Người nọ khẽ giật mình, A Mạch đã đưa tay ra trước mặt anh ta nói: “Lấy ra đây.”
Thường Ngọc Thanh yên lặng nhìn A
Mạch rồi xoay người bước đi. Trong lòng A Mạch thấy lạ, liền bước nhanh
hai bước chặn Thường Ngọc Thanh lại, nói: “Ta đã giữ lời thả ngươi rồi,
ngươi phải đem chủy thủ trả lại cho ta.”
Thường Ngọc Thanh lạnh lùng nhìn A
Mạch, chỉ thấy nàng một thân quân phục Nam Hạ cao gầy, mày cao mắt sáng, anh khí hiển hiện, hai má so với lần gặp trước đầy lên không ít, hiển
nhiên hai tháng vừa rồi đã đầy đặn lên nhiều. Không biết vì sao trong