Chương 27: Thế Hệ Phi Thường
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Con người hạ đẳng làm sao có được Long thể!"
Long Ngạo không ngừng lẩm bẩm, từ nhỏ hắn đã sống trong huy hoàng, được mớm cho cái tư tưởng Long tộc là giống nòi cao quý nhất, mạnh mẽ nhất, vậy mà giờ đây lại có một thằng ất ơ dùng Long thể bá vương để đánh sập cái tư tưởng cao quý của hắn, nói cho hắn biết rằng Long tộc muốn mạnh mẽ hơn thì phải kết đôi với loài người hạ đẳng, làm sao hắn có thể tin?
Nhưng cũng chỉ có điều này mới lý giải được tại sao hơn 4000 năm qua chỉ có mình Lạc Long Quân, một kẻ nữa người nữa rồng lại có Long thể bá vương.
Sùng Hạo vẫn đứng yên, bộ giáp vảy rồng màu trắng của hắn nhìn còn mạnh mẽ và uy nghiêm hơn hẳn so với bộ giáp hoàng kim của Long Ngạo, đây mới là bá vương thật sự!
Lúc này, Dương đột nhiên đứng dậy, một tay chống nạnh, một tay xoa cổ và cười nhếch mép: "Được rồi! Giờ thì bọn mày cút ra cho anh thể hiện!"
Và rồi, trước ánh mắt ngạc nhiên của Bão, Hạo và Ngạo cùng hàng trăm ngàn khán giả đang theo dõi qua màn hình, Dương đứng theo đúng tư thế mà Sùng Hạo và Long Ngạo làm khi Long hóa, bắt đầu vận lực.
Khán giả kinh ngạc!
"Chẳng lẽ... lại một tên có Long thể bá vương nữa sao?"
"Không thể nào!"
Tộc trưởng và các trưởng lão của Long tộc lạnh cả sống lưng: "Chẳng lẽ thằng con hoang của Diễm cũng có Long thể bá vương???"
"Thật sự là quá chấn động!"
Thế giới như câm lặng, hàng trăm ngàn ánh mắt chăm chú nhìn vào màn hình nơi Dương đang bắt đầu Long hóa.
TŨN!
Một tiếng xì hơi vang vẳng xé tan yên tĩnh, chỗ quần sau mông Dương bị khí độc thổi phồng ra làm nhiều người còn tưởng đuôi bắt đầu mọc.
"Hự! Sao không ra!" Dương gồng mạnh hơn theo phương pháp mà Google hướng dẫn, nhưng không có tí biến đổi nào xảy ra.
Khán giả lúc này mới vỡ lẽ: "Mẹ! Thì ra nó đang rặn ỉa! Làm hết cả hồn!"
Người của Long tộc thì thở phào nhẹ nhõm, Diễm cười khúc khích. Đám bạn của Dương tại học viện nữ thần cũng bật cười sảng khoái.
Long Ngạo, Sùng Hạo và Hoài Bão cũng bị Dương dọa cho hết hồn.
"Mày cứ chờ đó, anh xử mày sau!" Long Ngạo trừng mắt nhìn Dương.
"Ngươi nghĩ ngươi còn cơ hội hạ bất cứ ai ở đây sao?" Hoài Bão nói.
Long Ngạo bật cười: "Mày làm gì có tư cách nói chuyện? Thằng Sùng Hạo có Long thể bá vương thì đã sao? Đội tao vẫn là vô địch!"
Nói xong, Long Ngạo phóng tới định một đấm hạ gục Hoài Bão, Sùng Hạo cũng vội phóng tới, tránh việc đội Long tộc ghi thêm điểm.
Nhưng Hoài Bão không có chút gì lo lắng, khi khán giả còn tưởng hắn chuẩn bị lên bảng điếm số thì bất ngờ, từ vị trí tim Hoài Bão tỏa ra một vầng sáng hình cầu tựa như một quả cầu pha lê, dần lớn ra bao lấy hắn.
"Lại là gì nữa đây?" Khán giả hoang mang.
Nhìn đứa con trai của mình đang dần lơ lửng bên trong quả cầu ánh sáng pha lê, thành chủ Hoàng thành mất bình tĩnh bật dậy khỏi ghế la to: " TIÊN HÓA!"
"Chính là Tiên hóa!"
Lúc này, Hoài Bão trong quả cầu ánh sáng, áo bị rách toạt, một vệt sáng tụ lại sau lưng, rồi từ từ tụ thành hình một đôi cánh lớn trong suốt.
"Vô Sắc Tiên Vũ! Không ngờ trong thời đại này còn có người có Tiên huyết tinh khiết đến mức có thể Tiên hóa!"
Long tộc là giống loài có thể chất mạnh nhất bộc lộ qua Long thể, còn Tiên tộc chính là giống loài có linh lực mạnh nhất, thể hiện qua Tiên vũ!
Khác với Long thể chia làm nhiều cấp, Tiên vũ không chia cấp bậc mà được gọi tên bằng màu sắc hoặc hình dáng. Đôi cánh mọc sau lưng con người là hình thái đặc trưng chỉ có ở Tiên tộc, những loài có cánh khác khi ở trạng thái nữa người thì đôi cánh sẽ thay thế đôi tay.
Quả cầu tan biến, lộ ra Hoài Bão lơ lững trên không, cơ thể, gương mặt biến đổi trông càng thêm tuấn tú, đôi cánh trong suốt nhẹ vỗ sau lưng khiến hắn trông tựa như một thiên tiên hạ phàm.
RẦM!
Sùng Hạo thấy Hoài Bão Tiên hóa đã dừng lại quan sát, còn Long Ngạo sau khi bất ngờ lại tiếp tục phóng tới đấm thẳng vào Hoài Bão, bị hắn một chưởng đáp trả, Long Ngạo bị đẩy ngã ra đất, Hoài Bão chỉ lui ra sau rồi nhờ đôi cánh lấy thăng bằng lại.
"Quả nhiên là linh lực không những dồi dào trở lại mà còn mạnh hơn trước..." Hoài Bão cảm thán, sau đó nhìn về phía Sùng Hạo.
Vô sắc tiên vũ đối đầu Bá vương bạch long!
Cả hai xông vào nhau, một trận so này nảy lửa!
Dương vẫn đang tìm cách Long hóa, nhưng dù rặn thế nào cũng không ra.
"Mẹ kiếp! Còn phương pháp nào khác không?" Dương quyết không chấp nhận sự thật, thử thêm vài phương pháp nhưng vẫn không được.
"Còn Tiên hóa thì sao?" Dương lại chuyển qua hỏi cách Tiên hóa như Hoài Bão. Hoài Bão có thể Tiên hóa là nhờ mang huyết mạch Tiên tộc tinh thuần thừa kế từ tổ tiên Âu Cơ, nhưng điều đó không có nghĩa là ai có Tiên huyết cũng có thể Tiên hóa, cũng như không phải cứ là bán Long thì có thể Long hóa.
Dương thử Tiên hóa và lại thất bại.
Hoài Bão và Sùng Hạo đánh nhau điên cuồng, đến nỗi ban trọng tài phải nhảy vào đem những thí sinh bất tỉnh rời đi, chỉ còn 4 tân sinh ở lại, vòng sáng cũng đã thu hẹp tối đa, bao quanh quảng trường.
Một trận đấu tay đôi hấp dẫn nhất cuộc thi, khán giả nín thở theo dõi, chờ xem trong hai người, ai sẽ đánh bại đối thủ.
Số điểm hiện tại: Đội Hoàng Sa - Trường Sa 12 điểm, đội Nữ Thần 9 điểm, đội Quốc Tử Giám 9 điểm, đội Cố Đô 8 điểm.
Sùng Hạo và Hoài Bão, một người linh lực dồi dào, một người thể lực sung mãn, không ngừng ăn miếng trả miếng giữa quảng trường phế tích. Dương biết thân biết phận đứng ngoài, thử vài cách biến hình nhưng đều thất bại, Long Ngạo thấy thế liền cười khinh bỉ.
"Mày tưởng thứ con hoang phế vật như mày có thể Long hóa sao?" Long Ngạo nhạo báng Dương để che đi nỗi nhục của bản thân.
"Liên quan gì tới mày?" Dương nhướng mày.
"Tao là cháu đích tôn của tộc trưởng, tao có quyền thanh tẩy những thứ làm vấy bẩn huyết thống của Long tộc!"
"Sao mày ngu mà còn lỳ dai quá vậy? Không nghe thằng Sùng Hạo nói sao? Chỉ có Long thể - Nhân cốt mới... À mà khoan!" Dương mắng lại, nhưng chợt một ý tưởng trong đầu hắn lóe sáng.
"Long thể - Nhân cốt..." Dương lầm bầm, lại vào tư thế vận lực.
"Mày làm gì nữa đấy?" Long Ngạo khó hiểu, chợt, một cảnh tượng làm mắt hắn trợn trừng.
Chỗ màn hình của đội Nữ Thần mà nãy giờ ít ai thèm chú ý, đột nhiên biến chuyển.
"Gì thế kia?"
"Màn hình bị hư à?"
Trên phần màn hình của đội Nữ Thần, một điểm đen xuất hiện bắt nguồn từ ngực trái của Dương rồi lan dần ra, đồng thời, cơ thể Dương cũng bắt đầu biến đổi!
Khán giả chết lặng, Long thành chết lặng, Long Ngạo chết lặng, Diễm chết lặng, Sùng Hạo và Hoài Bão chết lặng!
Bởi vì trước khi bóng đen che hết cơ thể Dương, mọi người thấy giữa trán hắn mọc lên một cái sừng màu đen!
Tộc trưởng Long tộc tay run run nhìn như trân trối vào vòng tròn màu đen trên màn hình, mà thực chất là một quả cầu màu đen bao bọc lấy Dương.
"LẠI LÀ LONG THỂ BÁ VƯƠNG!" Ai đó la thất thanh, điểm đen tan biến, lộ ra Dương trong lớp vảy rồng đen tuyền, cái đuôi cùng màu đong đưa sau lưng, một cái sừng đen nhọn hoắc nhô ra trên trán hắn...
"BAY! HẮN ĐANG BAY!" Một ai đó lại phát hiện ra Dương đang lơ lửng cách mặt đất hơn 10 cm.
"CÓ THỨ GÌ ĐÓ SAU LƯNG HẮN!" Mọi người nín thở, một vệt đen lộ ra từ sau lưng Dương, nhanh chóng biến lớn.
"TIÊN VŨ! KHÔNG THỂ NÀO! KHÔNG CÓ KHẢ NĂNG!"
KINH THIÊN ĐỘNG ĐỊA!
Tim của tất cả khán giả như bung khỏi l-ng ngực, Sùng Hạo có Long thể bá vương đã đủ gây kinh hoàng, tiếp theo là Hoài Bão có Vô sắc tiên vũ đã khiến tất cả khiếp đảm, hai thứ đó suốt 4000 năm nay chưa từng thấy xuất hiện!
Vậy mà bây giờ, một kẻ mà ít ai chú ý, lại đồng thời có cả Long thể và Tiên vũ!
"Long thể - Nhân cốt - Tiên huyết, cả 3 đều tinh thuần tuyệt đối! Trừ khi hắn là con Rồng cháu Tiên đúng nghĩa!"
"Cha mẹ hắn là ai? Sao có thể sinh ra một thứ khủng khiếp như vậy?"
Tộc trưởng, trưởng lão Long tộc cả bọn đứng run rẫy, miệng lắp bắp không nói được lời nào, đưa những đôi mắt vô hồn nhìn vào thân hình thiếu niên mang bộ giáp vảy rồng đen, bay lơ lững trên không bằng đôi cánh đen trông uy nghiêm và đáng sợ như một ma vương từ địa ngục giáng thế.
Diễm run rẫy, nước mắt trào ra khi nhìn hình dáng uy nghiêm bá đạo của đứa con trai, lòng tự hào, thương nhớ và lo lắng giày xéo làm lòng nàng tan nát...
"PHỤ VƯƠNG! MAU ĐI CỨU CON TRAI CỦA CON! CON XIN NGÀI!" Diễm từ cửa sổ phòng gào to...
Hoài Bão, Sùng Hạo đứng yên như tượng, đây là cái thể loại gì? Bá Vương Hắc Vũ Tiên Long Thể? Thể chất của Rồng và linh lực của Tiên? Đùa sao? Dù Lạc Long Quân có sống lại cũng không bá đạo bằng hắn!
Dương cười mỉm, hắn đã thử cùng lúc vận Long thể và Tiên thể, nào ngờ lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Vỗ cỗ đôi cánh và ngoe nguẫy làm quen với cái đuôi, Dương nhìn Long Ngạo đang run rẫy như một con cún.
"Hồi nãy mày gọi ai là con hoang?" Dương lạnh lùng hỏi.
Long Ngạo môi run run không dám mở miệng, đả kích này quá mức chịu đựng của hắn, một thằng em họ mà hắn luôn khinh bỉ như phân rác ven đường, vậy mà lại biến thành một thứ bá đạo đến mức hắn đã nhìn thôi mà cũng run sợ muốn quỳ xuống dập đầu như một tên dân đen gặp hoàng đế vi hành.
"Trận chiến này cũng nên kết thúc thôi..." Dương nói, với thể chất bá đạo và linh lực dồi dào, hắn có cảm giác như chỉ một đấm của hắn cũng đủ đánh tan xác Long Ngạo.
Sùng Hạo và Hoài Bão nhìn nhau, từ trong mắt nhau, bọn hắn biết muốn thắng trận này thì chỉ còn cách hợp lực đánh bại Dương trước. Cả hai xông tới.
Thấy Sùng Hạo trong Bá vương bạch long thể và Hoài Bão trong Vô sắc tiên vũ xông tới, Dương nhíu mày, hắn muốn kết thúc trận này thật ngầu.
Bàn tay bọc vảy rồng đen gồng lực, bí kỹ Cuồng bắt đầu vận hành.
Khán giả nín thở nhìn Sùng Hạo và Hoài Bão xông tới tấn công Dương, trong khi hắn giơ cánh tay đang tỏa ra màu đen u ám lên rồi cúi người đấm thẳng xuống đất.
RẦM!
Nắm đấm của Dương chạm đất, tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa, mặt đất sụp xuống rồi nứt vỡ lan ra theo hình mạng nhện, nhà cửa xung quanh sụp đổ, linh lực tối đen từ tay Dương tỏa ra lan khắp xung quanh tạo thành một cảnh tượng trông như cổng địa ngục đang hé mở, Hoài Bão, Sùng Hạo và Long Ngạo bị dư chấn từ vụ nổ đánh văng xa hàng chục mét rồi bất tỉnh.
Khán giả thêm một lần sững sờ, một đấm này còn kinh hoàng hơn xa đường kiếm của Sùng Hạo.
Học viện Nữ Thần, tất cả học sinh và giáo viên đều hướng mắt về màn hình, một tràng dài im lặng...
"N... nó là thứ gì vậy?" Lâm Chung run run hỏi, không tin vào mắt mình.
"Nó là ma vương chuyển thế..." Vu Sinh mắt đờ đẫn.
Từ Trần thở hì hục: "Chết mẹ tao rồi, tao lạc giới mất rồi! Sao nó ngầu vãi đái!"
Lệ và Mộng mỉm cười rạng rỡ, My đặt tay lên tim vì sợ nó rớt ra khỏi l-ng ngực, gò má cô bé đỏ ửng vì cảm xúc dâng trào.
Như Nguyệt ngồi im, nhưng hình bóng đầy uy phong kia đã khắc sâu vào tâm trí nàng: "Tên bại hoài này! Sao lại có thể uy phong đến vậy..."
Ở một góc khác, Khôi Lang cắn chặt răng, tay bóp chặt vì căm tức, Lê Ly xinh xắn bên cạnh hằn cúi mặt xuống, trong lòng nàng dâng trào niềm tiếc nuối.
Rồi ai đó la to: "CHÚNG TA VÔ ĐỊCH RỒI!"
Lập tức âm thanh đang bị kềm nén bắt đầu bùng nổ, tiếng hoan hô vui mừng mãnh liệt như có thể phá sập cả ngôi trường.
Điểm số thay đổi, đội Nữ Thần tăng lên 12 điểm rồi lại tăng thêm 1 điểm lên 13, kết quả đội Nữ Thần vô địch với 13 điểm, đội Hoàng Sa - Trường Sa 12 điểm, đội Quốc Tử Giám 9 điểm và đội Cố Đô 8 điểm.
Khán giả cả ba miền bắt đầu xuất hiện những tràng vỗ tay lẻ tẻ rồi nhanh chóng lan rộng ra, ở Long thành, một vài người e ngại nhìn quanh rồi cũng vỗ tay chúc mừng cho nhà vô địch.
Hoàn hôn rực rỡ... Tại một cái hang bí mật trong một linh cảnh, cửa hang mở ra, một bóng người mặc áo khoác tím trùm kín thân thể bước ra. Phía ngoài có một kẻ đầu hói đang chờ sẵn.
"Chúc mừng ngài đã đột phá thành công!" Kẻ đầu hói nói.
Người áo tím nói: "Ta bế quan bao lâu rồi?"
"Khoảng 13 năm."
"13 năm... thằng nhóc kia còn sống không? Giờ nó ở đâu?"
"Nó đang học ở học viện Nữ Thần, và Long Chúc Diễm đã bị giải về Long thành thưa ngài, Long tộc không để lại bất cứ ai bảo vệ thằng nhóc."
"Hừ! Chắc chúng tưởng ta đã chết nên mới dám để thằng nhóc một mình! Triệu tập toàn bộ anh em, chuẩn bị chờ ngày hiến tế!"
"Tuân lệnh!"
"Những kẻ làm vấy bẩn nàng... ta sẽ giết hết!" Kẻ áo tím lạnh lùng nói thầm, sát khí bén nhọn tỏa ra xung quanh làm cây cỏ héo rũ.