32 Kẻ Thế Thân

Chương 1

Chương 1
Buổi sáng thứ Hai, tôi ngồi trước bàn làm việc trong văn phòng thám tử, đang dặm lại lớp trang điểm.
Một cô gái trẻ với vẻ mặt hoảng loạn đột ngột đẩy cửa bước vào, câu đầu tiên cô ta nói đã khiến người ta dựng tóc gáy:
“Ba tôi là giả.”
Tôi mời cô ấy ngồi xuống và từ từ kể.
“Ba tôi đã bị thay thế! Năm nay tôi về quê ăn Tết để thăm ba, nhưng phát hiện ông hoàn toàn khác lạ.
Người tự xưng là ba tôi đó, từ khuôn mặt, giọng nói, đến tính cách đều không giống ba tôi chút nào. Ông ta là hàng giả! Ba thật của tôi đã biến mất!”
Nỗi sợ hãi khiến gương mặt cô gái méo mó, lời lẽ lộn xộn.
Sau vài phút trò chuyện, tôi tóm tắt được ý chính của cô:
Ba cô tên Dương Hưng Hoa, một công nhân ngoài năm mươi tuổi, sống ở một khu ổ chuột thuộc vùng ngoại ô thành phố này.
Mười năm trước, Dương Hưng Hoa ly dị vợ, con gái Lệ Lệ – khi đó đang học cấp hai – được giao cho mẹ nuôi dưỡng.
Suốt mười năm qua, Lệ Lệ cùng mẹ định cư tại một nơi xa.
Mỗi dịp Tết Nguyên đán, Lệ Lệ sẽ về quê thăm ba.
Năm nay, cô ấy về như thường lệ. Nhưng người “ba” xuất hiện trước mắt lại là một kẻ xa lạ hoàn toàn.
“Nói vậy có nghĩa là cô đã một năm không gặp ba mình. Có thể do năm nay ông ấy trải qua quá nhiều chuyện, già đi đột ngột nên trông khác hẳn so với hình dung của cô?”
“Không thể nào!” Lệ Lệ lập tức phủ nhận, “Đây không phải vấn đề già hay trẻ. Sao tôi có thể không biết rõ ba mình trông như thế nào?
Ba tôi da đen như than, dáng người thấp đậm như cái bệ, cười lên thì rạng rỡ như một bông hoa.
Còn cái kẻ ‘ba giả’ này thì sao? Trắng nhợt như ma cà rồng, cao gầy như cây sậy, nét mặt thì nhăn nhở, nhìn phát sởn gai ốc. Ông ta làm gì phải là ba tôi?”
“Thì ra là vậy…” Tôi phả một làn khói, hỏi, “Vậy yêu cầu của cô là gì?”
“Tôi muốn tìm lại ba thật của mình, và làm rõ mọi chuyện!”
Tôi nhận tiền đặt cọc và đồng ý đảm nhận vụ án mà Lệ Lệ ủy thác.
Sau khi cô rời đi, tôi mở máy tính, tìm kiếm thông tin về cái gọi là “làng Dương Gia”, khu ổ chuột mà cô ấy nhắc tới. Kết quả nhanh chóng xuất hiện.
Một tiêu đề lớn thu hút sự chú ý của tôi –
“32 bệnh nhân tâm thần lẩn trốn vào làng Dương Gia đã bị đưa hết về bệnh viện.”
Không lâu trước đây, một chiếc xe buýt chuyên chở bệnh nhân tâm thần đang lưu thông trên đường cao tốc thì tài xế vì mệt mỏi mà mất tập trung, dẫn đến chiếc xe mất lái va chạm với lan can bên đường. Phần đầu xe biến dạng hoàn toàn, thậm chí còn tiềm ẩn nguy cơ cháy nổ.
Để đảm bảo an toàn cho các bệnh nhân, hai bác sĩ đi cùng tổ chức cho họ xuống xe chờ đợi.
Tuy nhiên, 32 bệnh nhân này hoàn toàn phớt lờ kỷ luật, như những con ngựa bị tuột dây cương, ào ào chạy thẳng vào rừng ven đường, không ngoảnh lại lấy một lần.
Hai bác sĩ không đuổi kịp họ, chỉ biết đứng đó vừa đấm ngực vừa nguyền rủa tổ tiên mười tám đời của đám bệnh nhân.
Cảnh tượng này bị hành khách trên những chiếc xe đi ngang quay lại, cắt thành video ngắn đăng tải lên mạng xã hội.
Phụ đề kèm theo là:
【Ha ha ha, cười chết mất, cả xe điên đều chạy mất rồi, quản lý đã sụp đổ.】
Dòng chữ đỏ chót “Bệnh viện Tâm thần Hàn Sơn” trên thân xe khiến cộng đồng mạng nổi sóng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất