Chương 396: Giải thưởng chết chóc
Tôi ngồi trong phòng nghỉ ngơi một lát, Lão Yêu nhắn qua wechat: "Tiểu Tống Tống, ta tra được thứ ngươi muốn rồi, cảm ơn ta đi chứ, một phong bao lì xì 520 tệ nhé." Phía sau còn kèm theo một icon cười ha ha.
Nếu không nhân cơ hội kiếm tiền của tôi thì không phải là Lão Yêu, tôi gửi cho hắn bao lì xì, kèm theo mật mã mở bao là đọc ba lần: "Tôi là gay!"
Xem tài liệu Lão Yêu tra được, có địa chỉ cụ thể nhà nạn nhân, tôi lập tức gọi điện cho Tiểu Đào: "Anh bảo Lão yêu tra ra được địa chỉ nạn nhân rồi, bây giờ anh qua đó điều tra."
Tiểu Đào hỏi: "Có cần em qua không?"
Tôi đáp: "Nếu em bận thì mình anh qua cũng được."
Tiểu Đào nói: "Để em cử người đi cùng anh."
Tôi ra cửa hàng ngồi chờ, còn tưởng rằng Tiểu Đào phái Vương thúc đến, ai ngờ lại là Băng Tâm, nàng còn nhắn một tin: "Có phải tỷ rất xông xênh không?"
Tôi với Băng Tâm đón xe tới nhà nạn nhân, gõ cửa, xác nhận là không có ai. Kiểm tra ổ khóa không có dấu vết cạy phá, tôi liền lấy dụng cụ ra mở.
Đẩy cửa vào, bên trong lộn xộn, hiển nhiên là bị người xông vào bắt cóc, nhìn kệ giày bên cạnh cửa có thể đoán ở đây là một nam một nữ, chính là nhà của hai nạn nhân.
Rút hai đôi giày nilon trên máy tự động của kệ giày, tôi với Băng Tâm đi vào trong phòng.
Băng Tâm chỉ vách tường bên cạnh cửa phòng, nói: "Ở đây có vết gì đó phun lên."
Tôi nhìn một chút, Băng Tâm định dùng thuốc thử để kiểm tra, tôi ngửi ngửi nói: "Là ê te, người đứng ở chỗ này hắt lên."
Băng Tâm có chiều cao tương đương với nạn nhân nữ, vết tích trên tường ngang với mặt nàng, tôi suy đoán là hung thủ đứng ở cửa dùng bình xịt phun ete, bắn lên tường.
Hung thủ đột ngột xông vào, dưới kệ giày còn có một cái dép bị hất văng, bên trên có dấu chân rõ ràng, tôi bèn chụp ảnh lại.
Xung quanh vị trí nạn nhân đứng không có dấu vết bị ngã xuống, hiển nhiên là lúc nạn nhân nữ hôn mê, hung thủ đã dùng tay đỡ lấy.
Tôi quan sát trong phòng, có dấu vết vật lộn rất tõ ràng, dưới đất có ít mảnh kính vỡ, một mảng cà phê trên tường nằm ngang cửa ra vào, và mảnh cốc vỡ ở góc tường.
Tôi suy đoán, lúc đó nạn nhân trông thấy hung thủ xông vào liền ném ly cà phê trong tay tới, đập vào tường. Vị trí đứng đầu tiên của nạn nhân nam là bên cạnh bàn máy tính, có khả năng anh ta đang sử dụng máy, hoàn toàn không ngờ tới đám hung thủ lại đột nhiên xông vào. Tôi tới bên cạnh bàn, trông thấy một hộp Rhodiola Essence, máy tính thì đang ở trạng thái chờ, đèn đỏ nhấp nháy.
Băng Tâm nói: "Thời gian tập kích hẳn là ban ngày, máy tính không tắt, đèn trong phòng không bật."
Đi một vòng trong phòng, tôi lắc đầu: "Không đúng, là chạng vạng tối, lúc mới tan việc."
Băng Tâm nhìn xung quanh, hỏi: "Ý huynh nói là có áo ngực ném trên sofa sao? Việc đầu tiên phụ nữ về nhà là ném áo ngực."
Tôi giải thích: "Đây chỉ là một nguyên nhân, trên bàn có nửa cốc nước, thực phẩm chức năng của nạn nhân nam đặt bên cạnh, trên đó viết uống một viên vào sáng sớm và bữa tối. Trong phòng tắm bật nước nóng, thùng rác có hộp cơm dính đầy dầu mỡ, sáng sớm người ta ít khi ăn đồ dầu mỡ."
Băng Tâm liền vỗ tay: "Huynh quan sát thật tỉ mỉ."
Tôi để ý trên sofa có vết bị ép, gối tựa rơi dưới đất, hình như có hai người nằm trên đó, chẳng lẽ hung thủ cưỡng hiếp nạn nhân ngay tại đây? Tôi nghĩ không hẳn là như vậy.
Phòng này ở tầng tương đối cao, đối diện không có lầu, tại sao hung thủ phải tắt đèn mà không quan tâm tới các thiết bị điện khác?
Câu trả lời hẳn là lúc đó có người đi ngoài hành lang, hung thủ sợ lộ vội tắt đèn, đè nạn nhân xuống ghế sofa bịt miệng, người bị đè hẳn là nạn nhân nữ.
Nạn nhân nam thì bị đè xuống đất từ trên lưng, bởi dưới bàn trà có một cái kính bị vỡ, cái đệm nhỏ ở bàn trà cũng rơi xuống, có vẻ là do nạn nhân giãy dụa.
Điều tôi tương đối quan tâm là, hung thủ làm cách nào xông vào nhà nạn nhân?
Trên giá có một số sách hướng dẫn cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học cùng một số tài liệu giải trí. Kẹp trong sách là biên lai thuê nhà, tôi đoán nạn nhân hẳn là người từ nơi khác đến, cô gái đi học còn người đàn ông đi làm. Họ vốn dĩ là một đôi tình nhân rất hạnh phúc, lại bị bốn tên cầm thú để mắt tới.
Tôi mở máy tính ra, Băng Tâm cũng kéo cái ghế bên cạnh ngồi xuống.
QQ vẫn còn mở, nạn nhân nam gửi tin cuối cùng lúc 7h tối, anh ta khoe trong một group là mình mới trúng giải.
Mở trình duyệt web lên xem lịch sử truy cập của nạn nhân, trên đó có một diễn đàn mà nạn nhân thường truy cập, comment cuối cùng nạn nhân đăng là ảnh chụp chung với bạn gái, kèm trích dẫn phía dưới: "Đây là vợ tôi, vẫn đang đi học, đẹp không?"
Bên dưới rất nhiều người khen cô gái xinh đẹp, khen anh ta có diễm phúc.
Băng Tâm nói: "Hẳn là hung thủ biết anh ta từ diễn đàn này, bảo Lão Yêu điều tra thử?"
Tôi xua tay: "Đừng nóng vội, để kiểm tra thêm chút đã."
Tôi mở hộp thư trên diễn đàn, có một cái tên gọi là Trung Tâm Rút Thăm Diễn Đàn gửi đường link cho anh ta. Mở ra xem thì là một vòng quay may mắn, tôi thử một chút thì lần nào cũng trúng giải nhất, ai có chút kiến thức lập trình cơ bản cũng biết là bất thường.
Nạn nhân nam bị mắc lừa, hỏi cách thức nhận thưởng, đối phương bảo anh ta để lại địa chỉ nhà và phương thức liên lạc.
Xem tới đây, tôi thở dài, dĩ nhiên là nạn nhân không hề ngờ được, đưa tới cửa là một tai họa. Một người sinh sống bên ngoài, tuyệt đối không nên tiết lộ địa chỉ nhà cho người xa lạ.
Tôi nhìn qua diễn đàn, ở đây căn bản đều là những người dân bản địa Nam Giang, hung thủ hẳn là thấy ảnh hai người họ, nảy sinh ý đồ xấu, tạo ra một cái cớ để hỏi thăm địa chỉ.
Tôi gọi điện cho Lão Yêu, bảo hắn tra địa chỉ của ID kia, sau đó đứng dậy chuẩn bị rời đi. Băng Tâm nói: "Muội gọi người tới lấy bằng chứng nhé."
"Được!" Tôi gật đầu.
Sau đó tôi xuống dưới, đi thẳng tới phòng bảo vệ, xin trích xuất camera hôm vụ án xảy ra. Trong video xuất hiện một chiếc SUV màu đen, đỗ ở tiểu khu khoảng nửa canh giờ rồi đi.
Tôi copy đoạn video này rồi cảm ơn bảo vệ.
Công việc điều tra sau đó không có gì để kể, Lão Yêu tra được địa chỉ IP của trung tâm trao thưởng là một nhà hàng fast food, hung thủ dùng wifi ở đó, không thể biết được danh tính thực sự.
Chiếc SUV đỗ ở tiểu khu thì đã bị tráo biển số, loại xe cũng rất phổ thông, nhất thời chưa tìm ra được.
Cảnh sát điều tra quan hệ xã hội của Hoàng Húc Thăng cũng không tìm thấy người có đặc điểm của hung thủ, trong danh sách liên lạc của ông ta cũng không có manh mối gì.
Vụ án dang lúc lâm vào bế tắc thì vụ án thứ 2 lại xảy ra...