Chương 259: Đây là chuyện không thực tế cỡ nào
…
Muốn ngược dòng di chuyển trong hư không, thứ cần để ý nhất chính là không gian thiết cắt, võ giả phía dưới Thiên Cương cảnh tiến hành xuyên qua hư không, thân thể đều sẽ bị xé rách thành mảnh vỡ.
Nhưng thực lực của Hỏa Dung trưởng lão cực kỳ cường hãn. Ông chém ra một chưởng, quang mang vô tận xé mở hư không. Cương khí nhanh chóng bao phủ mọi người. Tốc độ di chuyển đạt tới cực hạn. Bọn ho nhanh chóng chạy về phía Thái Thản tông.
– Trưởng lão, Tượng Thần tông này rất mạnh hay sao?
Lâm Phàm đứng ở bên cạnh Hỏa Dung, ánh mắt nhìn về phía trước. Vùng không gian này chỉ là một mảnh tối tăm màu xám tro, thuộc về một tầng khác bên trong không gian.
Mà Hỏa Dung trưởng lão có thể cắt ra hư không, lại bảo hộ mấy trăm đệ tử xuyên thẳng qua hư không, thực lực chỉ sợ cũng cường hãn đến cực hạn.
– Không mạnh nhưng mà người của Tượng Thần tông đều tự nhận là mình rất mạnh. Lần này, bọn chúng dám can đảm toàn diện tiến công Thái Thản tông, chỉ sợ cũng là do có tông môn cường đại chống lưng ở phía sau.
Nhắc đến tông môn cường đại, vẻ mặt của Hỏa Dung trở nên nghiêm túc. Đối với chuyện này hắn cũng không dám có chút khinh thường. Chỉ là một cái Tượng Thần tông thì cho dù Viêm Hoa tông bọn họ có suy yếu hơn trước, cũng có thể đánh đối phương oa oa kêu to, kêu cha gọi mẹ. Nhưng mà nếu như bây giờ Tượng Thần tông có tông môn cường đại khác làm chỗ dựa, tình huống sẽ không giống với lúc trước.
Sau đó nghĩ đến thân phận của Lâm Phàm, Hỏa Dung cũng có chút bất đắc dĩ, nói:
– Lâm Phàm, nghe cho kỹ đây. Đến nơi đó, ngươi tuyệt đối không nên tự tiện hành động. Bản trưởng lão đi đến đó, chỉ sợ sẽ phải đối mặt với cường giả đỉnh cao bên phía Tượng Thần tông, cho nên sẽ không rảnh để chú ý ngươi. Vì vậy ngươi cũng tuyệt đối không nên xâm nhập vào sâu trong chiến trường. Tượng Thần tông truyền thừa đã lâu, cường giả cũng có không ít. Lão sư của ngươi đã giao ngươi cho ta, ta không thể để ngươi có việc gì được.
– Trưởng lão xin cứ yên tâm. Ta tuyệt đối sẽ không tự tiện hành động.
Lâm Phàm cười nói. Nhưng mà trong lòng hắn lại đang nói thầm, lần này có cơ hội kiếm điểm tích lũy tốt như thế, hắn há có thể buông tha. Nói không chừng hắn giết người còn thuận tay hơn so với chém yêu thú đó.
– Cái này cho ngươi, xem kỹ đi.
Hỏa Dung đưa một quyển sách cho Lâm Phàm, bên trong ghi chép lịch sử của Tượng Thần tông cùng Thái Thản tông.
Lâm Phàm đọc nhanh như gió. Trong chốc lát, hắn đã lật xem hết cả quyển sách.
Đến giờ, hắn cũng đã biết nguyên lai cực kỳ lâu trước kia, Tượng Thần tông cùng Thái Thản tông đều thuộc về cùng một tông môn, nhưng mà bởi vì lý niệm khác nhau cho nên hai bên phân liệt thành hai tông môn khác nhau.
Nhưng Tượng Thần tông chung quy cũng là bản tông, mặc kệ là nhân khẩu, hay là lãnh thổ đều lớn mạnh hơn Thái Thản tông rất nhiều, thậm chí còn có thể nói suýt chút nữa là có thể siêu việt được Viêm Hoa tông.
Đối với Tượng Thần tông, số lượng nhân khẩu chính là tất cả, nhân khẩu càng nhiều thì có thể xuất hiện càng nhiều thiên tài.
Nhưng mà đến bây giờ, lại bởi vì nhanh chóng bành trướng nhân khẩu cho nên thực lực tổng hợp của tông môn lại bị kéo xuống.
Trước đây thật lâu, Tượng Thần tông từng xấm lấn với Viêm Hoa tông nhưng bị Viêm Hoa Đại Đế đánh trở về. Trận chiến kia đánh đến thiên hoang địa lão. Viêm Hoa đại đế đánh cho Tượng Thần tông sợ mất mật, kém chút bị đánh đến tổ trạch của tông môn này.
Nhưng không biết là do nguyên nhân gì, Viêm Hoa tông đột nhiên lui binh, không tiếp tục tiến công nữa, nếu không rất có thể Tượng Thần tông đã bị diệt gọn.
Bởi vậy đến bây giờ, khát vọng lớn nhất của mỗi đệ tử Tượng Thần tông chính là một lần nữa tiến công Viêm Hoa tông, huyết tẩy sỉ nhục mà bọn họ đã từng phải chịu đựng.
Đại khái sau khi xem xong, trong lòng của Lâm Phàm cũng đã có tính toán của riêng mình.
Tông môn như này nên giết hơn nữa còn không cần lưu tình.
Lâm Phàm mặc dù không quá quen thuộc với lý tưởng của Viêm Hoa tông, nhưng hắn cũng biết Viêm Hoa tông hy vọng là tìm kiếm hòa bình, cộng đồng phát triển, không muốn chiến tranh xảy ra.
Nhưng theo Lâm Phàm, lý tưởng này thật sự là quá mềm yếu, đã có người không phục vậy thì phải đánh, phải đánh đến khi hắn tâm phục khẩu phục mới thôi. Khi đó, chuyện gì cũng đều có thể tan thành mây khói.
Qua hồi lâu.
– Đến nơi rồi.
Đám người đi ra từ trong hư không. Hỏa Dung nhìn tình huống ở trước mắt, chau mày, nói:
– Đây chính là đại trận Phong Thiên Tỏa Địa.
Ở trong tầm mắt của Lâm Phàm, khu vực phía trước bị một màn sáng màu đen bao phủ. Phía trên màn sáng màu đen này có phù văn lấp lóe tạo thành một hệ thống sức mạnh kỳ diệu, mượn nhờ thiên địa chi lực triệt để phong tỏa Thái Thản tông ở bên trong đó.
Bất luận kẻ nào đều vào không được mà ra cũng không được.
– Đại trận Phong Thiên Tỏa Địa này thật đáng sợ. Không ngờ trận pháp lại có sức mạnh cường đại như thế. Xem ra thứ mà bản thân cần phải học tập còn có rất nhiều.
Lâm Phàm thì thầm trong lòng, vốn dĩ hắn nghĩ rằng thực lực cường đại chính là tất cả. Nhưng bây giờ xem ra còn có rất nhiều thứ cường đại khác, chỉ là mình còn chưa biết được mà thôi.
Ví dụ như đại trận Phong Thiên Tỏa Địa này, nếu để hắn đến đột phá, chỉ sợ cho dù muốn cũng không có năng lực này.
Sức mạnh phát tán ra từ mặt ngoài của trận pháp này thật sự là quá mạnh, hoàn toàn chính là mượn nhờ thiên địa chi lực hình thành một tòa trận pháp khổng lồ.
– Xem ra suy đoán của Thiên Tu là thật. Thánh Đường tông đang đứng phía sau Tượng Thần tông. Nếu như không phải là Thánh Đường tông nhúng tay, Tượng Thần tông cũng không có can đảm dồn toàn lực tiến công Thái Thản tông.
Sắc mặt của Hỏa Dung trưởng lão trở nên ngưng trọng. Hắn lật bàn tay một cái, một pháp bảo hình mũi khoan trôi nổi ở trên bàn tay. Sau đó, hắn đột nhiên quát to, bàn tay vạch một cái, sức mạnh trong cơ thể đột nhiên bạo phát ra.
– Phá Ma Thiên Thần Chùy!
Pháp bảo trông bình thường không có gì lạ kia đột nhiên lấp lóe quang mang, rồi nhanh chóng bộc phát ra hào quang sáng chói, sau đó hóa thành một vệt sáng đánh thẳng lên đại trận Phong Thiên Tỏa Địa.
Uỳnh!
Pháp bảo này vừa mới đụng vào, đại trận Phong Thiên Tỏa Địa kia giống như là nhận một sức mạnh trùng kích, màn sáng bên ngoài vậy mà như là mặt kính, xuất hiện dấu hiệu vỡ nát.
Xoạt xoạt!
Xoạt xoạt!
Từng vết nứt nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
– Đại trận Phong Thiên Tỏa Địa này cũng không có gì đặc biệt.
Lâm Phàm liếc mắt nhìn, không ngờ đại trận trông hoàng tráng như này lại bị một pháp bảo dễ dàng phá hủy.
Hỏa Dung cười, nói:
– Pháp bảo này của lão sư ngươi cũng không phải là thứ bình thường đâu. Phá Ma Thiên Thần Chùy chính là pháp bảo thành danh với lão sư của ngươi. Hơn nữa, ta nghe nói pháp bảo này đã từng chém qua Thần Linh. Lão phu cũng chỉ có thể phát huy một phần mười sức mạnh của nó mà thôi.
– Trưởng lão, trên đời này thật sự có Thần Linh hay sao?
Lâm Phàm hỏi.
– Không biết. Đây chỉ là lão sư của ngươi thuận miệng nói mà thôi. Ông ta nói mình đã từng chém qua Thần Linh, nhưng tình huống cụ thể là như thế nào, ta cũng không biết được.
Hỏa Dung lắc đầu, hắn cũng không biết được Thiên Tu nói thật hay là giả.
Lâm Phàm nghe được lời nói này của Hỏa Dung cũng không muốn nghe nữa. Xem ra câu chuyện đó có khả năng cao là do lão sư khoác lác mà thôi.
Ầm!
Khi mà Lâm Phàm còn đang suy nghĩ, màn sáng màu đen kia đột nhiên nứt ra. Bị Hỏa Dung sử dụng Phá Ma Thiên Thần Chùy phá vỡ một cái động lớn, sau đó tựa như là có sức mạnh gì đó nhanh chóng lan tràn xuống dưới, màn sáng màu đen kia không ngừng vỡ nát. Bóng tối cũng dần dần tiêu tán. Cảnh tượng ở bên trong cũng hiện ra trước mắt bọn họ.
– Đi, chúng ta bây giờ liền đi Thái Thản tông.
Hỏa Dung vung tay lên, nhanh chóng mang theo đám người chạy về phía sơn môn của Thái Thản tông.
Một nơi nào đó.
Một nam tử trung niên đang giơ tay, lòng bàn tay hướng lên trời. Một nguồn năng lượng khủng bố bộc phát ra từ trong lòng bàn tay của hắn, dung nhập vào bên trong thiên địa.
Đột nhiên!
Phụt!
Nam tử trung niên phun ra một búng máu tươi, mặt vàng như màu đất, trong mắt lấp lóe hung quang, nói:
– Phá Ma Thiên Thần Chùy, là Thiên Tu lão nhi kia tới sao?
– Không đúng. Nếu như là Thiên Tu tự mình động thủ, sức mạnh phản phệ liền có thể dễ dàng giết chết ta, xem ra là những người khác.
Hắn tự lẩm bẩm một mình, trong lòng như có sóng to gió lớn.
Đúng lúc này, một trưởng lão của Tượng Thần tông gấp gáp đi tới, nói:
– Đại nhân, ngài thế nào?
– Viêm Hoa tông đã đến cứu viện. Xem ra là có người đến được Viêm Hoa tông để nhờ giúp đỡ. Nhưng không sao, bọn chúng muốn tới thì cứ để cho chúng tới. Nhìn xem đến cuối cùng ai mới là người chiến thắng, ai sẽ là kẻ thua cuộc.
Nam tử trung niên khoát tay, không thèm để ý chút nào.
Chỉ là trong lòng của hắn cũng cực kỳ giận dữ. Tông môn yếu nhược như là Viêm Hoa tông cũng dám nhúng tay vào cứu viện Thái Thản tông. Thật đúng là không biết sống chết.
Nhưng đây cũng việc trong dự liệu của bọn họ, quan hệ giữa Viêm Hoa tông cùng Thái Thản tông cũng không tầm thường, có thể nói là cực kỳ hữu hảo.
Còn quan hệ giữa Tượng Thần tông cùng Thái Thản tông phi thường ác liệt. Bình thường, hai tông cũng có phát sinh ma sát nhỏ, nhưng mà cũng không có xung đột khá lớn.
Nhưng mà lúc này đây, Tượng Thần tông bọn họ đã có được đại trận Phong Thiên Tỏa Địa, phong tỏa thiên địa, ngăn cách tất cả mọi người lui tới. Lần này, bọn họ muốn nhanh chóng xâm lấn, giết tới tổng bộ của Thái Thản tông, định một mạch diệt luôn tông môn đối đầu này.
Đến lúc đó, cho dù là bị người phát hiện, tất cả cũng đều đã trễ.
Thái Thản tông.
Trong lòng của vô số đệ tử đều cảm thấy hoảng sợ. Tấm màn đen che khuất bầu trời kia bao phủ thiên địa khiến cho bọn họ căn bản là không có cách rời khỏi Thái Thản tông đi cầu viện.
Nhưng đột nhiên.
Tấm màn đen bị vỡ nát, ánh nắng mặt trời lại một lần nữa chiếu xuống khu vực này. Chuyện này khiến cho rất nhiều đệ tử cảm thấy hưng phấn.
Những trưởng lão trấn giữ Thái Thản tông vui sướng gào thét:
– Ha ha. Huynh đệ của chúng ta đã tới. Cứu binh từ Viêm Hoa tông đã tới. Đây chính là Phá Ma Thiên Thần Chùy của Thiên Tu trưởng lão. Chẳng lẽ lần này Thiên Tu trưởng lão đích thân tới hay sao?
Viêm Hoa tông cũng giống như Thái Thản tông bọn họ đều không phải là tông môn cường đại, nhưng mà Viêm Hoa tông lại có được tuyệt thế cường giả như Thiên Tu tọa trấn. Cho nên dù là thực lực tổng hợp không đuổi kịp siêu cấp đại tông, nhưng mà trên phương diện chiến lực đỉnh tiêm lại có thể ngang hàng cùng những đại tông kia.
Đây cũng chính là lý do vì sao mà cho dù Viêm Hoa tông nhỏ yếu cũng có thể sừng sững không ngã.
Xoẹt!
Lúc này, hư không nhanh chóng bị xé nứt ra, Hỏa Dung trưởng lão nhanh chóng bước ra một bước, khi nhìn thấy rõ bộ dáng của người ở phía dưới, thanh âm to lớn truyền đến.
– Tạp Ân trưởng lão, Viêm Hoa tông đến cứu viện.
Lập tức, ở trong mắt của vô số đệ tử Thái Thản tông, mấy trăm bóng người bước ra từ trong hư không. Một khí tức mênh mông đột nhiên bạo phát ra, tạo thành một đạo vòi rồng bằng cương khí cường đại, ngưng tụ ở trong thiên địa, mãi không tiêu tan.
– Đó là đệ tử Viêm Hoa tông, tông môn quan hệ đặc biệt tốt với Thái Thản tông chúng ta.
– Khi ta gia nhập tông môn, các trưởng lão trong tông môn cũng đã nói với chúng ta. Tông môn hữu hảo nhất, thân cận nhất của Thái Thản tông chính là Viêm Hoa tông. Thậm chí ngay cả ở chỗ biên giới giữa hai tông cũng chỉ có hơn mười vị sư huynh ở nơi đó, hơn nữa nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ còn không phải là phòng thủ mà là để nghênh đón đệ tử Viêm Hoa tông đến đây lịch luyện.
– Những người này thật mạnh, có lẽ còn cường đại hơn những sư huynh kia của tông ta.
Tạp Ân trưởng lão nhìn thấy Hỏa Dung, nhanh chóng tiến lên ôm một cái rồi nói:
– Hỏa Dung trưởng lão, không ngờ ngài đã tới.
Hắn cũng biết được Hỏa Dung trưởng lão là một trong những trưởng lão đỉnh tiêm của Viêm Hoa tông.
Viêm Hoa tông tổng cộng cũng chỉ có chín tên trưởng lão đỉnh tiêm. Bây giờ liền có một tên trưởng lão đỉnh tiêm đến đây trợ giúp, bảo sao mà Tạp Ân trưởng lão không kích động cho được.
Hỏa Dung cười, nói:
– Tông chủ còn có các trưởng lão khác của quý tông đâu?
Tạp Ân nghĩ đến vấn đề này, lập tức nói:
– Tông chủ cùng các trưởng lão đang chiến đấu tại Hắc Thánh Thiên Sơn. Bọn họ đã chiến đấu đến một ngày một đêm rồi. Các thành trì khác cũng đứng trước nguy cơ bị Tượng Thần tông xâm lấn. Chúng ta cũng đang khổ cực chống đỡ.
– Không ngờ Thánh Đường tông vậy mà có lực duy trì lớn như thế, xem ra là lão phu phải nhanh chóng chạy qua Hắc Thánh Thiên Sơn giúp đỡ. Những người này là trưởng lão còn có đệ tử của Viêm Hoa tông ta, các vị có thể phân công cho bọn họ đến các thành trì để tăng cường phòng ngự.
Ánh mắt của Hỏa Dung nhìn về phía xa. Mặc dù nhìn không thấy nhưng hắn lại có thể cảm nhận được sức mạnh ba động ở bên kia.
Tạp Ân trưởng lão nhìn về phía những đệ tử đứng ở phía sau lưng Hỏa Dung, trong ánh mắt cũng lóe ra vẻ hưng phấn. Hắn thấy đệ tử Viêm Hoa tông tới đây thật sự là quá cường đại, lại có hơn mười vị cường giả Thiên Cương cảnh nữa, những người còn lại vậy mà cũng đều là Địa Cương cảnh tầng tám, tầng chín. Đội hình này thật sự là quá cường đại.
Lúc này, Hỏa Dung nhìn về phía Lâm Phàm, nói:
– Ngươi không được tự tiện hành động! Lão phu muốn đi Hắc Thánh Thiên Sơn giúp đỡ Thái Thản tông.
Vừa dứt lời.
Hỏa Dung trưởng lão nhanh chóng hóa thành một vệt sáng màu đỏ, trong nháy mắt đã biến mất rồi.
– Hắc hắc!
Giờ khắc này, khóe miệng của Lâm Phàm nhếch lên, lộ ra ý cười. Thời khắc kiếm lấy điểm tích lũy rốt cuộc đã đến.
Để hắn không được tự tiện hành động sao?
Đây là chuyện không thực tế đến cỡ nào.