Ác Ma Pháp Tắc

Chương 112

Chương 112


Chế Không Quyền

Lại nói về tên thủ bị quan được Đỗ Duy thu nhận tại Coro thành, tam cấp kỵ sĩ George Bush, sau khi theo Đỗ Duy trở về Rowling gia tộc càng nhận thấy lựa chọn của mình đích thực là vô cùng chính xác.
Vốn là một tên quan nhỏ nhoi trong thủ bị quân ở tiểu thành phương bắc, mặc dù quân hướng (tiền chi cho quân đội) không ít, nhưng vẫn là một tiểu thành, trang bị của thủ bị quân so với quân đoàn chủ chiến chính quy của đế quốc kém hơn rất nhiều. Ngày thường nhìn thấy người của bạo phong quân đoàn lui tới nhanh như chớp giật, y giáp sáng bóng, trong thấy mà thèm.
Mà sau khi theo Đỗ Duy trở về, Robert biết là thủ hạ mà Đỗ Duy thu nhận giữa đường, liền đưa hắn biên nhập vào trong đội kỵ binh thủ hộ thành, làm một kỵ binh đội trưởng thống lĩnh trăm người.
Rowling gia tộc là vũ huân thế gia của đế quốc, trang bị của tư binh so với thủ bị quân phải tốt hơn tới mấy lần, cho dù so với quân đòan chủ chiến của đế quốc, như bạo phong quân đòan, cũng không kém nhiều lắm. Thấy được phát cho một bộ áo giáp kỵ sĩ thượng đẳng, còn có đao kiếm sắc bén, ngựa hùng tráng, trong lòng George Bush mừng rỡ không thôi.
Mà Đỗ Duy cũng nhìn hắn với con mắt khác. Bởi vì hiện tại Đỗ Duy có bất đồng với người trong nhà, nhưng những kẻ tâm phúc có thể phái ra ngòai làm một số việc bí mật lại không nhiều lắm, tính hết thảy chỉ có mỗi lão Mã Đức. Những người khác, tỷ như Hussein đều không được nhìn tới.
Như vậy, George Bush này là nhân tuyển tốt nhất. Không có bối cảnh, không cha không mẹ, xuất thân từ hàn môn. Nhưng lại đắc tội với thần thánh kỵ sĩ đoàn, hết hy vọng đành phải đi theo mình. Trên đường đi Hussein đã âm thầm quan sát, tiểu tử này thiên phú luyện võ cũng được, tự nhiên Đỗ Duy cũng muốn đề bạt hết sức.
George cũng không phải kẻ ngu, Robert theo sự phân phó của Đỗ Duy, dạy hắn một ít trung cấp đấu khí kỹ xảo của Rowling gia tộc dành cho các quân sĩ trong tư quân, tên gia hỏa này này mỗi ngày đều chăm chỉ luyện tập. (nguyên văn là liên hệ- không hiểu lắm, ai biết thì góp ý cho mình)
Vốn quân đội của Rowling gia tộc đều muốn bài ngoại, muốn đứng vững chân ở đó, cũng không dễ dàng. Tuy vậy, may mà Đỗ Duy phát minh ra bóng đá. Mặc dù hiện nay các trận đấu bóng đã đã trở thành trò chơi phổ biến trong dân gian, nhưng ở trong quân doanh thì vẫn hiếm khi được đá vài trận.
George Bush này lại là một thiên tài đá bóng, mấy ngày nay, không ngờ đã đá khá là ra dáng, cứ như vậy, rất nhanh đã cùng với các kị binh của Rowling gia tộc kết thành một đoạn, có vài người vốn là không thích kẻ tới từ bên ngoài này, sau khi cùng hắn đá vài trận bóng, quan hệ cũng dần dần tốt lên.
Đỗ Duy cố tình tài bồi hắn để trọng dụng hơn, càng cố ý dặn dò George và Robert, để cho George thống lĩnh một đội kỵ binh có một trăm người, chỉ là các đội viên lại khiến George Bush phải thầm tự quan sát lại mình, sau đó tìm lấy một vài tên tinh minh mẫn cán, mồm miệng nhanh nhạy tới.
George biết đây là chủ nhân mới của mình cố ý tài bồi, không dám chậm trễ, cả mấy ngày đầu náo náo loạn loạn quân doanh, nhưng cũng thầm lưu ý, nhớ lấy không ít những người đã tới, cuối cùng thì báo lên cho Robert.
Có Đỗ Duy làm chỗ dựa, Robert mở đèn xanh, mặc cho George chọn người. Lúc này mới chọn hơn một trăm kỵ binh, hành động chuyên môn là làm thân vệ cho Đỗ Duy. Tuy nhiên George này vũ kỹ quá mức bình thường, Robert càng tận lực dạy hắn một phen. Còn đem sở học về vũ kỹ đấy khí của mình truyền thụ cho George.
Đảo mắt một cái, Đỗ Duy đã về nhà một tháng có thừa.
Hắn cho người ra khu rừng bên ngòai thành kiến tạo một tòa tháp nhỏ cao gấp ba lần cái cũ, cũng là một mảnh rừng đó, xây một cái trang viên nhỏ bình thường. Ba mặt dùng tường gỗ vậy quay. Một mặt hướng về sông Rowling.
Có lễ vật mà Listeria, hầu tước phu nhân tặng, còn cả lễ vật của ma pháp công hội. Toàn bộ đều để ở nơi đây, còn có cái được lão Mã Đức thống lĩnh gọi là “túc hiệp” (túc trong túc cầu), toàn bộ sản nghiệp của Đỗ Duy đổ vào, một trăm kị binh của George thì đảm nhận chức trách bảo hộ nơi đây.
Bình thường, nếu không có mệnh lệnh của Đỗ Duy, cho dù là lão quản gia Hill cũng không được phép đi vào.
Vốn lần trước sau ghi Đỗ Duy gây họa, bị phụ thân hạ lệnh cấm túc, còn bây giờ thư tay của bá tước đại nhân từ đế đô truyền tới thì đã giải trừ rồi. Chỉ là Đỗ Duy đã đoán trước được tin tức mình sẽ được về đế đô nhưng lại chậm chạp không đi. Đỗ Duy vốn không quan tâm, dù sao đâu cũng là Rowling bình nguyên của lão gia, trời cao biển rộng, rất thỏai mái nên không vội vàng trở về đế đô.
Mỗi ngày hắn đều cùng ma pháp thiên tài Sol Skea (tác nhĩ tư khắc á) nghiên cứu ma pháp, mà bây giờ lại có thêm một lão thử tể tướng Ga. Mặc dù trình độ ma pháp của Ga kém Gandoff gấp trăm lần. Nhưng dù tốt xấu gì thì cũng từng có danh hiệu bát cấp ma pháp sư. Thực lực thực tế đã đạt tới ngũ cấp, mà tri thức về ma pháp hơn Đỗ Duy và Skea rất nhiều.
Sol Skea dù sao cũng đã một lòng đi theo Đỗ Duy lăn lộn. Đối với tên người chuột Ga này ban đầu còn có chút dị nghị, có điều Ga nói bản thân tu luyện biến hình thuật ma pháp, kết quả là trong lúc không cẩn thận trúng phải ma pháp phản phệ, giải thích như vậy, cũng có thể tính là đã giảI trừ được sự nghi hoặc trong lòng Sol Skea.
Mà Ga đối với con đường ma pháp mới do Skea tạo ra lại càng kinh ngạc! Thí nghiệm của Skea dường như có thể làm cho người bình thường đều có thể sử dụng ma pháp. Chuyện như vậy nếu có thể làm thành công thì chính là đột phá kinh thiên động địa.
Sol Skea đem hết những phát mình của mình ra khoe, thử nghiệm hết một lượt khiến cho Ga sinh ra kính ý đối với tên gia hỏa có ma pháp lực thấp kém này.
May mắn là hiện tại tài sản của Đỗ Duy rất nhiều, thí nghiệm ma pháp mặc dù là đốt tiền, nhưng tới gia thế của Đỗ Duy, có đốt cũng chẳng là gì.
Chỉ mà mấy ngày này Đỗ Duy lo lắng tính tới tính lui, lúc trước phái nữ kỵ sĩ Roline (Nhược Lâm) và nữ ma pháp sư bạo lực Joanna (Kiều An Na) ra biển làm hải tặc, đã đầy ba tháng, nhưng lại chậm chạp không trở về, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Tuy vậy, cũng vẫn có tin tức tốt.
Lúc trước Đỗ Duy lưu lại “nhóm nghiên cứu và phát triển” khinh khí cầu, khi Đỗ Duy ra đi mấy thợ thủ công này vẫn không bỏ công tác của họ, sau nhiều ngày nghiên cứu, hơn nữa với sự chỉ bảo của Đỗ Duy, rốt cuộc cũng nghiên cứu chế tạo thành công hòan tòan khinh khí cầu. Sau khi bay thử vài lần (đương nhiên, bay thử nghiệm lần này, Mã Đức thà bị đánh chết cũng không chịu lên), đã có thiết bị điều chỉnh phương hướng. Theo từng bước phát triển, Ga có thâm niên của ma pháp sư đối với nhiên liệu đốt cháy đã bỏ thêm một hai loại ma pháp dược thảo, khiến cho nhiệt khí có hiệu năng tăng lên vài lần, mà độ bền vững và khả năng chịu sức nặng đã liên tiếp được đề cao.
Đỗ Duy nghĩ.
Ở cái thế giới này, không có lực lượng trên không. Hầu như trên trời không thiết lập phòng ngự. Có khinh khí cầu này, dường như đã nắm trong tay quyền lực trên khoảng không. Nếu là thời kỳ chiến tranh, có thể dùng rất nhiều khinh khí cầu đêm rất nhiều quân âm thầm vận chuyển tới sau lưng địch quân…. tác dụng không phải là chuyện đùa! Còn có thể công kích từ không trung…..
Nhưng đại lục bây giờ vẫn là thời kỳ hòa bình. Khinh khí cầu này không có chỗ tác dụng trong quân sự.
Đỗ Duy cái khó ló cái khôn: chiến tranh không dùng được thì cũng không thể lãng phí, tốt xấu gì thì mình cũng đầu tư nhiều tiền tạo ra thứ như vậy, chung quy là không thể để trang trí, cũng không thể ném tiền vào trong nước lãng phí như vậy.
Vỗ đầu, Đỗ Duy bình tĩnh tìm biện pháp: Dân dụng! Dùng để vận chuyển!
Mặc dù phát triển khinh khí cầu thì khả năng chịu trọng lượng tăng lên rất nhiều, nhưng muốn vận chuyển thứ gì đó thì cũng không bằng một chiếc xe ngựa.
Nhưng dù sao cũng là bay trên không trung, tốc độ so với xe ngựa nhanh hơn không biết bao nhiêu lần. Lại còn an tòan, một số vật phẩm quý dễ vỡ, không cần lo lắng việc xe ngựa bị xóc gây ra vỡ hỏng. Quan trọng nhất chính là, giá thành rẻ tiền, một chiếc xe ngựa, có tính giá của xe ngựa, còn có ngựa, lại thêm mã phu, còn có tiêu hao của cỏ cho ngựa và tiền lương của mã phu, thành phẩm sao với khinh khí cầu lớn hơn rất nhiều.
Vì vậy, Đỗ Duy đã đem còn đường phát tài đặt hết vào con chuyện này.
Trên đại lục Roland, cũng có nghành vận tải, tuy nhiều đều dùng xe ngựa để di chuyển. Tốc độ chậm không nói, hơn nữa giá thành lại cao.
Nếu muốn nhanh, tất nhiên cũng có cách. Ở vài thành thị lớn, đều có tồn tại phân hội của ma pháp công hội, nếu quân sự có yêu cầu, cũng có thể mời ma pháp sư đến bố trí ma pháp trận.
Loại ma pháp trận này, thông qua ma pháp, nhưng thực ra chỉ có thể chuyển một vài thứ văn kiện quan trọng. Trong nháy mắt sẽ đưa đến, không chậm hơn e-mail lúc kiếp trước của Đỗ Duy. Nhưng dù sao ma pháp trận cũng là thứ rất hiếm, chỉ có các phân hội của ma pháp công hội và một số nơi trọng yếu cần phải có của quân sự.
Những người bình thường, cho dù là hào môn phú quý, muốn chuyển đồ, quá bán cũng chỉ có thể dựa khóai mã chuyển đi.
Như vậy, khinh khí cầu có chỗ dùng rồi.
Ngày hôm nay, Đỗ Duy cho Mã Đức triệu tập mấy phú thương được hưởng ích lợi từ giải bóng đá, tụ tập ở một tiểu thành không xa phía nam Rowling bình nguyên.
Tiểu thành này ở cách Rowling thành chưa tới ba mươi dặm, các vật tư thường nhật trong thành đều được nhập từ tiểu thành này, bởi vì gần sát với thành của Rowling gia tộc, nên tiểu thành này có một cái tên vô cùng độc đáo: Rowling lạc nhĩ, theo dự ngôn của Roland đại lục, cái tên này có nghĩa là: hậu phương của Rowling gia tộc Hôm nay, được nghe Đỗ Duy thiếu gia của Rowling gia tộc triệu tập, phú thương cả Prescott (khoa đặc) hành tỉnh đều đến, cho dù không thể đến được, cũng phái một vài đại biểu có đủ phân lượng và thân phận. Trước mắt có quan hệ rất tốt với các cơ sở dưới tay Đỗ Duy, tự nhiên là tên thương nhân đó đã từng tài trợ một lượng lớn tiền bạc cho Đỗ Duy, đồng thời chi tiền cho đội quán quân giải bóng đá.
Đỗ Duy tự mình triển lãm khinh khí cầu. Đây là một món hàng mẫu do Đỗ Duy chuẩn bị cẩn thận, dùng mười tấm da trâu thượng hảo bọc bên ngoài, tạo thành nhiệt khí cầu (khinh khí cầu bay nhớ hơi nóng), bên dưới là những chiếc giỏ đan cực lớn hình cái bát, xung quanh là lan can cao bằng nửa thân người. Đỗ Duy sau khi tính toán, biết được khinh khí cầu này có thể chịu sức nặng của mười lăm nam tử trưởng thành. Tầm đó ước chừng là nặng một tấn.
Hơn nữa, ở dưới sàn, đã cố ý mời Ga gia trì mấy cái phong hệ ma pháp nho nhỏ. Khiến cho khinh khí cầu này có thể bay thẳng đứng lên sau khi mượn một ít sức gió, giám bớt lực cản của gió và tăng thêm sức nâng của khinh khí cầu. Khiến cho tốc độ phi hành của nó nhanh hơn, tải trọng lớn hơn.
“Hôm nay mời mọi người tới, kỳ thật là do ta lại chuẩn bị khai trương một sản nghiệp mới.”
Đỗ Duy đối với mấy thương nhân này không hề khách khí. Thấy được thứ này, bọn họ không thể không động tâm: ” Sinh ý vận tải trên Rowling bình nguyên, trước nay đều là do mấy hãng xe lũng đoạn, vốn chúng ta tuy cũng có xe, nhưng bởi vì có một số nơi bị tắc nghẽn bởi địa hình, rất là không thuận tiện. Ta chuẩn bị ra thứ đồ vật nho nhỏ này, từ nay về sau mọi người có thứ gì quý trọng cần phải chuyển cấp bách có thể thông báo. Chỉ cần dưới tình huống thời tiết tốt, Rowling bình nguyên từ nam tới bắc, nhiều nhất chỉ cần hai ngày Hai ngày ư? Bắt đầu từ phương bắc của Rowling bình nguyên là sông Jade (phỉ thúy), cưỡi khóai má chay lên hướng nam, muốn xuyên qua Rowling bình nguyên phải mất bảy tám ngày trời!
Vì ngại thân phận của Đỗ Duy, mấy thương nhân này không dám phản bác, nhưng trên mặt mỗi người đều biểu lộ vài phần không tin.
Đỗ Duy cũng không nói lời thừa, trực tiếp tuyên bố khởi hành, sau đó cười nói: “ Nếu như mọi người không tin lời nói xuông thì có thể thử nghiệm một chút. Không biết có vị nào nguyện ý tự mình thể nghiệm một lần không?”
Là người đã hợp tác Đỗ Duy trong thời gian, vị phú thương bán lông thú kia rất bội phục tiểu thiếu gia này, nhận định rằng vị tiểu thiếu gia của Rowling gia tộc này tuy tuổi còn trẻ nhưng lại không giống như bình thường. Lúc này thấy tất cả mọi người không nói lời nào, đúng là thời cơ tốt để mình nịnh hótm lập tức lớn tiếng nói: “Đỗ Duy thiếu gia đã chuẩn bị xuất ra thứ này, khẳng định là thần kỳ. Cái bóng đá kia khiến cho mọi người lời không ít. Thứ này, ta nguyện ý thử trước!”
Đỗ Duy cười cười, nhìn thoáng qua tên khách hàng này, trong lòng thầm mãn ý, cười nói: “Nếu muốn đi từ bắc tới nam của Rowling bình nguyên, lộ trình quá xa, mọi người không thể chờ được. Chung quy thì không thẻ để mọi người ngồi ở cái quảng trường này vài ngày phải không nào? Như vậy đi, từ “Rowling nhĩ thành”, trong các thành trấn phụ cận, mọi người tùy ý chọn lấy một nơi, chỉ cần trong vòng hai ngày ngựa có thể đi tới (mã trình) …..”
Vị phú thương bán lông thú kia cười lập tức nói nối: “Kaka thành ở phía nam, kỵ mã phải đi một ngày mới đến, ta cũng có sinh ý ở trong Kaka thành.”
“Được, tới Kaka thành!” Đỗ Duy lập tức lớn tiếng nói: “Cứ như vậy đi, nói thế này, ta viết một phong thư, ngươi cưỡi thứ này mang thư của ta tới Kaka thành. Sau đó mời thành thủ đại nhân ở Kaka thành ký tên ở trên bức thư rồi đem về làm chứng! Thứ này bay tới thành Kaka, không cần đến gần nửa ngày. Các vị đều tự mắt thấy, đến lúc đó thì biết là ta không nói dối.”
Nói xong, Đỗ Duy khoát tay, thủ hạ và thợ thủ công lập tức chuẩn bị bơm ga vài khinh khí cầu, không đến một lúc, quả khí cầu phồng lên. Từ từ bay lên, nếu khống phải phía dưới dùng dây thừng để cố định, thì đã sớm bay lên tận trời rồi.
Đỗ Duy tự thân kéo vị lão bảo bán lông thú này tới biên khinh khí cầu, sau đó đưa cho tín thư của mình, cười nói: “Nơi này còn có nhiều vị bằng hữu đang chờ như vậy, ta muốn đi theo cũng không đi được nữa. Tới Kaka thành cầm tín thư của ta mời thành thủ đại nhân ký tên lên công văn rồi trở về, không nên chậm trễ.”
Vị thương nhân bán lông thú này ngồi trên ghế dài của khin khí cầu. Trên đó tất nhiên là có một tên người hầu của Rowling gia tộc phụ trách điều khiển. Người ở phía dưới cởi dây thừng, không lâu xau, khinh khí cầu đã bay lên.
Đây là lần đầu tiên trong đời được bay lên trời của vị thương nhân bán lông thú kia, biểu hiện cũng giống như Mã Đức lần trước, mặc dù kiệt lực kiềm chế, nhưng vẫn không khỏi hô to gọi nhỏ.
Mà người vây xem ở phía dưới, mắt thấy một vật lớn như vậy có thể bay lên, không khỏi nổi lên ồn ào, trong lúc nhất thời cả khu sân rộng của tiểu thành này sôi trào tiếng người, mỗi người đều rung động…..
Đỗ Duy đã sớm dự tính, cũng không nói gì thêm, chỉ ra lệnh cho hạ nhân mang rất nhiều mỹ tửu mỹ thực và nước trà lên, sau đó tới bên cạnh George Bush nói: “ Ngươi thấy kinh ngạc không?”
George Bush lắc đầu: “Thứ mà thiếu gia chuẩn bị, đương nhiên là không bình thường rồi, đừng nói nó có thể ba, cho dù có thể lặn xuống dưới nước, ta cũng không kỳ quái.”
Ánh mắt Đỗ Duy chợt lóe:” Lặn xuống dưới nước…” Hắn không khỏi thấp giọng lẩm bẩm: “Nếu cho ta thời gian và điều kiện, cho ra mấy cái tàu ngầm, cũng không phải là không có khả năng.”
Khinh khí cầu bay về phía xa, biến mất sau đám mấy, người ở dưới sân vẫn sôi sôi sục sục như trước. Đỗ Duy cũng không nối nhiều, ngồi an tĩnh trên ghế tựa, phía dưới tất nhiên có Mã Đức sắp xếp.
Quả nhiên, thời gian chưa tới nửa ngày rất nhanh trôi qua. Đỗ Duy chuẩn những mỹ tửu mỹ thực này, nhưng không có bao nhiêu người có tâm tư hưởng dụng. Cả đám chỉ nghển cổ nhìn về phía chân trời.
Tới thời điểm giữa trưa, quả nhiên, chân trời xuất hiện một cái bóng, lập tức bóng dáng của khinh khí cầu dần dần rõ ràng lên, “Về rồi về rồi! Quả nhiên về rồi!” Phía dưới có người bắt đầu đứng lên hô to gọi nhỏ.
Đỗ Duy vẫn ngồi ung dung như cũ, chẫm rãi uống từng ngụm trà.
Một mảng khinh khí cầu kia đáp xuống cái sân đang ồn ào, sau đó vị lão bản bán lông thú kia đi xuống với vẻ mặt trắng bêch, tuy nhiên khí sắc tốt hơn rất nhiều so với lúc mới đi, dù kiệt lực nhưng vẫn ưỡn ngực, vẻ mặt kiêu ngạo (sau này khi nghe người hầu điều khiển khinh khí cầu kia báo cáo. Vị lão bản bán lông thú này trên đường đi nôn mửa không ngừng, khi tới Kaka thành chân mềm nhũng dường như không thể đi được. Tuy nhiên khi trở về thì khá hơn nhiều.)
Mắt thấy vị lão bản bán lông thú này đi xuống, xuất ra công văn có chữ ký của thành thủ đại nhân Kaka thành, nhất thời tòan trường sợ hãi than, rốt cuộc không ai dám không tin nữa!”
Từ nơi này tới đến Kaka thành, kỵ mã phải mất hai ngày lộ trình, mà nhiệt khí cầu này mất chưa tới nửa ngày… lại còn là cả đi cả về! Tốc độ này nhanhhơn bao nhiêu lần?!
Sau đó Đỗ Duy nhiệt tình lôi kéo vị thương nhân bán lông thú này tới bên chiếc bàn, lớn tiếng tuyên bố tốc độ và tải trọng của khinh khí cầu này. Một lời tuyên bố này làm cho các vị phú thương ở phía dưới sắc mặt đều bất đồng. Đều nghĩ khi thứ này xuất hiện, sẽ có ít nhiều xung đột với sự sinh sản của một số sản nghiệp hiện nay!
Đến lúc này, Đỗ Duy công bố quá trình khinh khí cầu đã viên mãn hòan tòan. Tin rằng sau này, với tác dụng thần kỳ của khinh khí cầu, sẽ theo mấy vị thương nhân đang ngồi toàn trường truyền đi khắp bốn phương.
Sau đó Đỗ Duy tuyên bố rằng thànn lập hãng vận chuyển đầu tiên dưới tên của mình. Từ nay về sau, các vị thương nhân đang ngồi ở đây, nếu muốn vận chuyển hàng hóa, hay là văn thư, tín kiện trọng yếu hoặc vật phẩm quý, có thể phó thác cho Đỗ Duy vận chuyển. Hành tẩu trên bầu trời, tốc độ nhanh nhất mà còn an tòan, không có đạo tặc cướp, chỉ cần thời tiết quang đãng, tất nhiên sẽ đi thẳng không bị ngăn trở.
Đỗ Duy còn đặc biệt xuất ra tâm tài chuẩn bị một buổi nghi thức khai trương, còn mình thì kéo vụ lão bản bán lông thú kia tới cắt băng khánh thành, vụ lão bản bán lông thú kia nơm nớp lo sợ, nhưng trong lòng lại đắc ý, chỉ thấy quan hệ giữa mình và Đỗ Duy lại lên một tầng mới, sau này vị tiểu thiếu gia thần kỳ này của Rowling gia tộc, tất nhiên tiền tài sẽ vào như nước.
Đỗ Duy công bố giá cả vận chuyển từ nay về sau, tiện nghi không ít so với xe ngựa chuyên chở bình thường. Như vậy, tất nhiên càng chịu được hoan nghênh rất lớn.
Mà mấy vị thương gia được mời đến lần này, mỗi người sẽ được phát phiếu ưu đãi, từ nay về sau dùng phiếu này khi dùng hãng vận chuyển của Đỗ Duy, giá cả sẽ thấp hơn hai thành so với thị trường, có hữu hiệu trong vòng một năm.
Phải biết rằng, muốn làm ngành vận chuyển hàng hóa, trọng yếu nhất là mạng lưới vận chuyển.
Đỗ Duy có khinh khí cầu, nhưng những nơi khác không phải của mình thì đều không có, vận chuyển không thể phát triển. Các hãng xe đều có chi nhánh của riêng mình, hình thành mạng lưới, nơi nào thì cũng có dấu chân của xe ngựa lui tới, bốn phương tám hướng, sinh ý mới có thể phát triển được. Mà những vị thương nhân đang ngồi ở đây, trong các thành thị lớn nhỏ trên khắp Rowling bình nguyên đều có sản nghiệp, sau này vào thời điểm Đỗ Duy khuếch trương sản nghiệp vận chuyển của mình, có thể nhờ lực lượng của mình xây dựng mạng lưới vận chuyển của mình.
Ngày hôm sau, dưới tên của Đỗ Trần xuất ra khinh khí cầu, xem như dương danh triệt để rồi.
Không đầy một tháng, sinh ý của hãng xe ngựa tại Rowling bình nguyên giảm xuống ba thành.
Nhân đây nói luôn, thời điểm Đỗ Duy thành lập hãng vận chuyển, Mã Đức hỏi hắn rốt cuộc sản nghiệp này dùng tên gì. Đỗ Duy thiếu gia mỉm cười, cầm bút lông lên, viết nhanh mấy chữ to:
Federal Express!
Đảo mắt lại một tháng qua đi.
Số lượng khinh khí cầu của FedEx tăng lên hai mươi cái, nhưng hàng ngày vẫn cung không đủ cầu. Xuyên qua phần lớn Rowling nguyên, mấy ngày gần đây, đã ra khỏi Rowling bình nguyên tới Prescott hành tỉnh, đem xúc tu vươn tới Lille hành tỉnh ở vùng biên phía nam. Nơi phân cách giữa Rowling bình nguyên và Lille hành tỉnh, là nơi hiểm “bán giác thành’ mà Đỗ Duy đã từng ở, thiết lập một chi nhánh mới.
Tiền của Đỗ Duy tất nhiên tăng nhanh, tài sản cứ tiến vào, mỗi ngày đều có một đống kim tệ chảy vào túi hắn.
Mà hôm nay, thấy mùa xuân đã qua, bước chân của mùa hè đã dần tiến tới, Đỗ Duy cũng quên đếm ngày. Khoảng thời gian tới đêm trăng tròn tháng sáu mà Grandoff nói trong sách chỉ còn hai mươi ngày nữa.
Tuy nhiên Đỗ Duy đóan chắc sau việc này, phụ phân ở đế đô tất nhiên phải triệu hồi mình về, nhưng tin tức chậm trễ chưa đến, trong lòng Đỗ Duy không khỏi đoán: “Chẳng lẽ lão cha không thích mình như vậy sao?”
Tuy nhiên, tâm tư của Đỗ Duy không để việc này làm đầu, cho dù đế đô không có tin tức triệu hồi mình, thì mình sẽ lẵng lẽ tới đế đô một chuyến, chỉ đến nơi Gandoff ghi trong sách, đi gặp vị ma pháp sư thần bí có thể nhận mình là đồ đệ là ổn rồi. Có thể được Gandoff tôn sùng chắc chắn không phải là người thường.
Trong miệng Đỗ Duy ngậm một quả nho đã lột vỏ, lúc này Đỗ Duy nằm trên ghế mềm hồi tưởng. Bỗng bên ngòai truyền đến tiếng vó ngựa lộp cộp. Nhiều ngày nay Đỗ Duy đã nghe quen thanh âm này rồi, biết ngay đố là vị thủ hạ tổng thống của Mỹ quốc tới. Vì vậy lớn tiếng cười nói: “George, lại có chuyện gì vậy?”
George mặc bì giáp, bước tới thư phòng, làm một kỵ sĩ lễ với Đỗ Duy, sau đó mới cung kính nói: “Thiếu gia, bên ngòai có người muốn gặp ngài…. chỉ là người này ăn mặc kỳ quái, hơn nữa bộ dạn không giống như người tốt.”
Đỗ Duy nhíu mày: “Ai vậy?”
Vẻ mặt của George càng cổ quái: “Hắn nói cái gì đó.. ưm, hắn nói hắn là Jack Sparrow, cái gì mà thuyền trưởng của hạm đội Ngọc Trai Đen.
Đỗ Duy trong lòng vui vẻ, lập tức từ trên ghế nhảy bật cẩng lên, ha ha cười nói: “Biết ngay là sẽ đến mà.” Sau đó lại nhíu mày: “Nhưng hắn đến đây làm gì, Roline đâu? Joanna đâu?”


Ác Ma Pháp Tắc



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất