Âm Phủ Thần Thám

Chương 118: Nữ giảng viên xinh đẹp

Chương 118: Nữ giảng viên xinh đẹp


Trở về trường, mỗi ngày tôi đọc một ít sách, viết luận văn, sinh hoạt cũng khá nhàn nhã. Hôm nay Trương Diễm báo với tôi, đội kịch sắp có vở diễn mới, tôi và Đại Lý phải dành ba tiếng mỗi tối để hỗ trợ.
Tôi chẳng biết có giúp được gì không, nhưng để kiếm điểm thì cũng chẳng còn cách nào khác.
Tôi với Đại Lý trong đội kịch chức danh là quản lý, thực ra chính là chân sai vặt. Trương Diễm lên kế hoạch biểu diễn vở Roméo và Juliet, nhưng thời gian hạn chế, rút gọn thành đoạn kịch 15p, cô ta đóng vai Juliet, còn Diệp Thi Văn là Roméo.
Lúc nghe quyết định này, tôi và Đại Lý trong lòng đều nhổ toẹt một cái, hai người này lúc ở riêng vui vẻ chưa đủ sao, còn phải công khai tình yêu trên hội trường?
Ấn tượng của tôi về Trương Diễm là một tiểu thư làm dáng, nhưng phàm là chuyện gì cũng có hai mặt, cô ta mặc trang phục diễn trên sân khấu đúng là rất thanh thoát, ngược lại Diệp Thi Văn lại có chút chật vật, Trương Diễm phải cầm tay dạy hắn cách diễn.
Diễn viên thì tập luyện rất vất vả, còn tôi với Đại Lý lại rất nhàn nhã, tôi mang theo sách ngồi dưới để giết thời gian. Trong thời gian này còn phát sinh một chuyện, đó là sau một lần tan buổi tập, Trương Diễm với Diệp Thi Văn chưa kịp thay quần áo đã ôm ấp phía sau cánh gà, bị một thành viên đội kịch bắt gặp, Trương Diễm ấp úng nói là trao đổi về vở diễn. Vì chuyện này mà cả hai bị chế giễu một lúc lâu.
Sau buổi tổng duyệt hôm đó, đã 9h tối, tôi với Đại Lý vội vàng bưng trà rót nước cho các diễn viên, Trương Diễm cầm một ly nước, nói: "Ồ, Tống đại thần thám lại đích thân rót nước cho ta, vinh hạnh quá."
Tôi nhăn mặt: "Có thể đừng gọi là Tống đại thần thám được không, nghe mất tự nhiên quá."
"Phải rồi, kể chuyện phá án của ngươi cho chúng ta nghe đi."
Mọi người liền đưa đẩy, lúc trước mỗi lần họ đòi nghe chuyện phá án, tôi đều kể chuyện của ông mình cho họ, nhưng lần này Trương Diễm cứ khăng khăng đòi nghe chuyện của tôi. Tôi nói vậy thì kể chuyện vụ tai nạn xe gần đây đi, dù gì vụ án cũng đã được báo chí đưa tin, không tính là cơ mật.
Vụ án này cũng chẳng có gì là đặc sắc, nhưng thành viên đội kịch lại nghe rất say sưa. Đang kể được một nửa, đột nhiên có một giọng nói nhã nhặn vang lên: "Ồ, đang nói chuyện gì mà chăm chú như vậy?"
Một người đẹp đi về phía chúng tôi, nàng mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ, đường cong nóng bỏng được vẽ lên một cách sinh động. Chân đi giày cao gót, vai đeo túi xách nhỏ, đuôi tóc uốn nhẹ, nhuộm hung, mắt phải che bởi mái, càng lộ ra vẻ gợi cảm quyến rũ.
Vương Đại Lý đang ngậm nước phun ra ngoài: "Mẹ ơi, người đẹp này là ai thế?"
Các thành viên đội kịch rối rít đứng lên: "Chào giảng viên Lý."
"Ừ, chào các cô cậu." Người đẹp phóng khoáng gật đầu, sau đó nhìn một lượt chúng tôi: "Có mấy gương mặt lạ nha, ta tự giới thiệu một chút, ta tên Lý Vân Gia, là giảng viên hướng dẫn của đội kịch."
Thì ra mỗi một hội đoàn đều có giảng viên hướng dẫn, chỉ có điều chỉ là trên danh nghĩa, phần lớn giảnh viên hướng dẫn đều chẳng quan tâm tới công việc của các đội.
Lý Vân Gia là giảng viên tâm lý học, thỉnh thoảng cũng ghé thăm, đội kịch cần gì đều tận lực đáp ứng, có thể nói là phụ trách tương đối nghiêm túc. Bởi nàng rất xinh đẹp, tính tình lại hiền hòa, nên thành viên đội kịch cũng rất quý mến, nhất là các thành viên nam, thầm thương nàng cũng không ít.
Trương Diễm đứng lên nói: "Giảng viên Lý, trò giới thiệu một chút, vị này là Tống Dương, hắn không phải là một sinh viên bình thường, hắn a..."
"Thôi thôi." Tôi xua tay tính ngắt lời cô ta, cần gì cứ phải bô bô như vậy. Nhưng cái miệng của Trương Diễm thì có ai mà ngăn nổi, vẫn là đem chuyện của tôi nói cho giảng viên Lý, nàng chìa tay ra cười: "Thì ra là thiếu niên thần thám, hân hạnh hân hạnh."
Trương Diễm giựt dây: "Tống Dương, ngươi mau thể hiện tài năng đi. Lần trước hắn chỉ liếc mắt là nói được gia cảnh của Diệp Thi Văn, như quỷ thần vậy."
Mọi người đều kinh ngạc, nói sao tôi có bản lãnh như vậy, chẳng phải giống Sherlock Holmes sao? Trong lòng tôi thầm chửi mười tám đời tổ tông nhà Trương Diễm.
Giảng viên Lý cảm thấy khá tò mò, cười: "Tống thần thám, vậy cậu đánh giá tôi một chút xem."
"Đúng vậy đúng vậy, cho mọi người chứng kiến thần kỹ của ngươi chút đi." Trương Diễm hùa theo.
Tôi không muốn lộ liễu như vậy, liền từ chối khéo, mọi người lập tức nhao nhao lên.
"Thần thám là giả à, chắc có người thân làm trong cục cảnh sát."
"Vậy là sao, thường ngày đều nghe thổi phồng về hắn, một lần cũng chưa được thấy tận mắt."
"Danh tiếng đều là đồn thổi, thực ra căn bản chẳng có tài cán gì."
Tôi bị chọc tức, liền quan sát Lý giảng viên từ trên xuống dưới, nói: "Lý giảng viên, thứ lỗi cho tôi vô lễ. Cô là người thuận tay trái, ở nhà nuôi một con chó trắng, năm bảy, tám tuổi cô có trải qua phẫu thuật đùi phải, gần đây cô giảm cân, vì dinh dưỡng không đủ nên phải nằm viện. Cô sinh ra ở phương Bắc, cha mẹ đã mất, nhà cô thờ linh vị hai người, còn nữa, mắt phải của cô bị hỏng."
Tất cả đột nhiên im lặng, giảng viên Lý có chút bối rối, đưa tay vuốt tóc nói: "Thuận tay trái có lẽ bởi thấy móng tay trái tôi mòn hơn bên phải, nuôi chó thì có thể trên người tôi dính lông, sinh ra ở phườn Bắc là do khẩu âm, còn nhưng cái khác làm sao anh biết?"
"Hai chân cô dài ngắn khác nhau, chắc phải bị thương từ nhỏ nên phát triển không đều, tôi đoán 7,8 tuổi đúng ư?" Tôi nói.
"Không sai, năm 8 tuổi tôi bị ngã." Lý giảng viên gật đầu. (Giờ gọi là cô giáo Lý cho dễ nghe nhé).
Các nam sinh cười ồ lên, nói Tống đại thần thám sức quan sát quả là tỉ mỉ.
Nàng lại hỏi: "Thế còn dinh dưỡng không đầy đủ?"
"Từ sắc mặt xanh xao của cô nhìn ra, hơn nữa trên mu bàn tay có một lỗ kim, hẳn là do truyền nước."
"Cha mẹ đã mất, làm sao anh biết trong nhà tôi có linh vị, anh từng tới đó à?" Cô giáo Lý nhìn tôi như quái vật.
"Dĩ nhiên chưa từng tới, trên móng tay cô có một chỗ bị xém, da đầu gối mài mòn, tôi đoán là do quỳ xuống dâng hương lưu lại vết tích. Dĩ nhiên cũng có thể là cô thờ Phật, có điều tôi may mắn đoán đúng." Tôi giải thích.
"Nói không sai điểm nào." Cô giáo Lý tán thưởng gật đầu: "Vậy còn mắt của tôi?"
"Người dùng một mắt để nhìn với người dùng hai mắt để nhìn, góc độ con ngươi sẽ khác nhau. Vừa mới lúc nãy cô đi vào, tôi suy nghĩ, liệu che kín một mắt có bất tiện không, nên mới để ý một chút." Tôi đáp.
"Rất lợi hại, đúng là thần." Cô giáo Lý lấy tay che miệng.
Trương Diễm đắc ý nói: "Ta nói không sai chứ, Tống Dương đúng là rất lợi hại."
Mọi người nhao nhao tán dương, có người hỏi mắt của cô giáo Lý sao lại bị hỏng, nàng lơ đễnh cười: "Hồi bé bị bệnh nên hỏng, có điều cũng quen rồi, một mắt nhìn cũng không có vấn đề gì."
Lúc nàng nói về chuyện này, một chút biểu hiện trên khuôn mặt đã tố cáo nàng, nàng đang nói dối. Nhưng tôi cũng không suy nghĩ nhiều, có thể nàng có gì đó khó nói.
Vương Đại Lý bên cạnh bị bỏ rơi, nói: "Trương Diễm, ngươi quá là không có ý tứ, không thể chỉ giới thiệu mình Tống Dương như vậy, tiện thể giới thiệu trợ lý ta đây nữa chứ."
Trương Diễm nói: "Giảng viên Lý, người này là bạn thân của Tống Dương, Vương Đại Lý."
"Chào cậu." Cô giáo Lý bắt tay hắn.
Đại Lý hưng phấn nói: "Giảng viên Lý, cô học tâm lý học à, có có độc tâm thuật, có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?"
Cô giáo Lý cười nói: "Tâm lý học là nghiên cứu các hiện tượng tâm lý của con người, ta đâu có thần thánh như Tống Dương, liếc qua là nhìn thấu con người."
Trương Diễm nói: "Thôi, tôi biết thừa tiểu tử thối này đang nghĩ gì, chắc chắn là thắc mắc sao cô Lý lại xinh đẹp như vậy."
Vương Đại Lý la lên: "Cô giáo Lý xinh đẹp là đương nhiên rồi. Phải rồi, tôi rất có hứng thú với tâm lý học, liệu có thể kết bạn wechat với cô giáo không, rảnh rỗi thì hướng dẫn tôi một chút."
Cô giáo Lý suy nghĩ một chút, nói: "Wechat không tiện gõ chữ, ta sẽ để lại email cho ngươi."
Mọi người tán gẫu vây quanh cô giáo Lý, lúc này nàng lơ đễnh liếc mắt về phía tôi, không biết có phải ảo giác không mà tôi cảm thấy trong ánh mắt đó có sự thù địch.
Chỉ là thần kinh tôi lóe lên một tia rồi biến mất, lúc đó tôi không hiểu hàm ý của ánh mắt này, tới khi hiểu ra thì tôi đã nằm trong nguy hiểm cận kề!--Mình có 200 bộ truyện chữ full dịch, ai cần bộ nào hoặc mua full list thì kb zalo 0901945059 nhé ,30k 1 bộ 5 bộ 100k,, full list 400k ạ 1: đại quản gia là ma hoàng 2: hồng hoang quan hệ hộ 3: ta an tĩnh làm cẩu đạo 4:vô địch kiếm vực 5: trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ 6: công tử biệt tú 7: ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo 8:siêu cấp phản diện 9: vô địch siêu thúc tổ 10: đại phụng đã canh nhân 11: đệ nhất danh sách 12: đạo quân 13: quỷ bí chi chủ 14: ta không biết ta là cao nhân 15: côn lôn ma chủ 16: minh thiên hạ 17: vợ ta là thiên hạ giảng đường 18:mật mã tây tạng 19: ta bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu 20: vô địch thật tịch mịch 21: ta không mún nghịch thiên 22: nguyên lai ta là tu tiên đại lão 23: cổ chân nhân 24:ta có hệ thống auto tu luyện 25:lão nạp phải hoàn tục 26:siêu thần yêu nghiệt 27: thế giới hoàn mỹ 28:ta thành lập tổ chức sát thủ ở huyền huyễn 29: thái cổ thần vương 30: mục thần ký 31: we chát của ta thông tam giới 32: tuyệt đỉnh đan tôn 33: tiên lộ tranh phong 34: con thỏ này phải chết 35:vô địch kiếm vực 36: tàn bào 37:vạn cổ tối cường tông 38: chí tôn đặc công 39:cửu tinh thiên thần quyết 40:đại bát hầu 41: cửu tiêu 42: vạn tộc chi kiếp 43:đồ nhi vi sư ko xún núi 44: đầu bếp tại dị giới 45:hệ thống tu luyện toàn năng 46: huyền huyễn ta là thần thoại 47:lược thiên ký 48: ma thiên ký 49:ma kiếm lục 50: khủng bố sống lại 51:minh thiên hạ 1-2 52: ngũ hành thiên 53:nguyệt huyết thần toạ 54:như ý tiểu lang quân 55: siêu cấp phản diện 56:phong khí quan trường 57:ta chỉ mún an tĩnh chơi game 58:siêu cấp thiên phú 59:siêu phẩm vu sư 60:sử thượng đệ nhất tổ sư gia 61:ta là võ học gia 62:ta có thể là giả tiên 63:hàn môn kiêu sĩ 64: toàn cầu hung thú 65:toàn cầu cao võ 66:thần sủng tiến hoá 67:tạo hoá chi vương 68:thiên đồ đạo thư quán 68:thế giới sụp đổ 69: vạn tộc chi kiếp 70:tiên quốc đại đế 71:thôn thiên 72: tiên ma biến 74:tả đạo khuynh thiên 75:tu la ma đế.. Còn tiếpnnm


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất