Lần lượt từng tu sĩ được xem như ngọn đèn đi dò đường, làm kẻ chết thay vì Thiên Lý lão tổ cùng Thanh Liên chân nhân, khi qua hơn phân nữa Thiềm Thừ Hắc Hà, hắc trảo Thiềm Thừ cũng bắt đầu xuất ra. Những kịch độc yêu vật này luôn ẩn giấu ở trong nước, hoặc là trên lá sen mọc đầy bụi gai, một khi tu sĩ bị cuốn vào thì lành ít dữ nhiều.
Cũng may hai lão tổ của hai đại tông phái của không vô sỉ cực độ. Theo như trước đó hứa hẹn thao túng các loại pháp bảo, phi kiếm công kích mấy độc vật Thiềm Thừ này. Với tu vi Tinh Hải trung kỳ những thứ hắc trảo Thiềm Thừ này căn bản cũng không chịu nổi một kích thật mạnh, hóa giải những áp lực của các tu sĩ dò đường khác. Nhưng cũng không khiến người ta thấy cảm kích. Nếu có thể nói, tu sĩ ở đây hận không thể đẩy hai tên lão tổ rơi xuống Hắc Hà.
Hai lão tổ cũng rất cẩn thận, chẳng những đi ở phía sau cùng, trên thân phòng ngư pháp bảo hào quang chói sáng giống như một cái hộ thuẫn bao phủ toàn thân. Chỉ bằng tinh lực của tu sĩ Tinh Hà kỳ cơ bản có công cũng không phá được. Hơn nữa, Tô Tinh cũng đã nhìn ra, Thiên Lý lão tổ cùng Thanh Liên chân nhân tuy rằng cũng đề phòng những hắc trảo Thiềm Thừ, nhưng thần niệm cũng tập trung theo dõi nhất cử nhất động của mỗi người. Thậm chí Tô Tinh, Phương Tâm Cố cũng ở trong đó.
- Xem ra không dễ dàng xuống tay đâu.
Vũ Tư U cúi đầu cười nhạt, nàng cũng nhìn ra hai đại tu sĩ đang đề phòng, mấy quái vật Tinh Hải trung kỳ này tính toán thật hoàn hảo. Dù là Tô Tinh cũng không có khả năng có chút cơ hội thành công. Hơn nữa Thanh Liên chân nhân ba trăm sáu mươi lăm thanh Thái Bạch Thanh Liên kiếm một khi động sát khí, khí thế tuyệt đối là danh xứng với thực.
- Bọn họ không thể không chết!
Tô Tinh hắc hắc cười lạnh, vì không để cho hai lão tổ ở phía sau hoài nghi, một tay ôm lấy eo nhỏ của Vũ Tư U, giả vờ như thân mật.
- Ác? Nghe những lời nói nay từ một tu sĩ Tinh Hà kỳ thật là làm cho thiếp thân ngoài ý muốn đây.
Vũ Tư U đối với quyết tâm này của Tô Tinh cũng rất tự tin, ngược lại xem nhẹ những động tác thân mật của Tô Tinh trên người mình. Lạnh lùng nghiền ngẫm nói:
- Chẳng nhẽ huynh không quen nhìn cách làm của bọn họ như vậy? Muốn biểu dương chính nghĩa sao?
Những lời này mang theo chút đùa cợt.
Tô Tinh cười nhạt:
- Hai lão tổ này giả dối như thế, Thiềm Thừ Hắc hà là cơ hội tốt để giết bọn hắn. Nếu bỏ lỡ sẽ thêm nhiều khó khăn.
Nhìn Hắc hà này có thiên cân độc thủy, Thiên Lý lão tổ cũng không dám sơ ý. Cơ hội tuyệt sát tốt như thế Tô Tinh như nào lại bỏ qua được. Huống chi trước mặt bọn họ toàn sở tác sở vi làm cho những Tán Tinh giả khác hận không thể nhanh giết hai lão tổ này. Tô Tinh cũng hoàn toàn không băn khoăn cái gì.
- Huynh có cái tự tin này sao? Nếu xảy ra chuyện không may cũng biết hậu quả chứ?
Vượt qua trăm mét, đứng trên một mảnh lá sen trước mặt các tu sĩ đang dò đường, Vũ Tư U xác định hỏi.
- Tư U! Nàng quan tâm ta?
Tô Tinh hai mắt tỏa sáng.
- Thiếp thân chỉ là quan tâm Anh Mi!
Vũ Tư U hờ hững trả lời.
- Ừ ừ, Anh Mi có nàng làm bằng hữu như thế thật sự là không tệ.
Tô Tinh cười nói.
Vũ Tư U hừ một tiếng, liếc mắt nhìn Tô Tinh. Ánh mắt lạnh lùng kia giống như biểu đạt: Nếu ngươi là thiếu chủ của nàng thì tốt nhất không nên khiến Anh Mi thất vọng.
Nhuyễn ngọc ôn hương trong lòng. Vũ Tư U rùng mình, thiếu chút nữa đã kêu lên nam nhân này lại lớn mật như vậy, có lẽ lần đầu tiên bị nam nhân ôm thân mật như vậy, Vũ Tư U tức giận xấu hổ vạn phần:
- Huynh cảm thấy thiếp thân dễ bị khi phụ lắm sao?
- Ta khi phụ lão bà nàng cái gì?
Tô Tinh ý bảo nhìn dưới chân.
Vũ Tư U nhìn xuống, chỉ thấy một phiến lá sen trên Hắc hà mười phần chật hẹp, hạ xuống chỉ dung nạp một người mà thôi. Hơn nữa Hắc hà này xem ra cũng rất cổ quái, cũng không giống hoa sen bình thường mà là giống như bị an bài một loại cấm chế đặc biệt tại Hắc thủy. Trọng lượng của hai người trên tấm lá sen cũng không làm lá sen chìm xuống.
- Huynh đi trước là được, thiếp thân không cần huynh quan tâm.
Vũ Tư U nắm được cổ áo Tô Tinh, Tô Tinh cảm giác được nàng có chút khẩn trương.
- Nàng đã là nương tử ta đương nhiên không thể mặc kệ nàng.
Tô Tinh lắc đầu nghiêm trang.
- Nói thật sự dễ nghe lắm!
Vũ Tư U hừ một tiếng, nhếch môi đỏ mọng.
Phía sau bọn họ, Thiên Lý lão tổ cùng Thanh Liên chân nhân cũng đi theo rất sát. Chứng kiến hành vi thân mật của Vũ Tư U và Tô Tinh, Thiên Lý lão tổ không hề vui, đây là nơi phu thê các ngươi du sơn ngoạn thủy sao.Đang bước trên sông đầy Thiềm Thừ Hắc hà mà còn liếc mắt đưa tình. Duỗi tay vung lên chém tới mấy chục Hắc trảo Thiềm Thừ. Thiên Lý lão tổ đối với Thanh Liên chân nhân ngoài cười, nhưng trong lòng không cười nói một tiếng:
- Chân nhân thật là may mắn, lại có thể tuyển được Hàng Tinh giả như vậy, nhìn nữ nhân kia lãnh diểm phi phàm, khí chất có một không hai, chắc hẳn cũng không phải là nhân vật đơn giản.
Thiên Lý lão tổ có chút ghen tỵ.
- Lời ấy sai rồi, lão tổ không thấy được Tinh Tướng của hắn sao? Tinh lực bị cắn nuốt, muốn Đấu Tinh đúng là đi tìm cái chết.
Thanh Liên chân nhân lắc đầu nói:
- So với trên người Hàng Tinh giả, Bạch Diện Lang Quân kia là vũ lực bất phàm nha. xem tại TruyệnFULL.com
- Mấy Tán Tinh giả này sao lại cam tâm làm môn hạ được.
Thiên Lý lão tổ âm trầm nói, môn phái mặc dù tốt, nhưng rất nhiều Tinh Tướng có lòng tự trọng không thể tưởng tượng được, cũng không muốn nương tựa vào môn phái. Đấu Tinh đối với các nàng mà nói, chỉ có dựa vào mình mà thắng đấy mới gọi là thắng lợi chân chính.
- Bây giờ bọn họ hẳn là cảm động đến rơi nước mắt mới đúng, nếu không phải là chúng ta che đậy, Đấu Tinh của bọn họ ngay từ lúc trên Hắc hà này đã kết thúc.
Thanh Liên chân nhân mỉm cười.
Thiên Lý lão tổ cũng ha ha cười.
- Đúng rồi, bản chân nhân còn không biết Tinh Tướng của hắn là ai.
Thanh Liên chân nhân nhớ ra. Bởi vì nhìn qua tinh lực bị phế đi, cũng quên hỏi. Lương Sơn đại lục rất nhiều lão quái vật. Tuy không tham dự Đấu Tinh nhưng đối với thân phận Tinh Tướng cảm thấy rất hứng thú.
- Đúng là nên qua hỏi lại, bất quá tiểu tử kia có chút cổ quái, chờ khi qua Thiềm Thừ Hắc hà phải hỏi cho rõ ràng.
Thiên Lý lão tổ ánh mắt dần hiện ra một mảnh băng lãnh.
- Lão tổ bị Tử Lôi ma đầu kia dọa sợ sao?
Thanh Liên chân nhân cười nhạt nói:
- Một tu sĩ Tinh Hà sơ kỳ có thể làm nên sóng lớn gì, không phải tất cả mọi người đều là Tử Lôi ma đầu kia.
- Cẩn thận lật thuyền trong mương.
Thiên Lý lão tổ hừ một tiếng.
Thanh Liên chân nhân vuốt râu cười.
Mấy canh giờ sau, mọi người đã vượt qua mấy ngàn mét Thiềm Thừ Hắc hà. Trên đường cũng có hơn mười tên tu sĩ trở thành Hắc hà thủy quỷ vĩnh viễn mai táng trong đó. Dần dần, mọi người cũng gần như chết lặng, đã thấy được bờ bên kia không khỏi tăng thêm tốc độ, mắt thấy cũng không gặp được mắt trận của ngũ độc Thiềm Thừ. Bất quá lúc này mọi người cũng không quan tâm đến cái này. Thiềm Thừ Hắc hà to lớn như thế, mắt trận này nói không chừng bị những tu sĩ ở hướng khác tìm được rồi.Bị hai tên lão tổ ép đến nước này, chúng tu sĩ đều hận thấu xương.
Khi Phương Tâm Cố cùng Trịnh Yên Nhiên mạo hiểm tới bên bờ Hắc hà. Lúc đến nơi cũng là lúc hoàn toàn thở phào nhẹ nhỏm. Vẫy tay ra hiệu với Tô Tinh.
Tô Tinh thấy cách một trăm bước chỉ có một khối lá sen, Tô Tinh nháy mắt ra hiệu với Vũ Tư U.
Mặc dù không quá tình nguyện, nhưng Vũ Tư U cũng biết lúc này không phải là lúc so đo. Đột nhiên nửa quỳ trên mặt đất, Thiên Thương Tinh không câu nệ tiểu tiết phong cách đúng là khiến cho Tô Tinh thập phần bội phục. Vốn dĩ hắn nghĩ,. Vũ Tư U lãnh diễm như vậy là loại hình bất cận nhân tình. Bất quá nàng cũng thường làm cho người ta không tưởng được, từ một khía cạnh khác mà nói có thể tùy cơ ứng biến một cách bình thường như vậy thì càng đáng sợ, không hổ là bá chủ Tinh Tướng đời trước.
- Lão bà, có phải nàng lại muốn ói?
Tô Tinh làm bộ như quan tâm kêu lên.
Phía sau Thiên Lý lão tổ cùng Thanh Liên chân nhân sau đó đi lên theo.
- Làm sao vậy?
Thanh Liên chân nhân hỏi, các tu sĩ trên bờ cũng nhìn bằng anh mắt khó hiểu.
Nhưng vào lúc này, tô Tinh cùng Vũ Tư U nhìn nhau, trong mắt hiện lên hàn quang ăn ý với nhau. Dường như cùng một lúc xoay người công kích, ăn ý với nhau ở trình độ này. Nếu như không phải là phu thê sợ rằng sẽ không ai tin.
Hai vị lão tổ mặt biến sắc. Bởi vì tiếp cận gần bờ mà nhất thời bọn họ cũng theo bản năng giảm sự cảnh giới, mà việc này chính là cho Tô Tinh cơ hội.
Vũ khí trong tay trực tiếp đâm tới.
Đừng nhìn Tinh giả Tinh Hải có tu vi cao, thần thông cao minh, cảnh giới cao cường, nhưng mà nhiều Tinh giả cũng có nhược điểm trí mạng. Đánh cận thân kia với Tô Tinh phi thường phi thường quen thuộc.
Tô Tinh xuất Tê Thiên chém xuống, Vũ Tư U "Quý Sương Yêu Liên" rốt cục cũng có cơ hội thưởng thức máu tươi.
Hai vị lão tổ cũng không hổ là tổ sư cung phụng cao nhất môn phái. Trên người phòng ngự pháp bảo trong nháy mắt khởi động, cản lại một kích trí mạng, bằng pháp lực hùng hậu của bọn họ muốn đột phá cũng không còn nhẹ nhàng như vậy.
Thanh Liên chân nhân sắc mặt khẽ biến, nhìn Tô Tinh tràn đầy bất khả tư nghị. Hơn ba trăm thanh Thái Bạch Thanh Liên kiếm của hắn lại bị mười hai thanh kim sắc chiến đấu mà không rơi vào thế hạ phong. Thật sự là ngoài sức tưởng tượng của hắn. Kim sắc phi kiếm của Tô Tinh gào thét hóa thành Long ảnh huyễn ra, vừa nhìn đã biết không phải là vật phàm. Thanh Liên chân nhân kinh hãi, trên tay cũng là nghiêm túc hơn:
- Đồ đệ, ngươi làm cái gì vậy!
Thanh Liên chân nhân vội vàng muốn vì phi kiếm đánh ra mấy đạo pháp quyết, khởi xướng kiếm trận. Vốn Kim Kiếm cùng thanh quang đang dây dưa không rõ, thì ở giữa ngưng tụ thành một mảng lớn, tức khắc hình thành một cự kiếm dài chừng hai ba mươi trượng, xuất hiện ở nơi đó một cách thần kỳ.
Sau đó nhanh tựa như tia chớp chém xuống, Tê Thiên Kim kiếm gào thét lập tức bị phá mở. Bằng vào tu vi Tinh Hải trung kỳ, cho dù Tô Tinh có Thái cổ kiếm quyết cũng không thể ngăn cản, kiếm trận động, quả nhiên là làm người ta biến sắc, tiếp theo cự kiếm không chút khách khí thuận thế chém xuống, muốn đem Tô Tinh chém thành tro bụi.
Thấy tình cảnh như vậy, Tô Tinh trên mặt hiện lên vẻ cười lạnh như đã sớm liệu trước, cổ tay khẽ đảo.
Một nhánh cây Phỉ thúy trong suốt xuất hiện trên tay Tô Tinh.
Nhánh cây Phỉ thúy kia tràn đầy linh khí, thụy quang ngàn đạo, có một loại sức mạnh thoát tục khiến người ta phải cúng bái.
Chung quanh lập tức bích quang cuồn cuộn, không ngừng sinh sôi.
Đúng là Bồ Đề diệu thụ!!
Thất vật này, vẻ mặt Thanh Liên chân nhân đại biến.
- Ngươi khi sư diệt tổ?
- Tử Lôi ma đầu!!