Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 291: Đây mới thật sự là phục sinh

Chương 291: Đây mới thật sự là phục sinh




Lâm Phàm vươn tay, muốn cho lôi con Huyết Trùng này ra ngoài.
Nhưng để hắn hơi kinh ngạc chính là con Huyết Trùng này tựa như là cắn chặt vào cái gì đó vậy, không dễ dàng lôi ra.
– Ha ha, đừng uổng phí sức lực nữa. Đây là Huyết Trùng. Điểm thần kỳ nhất của Huyết Trùng chính là khi chúng nó bắt đầu hấp thụ máu thịt của ngươi thì ngươi đừng mơ tưởng rằng mình có thể loại bỏ chúng nó. Ngươi càng dùng sức thì sẽ càng đau đớn. Tử kỳ của ngươi đến rồi.
– Giòi trong xương, khó mà loại bỏ, ngươi đang nói đến thứ này sao?
Chỉ là, Quân Vô Thiên nhìn thấy Lâm Phàm nhanh chóng bắt lấy cái đuôi của Huyết Trùng rồi đột nhiên kéo mạnh một phát, lôi nó ra. Nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy được chỗ khoang miệng của con côn trùng này lại có một hàm răng sắc nhọn thật nhỏ như là giác hút vậy, gắt gao bám vào trong thịt.
– Sao lại có thể như thế?
Quân Vô Thiên không dám tin tưởng. Rõ ràng là khi Huyết Trùng đã bám vào thì không có cách nào để loại bỏ cả. Lâm Phàm làm sao có thể lập tức lôi nó ra được.
Thậm chí, trên mặt của hắn giống như là không hề có cảm giác đau đớn vậy. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
Ngón tay dùng sức bóp chếtHuyết Trùng.
Cương khí bộc phát, nhanh chóng chấn vỡ toàn bộ Huyết Trùng đang bò trên người.
– Quân Vô Thiên, ngươi quá phiền rồi. Để ta nghĩ xem làm như thế nào mới có thể giết chết ngươi nhanh một chút đây.
Hiện tại, Lâm Phàm rất đau đầu. Trạng thái bây giờ của gia hỏa Quân Vô Thiên này đúng là khiến hắn cảm thấy có chút đáng ghét.
Tình huống này giống như một con Huyết Trùng là cái giả phải trả cho một lần chết đi sống lại sao?
Nhưng hắn không tin chuyện này là thật. Nếu không, trên cái thế giới này, ngoại trừ mình sau này sẽ trở thành người mạnh nhất thì Quân Vô Thiên này sẽ trở thành cường giả đứng thứ hai.
Nhưng mà, khả năng này cơ hồ là không.
– Ha ha ha, đại nhân là bất tử. Ngươi làm sao có thể là đối thủ của đại nhân.
Ở phương xa, lão giả cười lớn. Hắn cũng sẽ không cho rằng người này có thể giết chết đại nhân, người kinh khủng nhất trong suy nghĩ của hắn. Bởi vì đây là chuyện không thể nào.
Lâm Phàm nhìn qua. Hắn có chút khó chịu vì lão giả dám hét lên cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn.
Lão giả nhướng mày.
– Ngươi nhìn cái gì vậy? Đại nhân của ta đang ở đây. Ngươi cho rằng mình còn có cơ hội đến trấn áp ta hay sao?
– Ngươi quá phiền. Nhưng đúng là ta sẽ không đến trấn áp ngươi mà ngươi sẽ tự mò đến cho ta trấn áp
– Hữu Sắc Nhãn Tình, mở ra.
Đúng lúc này, thần sắc đắc ý trên mặt của lão giả đột nhiên hóa thành phẫn nộ. Hắn gào thét.
– Đáng giận! Ánh mắt của ngươi là có ý gì? Ta biết dáng dấp của ta xấu nhưng ngươi nhìn ta với ánh mắt như thế là có ý gì? Ta muốn ngươi chết. Ta muốn ngươi chết.
Nói xong, lão giả đột nhiên lao tới Lâm Phàm. Khuôn mặt trở nên vô cùng dữ tợn. Lúc này, trong đầu của lão giả chỉ có một ý nghĩ, đó là dù tu vi của hắn không cao nhưng mà đối mặt với gia hỏa dám nhục nhã hắn, hắn tuyệt đối sẽ không e ngại.
Khi tại lão giả sắp đến gần thời điểm, Lâm Phàm giơ tay lên, đấm ra một quyền, nhanh chóng đánh nát lão giả này.
– Thật sự là không biết tự lượng sức mình.
Nhưng mà qua chuyện này, hắn càng thêm coi trọng Hữu Sắc Nhãn Tình. Mặt trái thì chưa kể tới nhưng mà ở trong mắt người đại biểu cho chính nghĩa, hòa bình như mình thì Hữu Sắc Nhãn Tình này lại tràn đầy năng lượng chính nghĩa.
Có thể làm cho người ta không còn khiếp đảm, e ngại khi đối mặt với cường quyền.
Mặc dù thực lực của lão giả này không cao nhưng mà khi đối mặt với mình, hắn vẫn có dũng khí để xuất thủ. Điều này cũng đủ để hắn tự hào rồi.
– Ngu xuẩn.
Nhìn thấy lão giả này lại dám đánh tới Lâm Phàm, Quân Vô Thiên cũng giận mắng một tiếng. Một tên Thiên Cương cảnh tầng bốn sao có thể gia nhập vào chiến đấu ở cấp độ này.
Một chiêu bị miểu sát cũng thật là đáng đời.
Lâm Phàm nâng cái chảo lên, cất vào trong nhẫn trữ vật.
– Quân Vô Thiên, bây giờ bị biến thành kẻ người không ra người, quỷ không quỷ này, ngươi có cảm giác như thế nào?
Lâm Phàm cảm giác mình có thể thử dùng lời nói để công kích một chút, xem gia hỏa này phản ứng như thế nào.
– Hết thảy đều là nhờ có ngươi ban tặng. Ta thật sự phải cảm tạ ngươi mới đúng. Giọng nói của Quân Vô Thiên rất lạnh lùng. Bây giờ, hắn là do Huyết Trùng ngưng tụ mà thành, cho dù trái tim cũng chỉ là do Huyết Trùng ngưng tụ mà thôi.
Hắn đã không thể gọi là người nữa rồi mà là trùng nhân.
Thậm chí ngay cả trời cũng vứt bỏ hắn.
Lâm Phàm cười.
– Không cần cảm tạ ta. Dù sao, ta cũng chỉ là tiện tay mà thôi. Thực lực của ngươi tuy mạnh, nhưng mà với ta, còn chưa đủ. Không có lĩnh ngộ pháp tắc, ngươi mãi mãi cũng rác rưởi, nhưng nhìn tình huống này của ngươi hẳn là dù muốn cũng không lĩnh ngộ được đi.
– Ngươi… Đáng giận.
Quân Vô Thiên đã không nhịn được nữa rồi. Hắn há miệng. Vô số Huyết Trùng xông ra. Thật sự là hắn đã không có cách nào để lĩnh ngộ pháp tắc, nhưng mà hắn không cam lòng, hắn muốn hấp thu càng nhiều, để mình mạnh hơn.
– Được rồi, chiến đấu đi! Ngươi đã nói ta không giết được ngươi, vậy thì để ta xem một chút, ngươi có thể chống đỡ được bao lâu.
Ầm!
Trong nháy mắt, Lâm Phàm đã biến mất. Mà khi xuất hiện một lần nữa thì hắn cũng đã ở trước mặt Quân Vô Thiên. Một quyền mạnh mẽ giáng xuống.
Uỳnh!
Sức mạnh mênh mông trong nháy mắt bùng nổ, nhanh chóng đánh nát Quân Vô Thiên.
– Ngươi không giết được ta. Thế nào, bây giờ có phải ngươi đang cảm thấy rất tuyệt vọng hay không?
– Ha ha ha ha!
Quân Vô Thiên cười lớn. Lúc này, thân thể lại một lần nữa ngưng tụ.
– Thật sự là quá kiêu ngạo.
Lâm Phàm cười, lại một lần nữa đánh ra một chưởng, giết không chết, vậy thì cứ giết thêm mấy lần là được.
Hư không liên tục bị đánh rách tả tơi. Ở trước mặt Lâm Phàm, Quân Vô Thiên căn bản không đáng giá nhắc tới.
Không có lĩnh ngộ pháp tắc thì đều là sâu kiến.
Sau mấy trăm lần.
Lâm Phàm một mực tái diễn một động tác, đó chính là điên cuồng đánh nát Quân Vô Thiên.
– Ồ!
Đúng lúc này, hắn phát hiện một vấn đề, đó chính là thực lực của Quân Vô Thiên giống như là đã thấp hơn một chút. Đây thật là một phát hiện tuyệt vời.
– Quân Vô Thiên, ta đã phát hiện ra bí mật của ngươi. Ngươi cũng không phải là không thể chết. Đây chỉ là một loại mánh lới mà thôi.
– Phong Yêu Bia!
Trong chốc lát, chín tấm Phong Yêu Bia dựng đứng trên không trung, sau đó đột nhiên rơi xuống, hình thành phong ấn.
– Hôm nay ngay ở chỗ này, ta sẽ triệt để giết chết ngươi. Dù tiêu hao nhiều thời gian hơn nữa thì ta cũng sẽ không tiếc.
Hắn đã nhìn thấu hết thảy. Quân Vô Thiên này căn bản không phải là không thể chết mà mỗi một lần bị giết thì hắn đều sẽ yếu đi. Nhưng bởi vì cường độ yếu đi rất ít nên ngay từ đầu, hắn không nhận ra. Nhưng mà sau khi giết mấy trăm lần, hắn rốt cục phát hiện.
– Nhìn ra được thì sao? Nhưng thật đáng tiếc, đã muộn rồi.
Giọng nói của Quân Vô Thiên tràn đầy tự tin tựa như là một gian kế nào đó đã thành công vậy.
– Ngươi nhìn thân thể của ngươi một chút đi. Tất cả mọi thứ của ngươi bây giờ đều sẽ thuộc về ta.
Lâm Phàm tùy ý nhìn thoáng qua. Không biết từ khi nào, Huyết Trùng của Quân Vô Thiên đã chui vào người hắn. Chuyện này thật là khiến cho người ta có cảm giác khó chịu.
Nhưng không quan trọng, chui vào thì cứ việc chui vào đi.
Sau khi chui vào trong cơ thể của Lâm Phàm, từng con Huyết Trùng không ngừng nuốt chửng máu thịt của hắn.
– A! Sức mạnh thật cường hãn, ta cảm nhận được trong cơ thể của ngươi có năng lượng cực kỳ cường đại.
Quân Vô Thiên vui sướng. Hắn không ngờ năng lượng của Lâm Phàm lại mênh mông như thế, thậm chí cường đại đến mức làm cho hắn cảm thấy hưng phấn.
– Hút năng lượng của ta sao? Thú vị.
Lâm Phàm cười, Quân Vô Thiên này nghĩ thật đúng là rất hay.
Như vậy, ta sẽ để ngươi hút thoải mái đi. Hy vọng ngươi có thể chịu đựng đả kích bực này.
– Lâm Phàm, thì ra ngươi cũng không phải là vô dụng đâu. Năng lượng của ngươi có thể làm cho ta càng thêm cường đại.
Quân Vô Thiên cười lớn. Những con Huyết Trùng kia không ngừng phản hồi năng lượng mà chúng hút được về chỗ hắn.
Năng lượng trong cơ thể của Lâm Phàm mênh mông như biển, ngoại trừ việc chưa lĩnh ngộ được pháp tắc thì hắn còn cường đại hơn cả Thiên Cương cảnh tầng năm.
– Nếu ngươi muốn hút thì ta sẽ thỏa mãn ngươi. Hơn nữa bởi vì đã từng đồng tông, ta sẽ để ngươi hút thoải mái hơn một chút.
– Cực Diệt Phá Thể!
Uỳnh!
Sức mạnh được tăng cường gấp ba khiến cho ngọn núi lửa này cũng bắt đầu chấn động lên.
– Thật cường hãn! Thật quá mạnh! Ta không chịu nổi.
Quân Vô Thiên gào thét. Thân thể tỏa ra ánh sáng màu hồng. Mỗi một con Huyết Trùng đều hấp thu được một lượng chất dinh dưỡng khổng lồ, chúng sung sướng gào thét.
– Tiến hóa! Huyết Trùng của ta muốn tiến hóa.
Trái lại, bởi vì bỏ mặc cho Quân Vô Thiên hấp thu, cho nên thân thể của Lâm Phàm dần dần khô héo. Máu thịt bắt đầu ảm đạm không ánh sáng, giống như vỏ cây già, phía trên hiện đầy đường vân xù xì.
– Thật quá mạnh! Ta đúng là không ngờ ngươi lại có được năng lượng khổng lồ như vậy đó. Thật sự làm cho ta quá hưng phấn!
