Chương 102: Câu chuyện ngôi nhà ma ám
Tôi đơ người nhìn mấy giây, tên khốn nào lại biến QQ của tôi thành như vậy? Đầu tôi rất nhanh nảy số, liền bấm điện thoại, vừa kết nối, tôi mắng: "Lão Yêu, con mẹ ngươi, sao dám trộm QQ của ta?"
"Ai bảo ngươi câu kết với người ngoài lừa gạt ta, ngày mai ta sẽ đăng ảnh khỏa thân của ngươi lên mạng." Đầu bên kia nói.
"Đừng đừng, có gì thì nói, có gì thì nói." Tôi tin loại vô liêm sỉ như hắn, chuyện gì cũng có thể làm.
Thì ra Lão Yêu vẫn canh cánh trong lòng chuyện lần trước, Tiểu Đào hứa với hắn, chỉ cần hắn hỗ trợ phá án, sẽ đưa hết tiền thưởng của mình cho hắn. Kết quả, lần đó Tiểu Đào chỉ xin nhận có 10 tệ tiền thưởng, Lão Yêu cảm thấy trí thông minh và lòng nhiệt tình bị tổn thương, nhưng hắn không dám dây vào cảnh sát, liền trút lên đầu tôi.
Hắn càu nhàu như một phụ nữ đanh đá: "Mười đồng liền sai khiến ta, ngươi nghĩ ta là loại người tùy tiện ư?"
Tôi toát mồ hôi: "Oan có đầu nợ có chủ, người đừng tìm ta chứ."
"Hừ, không tìm ngươi thì tìm ai, Tống Dương, chuyện đã xong, từ bây giờ ta bắt đầu sẽ lên kế hoạch báo thù." Lão Yêu giận dữ nói.
Bị Lão Yêu thù ghét, hậu quả thế nào cũng rất thê thảm, nghe nói lúc trước người kiểm duyệt diễn đàn nào đó có xóa bài đăng của hắn, hắn liền hack truy cập vào máy của người đó, biến những bức ảnh đời thường của anh ta thành video ma, tung lên mạng.
Tôi không muốn phải nhận kết cục tương tự, đành xuống nước: "Xin ngươi bớt giận, giờ ta có mấy thứ muốn điều tra, cần ngươi hỗ trợ, lần này tuyệt đối không bạc đãi ngươi."
Giọng điệu Lão Yêu lập tức thay đổi: "Được, nói ta nghe xem."
Tôi bảo hắn tìm tin tức về ngôi nhà kia, đưa ra giá cao, hắn chỉ nói: "Chờ tin của ta." Rồi cúp máy.
Tôi cảm thấy quỷ tài của Lão Yêu này, nếu có thể nhânh vào cục cảnh sát thì tốt biết mấy, tôi đỡ phải lần nào cũng bỏ tiền túi.
Lão Yêu không đơn giản chỉ là một hacker, mà còn có khả năng tìm kiếm thông tin nhanh nhạy. Đừng đánh giá thấp khả năng này, nhiều người cứ nghĩ rằng tìm thông tin là nhập vài từ khóa vào baidu. Thực tế, rất khó để tìm được những thông tin ưng ý, muốn tìm nguồn gốc những tin chuẩn xác còn khó hơn, rất nhiều tin tức hữu dụng bị ẩn đi bởi các cơ quan chức năng.
SCI là gì ISTP là gì tôi không biết, nhưng nó lại là sở trường của Lão Yêu. Chỉ lát sau, Lão Yêu nhắn tin bảo tôi mở QQ lên.
Tôi mở lại QQ, phát hiện đã trở về bình thường, Lão Yêu gửi cho tôi mấy tệp tin.
Tôi mở file đính kèm ra, suýt thì kêu lên, thời gian ngắn như vậy mà hắn tìm được một lượng lớn tin tức thế này.
Thì ra căn nhà kia, mười mấy năm trước từng bị hỏa hoạn, hơn nữa là do người phóng hỏa. Lúc đó nhà có ba người, người vợ trẻ trung xinh đẹp, người chồng thì đa nghi, tuổi tác lại chênh lệch khá xa, nên người chồng luôn nghi ngờ bị vợ mình cắm sừng.
Có một lần, nghe nói xét nghiệm ADN có thể biết được quan hệ huyết thống, người chồng liền dẫn con mình đi xét nghiệm. Kết quả hai cha con không hề có chút máu mủ. Người chồng phẫn nộ tới cực điểm, hắn lập ra một kế hoạch báo thù.
Hắn giết chết đứa nhỏ, chặt ra nấu canh lừa cho người vợ ăn hết. Sau đó nói với người vợ rằng cô ta vừa mới ăn chính con của mình, đồng thời tra hỏi cha đứa bé là ai.
Người vợ lúc đó vô cùng hoang mang, ông chồng thì càng nóng giận, đánh cô ta một trận rồi lên giường đi ngủ. Đêm đó người vợ mua xăng về giội lên cả căn nhà , rồi châm lửa đốt. Hai vợ chồng bị chết cháy bên trong, lúc đó có rất nhiều người đứng xem, nhìn thấy một phụ nữ toàn thân là lửa cháy, đứng trên lầu hai cười man rợ, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Căn nhà sang trọng sau đó được tòa án mang đi đấu giá, loại nhà có người chết này tương đối rẻ, những kẻ táo bạo lợi dụng cơ hội này đầu tư.
