Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 251: Giao dịch cùng Lực Lượng Pháp Tắc

Chương 251: Giao dịch cùng Lực Lượng Pháp Tắc




Lão sư đã nói với hắn không nên chủ động cảm ứng Lực Lượng Pháp Tắc ở bên trong Lang Nha bổng cùng cái chảo.
Nhưng mà ở thời khắc này, hắn hoàn toàn cảm ứng được.
Bên trong Lang Nha bổng có ẩn chứa một sức mạnh cực kỳ khủng bố, tựa như là truy tìm đến chỗ biên giới cực hạn của sức mạnh nào đó.
Khi hắn bỏ tay ra, loại cảm giác này cũng đồng thời tiêu tán.
– Sức mạnh thật kỳ diệu. Đây chính là Lực Lượng Pháp Tắc mà lão sư nói tới sao? Rõ ràng mình còn không có hoàn toàn cảm ứng, chỉ mới vẻn vẹn là khí tức phát tán ra ở mặt ngoài, vậy mà khiến cho mình cảm thấy khủng bố như thế.
Bây giờ tu vi của hắn đã là Địa Cương cảnh tầng chín, thực lực tăng vọt đến một loại tình trạng cực kỳ khủng bố.
Có lẽ có thể nói chỉ thiếu chút nữa là có thể một bước lên trời, trở thành cường giả Thiên Cương cảnh.
Nhưng hắn biết rõ tình huống của chính bản thân mình. Khoảng cách đến Thiên Cương cảnh mặc dù nhìn như chỉ có một bước nhưng mà một bước này lại cực kỳ gian nan, cần có nội tình thật sự là quá to lớn, so sánh cùng với trước kia, cách biệt giống như là một trời một vực vậy.
Lại một lần nữa hắn đưa tay để lên trên Lang Nha bổng, cảm ứng Lực Lượng Pháp Tắc ở bên trong, lập tức một sức mạnh mênh mông đánh tới.
Trong đầu hiện lên hình ảnh một người khổng lồ đỉnh thiên lập địa đứng ở trong Tinh Hà vô tận, đầu đội trời, chân đạp đất, uy thế kinh người. Hai con ngươi nguyên bản đang đóng chặt đột nhiên mở ra.
Hai tia sáng màu vàng lấp lóe bắn ra giống như là có thể đâm xuyên hết thảy đánh thẳng vào trong linh hồn.
Uy thế cường đại cuốn tới. Nếu như là người khác, chỉ sợ đã sớm thu tay lại nhưng mà Lâm Phàm lại không hề cảm thấy e ngại, nhanh chóng xâm nhập vào trong đó.
Hắn cảm thấy tựa như là mình đi tới một vùng trời rộng lớn vậy. Đột nhiên, một sức mạnh cường hãn đánh tới.
Phụt!
Lâm Phàm phun ra một búng máu tươi, sắc mặt hơi trắng.
– Sức mạnh thật cường hãn, đến cùng là chuyện gì xảy ra, ta lại không hề có khả năng ngăn cản.
Lâm Phàm cũng có chút khiếp sợ. Lấy thực lực hiện giờ của mình, không ngờ lại còn thứ chỉ mới vẻn vẹn lấy khí thế cách không đánh tới là đã trấn áp được bản thân. Chuyện này đúng là khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Lực Lượng Pháp Tắc thật sự là mạnh như vậy hay là nói bất kỳ pháp tắc nào cũng đều cường đại như thế này.
Rời hắn không có suy nghĩ nhiều hơn nữa. Bởi vì tạm thời còn chưa chết cho nên hắn tiếp tục thâm nhập vào sâu hơn.
Lập tức, một đòn lại một đòn đánh tới.
Liên tục phun ra một búng lại một búng máu tươi nhưng bởi vì không có bất kỳ cảm giác đau đớn gì cho nên Lâm Phàm hoàn toàn không thèm để ý, cùng lắm thì là mình sẽ bị đánh chết mà thôi.
Cuối cùng, sau một đòn đánh tới, Lâm Phàm cảm giác sinh mệnh lực của mình đã hoàn toàn tiêu tán rồi sau đó hắn chết.
Mười giây sau.
– Thú vị! Tựa như là Lực Lượng Pháp Tắc này đang muốn ép mình rời đi.
Lâm Phàm lại một lần nữa đưa bàn tay đặt lên trên Lang Nha bổng, tiếp tục cảm ứng. Hiện giờ, hắn muốn xem xem Lực Lượng Pháp Tắc này đến cùng là thứ gì mà lại có được sức mạnh cường hoành như thế.
Thiên Cương cảnh tầng năm mới có thể lĩnh ngộ pháp tắc.
Nếu thật sự là như thế, vậy thì có khác nào nói nếu mình không lĩnh ngộ được pháp tắc thì sẽ không có cách nào chiến đấu cùng với cường giả Thiên Cương cảnh tầng năm hay sao?
Mấy ngày trôi qua.
Vân Tiêu phong.
Vòng xoáy trên đỉnh núi nguyên bản còn hơi mơ hồ, bây giờ dần dần hóa thành thực chất. Khí lưu cũng bắt đầu nồng hậu, dày đặc đến mức sền sệt.
Ở trung tâm của vòng xoáy kia có một bóng người đang khoanh chân ngồi. Hai mắt nhắm chặt. Khí tức ở trên người có biên độ ba động rất lớn tựa như là đang tu luyện đến chỗ quan trọng.
Vương Thánh Khang hưng phấn nói:
– Vân sư huynh đã sắp đột phá rồi. Ta đã có thể cảm nhận được trong cơ thể của Vân sư huynh đang ấp ủ một sức mạnh cực kỳ kinh khủng.
– Chỉ cần sư huynh có thể đột phá Thiên Cương cảnh như vậy thập phong tất nhiên sẽ phải lấy Vân Tiêu phong chúng ta cầm đầu. Cho dù là Vô Địch phong cũng sẽ không bằng được chúng ta.
Huyền Thanh càng nói càng cảm thấy hưng phấn. Bọn họ tin tưởng Vân sư huynh nhất định có thể đánh vỡ bình chướng Địa Cương cảnh, trở thành cường giả Thiên Cương cảnh.
– Gần đây, phong chủ của Vô Địch phong cũng đang bế quan tu luyện nhưng cho dù có bế quan đi nữa cũng tuyệt đối không đuổi kịp Vân sư huynh của chúng ta. Cũng không biết tình huống của tám vị phong chủ khác là như thế nào? Hiện tại bọn họ cũng vẫn ở bên ngoài chưa về.
Vương Thánh Khang nghĩ đến mấy vị phong chủ khác, cảm giác cạnh tranh ở trong tông môn thật sự là quá khốc liệt, tám vị phong chủ kia không có một người nào là đơn giản.
Hồng Đế phong Chiến Hồng Đế cũng đã ra ngoài lịch luyện được một thời gian rồi, không biết tu vi sẽ tăng lên tới mức nào. Nhưng mà hắn tin tưởng, trong mười vị phong chủ, Vân sư huynh nhất định là người thứ nhất bước vào Thiên Cương cảnh.
Lã Khải Minh nhìn về phía Vân Tiêu phong ở phương xa. Phía trên đỉnh của ngọn núi kia, vòng xoáy linh khí vẫn đang không ngừng xoay tròn. Mặc dù cách rất xa, nhưng mà hắn vẫn có thể cảm nhận được uy thế khủng bố do vòng xoáy kia phát tán ra.
Đệ tử ở chung quanh cũng châu đầu ghé tai thảo luận, hiển nhiên là phong chủ của Vân Tiêu phong đã sắp đột phá đến Thiên Cương cảnh. Hơn nữa nhìn qua e rằng sẽ chẳng còn cần bao lâu nữa.
Nhưng bọn họ cực kỳ tin tưởng phong chủ nhà mình, bởi vậy cũng chỉ quan sát một đoạn thời gian, sau đó không có để ý nữa.
Khô Phong.
Khô Mộc trưởng lão vui mừng gật đầu, nói:
– Cát Luyện, ngươi nghĩ xem, nếu như Vân Tiêu thành tựu Thiên Cương cảnh, phải chăng có thể trở thành người đứng đầu trong mười vị phong chủ.
Tâm tình lúc này của Cát Luyện cũng không tốt lắm. Người mà hắn xem trọng là Quân Vô Thiên lại đi cấu kết cùng Tà giáo, làm cho tài nguyên mà hắn đã từng tiêu hao trôi theo dòng nước.
Bây giờ nhìn về phía vòng xoáy cương khí ở phía trên Vân Tiêu phong, hắn cũng cảm thán nói:
– Ngươi đúng là có phúc lớn. Đệ tử mà ngươi nhìn trúng đã sắp đột phá Thiên Cương cảnh rồi.
– Ha ha!
Khô Mộc cười, sau đó giơ tay lên. Ngọn núi dưới chân ông ta hơi chấn động. Một tia sáng màu xanh lục từ dưới đất chui lên, ngưng tụ ở trong lòng bàn tay của ông ta. Sau đó ngón tay búng một cái, tia sáng này nhanh chóng bay về phía Vân Tiêu phong.
Khi nhìn thấy tia sáng màu xanh lục kia, trên mặt của Cát Luyện tràn đầy hâm mộ, cảm thán nói:
– Sinh mệnh nguyên lực tích lũy suốt mười năm cứ như vậy cho đi. Thật đúng là đại thủ bút.
Khô Mộc thản nhiên cười nói:
– Đột phá Thiên Cương cảnh cũng không phải là một việc bình thường. Tia sinh mệnh nguyên lực kia không có tác dụng tăng cường tu vi nhưng mà nếu dùng để bù đắp thiếu hụt của cơ thể lại là đồ tốt. Tên Thiên Tu kia vì đồ nhi bảo bối của hắn vét sạch nội tình, lão phu tự nhiên cũng không thể yếu thế được.
– Hành vi của lão thất phu kia hoàn toàn chính là dục tốc bất đạt, rõ ràng là đang hại đồ đệ của hắn. Tu vi còn chứa đến Thiên Cương cảnh đã có được pháp bảo. Ta cũng muốn nhìn xem sau này hắn làm thế nào mà có thể tiến bộ.
Cát Luyện thở phì phì. Hắn là bị Thiên Tu làm cho tức giận.
Nhưng muốn đánh lại đánh không lại, hắn cũng chỉ có thể phát cáu, tức giận nói vài tiếng mà thôi.
Vô Địch phong.
Trong mật thất.
– A, lần này không ngăn cản sao?
Những ngày này, mỗi một ngày Lâm Phàm đều thử cảm ứng. Nhưng càng xâm nhập vào sâu, sức mạnh kia càng ngày càng cuồng bạo, càng ngày càng khiến cho người ta cảm thấy bản thân nhỏ bé.
Nguyên bản một ngày, hắn ít nhất phải chết vài lần, liên tục đến mấy ngày sau.
Cho đến hiện tại, sức mạnh nghiền ép này bỗng dưng tiêu tán khiến cho hắn hoàn toàn không hiểu thấu.
Một đường thông suốt, hắn nhanh chóng xâm nhập đến tầng sâu nhất.
Ở trong không gian hư vô kia, một đạo pháp tắc lẳng lặng trôi nổi ở nơi đó giống như là không có linh tính, nhưng đột nhiên lại có thanh âm vang lên.
– Ngươi có phải là có bệnh hay không?
Lâm Phàm sững sờ, cho tới tận bây giờ hắn cũng đều không có ngờ pháp tắc lại có linh trí, hơn nữa còn biết nói chuyện. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy rất kinh ngạc.
– Ngươi biết nói chuyện sao?
Lực Lượng Pháp Tắc hơi lay động. Nguyên bản nhìn qua pháp tắc giống như là chuỗi gien, giờ phút này hào quang lóe lên, nó lập tức biến thành một đại hán có cơ bắp cuồn cuộn, thần sắc phẫn nộ.
– Ta chính là Lực Lượng Pháp Tắc, là lực lượng tiên thiên, hoàn toàn có khả năng trở thành Lực Lượng Chi Thần. Nhưng mà, những sinh linh như các ngươi bắt chúng ta, đoạn tuyệt con đường thành thần của chúng ta. Bây giờ ngươi lại còn kinh ngạc vì ta biết nói chuyện sao?
Lâm Phàm kinh ngạc. Hắn chưa bao giờ có thể ngờ Lực Lượng Pháp Tắc lại còn biết nói chuyện. Chuyện này thật sự là quá thần kỳ.
– Lực Lượng Pháp Tắc là tử vật, chỉ có thể tăng cường thực lực cho bản thân, không ngờ vậy mà lại có trí tuệ, hơn nữa có vẻ còn rất cao. Thật đúng là rất thần kỳ.
Lực Lượng Pháp Tắc dậm chân, không gian tối tăm màu xám tro đột nhiên nổ tung, nói:
– Ai nói chúng ta là tử vật, chúng ta là lực lượng Tiên thiên, điểm xuất phát còn cao hơn so với những sinh linh như các ngươi. Nếu như không phải là do chúng ta chịu thiên địa áp chế, ngươi cho rằng các ngươi có thể bắt giữ chúng ta hay sao? Những tên trộm cướp như các ngươi ăn cắp sức mạnh của chúng ta để lớn mạnh bản thân. Quả thật thiên lý khó dung.
– Không, không.
Lâm Phàm lắc đầu, nói:
– Những điều mà ngươi vừa nói có vấn đề. Thế gian mạnh được yếu thua, đó chính là nguyên lý căn bản để thiên địa tuần hoàn. Các ngươi tuy rằng khởi điểm cao nhưng mà có thiên địa áp chế các ngươi. Các ngươi bị sinh linh bắt giữ, để sinh linh lớn mạnh, chính là bởi vì bản thân các ngươi không mạnh mẽ, bị sinh linh nô dịch không có gì đáng để nói cả.
– Ngươi cũng muốn cướp đoạt sức mạnh của ta sao?
Lực Lượng Pháp Tắc nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm, không gian tối tăm màu xám tro chung quanh giống như là sắp vỡ vụn ra.
– Không. Ta không phải loại người như vậy.
Lâm Phàm khoát tay, nhưng mà trong lòng hắn lại đang tự hỏi một chuyện vô cùng trọng yếu. Lực Lượng Pháp Tắc này chỉ là bị lão sư cưỡng ép áp chế ở trong binh khí. Muốn để nó cam tâm tình nguyện cống hiến sức mạnh e rằng rất khó. Nếu như tu vi của mình không đến Thiên Cương cảnh tầng năm là chuyện gần như không thể nào xảy ra.
– Ta đến thương lượng một vụ giao dịch với ngươi. Ngươi có muốn hay không?
Lâm Phàm mở miệng nói.
Vừa dứt lời.
Lực Lượng Pháp Tắc đột nhiên run lên, cơ bắp cuồn cuộn kia cũng bắt đầu run rẩy, trên mặt lộ ra thần sắc không dám tin tưởng, nói:
– Ngươi vừa mới nói cái gì?
Lâm Phàm nghi hoặc nhìn qua. Chẳng lẽ trí tuệ của Lực Lượng Pháp Tắc này rất thấp, kiểu như người thiểu năng trí tuệ hay sao? Hắn lại nói:
– Ta nói, ta đến thương lượng một vụ giao dịch với ngươi.
Trong chốc lát.
Lực Lượng Pháp Tắc xuất hiện ở trước mặt Lâm Phàm. Hai cánh tay thô kệch bắt lấy bả vai của hắn rồi nó run run nói:
– Ngươi nói giao dịch. Ngươi xem ta như là một sinh linh sao?
Bọn chúng là do thiên địa sinh ra. Khi thiên địa sơ thành, bọn chúng đã được ra đời, cũng có thể coi như là nhóm sinh linh đầu tiên. Thế nhưng mà bởi vì thiên địa áp chế, bọn chúng chỉ có thể trở thành thuốc bổ để các sinh linh khác tăng cao tu vi.
Bây giờ tên nhân loại ở trước mặt này vậy mà muốn làm giao dịch cùng nó. Đó chính là xem chúng nó như là một sinh linh.
– Ừm.
Lâm Phàm bình tĩnh gật đầu, không hề bởi vì nói dối mà cảm thấy xấu hổ.
– Ha ha ha!
Lực Lượng Pháp Tắc phá lên cười, nói:
– Sinh linh.Chúng ta rốt cục được thừa nhận là sinh linh.
– Tốt! ngươi nói đi! Là giao dịch gì? Ta biết nhân loại các ngươi khi giao dịch đều sẽ chú ý công bằng, kiểu như là bổ sung cho nhau.
Lâm Phàm không hề do dự, nhanh chóng nói:
– Ta cùng ngươi làm một vụ giao dịch. Ngươi để ta lĩnh ngộ Lực Lượng Pháp Tắc, chờ đến khi tu vi của ta đột phá đến Thiên Cương cảnh tầng năm, ta sẽ thả ngươi rời đi, cho ngươi tự do. Nếu như ta vi phạm, thiên lôi đánh xuống, ta sẽ hóa thành tro tàn.
– Điều đó căn bản là không có khả năng. Tu vi của ngươi quá thấp. Nếu như tu vi của ngươi không đến Thiên Cương cảnh tầng năm, ngươi không có cách nào lĩnh ngộ Lực Lượng Pháp Tắc.Ngươi là nhân loại thứ 13, 600 đến được cấp độ sâu như thế này, mà ngươi lại là nhân loại thứ nhất thừa nhận chúng ta là sinh linh. Cho nên ta có thể cùng ngươi làm một vụ giao dịch khác.
– Khi mà ngươi đột phá đến Thiên Cương cảnh tầng năm, ta nguyện ý chỉ dạy cho ngươi cách làm như thế nào lĩnh ngộ Sức mạnh Chi Tâm.
Lực Lượng Pháp Tắc cực lực làm cho mình càng giống là một sinh linh, cũng học tập giao dịch.
Lực Lượng Pháp Tắc ở trên thế gian là vô cùng vô tận, nhưng tư duy đều tương thông, những ký ức đã từng trải qua cũng đều sẽ lưu truyền tới nay.
Lâm Phàm đúng là không ngờ mình lại có thể câu thông cùng Lực Lượng Pháp Tắc. Chuyện này khiến hắn mở rộng tầm mắt, trong lòng cũng hiểu ra.
– Tốt! Thành giao, nhưng bây giờ ngươi đang ký thác ở bên trong hai pháp bảo của ta, khi cần thiết ngươi nhất định phải lấy ra toàn bộ sức mạnh của ngươi.
Lực Lượng Pháp Tắc lắc đầu, nói:
– Ta không thể lấy ra toàn bộ sức mạnh. Sức mạnh của pháp tắc là vô cùng vô tận, chất liệu của hai pháp bảo này còn chưa đủ để chịu tất cả sức mạnh của chúng ta. Nhưng mà nếu có giao dịch cùng với ngươi thì ta nhất định sẽ giúp hai pháp bảo này bộc phát ra sức mạnh lớn nhất.
– Thành giao.
Lâm Phàm cười.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất