!
– Ngươi chết chắc rồi.
Mấy tên đệ tử còn lại giận dữ quát to. Nhưng đột nhiên, vẻ giận dữ trên mặt bọn họ dần dần biến thành hoảng sợ. Nhìn chằm chằm vào một tấm lệnh bài mà người trước mắt vừa lấy ra, bọn họ đột nhiên run lẩy bẩy.
Sau đó, mấy người vội vàng quỳ xuống, mồ hôi lạnh ứa ra, run lẩy bẩy, nói:
– Đại nhân tha mạng.
– Đại Yêu Sư có ở trong đó hay không?
Thanh âm băng lãnh giống như là thanh âm vang lên từ vực sâu vậy truyền vào trong tai những đệ tử này, làm cho bọn họ có cảm giác như là đang nghe thấy Tử Thần triệu hoán vậy.
– Có, có, Đại Yêu Sư đại nhân đang ở bên trong.
Khi mấy người ngẩng đầu lên thì phát hiện người vừa ở trước mắt đã biến mất không thấy. Bọn họ nhẹ nhàng thở ra, mồ hôi đã ướt đẫm áo, bọn họ tựa như là vừa mới gặp Tử Thần vậy.