Tất nhiên những kẻ đầu cơ này không sống trong đó, mà mời một số chuyên gia vào ở một thời gian. Những người này gọi là 'kẻ ở thử nhà ma', đây là một nghề nghiệp tương đối bí ẩn, người thử nhà thường rất can đảm, hơn nữa còn biết vài tuyệt chiêu đuổi tà ma, sau khi họ vào ở một thời gian ngắn thì đã làm sạch căn nhà, sửa sang lại là có thể bán giá cao hơn.
Nhưng căn nhà sang trọng này, sau khi mua về, mời mấy người thử nhà tới ơt, kết quả mời ai về thì người đó đều bỏ chạy. Họ phản ánh, buổi tối thường nghe trong bếp có tiếng lách cách như tiếng nhai đậu, nhưng cẩn thận lắng nghe, thì hình như là tiếng lửa cháy tí tách.
Có lúc còn nhìn thấy một đứa bé ôm trái bóng đứng đó, hoặc một nữ nhân đi đi lại lại trong phòng, trên người đầy bong bóng nước. Thậm chí có lần người thử nhà còn bị trúng tà, nửa đêm ôm một con búp bê hỏng khóc oa oa, âm thanh giống như tiếng phụ nữ khóc. Mấy người đồng nghiệp liền bị dọa tới tè ra quần.
Chủ nhà lập tức bán nó đi với giá rẻ mạt, sau đó nó qua tay nhiều người, cũng đã có người từng vào sống, nhưng đều nói ngôi nhà này rất tà môn. Có lần nửa đêm bức tường bốc cháy hừng hực, còn có tiếng phụ nữ cười man rợ, giống như tái hiện lại vụ hỏa hoạn năm xưa, khiến chủ nhà giữa đêm sợ quá mà dọn đi.
Hiện căn nhà đã được một công ty bất động sản bán, và danh tính chủ sở hữu được giữ bí mật. Nhưng với tài năng của mình, Lão Yêu đã lấy thông tin của người này cho tôi.
Sau khi xem xong, Lão Yêu gửi một icon, ý là giục tôi đưa tiền, tôi bèn chuyển hai ngàn tệ cho hắn. Hai ngàn bỏ ra mua một phần tài liệu, tôi bấm nút mà nước mắt lưng tròng.
Buổi trưa Tiểu Đào gọi điện hỏi tôi đang ở đâu, tôi với Đại Lực liền tới cục cảnh sát, thấy nàng đang rất hăng hái. Có lẽ vì cuộc điều tra có tiến triển thuận lợi, nên mời chúng tôi tới nhà hàng gần đó ăn cơm.
Trong bữa ăn, Tiểu Đào thông báo danh tính nạn nhân đã được xác minh, người lớn tuổi hơn tên là Lữ Lương, người trẻ hơn là Lưu Vĩ. Hai người là chú cháu, không biết nghề nghiệp là gì, nhưng tài khoản tiết kiệm trong ngân hàng khá nhiều, hơn nữa cả hai quanh năm suốt tháng di chuyển nhiều nơi trong cả nước.
Tôi nghe một chút thì hiểu ra vấn đề: "Hẳn hai người này là 'kẻ ở thử nhà'."
"Cái gì?" Tiểu Đào ngạc nhiên
Vương Đại Lý chen vào: "Tôi biết tôi biết, trên mạng có một bộ truyện nói về nghề này, hóa ra trên thực tế cũng có à?"
"Nghệ thuật luôn bắt nguồn từ thực tế mà."
Tôi nói những tin tức mà Lão Yêu tìm được, Hoàng Tiểu Đào trầm ngâm nói: "Trong nhà tái hiện vụ hỏa hoạn năm đó? Như vậy chẳng nhẽ không có hung thủ?"
Tôi xua tay: "Đừng có mê tín như vậy, một tổ trưởng tổ chuyên án mà nghĩ như thế thì làm sao phá được án? Từ đầu tới cuối tôi không tin ma quỷ có thể hại người, nếu không trên đời này làm gì có nhiều người xấu như vậy."
"Nói cũng đúng." Tiểu Đào gật đầu: "Phải rồi, tôi định bảo Vương Nguyên Thạch đi điều tra lai lịch ngôi nhà, anh lại tìm ra nhanh như vậy, để tôi bảo ông ấy khỏi đi nữa."
Tôi nói: "Không, cứ bảo Vương thúc điều tra đi."
Vương Đại Lý nói: "Đã tìm được lai lịch lại còn điều tra lại lần nữa, chẳng phải lãng phí nhân lực sao?"
Tôi giải thích: "Vương Nguyên Thạch với Lão Yêu điều tra theo hai hướng khác nhau, cũng giống như để hiểu một con người, những người xung quanh sẽ đánh giá không giống nhau, hỏi nhiều một chút mới có thể hình dung ra. Xét cho cùng, căn nhà là ưu tiên hàng đầu của vụ án, việc này có tốn thêm nhân lực cũng đáng.