0 X 0 = 0.5

Chương 23: Tiểu tiên nữ Nguỵ Lai*

Chương 23: Tiểu tiên nữ Nguỵ Lai*
(*Ma tiên Ngụy tới 魔仙魏来 Ngụy magic Lai)
==================
Yên lặng thật lâu sau, có người do dự nói: "Bán hủ?"
Tổng đạo diễn nói: "...... Không đơn giản như vậy, các cậu tự mình suy ngẫm cẩn thận đi. Tuy nhiên cp "Sơ Lai chợt tới" vừa nhìn thì thấy quả thực tà giáo nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng rất thơm nha."
Mọi người: "...... Không ngờ ông lại là loại đạo diễn này."
Hình ảnh chuyển đến nhà Sơ Ân, từ sau khi cậu chặn Ngụy Lai trên wechat xong thì vẫn luôn cầm điện thoại, cứ hễ có tiếng điện thoại và tiếng nhắc nhở thông báo tin nhắn là sẽ nhanh chóng cầm lấy, thấy không phải Ngụy Lai thì lại thất vọng buông ra.
Lúc mới đầu còn ở phòng ngủ sau đó thì dứt khoát ôm chăn ra sô pha, lâu lậu lại nhìn ra cửa sổ vài lần, chỉ là vẫn luôn không chờ được Ngụy Lai làm cậu giận đến mức quơ tay một cái đẩy bình giữ nhiệt của Ngụy Lai lăn xuống bàn trà.
Ngụy Lai không biết Sơ Ân đang bắt đầu làm loạn phá phách ở nhà, hắn vẫn còn đang an ổn ngồi trong xe gọi điện thoại.
Ngụy Lai xem qua loa kịch bản của Thần tượng nhà tôi, tổng cộng chương trình có sáu kỳ chia thành thời gian làm việc và thời gian nghỉ phép, kỳ thứ ba sẽ là phần quay riêng của các khách mời sau kỳ thứ ba là thời gian nghỉ phép, điều đó cũng có nghĩa là có khả năng rất lớn Sơ Ân sẽ phải đối mặt chính diện với Trần Mai Hàm, mà hắn cũng không thể không đối mặt với Diêu Triêu Vụ.
Có thể nói là vô cùng rối rắm.
Ngụy Lai định tạo quan hệ trước với người đại diện của Kiền Thiên Ý, trước tiên tạo mối quan hệ vào kỳ thứ hai đã, mặc dù sẽ tạo hiềm nghi kết bè kết phái nhưng nếu đến lúc đó náo loạn đến độ không quay phim nổi thì có cái để hòa giải cũng không tồi.
Người đại diện của Kiền Thiên ý tên Long Đông Cường, lúc nhận điện thoại của Ngụy Lai gọi tới ngữ khí anh ta có hơi ngượng ngùng nói mình còn đang nhuộm tóc ngoài tiệm.
Long Đông Cường: "Xin lỗi nhé, tổ tông kia của nhà tôi đang ở nhà chơi game khó khăn lắm tôi mới có thời gian ra ngoài làm tóc, chắc là tốn kha khá thời gian đó, nếu không thì để hôm khác nhé."
Ngụy Lai chẳng phải cũng là nhân lúc cái túi khóc kia tức giận đá văng hắn ra hắn mới có thời gian mà chạy nghiệp vụ hay sao? Trong lòng lập tức nổi lên cảm giác thấu hiểu lẫn nhau, hỏi: "Có tiện làm cùng nhau chứ?"
Long đông cường nghĩ nghĩ, nói: "Tôi ở Zero."
Ngụy Lai nói: "Ồ ~ tôi biết là ở đâu nha. Tôi lập tức tới ngay."
Zero nổi danh đã lâu trong giới, không nằm trong trung tâm thương mại mà ở đối diện một khu biệt thự xa hoa cao cấp, không gian là một căn biệt thự kiểu tây ba tầng, lầu một làm tạo hình, lầu hai làm tóc, lầu ba không phải hội viên không được vào. Biển hiệu ngoài cửa lớn ngay cả đèn nhấp nháy cũng không có để lộ ra phong thái ngông cuồng rằng không có tiền thì đừng tới, nhân viên trong tiệm đều là thầy tony có tiếng, nghe nói ông chủ tên Ngụy Bất Lai (Ngụy không đến), Bất Lai là không đến, quả nhiên từ khi khai trương đến nay chưa từng lộ mặt.
Cho nên lúc tổng giám đương nhiệm Yến Vân Thủy nhìn thấy Ngụy Lai đến lập tức sợ hãi đến độ kêu ra tiếng lại còn cầm lòng chẳng đậu vỗ tay.
Ngụy Lai tháo kính râm xuống, che ngực cười cười: "Vân Vân, khiêm tốn chút, bà làm gì đó ~"
Chuyện Yến Vân Thủy là đồng tính bị phụ huynh chung tay báo cáo nên hoàn toàn thất nghiệp, đành vứt bát cơm giáo viên đổi nghề sang làm tóc và làm đẹp, cũng nhờ ông trời thưởng cơm ăn khiến hắn làm đến độ hô mưa gọi gió góp phần tăng trưởng doanh thu cả quý lên gấp đôi.
Yến Vân Thủy dính sát vào Ngụy Lai, làm nũng nói: "Bà lại đây thăm người ta đó hử? Sao mà lại không mang theo quà tặng ấy nha?"
Ngụy Lai nói: "Lần sau mang, tui đến đây có việc. Long Đông Cường ở đâu?"
Ngược lại với cái tên có vẻ ngang ngược thô bạo thì Long Đông cường lại là một người mập mạp, nhưng là một người mập mạp mang giá trị nhan sắc online. Dáng người rất cao, ngũ quan thanh tú, khuôn mặt trắng trẻo, cả người tròn tròn đáng yêu như thạch trái cây Duangduang, nhìn một cái đã thấy béo đến là đáng yêu.
Ngụy Lai ngồi cạnh ghế anh ta, nói: "Xin chào, tôi là Ngụy Lai."
Hai mặt gương đồng thời chiếu ra hình ảnh Long Đông Cường và Ngụy Lai, hai người nhìn nhau qua gương một lát đều cảm thấy đối phương rất thuận mắt, lộ ra một nụ cười chuẩn thương nhiệp lại không mất đi vẻ thân thiết.
Ngụy Lai thấy anh ta đang nhuộm tóc bèn hỏi: "Anh nhuộm màu gì thế?"
Long đông cường nói: "Xám trắng."
Ngụy Lai gật đầu nói: "Màu xám trắng rất hợp với anh đó."
Vốn dĩ Ngụy lai đến đây là để tạo quan hệ nhưng lúc ngồi trên ghế xoay mềm mại, ngửi mùi hương đặc trưng của tiệm cắt tóc làm lòng hắn cũng ngo ngoe rục rịch.
Long đông cường đang chờ Ngụy Lai nói huyện hợp tác với mình không ngờ Ngụy Lai lại nghiêm túc nói một câu, "Tới cũng tới rồi", tay chỉ chỉ bảng màu, "Tôi muốn nhuộm màu này."
Yến Vân Thủy đúng lúc tới đưa đồ uống nghe vậy cười khanh khách, "BoBo, mau mang Balala Magic Fairy Purple của chúng ta đến đây." (thực ra nó là màu tím đó)
Cái balala magic là phim này nha.
Ngụy Lai vừa nhuộm tóc vừa làm mát xa gót chân, thích chí đến mức phát ra một tiếng thở dài, Yến Vân Thủy dặt dẹo dính bên cạnh hắn nói chuyện phiếm, "Sao bà lại không mang theo nam thần của tui đến đây thế?"
Ngụy Lai hờ hững nói: "Cậu ta táo bón."
Yến vân thủy: "......"
Long Đông Cường xì một tiếng bật cười, âm thầm cảm thán Ngụy Lai lớn mật.
Hình tượng của minh tinh là thứ không thể tùy tiện đụng chạm. Như Sơ Ân chẳng hạn, trước đây là nam thần lạnh lùng cậy tài khinh người, đẹp trai đến độ không gì sánh được, hình tượng này dễ dàng nổi tiếng nhưng cũng không khỏi quá xuất trần không đủ chân thật, điều này sẽ khiến một bộ phận rất lớn người qua đường chỉ có thể nhớ kỹ mặt nhưng chẳng thể nhớ kỹ người. Mà ngụy Lai dựa vào kỳ một của chương trình xoay chuyển hết vòng này đến vòng khác khiến hình tượng của Sơ Ân dần đầy dủ, thuận lợi như đã luyện sẵn kịch bản với nhau vậy.
Trong lòng Long Đông Cường, Ngụy Lai là một người đại diện tâm cơ thâm trầm khiến anh ta đứng ngồi không yên, âm thầm phỏng đoán bản thân liệu có phải cũng trở thành một phần kịch bản của Ngụy Lai rồi không.
"Anh Long." Ngụy Lai mở mắt ra, nhẹ giọng nói.
Long đông cường cảnh giác nói: "Hả?"
Ngụy Lai nói: "Anh có muốn ngâm chân không? Thoải mái lắm."
Long Đông Cường nói: "Vậy tôi... Không được đâu. Cậu cứ từ từ mà ngâm."
Dường như Ngụy Lai còn muốn nói gì nhưng bỗng nhiên di động vang lên âm báo wechat.
Bé Ân mít ướt: "Anh đang ở đâu?"
"Thức ăn cho Đại quất để ở đâu?"
"Nó đói bụng, anh mau về cho nó ăn."
Ngụy Lai nghĩ nghĩ, đồ ăn cho Âu Nhuận Quất đặt ngay cạnh bát cho nó ăn làm gì có chuyện Sơ Ân không nhìn thấy.
Vậy nên rốt cuộc ai mới là người đói bụng đây?
Ngụy Lai cong khóe môi cười một tiếng, thoạt nhìn càng thêm tâm cơ thâm trầm.
Nhưng mà, bất luận là tổ đạo diễn hay là Long Đông Cường đều hiểu lầm Ngụy Lai rồi, hắn thật sự chỉ là cãi nhau với Sơ Ân xong đến đây nhuộm tóc mà thôi.
Ngụy Lai trả lời: "Được, tôi sẽ về ngay."
Yến Vân Thủy ỏn ẻn dính lấy Ngụy Lai, đứng một bên cắn hạt dưa nói: "Anh còn nhớ lần trước chúng ta gặp phải mấy tên giết heo cao to lực lưỡng trên phố không?"
Ngụy Lai nói: "Hửm? Tìm được rồi?"
Yến Vân Thuỷ nói: "Không. Nhưng bọn họ vẫn luôn miệng nói muốn đánh chết Nhâm Tra, trước kia em còn từng ăn cơm với hắn đó. Là nhân viên công vụ ở cục giáo dục."
Yến Vân Thủy là thánh hóng hớt, cứ thế lẩm nhẩm lầm nhầm nói toàn bộ chuyện mình nghe được cho Ngụy Lai nghe.
"Nghe nói con gái của tên mổ heo kia trông xấu xí như heo, mặc dù vô cùng xấu xí nhưng vẫn luôn quấn lấy Nhâm Tra. Sau đó lại phát hiện Nhâm Tra là đồng tính bèn nói nếu như Nhâm Tra không kết hôn với cô ta thì cô ta sẽ nói ra chuyện hắn là đồng tính."
Trong tiệm Zero tập hợp một lượng lớn chị em cây khế, vừa nghe thấy cái này một cái lập tức trở nên hăng hái, vậy lại một chỗ mồm năm miệng mười hóng hớt.
"Nhâm Tra cũng là quá hoảng sợ mới kết hôn với cô ta. Nhưng loại chuyện yêu đương này sao có thể cưỡng cầu chứ! Nhâm Tra căn bản không cứng nổi với đồ đê tiện mặt heo kia nên cô ta bèn ngoại tình, sau đó gian phu tìm tới cửa khiến cô ta không còn mặt mũi nào gặp người khác mới tự sát."
"Nhâm Tra cũng thật là, chọc phải một nhà cực phẩm như vậy đúng là xui xẻo."
"Còn cả chúng ta nữa, nam thần của em còn bị thương ở tay làm em đau lòng muốn chớt."
Ngụy Lai đông nghe một miệng tây nghe một miệng, tuy cảm thấy có kỳ quặc nhưng bọn người kia đánh gãy tay Sơ Ân chính là chuyện ván đã đóng thuyền, không thể có chuyện cứ như vậy cho qua được.
Long Đông Cường cứ như vậy ngắm một đám màu sắc rực rỡ Smart vây quanh Ngụy Lai nũng nịu nói chuyện, thấy quanh hắn tràn đầy chiến hỏa hừng hực như "Quý tộc xuất chinh, không có một ngọn cỏ, nếu mi làm hỏng kiểu tóc của ta thì ta lập tức chặt đứt thiên đường của ngươi." làm anh ta càng thêm kiện định về phán đoán Ngụy Lai không dễ chọc của mình, lập tức không nói hai lời cấp tốc chuồn mất.
Chờ Ngụy Lai nhuộm tóc tím xong đã sắp 12 giờ, Yến Vân Thuỷ giữ hắn lại: "Ngủ cái rắm, sinh hoạt ban đêm mới vừa bắt đầu thôi ó!"
Ngụy Lai nói: "NO~. Sơ Ân còn ở nhà."
Yến Vân Thuỷ phê phán hắn: "Ảnh là con trai bà hay là chồng bà hử, bà vội về làm gì?"
Ngụy Lai cười cười: "Buổi sáng người ta cãi nhau với cậu ấy. Tui về xem cậu ấy đã ngủ chưa thôi."
Yến Vân Thuỷ: "Bà hoàn lương rồi, bà không còn là con gà rừng sống dựa vào hít dương khí đàn ông nữa rồi."
"Không hít được dương khí," Ngụy Lai ném món quà nhỏ trong tay nghĩ thầm: "Tui có thể hít mèo nha."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất