Chương 26: Long Thể - Nhân Cốt
Vòng đại chiến đang diễn ra trong gay cấn, đội Nữ Thần vươn lên dẫn đầu sau khi đánh bại 2 thành viên của đội Cố Đô, đội Hoàng Sa - Trường Sa bám theo với 8 điểm sau khi hạ Lý Văn Thông của đội Quốc Tử Giám, nhưng đồng thời, thành viên Nguyễn Hải Dương của đội Hoàng Sa - Trường Sa cũng bị đội Quốc Tử Giám đánh bại.
Số điểm hiện tại:
Đội Nữ Thần: 9 điểm;
Đội Hoàng Sa - Trường Sa: 8 điểm;
Đội Quốc Tử Giám: 5 điểm;
Đội Cố Đô: 4 điểm.
4 thí sinh đã bị loại gồm Lê Văn Luyện và Triệu Tử Lang của đội Cố Đô, Nguyễn Hải Dương của đội Hoàng Sa - Trường Sa và Lý Văn Thông của đội Quốc Tử Giám.
Lúc này, đội Hoàng Sa - Trường Sa và đội Quốc Tử Giám sau khi mất 1 thành viên đã bắt đầu có xu hướng phòng thủ chặt hơn, trong khi đội Cố Đô vô cùng chật vật trước ưu thế số đông của đội Nữ Thần.
Dương không xông vào mà đứng ngoài xả súng vào đám đông, làm cho các thành viên đội Cố Đô chỉ còn cách rút lui.
Trước sự bỏ chạy chật vật của Hoài Bão, lão già trong người hắn thích thú cười to.
"Sao thầy lại cười?"
"Một đám toàn Linh Úy bị một thằng Linh Sĩ hành cho tàn tạ thì ngươi bảo có đáng cười hay không! Ha ha!"
"Linh Sĩ? Thầy nói tên Dương này vẫn còn là Linh Sĩ?"
"Chứ ngươi tưởng ai cũng nghịch thiên như ngươi sao? Con người bình thường mất 3 năm để đạt đến Linh Úy đấy! Nhưng tên nhóc này cũng rất kinh khủng, đã đạt Linh Sĩ cấp 10 rồi, lại còn có cái đầu thông minh khủng khiếp nữa, ta còn chưa kịp hiểu câu hỏi mà nó đã có đáp án rồi!"
Thấy 3 người đội Cố Đô bỏ chạy, Dương và Liên hăng hái định đuổi theo nhưng bị Vân Hải gọi lại: "Khoan đã! Không cần đuổi!"
Hỏa Liên bực mình hỏi: "Tại sao? Chúng chỉ có 3 người..."
Vân Hải giải thích: "Cuối cùng cũng sẽ gặp thôi! Đuổi theo không chừng lại bị mai phục ngược." Nói đoạn, hắn hất đầu về phía vòng sáng biên giới, sau khi 4 thí sinh bị hạ thì vòng sáng đã thu hẹp rất nhiều, diện tích đấu trường chỉ còn khoảng một phần năm ban đầu, hiện đã tiến sát chỗ bọn hắn.
"Ta cũng nghĩ vậy, phía này còn 2 đội khác, chúng ta đến xem thử."
Đội Nữ Thần đi đường vòng sang chỗ khác nấp xem trận đánh giữa hai đội Quốc Tử Giám và Trường Sa - Hoàng Sa. Lúc này Hoàng Thùy Loan của Long tộc đã Long hóa và đánh bại Triệu Vân của đội Quốc Tử Giám, thế cân bằng bị phá vỡ, các cặp đấu khác vốn đang dè chừng nhau giờ lại chuyển sang tấn công dữ dội, Hoàng Thùy Loan trong bộ bikini bằng vảy rồng màu xanh lục hỗ trợ Chúc Băng đang tấn công Trần Minh làm hắn sợ quá đánh lẻ bỏ chạy, Sùng Hạo và Văn Tiến cũng tản ra nhưng Văn Tiến bị Đại Long bật Long hóa chặn lại đánh hạ.
Sau trận giao tranh, đội Long tộc với ưu thế Long thể đã hạ 3 trong 5 thành viên của đội Quốc Tử Giám, đòi lại ngôi đầu với 10 điểm.
"Có xông vào táp bọn nó không?" Thấy đội Long tộc suy yếu, Hỏa Liên phấn khích định xông tới.
"Từ từ! Tên Đại Long và Thùy Loan vẫn còn đang Long hóa kìa!" Hồng Đào vội nắm áo Hỏa Liên kéo nàng lại.
"Hình như có gì đó lạ lạ?" Dương đang đứng khom người nhìn đội Long tộc qua một khe nứt tường nhà, chợt cảm thấy mông mình hơi nóng dần lên.
"Chết mẹ! Vòng sáng đuổi tới rồi!" Cả bọn lúc này mới phát hiện vòng sáng ranh giới đã tiến sát bọn hắn, rọi thẳng vào mông Dương, vội nháo nhào bỏ chạy. Sáu thí sinh bị loại cộng với một phần tự thu nhỏ, vòng ranh giới hiện giờ chỉ còn khoảng 60 phần trăm ban đầu.
Đội Long tộc không dám đuổi theo Sùng Hạo vì sợ hắn túng quá chém liều, định ngồi nghỉ ngơi thì thấy một đám cuống cuồng chạy vụt qua.
"Là đội Nữ Thần! Đuổi theo!"
Trong cuộc thi này, người Long Ngạo muốn bụp nhất không phải Hoài Bão hay Sùng Hạo mà chính là Phi Dương, lý do đơn giản là vì Diễm.
"Bọn Long tộc đang đuổi theo!" Dương nhanh chóng nhận ra đội Long tộc đang bám theo mình.
"Cứ chạy đi, chờ một lúc cho hai đứa mất Long hóa rồi chặn đánh!" Vân Hải nói, dẫn đội chạy theo đường vòng phía ngoài quảng trường.
Lúc này, trên màn hình, đội Cố Đô tăng lên 5 điểm sau khi chặn đánh Trần Minh của đội Quốc Tử Giám, đội Quốc Tử Giám chỉ còn lại mình Sùng Hạo đang ẩn nấp để hồi linh lực.
"Nguy rồi, hai đứa Long hóa chạy nhanh quá!" Dương lo lắng nói.
"Các ngươi chạy đi, ta ở lại cản chúng!" Châu Đốc nói rồi dừng lại.
"Được! Ngươi cẩn thận!" Vân Hải gật đầu rồi dẫn đội chạy tiếp, hắn biết nếu để hai thành viên đội Long tộc đuổi kịp thì không phải chỉ có một người hy sinh.
Hai thành viên Long tộc nhanh chóng đuổi đến, Châu Đốc dúng hết sức ngăn cản rồi bị hạ gục khi 2 thành viên còn lại của đội Long tộc đuổi kịp. Đội Long tộc: 11 điểm.
Nhờ Châu Đốc mà đội Nữ Thần kéo dài khoảng cách với Đội Long tộc, nhưng Dương lại phát hiện ra vấn đề khác, 3 thành viên đội Cố Đô đang tiến đến bọn hắn từ phía trước.
"Hình như đội Cố Đô đang ở phía trước!" Dương vừa chạy vừa nhắc.
Cả đội đã quen với tài "đự đoán" như thần của Dương và cũng không có tâm tư để nghi vấn.
"Nếu đúng vậy thì chúng ta bị chặn ở giữa rồi!" Hồng Đào nói.
"Vòng sáng đang tiếp tục thu hẹp nên chỉ còn cách chạy vào quảng trường thôi, tránh bị rơi vào thế gọng kềm!" Vân Hải đề nghị.
Cả đội Nữ Thần chuyển hướng chạy vào quảng trường, đội Long tộc cũng chuyển hướng đuổi theo, không hề biết đội Cố Đô cũng vừa đến và tiến theo sau.
Thùy Loan của đội Long tộc đang di chuyển thì vội lấy trong nhẫn ra một chiếc đầm mặc vội vào khi hóa trở lại thành người, thể lực nàng cạn dần, đành dừng lại nghỉ ở phía sau rồi bị nhóm Hoài Bão đánh gục. Đội Cố Đô tăng lên thành 6 điểm.
Đội Nữ Thần tiến ra quảng trường rồi dừng lại, 3 người đội Long tộc nhanh chóng đuổi đến. Dương và Chúc Băng nhìn nhau, nàng thẹn thùng vội tránh ánh mắt hắn, đôi gò má ửng hồng.
"Đánh nhanh kẻo Sùng Hạo đến!" Dương giục, hắn thấy Sùng Hạo đang dừng ở một vị trí khá gần.
Đội Cố Đô cũng đuổi đến làm đội Long tộc bị vây ở giữa.
Cả 3 đội lao vào ẩu đả, ban đầu đội Long tộc vô cùng chật vật khi phải chống chọi với cả hai phía, nhưng Dương thấy Băng bị 3 người đội Cố Đô đánh nên tức giận chuyển sang ngắm bắn đội Cố Đô, cuộc đấu bắt đầu lộn xộn.
Đại Long trở lại hình người bị Hồng Đào đuổi đánh, sau đó Hoài Bão và Hoài Lâm xem vào đánh hạ cả hai, Chúc Băng Long hóa đánh bại Bích Hà, nhưng ưu thế dần thuộc về đội Nữ Thần với quân số đông hơn.
Dương hăng say bắn phá, quên mất việc để ý Sùng Hạo.
Khi đó...
Vòng sáng đã tiến đến rất gần quảng trường, Sùng Hạo cũng tiến đến...
Trong bóng tối, một đường kiếm khủng khiếp quét ngang quảng trường...
Sụp đổ...
Từng người một lần lượt ngã xuống...
Khán giả ồ lên kinh ngạc: "Hắn giết sạch rồi sao?"
Chiêu này Linh Úy bình thường trúng phải thì ít nhất cũng trọng thương, nhưng ban tổ chức nhận ra sự nguy hiểm của Sùng Hạo nên trước đó đã đặt lên mỗi thí sinh một phong ấn đặc biệt dùng cho cấp bậc Linh Úy trở xuống, phong ấn này khiến cho mọi đòn đánh có sức sát thương vượt quá mức thừa nhận của thí sinh đều bị tiêu giảm đến mức đủ gây bất tỉnh, còn sau khi bất tỉnh mà vẫn bị tấn công thì trọng tài sẽ can thiệp.
Số điểm của đội Quốc Tử Giám bắt đầu thay đổi, từ 5 điểm lên 9 điểm.
"Tăng 4 điểm! Chém như vậy mà chỉ hạ được 4 người sao?"
"Ai đỡ được?"
Khán giả hồi hộp nhìn lần lượt cả 4 màn hình, màn hình đội Long tộc, một bóng người vẫn đứng vững, không một vết trầy.
"Long Ngạo!"
"Sao hắn không chút thương tích thế kia?"
"Trên tay hắn có cầm miếng gì đó?"
Người người xôn xao bàn tán.
"Hình như là vảy Long Thần!"
"Đúng rồi! Chính là vảy Long Thần, thứ có lực phòng ngự tương đương Tiên bảo cao cấp!"
Trong lúc khán giả bàn tán, miếng vảy rồng vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ. Long Ngạo buông tay cho đống mảnh vỡ rơi xuống đất, nhìn về phía Sùng Hạo đang khụy gối vì mất sức.
"Giỏi! Rất giỏi!" Long Ngạo gật gù, mặt không biểu cảm.
"Nào! Lại đây chém thêm phát nửa xem!" Long Ngạo dang hai tay ra khiêu khích.
Sùng Hạo không đáp, mặt hắn tái xanh, hơi thở nặng nề.
Long Ngạo nhìn quanh, toàn bộ thí sinh đều đã nằm xuống, hắn nói tiếp: "Cũng có cố gắng đấy! Ngươi được bao nhiêu điểm rồi? Làm sao cao điểm hơn chúng ta được đúng không?"
Long Ngạo vẫn đứng yên khiêu khích Sùng Hạo: "Bất ngờ lắm phải không? Rằng có người đỡ được chiêu kiếm của ngươi? Biết tại sao không? Ta là Rồng!"
Nói xong, Long Ngạo vận lực, cơ bắp nổi lên, quần áo rách toạt bị thay bằng một lớp vảy rồng óng ánh màu hoàng kim, hai cái sừng nhô lên trông uy nghiêm như một vương miện hoàng đế, cái đuôi dài óng ánh vàng đong đưa sau mông, tay chân được bao bọc bằng một lớp găng tay vảy rồng cứng chắc và sắc nhọn.
"Còn ngươi chỉ là loài người hạ đẳng! Các ngươi thắng nổi ta sao!" Long Ngạo nói tiếp.
Câu nói xúc phạm của Long Ngạo khiến khán giả 3 miền nổi lên một tràng la ó phản đối, còn đa phần khán giả Long thành thì dâng lên một niềm tự hào sôi sục.
"Ngươi thua chắc!" Một giọng nói khác lạnh lùng vang lên, không phải Sùng Hạo, không phải Long Ngạo.
Hoài Bão chống tay đứng dậy, tuy vậy trông hắn cũng vô cùng mệt mỏi.
"Ồ còn thằng khác tỉnh này, nấp sao lưng đồng bọn hả?" Long Ngạo nhe răng nanh cười châm chọc, nhưng nụ cười hắn tắt ngấm khi thấy một bóng người khác xoa đầu ngồi dậy.
"Võ Phi Dương!"
Hoài Bão, Long Ngạo và Sùng Hạo cùng giật mình khi thấy Dương đứng dậy, nói về thực lực, Dương được đánh giá là yếu nhất trong cả 4 đội thi, được tuyển chọn nhờ chút trí tuệ hơn người.
Khán giả lại thêm xôn xao khi thấy 4 người trụ lại cuối cùng không ngờ là 4 tân sinh mà ban đầu mọi người còn nghi ngờ được dẫn đi thi cho vui. Nhưng không ai nghĩ kết quả sẽ khác đi khi mà đội Long tộc đang dẫn đầu với 12 điểm và Long Ngạo là người duy nhất còn bảo toàn được thực lực.
Nhìn Dương một hồi, Long Ngạo hướng qua Hoài Bão và hỏi: "Ta thua chắc? Nhìn lại bọn ngươi xem, có đứa nào còn linh lực để đấu sao? Hay ngươi nghĩ cơ thể bọn ngươi đủ gãi ngứa cho Long thể của ta?"
Sùng Hạo lúc này mới lên tiếng, một tiếng hừ khinh bỉ.
"Ngươi hừ cái gì? Không phục sao?" Long Ngạo quay sang hỏi Sùng Hạo.
Sùng Hạo cười lạnh: "Chỉ là cái Long thể hoàng gia, ngươi tưởng ngươi là ông trời sao?"
"Không phải ông trời, nhưng có quyền đứng trên đầu toàn bộ loài người các ngươi!"
"Nực cười! Chính vì khinh thường Nhân tộc nên bây giờ Long tộc của ngươi mới bại lụi đấy!" Hoài Bão nói.
"Bại lụi? Với Long thể hoàng gia này, Long tộc của ta sẽ thống nhất Việt Nam!"
Sùng Hạo khịt mũi: "Một cái Long thể hạng 2!"
Dương đang ngồi xoa cái đầu đau nhức vì bị té đập đầu vô đá, nghe Sùng Hạo nói thế cũng không khỏi gật gù, vì hắn cũng biết trong 6 loại long thể, Long thể hoàng gia của Long Ngạo chỉ đứng hạng 2.
Sùng Hạo nói tiếp: "Ngươi có biết tại sao trong suốt 4000 năm qua, Long tộc của ngươi rất hiếm Long thể hoàng gia, và không ai khác ngoài Lạc Long Quân có Long thể cấp cao hơn không?"
Long Ngạo không đáp, quả thật hắn không biết nguyên do.
"Bởi vì..." Sùng Hạo gượng đứng dậy, gồng mình vận lực.
Long Ngạo và toàn bộ khán giả, kể cả các vị thành chủ lẫn tộc trưởng cùng các trưởng lão Long tộc không tin nổi vào mắt mình, cơ thể Sùng Hạo đang dần biến đổi theo đúng cách mà Long Ngạo Long hóa!
Quần áo hắn rách toạt, một lớp vảy trắng hình thành trên cơ thể, cái đuôi dài cũng màu trắng từ từ mọc ra, tóc trắng mọc dài, và...
"MỘT SỪNG!"
Không thể tin nổi, tộc trưởng Long tộc bật dậy khỏi ghế, các trưởng lão Long tộc sững sờ, toàn thể Long thành câm lặng!
Một sừng! Chính là Long thể cấp cao nhất: Bá Vương Long Thể!
"Hắn là ai?"
"Sùng Hạo cũng là người của Long tộc sao?"
"Ảo ảnh hay là Photoshop?"
"800... à mà thôi!"
Long Ngạo khó tin, bước từng bước lùi lại, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Không thể nào!"
Sùng Hạo giơ đôi bàn tay bọc vảy rồng màu trắng của mình lên nhìn sơ rồi lại nói tiếp: "Bởi vì muốn có khả năng đạt được Bá vương long thể, ngươi buộc phải hội đủ 2 yếu tố: Long thể và Nhân cốt!"
"Không thể nào! Ngươi lừa ta! NGƯƠI LỪA TA!"