Thân thể của Quân Vô Thiên run rẩy. Những con Huyết Trùng kia kết thành nhộng, bước vào giai đoạn tiến hóa.
Xoạt xoạt!
Rất nhanh, từng con nhộng vỡ ra, một con Huyết Trùng mang theo hai cánh màu máu đi ra. So với lúc trước, Huyết Trùng trở nên to mọng hơn rất nhiều.
Song Dực Huyết Trùng.
– Ha ha ha!
Quân Vô Thiên cười to. Mặc dù bị vô số con nhộng bao vây nhưng mà tiếng cười kia vẫn vang vọng khắp nơi.
Lâm Phàm ngồi xếp bằng, cảm thụ tình huống năng lượng trong cơ thể bị hấp thu.
Những con Huyết Trùng kia tham lam hấp thu. Năng lượng của mỗi một tế bào trong cơ thể hắn đều bị thôn phệ sạch sẽ.
– Huyết Trùng của Quân Vô Thiên này hoàn toàn chính xác là rất khủng bố.
Theo hắn thấy, những con Huyết Trùng này hoàn toàn chính xác là không phải sinh vật bình thường. Thiên Thần giáo quả nhiên quỷ dị, loại sinh vật này cũng nghiên cứu ra được.
Khí tức của hắn càng ngày càng yếu, giống như là tới gần tử vong.
Cũng không lâu lắm, thân thể của Lâm Phàm triệt để héo úa, khí tức cũng triệt để tiêu tán ở trong thiên địa.
Mà lúc này, toàn bộ con nhộng bám trên người Quân Vô Thiên nổ tung. Những con Huyết Trùng đã tiến hóa gào thét tựa như là rất hưng phấn.
– Lâm Phàm, cảm tạ ngươi! Ta cũng không ngờ năng lượng của ngươi lại tinh thuần như vậy, giúp ta đột phá lên một tầm cao mới. Thực lực của ta đã càng thêm cường đại. Rốt cuộc ta phải làm gì để cảm tạ ngươi đây.
Quân Vô Thiên điên cuồng cười lớn. Đột nhiên, hắn khom người, gầm nhẹ. Phía sau lưng hắn có hai cái bọc lớn nổi lên tựa như là có thứ gì đó muốn chui ra từ bên trong vậy.
Bọc lớn nổ tung.
Một đôi cánh màu máu mở rộng ra.
Giờ khắc này, sức mạnh của Quân Vô Thiên tăng vọt một cách điên cuồng. Một loại sức mạnh làm cho người hoảng sợ bạo phát ra.
Nhưng đột nhiên!
Vẻ hưng phấn trên mặt của Quân Vô Thiên cứng lại.
– Không có khả năng. Tại sao có thể như vậy?
Vừa rồi, sức mạnh còn đang tăng vọt nhưng giờ chúng lại đột nhiên tiêu tán giống như là chưa bao giờ từng xuất hiện vậy. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Quân Vô Thiên không chú ý thân thể khô héo ở trên mặt đất của Lâm Phàm tựa như là có sức sống vậy, từ từ khôi phục.
Mười giây đến.
Lâm Phàm mở mắt, sau đó đứng lên. Nhìn về phía Quân Vô Thiên ở trên không trung, hắn cười nói.
– Quân Vô Thiên, ngươi làm sao vậy?
– A!
Trên không trung, Quân Vô Thiên gào thét. Thân thể nguyên bản sung mãn, giờ phút này lại khô héo đi.
Mà những con Huyết Trùng nguyên bản sau khi tiến hóa, phi thường to mọng kia giờ phút này cũng trở nên khô quắt.
Tiếng gào thét bén nhọn vang lên tựa như là rất đói khát vậy.
– Tại sao có thể như vậy? Ngươi rốt cuộc đã làm cái gì?
Quân Vô Thiên rống giận, trong mắt lóe ra vẻ hoảng sợ.
Sức mạnh mênh mông vừa mới tràn ngập trong cơ thể lại đột nhiên tiêu tán.
Mà bây giờ, Huyết Trùng tiến hóa qua đột nhiên khô quắt. Chuyện khủng bố như vậy, sao lại xảy ra cho được?
Huyết Trùng đói khát và trở nên điên cuồng. Chúng muốn cắn nuốt hết thảy.
Giờ khắc này, Huyết Trùng lao vào, cắn nuốt cả đồng loại.
Lâm Phàm thì thầm trong lòng, đây mới thật sự là phục sinh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất