Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 59: C59: Chương 59

Mơ màng hồ đồ chờ đợi người khác tới quyết định vận mệnh của nàng va đám người Liễu thị?

Đây chưa bao giờ là lựa chọn của Trình Khanh.

Nàng tình nguyện chính mình tham dự vào tràng, là thắng hay thua cũng được, ít nhất chính mình cũng đã tận lực!

Ngón tay thon dài của Mạnh Hoài Cẩn nhẹ nhàng gõ cửa sổ xe, “Cảm tạ liền không cần, thế tử giao trướng mục cho ta, ngươi cũng coi như đã giúp ta một đại ân, thế tử bằng lòng gặp ngươi tất nhiên là ái tài. Trình Khanh, thế tử đã tới Nam Nghi nghiệm thi, chờ sau khi thế tử trở về kinh khẳng định sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, án tham ô bạc cứu trợ sẽ không bị gác lại không thẩm, ta và thế tử đều cho rằng phụ thân của ngươi là người chịu tội thay, bệ hạ sẽ phán như thế nào khó mà nói. Về phần ngươi……tận lực ở trong sóng gió bảo toàn chính mình đi.”

Thế tử là bôn tẩu vì phụ thân của hắn, không muốn Nghiệp Vương phải gánh ô danh không minh bạch này.

Tuy rằng Nghiệp Vương càng vất vả, công lao càng lớn, dù cho thật sự giữ lại bạc cứu tế để sung quân, thiên tử cũng sẽ giơ cao đánh khẽ, thậm chí còn chủ động che lấp thay cho Nghiệp Vương.

Nhưng đây là chuyện tốt sao?

Ở Đại Ngụy, không ai có thể làm thiên tử có hại, tạm thời thoái nhượng bao dung, có lẽ chính là bằng chứng như núi để tương lai thanh toán phủ Nghiệp Vương!

Nghiệp Vương nắm binh quyền, có đất phong, đúng lúc là sự tồn tại khiến thiên tử khó có thể an nghỉ……

Nhưng thế tử Nghiệp Vương sẽ vì Trình Tri Viễn mà cố sức bôn tẩu sao?


Sẽ không!

Vì giải oan cho Trình Tri Viễn, sẽ có trợ giúp giải oan cho Nghiệp Vương, thế tử sẽ không tiếc xuất lực.

Nếu khi tra được một nửa, phát hiện hai việc có thể tách ra, thế tử Nghiệp Vương đại khái sẽ tùy tay ném Trình Tri Viễn sang một bên.

Thế tử Nghiệp Vương nói Trình thị Nam Nghi không đáng tin cậy, Trình Khanh còn cảm thấy chính hắn không đáng tin cậy bằng.

Mạnh Hoài Cẩn khuyên nàng rời xa sóng gió một ít, Trình Khanh lại quyết định làm theo cách trái ngược:

“Ta biết sư huynh là hảo ý nhắc nhở, nhưng thân là con cái biết rõ phụ thân bị người độc chết, bảo ta bàng quan cái gì cũng không làm, ta vô pháp tòng mệnh.”

Mạnh Hoài Cẩn kinh ngạc nhìn nàng, “Ta cho rằng ngươi đã cự tuyệt mời chào của thế tử.”

Cự tuyệt mời chào của thế tử Nghiệp Vương, còn muốn tham dự vào trong chuyện này, khẳng định không được!

Vương phủ có mưu sĩ đông đảo, bản thân thế tử cũng có thao lược, không cần Trình Khanh bày mưu tính kế khoe khoang thông minh.

Trình Khanh dựa vào cái gì tham dự tiến vào?


Nói đến chuyện này, Trình Khanh vẫn có tự tin.

“Sư huynh, ta không quyền cũng không thế, ngay cả công danh cũng không có, nhưng ta có bản lĩnh kiểm toán. Việc quan trọng như trướng mục ngươi còn nhờ ta sửa sang lại, thuyết minh bên người thế tử cũng không có nhân sĩ chuyên nghiệp có thể tin, hoặc là có, nhưng thế tử xuất phát từ đủ loại băn khoăn cũng không thể dùng đúng hay không? Sư huynh bảo ta kiểm toán sổ sách, cũng không phải trướng mục bạc cứu tế của phủ Hà Đài, mà là chi tiêu của quân tư phủ Nghiệp Vương, điều tra ra có 26 vạn lượng bạc thiếu hụt, thực tế có lẽ so với số này còn nhiều hơn…… bạc của phủ Nghiệp Vương đã bị trộm đi như thế nào, thế tử chẳng lẽ không nghĩ làm rõ sao?”

053: To gan lớn mật!

Căn cứ lời thế tử Nghiệp Vương và Mạnh Hoài Cẩn nói cho nàng, bản thân Trình Khanh sửa sang lại ra một tuyến.

Bạc cứu tế khẳng định là bị người tham, hơn nữa quân tư của Nghiệp Vương bên kia xuất hiện lỗ nặng, có người liền ‘ hợp tình hợp lý ’ liên hệ hai việc này đến cùng nhau, Nghiệp Vương là vì bổ khuyết quân tư thiếu hụt, nên mới giữ lại đại bộ phận bạc cứu tế.

Trên logic giống như không có tật xấu. Về phần Nghiệp Vương cụ thể là thao tác như thế nào, nói vậy người phía sau màn hẳn cũng đã an bài rõ ràng.

Mà thiên tử bởi vì việc này liên lụy đến Nghiệp Vương, vì bảo toàn danh dự Nghiệp Vương cũng được, hay từ nội tâm kiêng kị Nghiệp Vương cũng thế, liền không chuẩn bị tra xét tiếp.

Người phía sau màn rất biết phỏng đoán thánh ý, cầm đi bạc cứu tế giá họa cho Nghiệp Vương, làm Nghiệp Vương phải ngậm bồ hòn không nói, lại ở giữa phủ Nghiệp Vương và thiên tử chôn xuống hiềm khích, ly gián quan hệ giữa hai người.

Nghiệp Vương là có khổ mà không nói nên lời, tưởng hướng thiên tử khiếu nại chính mình không giữ lại bạc cứu tế, nhưng quân tư lại thật sự xuất hiện thiếu hụt, Trình Khanh có thể điều tra rõ ràng trướng mục, người Hộ Bộ khẳng định cũng có thể chải vuốt rõ ràng.


Nếu Nghiệp Vương giao sổ sách ra, càng không thể giải thích rõ ràng.

Nói đến cùng, là phủ Nghiệp Vương bên này xảy ra vấn đề mới có thể bị người bắt lấy nhược điểm công kích, trướng mục quân tư là đúng, nhưng tưởng vu hãm Nghiệp Vương cũng không dễ dàng!

Lấp kín lỗ hổng tự thân của phủ Nghiệp Vương trước, sau đó thế tử Nghiệp Vương mới dễ nhảy ra xé bức màn cùng người khác nha.

Thế tử cũng có ý tưởng, ngàn dặm xa xôi mang một đống trướng mục đưa tới Nam Nghi, Trình Khanh cảm thấy đây là duyên phận, cũng là nhịp cầu tốt hợp tác cho nàng và phủ Nghiệp Vương.

“Sự tình liên quan đến danh dự của phụ thân và tiền đồ của chính ta, lại có mối thù g.i.ế.c cha chắn ở trong đó, mặc kệ độc thủ phía sau màn là ai, ta không có khả năng sẽ bị đối phương thu mua nhất, thế tử có thể yên tâm điểm này. Ta không chỉ biết kiểm toán, ta còn có thể giúp thế tử làm sổ sách, ta dám đảm bảo trướng mục chính mình làm ra dù chuyên viên Hộ Bộ tới tra cũng sẽ không lòi, ta nghĩ chính mình có thể có tác dụng!”

Loại sự tình làm giả sổ sách này, Trình Khanh một chút đều không có áp lực đạo đức.

Nàng lại không phải cùng phủ Nghiệp Vương kết phường lừa bạc triều đình, mà là đang thế Nghiệp Vương giải quyết hậu quả!

Về phần chính mình có phải đang trợ trụ vi ngược hay không…… Trình Khanh quản không được nhiều như vậy, nàng vì thế tử Nghiệp Vương làm giả sổ sách là vì giải oan cho Trình Tri Viễn, đây là mục đích hàng đầu, mọi thứ khác đều là thứ yếu.

Chính mình sống không tốt, nào có dư lực quản người khác.

Oan có đầu nợ có chủ, kẻ xấu nhất rõ ràng là h·ung th·ủ đã độc c.h.ế.t Trình Tri Viễn, cũng làm Trình Tri Viễn trở thành người chịu tội thay phía sau màn!

Trình Khanh chủ động xin ra trận, Mạnh Hoài Cẩn nửa ngày không đáp lời.

Hoàn toàn không biết nên đánh giá Trình Khanh như thế nào, vóc dáng lùn lùn, thân mình lại đơn bạc, tuổi còn nhỏ, lại chủ động nói phải vì thế tử Nghiệp Vương làm giả sổ sách.


Đó là trướng mục quân phí, Trình Khanh giúp thế tử Nghiệp Vương làm giả sổ sách đi lừa bịp triều đình,…… Trình Khanh to gan lớn mật vượt qua mong muốn của Mạnh Hoài Cẩn, hắn cũng thấy được quyết tâm giải oan cho phụ thân của Trình Khanh.

“…… Ta sẽ chuyển cáo thế tử, quyết định như thế nào đều do thế tử định đoạt.”

“Cảm ơn sư huynh!”

Mạnh Hoài Cẩn đưa Trình Khanh đến hẻm Dương Liễu, Trình Khanh cười tủm tỉm phất tay chào tạm biệt hắn, chờ xe ngựa của Mạnh Hoài Cẩn biến mất ở đầu hẻm, ý cười trên mặt Trình Khanh liền thu hồi.

Nàng không có lập tức về nhà, mà là đi nghĩa trang.

Buổi tối nghĩa trang thực âm trầm, Trình Khanh nửa đêm muốn tế vong phụ, người gác đêm rất có ý kiến.

Nhưng sau khi Trình Khanh cho bạc, thái độ của đối phương lập tức thay đổi, cũng đối với Trình Khanh hỏi gì đáp nấy.

“Hồi công tử, ngoại trừ ngũ phòng Trình thị và người nhà công tử, cũng không có ai khác tới thắp hương cho Trình đại nhân.”

“Ta muốn một mình bái tế tiên phụ……”

“Công tử xin cứ tự nhiên, công tử xin cứ tự nhiên, tiểu nhân lui ra ngoài trước!”

Người gác đêm cầm đèn lồng rời đi, một phòng nến trắng, quan tài đen, không khí khiếp người, Trình Khanh lại không hề sợ hãi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất