Chương 103: Liên Minh Báo Thù (3)
Năng lực của Arthur trên tất cả mọi phương diện đều vô cùng xuất sắc, không giống đời thứ nhất là ông ta, cơ thể yếu ớt như loài người bình thường vậy. Không hổ là tuyệt tác của ông ta, tới giờ ông ta vẫn chưa phát hiện ra hắn ta có bất kỳ chỗ thiếu hụt nào.
Nhưng ông ta cũng nghĩ mãi không hiểu, tại sao Arthur lại không điều chỉnh kỹ thuật tâm lý gian lận để có thể vào trận doanh Ác Ma ngay lập tức chứ?
Được rồi, quan tâm vấn đề này làm gì, chuyện trong trò chơi thì để cho hắn tự quyết định. Thế giới thứ hai cuối cùng cũng là thế giới thứ hai. Dù thế nào thì những sự tranh chấp bên trong cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi.
Nhưng dù đó chỉ là sự tưởng tượng không thể thay thế được cuộc sông hiện thực thì nó vẫn có thể ảnh hưởng tới thực tế…
John bước tới cạnh bức tường, nhẹ nhàng sờ lên tấm áp phích cũ trên bức tường, trong mắt xuất hiện vẻ điên cuồng.
Từ khi ông ta ra đời, đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được nhiệt huyết trong lòng đang sôi trào…
Trong lòng John im lặng nhớ lại.
Một lúc sau, ông ta đi vào bể kính trong suốt giữa phòng, nước trong bể lại trào lên, cửa đóng kín tới đâu, chất lỏng trong bể lại chậm chạp tăng lên tới đó…
…
Trong phòng, tấm áp phích vẫn mang dáng vẻ cũ kỹ như trước. Nhựa cao su trên đó theo thời gian đã tróc ra, một góc của tấm áp phích hơi phồng lên. Nhưng dòng chữ tiếng Anh trên tấm áp phích vẫn ảnh hưởng tới tư tưởng của khá nhiều “người” ở nước Mỹ…
“Marvel’s the Avengers” (Liên minh báo thù)
Vì sao nó được gọi là chiếc hộp ma thuật Pandora, được viết bên trong nhật kí chế tạo của John…
Theo như thần thoại, khi chiếc hộp ma thuật Pandora được mở ra, sẽ phóng thích tất cả tà ác bên trong ra ngoài thế gian – tham lam, hư vô, phỉ báng,ghen ghét, thống khổ,…nhưng thừa dịp chiếc hộp Pandora chưa được mở ra, khóa chặt nắp hộp, giam cầm vĩnh viễn nó ở bên trong.
Bởi vì Athena muốn cứu vớt nhân loại nên đã đặt chiếc hộp ở tầng thấp nhất của “Hi vọng”, giam cầm tất cả mọi thứ trong chiếc hộp vĩnh viễn.
Nhưng trong trò chơi thiết kế chiếc hộp ma thuật Pandora, một khi chiếc hộp được mở ra thì sẽ biến mất ngay lập tức, bất kể là ai cũng không có cơ hội đóng nắp hộp lại một lần nữa.
Đây chính là lí do mà Jonh gọi nó là chiếc hộp ma thuật Pandora.
…
Tiêu Phàm cũng không biết những điều này, cũng như sẽ không để ý tới nó, bởi vì hắn đã ngủ một giấc thật thoải mái, chuyện đó giống như là một hồi “mộng đẹp”…
Trong mơ, hắn lấy được chiếc hộp ma thuật Pandora giao cho quốc gia, quốc gia vì khen thưởng hắn đã cống hiến nên thưởng cho hắn rất nhiều của cải, từ đó hắn bắt đầu cuộc sống của nhà giàu mới nổi, tiêu tiền tán gái, tiêu tiền tán gái, tiêu tiền tán gái… Mỗi ngày đều làm mà không biết mệt.
Ở trong “Tân sinh”, hắn hò hét, lên trời xuống đất, vô địch thiên hạ, trường kiếm vung lên, thiên quân vạn mã vì thế mà tan rã. Thú vui trong trò chơi lúc này của hắn chính là mỗi ngày đùa giỡn Châu Âu một chút, bắt nạt Mỹ rồi lại làm nhục Nhật Bản.
Từ từ, trong cuộc sống hiện thực của hắn cũng dần dần trâu bò hơn, nắm đấm có thể làm vỡ vách tường, ngực có thể đỡ được tảng đá lớn, hoa cúc thì mở được nắp chai, a? Hình như có chỗ nào đó không đúng lắm, bỏ đi, kệ nó, trái lại chính bản thân mình lại có dáng vẻ của siêu nhân, dùng tay không giết quỷ, xé một cái thành hai nửa!
Đương nhiên Tiêu Phàm còn cùng bà xã thân yêu của mình sinh rất nhiều thằng nhóc con…
Đúng rồi, bà xã của ta là ai? Tiêu Phàm trong mộng nghi ngờ nói.
“Bà xã, em tới đây một chút.”
Bóng dáng một người phụ nữ quyến rũ đang đứng lẫn trong bọn trẻ nhỏ ở phía dưới chậm rãi đi về phía Tiêu Phàm…
Bộ ngực này, eo thon này, cái mông này, chà chà, con mắt thẩm mỹ của mình quả nhiên không tệ: “Bà xã, lại gần đây anh nhìn kỹ một chút nào?”
Người phụ nữ mơ hồ ở trước mắt Tiêu Phàm chậm rãi trở nên rõ ràng hơn…
…
“A!”
Bên trong nhà trọ truyền ra một tiếng hét thảm thiết, Tiêu Phàm từ trên giường bật dậy, lập tức đứng lên, đầu đầy mồ hôi, vuốt vuốt ngực của mình, thở ra một hơi: “May quá, chỉ là một giấc mơ, tại sao lại là A Hoa Tỷ, mẹ kiếp, hù chết ta rồi.”
“Nghe nói giấc mơ cùng với hiện thực luôn trái ngược nhau! Chắc chắn là trái ngược! Đúng! Nhất định là trái ngược! Cầu trời đừng giống như giấc mơ!”
Tiêu Phàm từ từ bình tĩnh lại sau giấc mơ ban ngày, nhìn về phía đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường: “A! Hơn bốn giờ chiều rồi, thì ra mình ngủ lâu như vậy!”
Tiêu Phàm lập tức rời giường, sắp xếp lại chăn gối, không biết bởi vì ngủ quá lâu hay là có chuyện gì, Tiêu Phàm cảm giác tinh lực của mình phi thường dồi dào, rửa mặt sạch sẽ, ăn qua loa vài món ăn liền của những kẻ trạch*, rồi vội vội vàng vàng đăng nhập một lần nữa vào phòng “Tân sinh” trong trò chơi…
*những kẻ trạch: những người chỉ thích sinh hoạt trong nhà.
…
(Cảm ơn đã sủ dụng sản phẩm của công ty chúng tôi, bắt đầu quét mã vạch, xin chờ trong giây lát…)
(Quét mã vạch thành công, xác nhận ID:450xxxxxxx0925xxxx, họ tên: Tiêu Phàm, Tân Sinh đang tiến hành kiểm tra độ an toàn…)
(Chưa phát hiện bên thứ ba plug-in, trò chơi đang khởi động, bắt đầu sau 10 giây nữa…)
(Hệ thống hoàn thành kiểm tra, player tự động điều chỉnh thử cải tạo đã hoàn thành…)
…
“A! Mẹ kiếp, hộp ma thuật Pandora đâu mất rồi, tại hạ Ngô Tà, ta còn muốn nộp chiếc hộp ma thuật cho quốc gia mà!”
Tiêu Phàm hét thảm một tiếng rồi bắt đầu kiểm tra balo của mình một lần nữa, sau đó kiểm tra các loại hòm thư gì đó của mình trong trò chơi, cuối cùng ngay cả túi áo túi quần cũng sờ soạng một lượt, lần này có thể khẳng định là chiếc hộp ma thuật Pandora biến mất rồi.
“Trời ạ, bọn họ có thể dùng tội phản quốc để bắt ta hay không, oan uổng quá đi mà, là chính nó tự nhiên biến mất, muốn bắt thì bắt Ngô Tà đừng có bắt tôi!”
Ngô Tà nằm mà cũng bị dính đạn lần thứ hai…
“Không đúng, không ai biết được chuyện mình có được chiếc hộp ma thuật Pandora, mình cũng không nói chuyện này cho Hổ Bá, nói như vậy trên thế giới không có người thứ hai biết được chuyện mình có được hộp ma thuật Pandora”, lúc này Tiêu Phàm mới chợt nhận ra điều đó, nặng nề thở dài một hơi: “Haiz…”
“Tôi cảm thấy, thực ra chuyện này cũng không thể trách tôi được, loại đồ vật công nghệ cao này làm sao có thể phục chế đơn giản như vậy được, ngươi nói có đúng hay không, nếu có thể phục chế đơn giản như vậy thì sao gọi là đồ vật công nghệ cao được? Tôi cho rằng sau khi mình có được thứ này thì trong trò chơi bắt đầu xuất hiện hiện tượng không ổn định, đầu tiên là đột nhiên có tuyết rơi, rồi tới sấm sét, chắn chắn là hộp ma thuật Pandora cũng bởi vì sự không ổn định đó mà bị hỏng, thật là đáng tiếc, haiz, đều do cái tên Mã Hà Sơn kia, đúng! Chính là hắn! Đều tại vì hắn học thuật không tinh.”
Bên ngoài thì Tiêu Phàm một bên kiếm cớ tự an ủi chính mình, một bên thì tìm cơ hội đổ thừa cho người khác, kỳ thực trong lòng vẫn thấy hơi hổ thẹn bất an, cũng không biết có phải bởi vì chính mình tự ý mở hộp ra nên chiếc hộp ma thuật Pandora quý giá mới đột nhiên biến mất hay không.
“Haiz, tại sao lần này sau khi một mình cày phó bảng thành công, hoàn toàn không có chút cảm giác vui mừng, không chỉ như vậy, mà còn có cảm giác buồn bực nữa chứ!” Tiêu Phàm thở dài.
Bỏ đi, kiểm tra một chút thu hoạch sau khi cày phó bảng vậy…
Hệ thống tin tức ghi chép lịch sử:
…
(Chúc mừng player Tiêu Phàm đánh bại Boss Nhãn kính xà vương phó bảng cấp bậc Luyện Ngục, nhận được…kinh nghiệm.)
(Chúc mừng player Tiêu Phàm lên tới cấp 17.)
(Chúc mừng player Tiêu Phàm lên tới cấp 18.)
(Chúc mừng player Tiêu Phàm lên tới cấp 19.)
(Chúc mừng player Tiêu Phàm lên tới cấp 20.)
(Chúc mừng player Tiêu Phàm lên tới cấp 21.)
Mẹ nó, EXP lần này nhiều quá, thăng một lần 5 cấp, trong chớp mắt đã vượt lên trở thành một người trong đội đứng đầu? Tiêu Phàm nhìn thấy bản thân lên đến cấp 21 thì có chút vui mừng, tự luyến mà nói: “Rốt cuộc nguyên thần của anh đây đã trở về vị trí cũ!”