Chương 430: Giang Bắc Tàn Đao, thay trời hành đạo.
Hung thủ sát hại ông nội bỗng nhiên trở lại, lại chọn đúng thời điểm này, nhất thời tôi không thể nào bình tĩnh. Hít sâu một hơi, tôi nói: "Tiểu Đào, tới quầy lấy một chai rượu Vermouth và đồ pha rượu đến đây."
Tiểu Đào rất nhanh lấy hai thứ tới, hiện trong tay tôi không có cây ngải đành dùng cái này thay thế. Tôi đổ một ít rượu vào đồ pha chế bằng kim loại, bọc một cái khăn lên trên rồi mượn Tôn Lão Hổ cái bật lửa để hơ bên dưới.
Rượu trong bình dần bị bay hơi ra ngoài, tôi cầm lấy, xông lên bức tường bên cạnh, quả nhiên trên tường dần hiện ra tám chữ quen thuộc - Giang Bắc Tàn Đao, thay trời hành đạo.
Hoàng Tiểu Đào cười lạnh một tiếng: "Rõ ràng là tội phạm giết người, lại làm như mình là chúa tể chính nghĩa."
Vụ án này Tôn Lão Hổ bảo tôi tạm thời đừng điều tra vội, nếu kẻ này đã trở lại, chắc chắn sẽ có hành động lớn, ông ta trước mắt phái cảnh sát điều tra đã.
Tôn Lão Hổ nói: "Tôi nay chúng ta dự định sẽ bất ngờ đánh úp hang ổ của Thuần cẩu sư."
Tôi và Tiểu Đào đều giật mình: "Tối nay ư?"
Tôn Lão Hổ gật đầu: "Binh trọng thần tốc, chúng ta phải cho hắn trở tay không kịp. Thuần cẩu sư nắm giữ mấy trăm người, nhất định là một tổ chức khủng bố, tuyệt đối không thể mặc kệ, hôm nay quân số không đủ, Tiểu Đào và mọi người trong tổ cũng phải tới."
Tiểu Đào giơ tay chào: "Yes, sir!"
Tôn Lão Hổ bảo chúng tôi 5h hơn tới tập trung cùng đội đặc nhiệm, sau đó rời đi. Bây giờ mới là 12h trưa, tôi tương đối quan tâm tới vụ án này, dự định sẽ xem xét một chút, coi như là giết thời gian.
Lát sau cảnh sát phân cục Đào Nguyên tới, có cả Mã cảnh quan trong vụ Dịch Tỳ, trông thấy chúng tôi, Mã cảnh quan hỏi: "Đã khám nghiểm tử thi chưa?"
Tôi nói: "Hai nạn nhân chết khoảng 2 tiếng trước, nguyên nhân chết là bị mất tim. Toàn thân không có ngoại thương."
Mã cảnh quan kinh ngạc há hốc mồm: "Điều này sao có thể?"
Ông ta không biết tên hung thủ này, để phân biệt với tổ chức Giang Bắc Tàn Đao, tôi gọi hắn là Đao Thần. Tôi nói qua vụ án Đao Thần một chút, Mã cảnh quan ngẩng đầu nhìn thấy tám chữ trên tường, có vẻ không tưởng tượng nổi.
Mã cảnh quan nói: "Có điều này không biết có nên nói, vụ án này thị cục cũng không phá được, chúng ta há chẳng phải càng..."
Tôi nói: "Làm thế nào để điều tra, hay điều tra như thế nào, động cơ giết người của Đao Thần từ trước giờ rất rõ ràng, hắn tự xưng mình là sứ giả của chính nghĩa, đi điều tra danh tính người chết đi, chúng ta phải xác nhận lần này hắn quay lại rốt cuộc là để giúp Thuần cẩu sư, hay chỉ là thuần túy đơn độc gây án."
Sau khi vạch rõ phương hướng, Mã cảnh quan liền đi làm việc, tôi với Tiểu Đào ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì, liền đi xuống dưới. Nhìn quầy pha chế trống không, tôi tới trước quầy nói: "Anh pha cho em ly rượu nhé?"
Tiểu Đào cười: "Anh có nhầm không vậy, đang trong giờ làm việc, em còn phải lái xe đấy."
Tôi nói: "Yên tâm đi, uống không say đâu."
Nguyên liệu trên giá rất đầy đủ, tôi lướt weibo xem cách pha chế mojito không cồn, khá đơn giản, chỉ bao gồm soda, chanh và bạc hà. Tôi pha rồi rót vào hai chén, Tiểu Đào uống một ngụm, khen: "Không ngờ anh còn có tài này."
Tôi cười: "Quá khen!"
Tiểu Đào nói: "Thấy anh khôi phục tinh thần, em vui lắm."
Tôi chợt nhớ tới một chuyện, hỏi: "À quên hỏi em điều này, em có ấn tượng gì về cái tên Đoàn Vân Khiết không?"
"Đoàn Vân Khiết?" Tiểu Đào nhớ lại một chút, nói Đoàn Vân Khiết là sinh viên khóa 13, tốt nghiệp loại xuất sắc, nhưng vừa tốt nghiệp xong thì không có tin tức, mọi người đoán là đi nằm vùng bởi chuyện này không phải là hiếm. Trong một lần diễn tập, Tiểu Đào đã có duyên gặp mặt một lần.
Nghe Tiểu Đào nói có biết cô ta, trong lòng tôi dần yên tâm.
Thực ra cũng không nên quá nghi ngờ Đoàn Vân Khiết, dù sao cô ấy cũng trải qua nhiều thứ, thượng cấp lại hy sinh, gần đây còn phải chữa trị tâm lý, bao giờ bình phục mới được phục chức.
Chúng tôi tán gẫu một lát, dĩ nhiên rượu thì phải trả tiền, tôi để tiền thanh toán lại trên bàn.
Khoảng 3h, Mã cảnh quan quay lại nói: "Đã điều tra được danh tính nạn nhân, là một giám đốc công ty điện ảnh, lai lịch tương đối sạch sẽ, không có hoài nghi."
Tôi hỏi: "Người còn lại thì sao?"
"Người còn lại tương đối kỳ quái, không có vân tay, chúng tôi đang so sánh gương mặt trong sổ hộ tịch, cái này cần thời gian." Mã cảnh quan trả lời.
"Không có vân tay?" Tôi kinh ngạc, thủ hạ của Thuần cẩu sư đều dùng chất hóa học để ăn mòn vân tay, chẳng lẽ người này cũng là...
Tôi hỏi địa chỉ rồi tới nhà nạn nhân xem xét một chút. Tới nơi, tất nhiên là tôi phải phá khóa, bên trong phòng thật lớn, trang trí rất xa hoa, trên tường có ảnh chụp chung của hai vợ chồng.
Tiểu Đào buột miệng khen: "Phòng này đẹp quá."
Tôi hỏi: "Không thấy có gì bất thường sao?"
Sau đó chỉ vào bộ ấm chén trên bàn uống nước, nói: "Bộ ấm chén này có hai cái chén mới đổi."
Tôi nằm sát xuống sàn nhà quan sát thảm, rồi dùng tay chà sát lên bàn, khẽ cười: "Thảm trải sàn có vẻ hơi lạ mắt, một bên bám bụi nhiều hơn mặt còn lại, cho thấy nó vốn là một tấm thảm treo tường, không biết vì sao lại chuyển tới đây. Ngoài ra trên bàn lúc trước còn có một vật nặng, nhưng giờ đã không thấy."
Hoàng Tiểu Đào lập tức có phản ứng: "Hiện trường án mạng?"
Tôi nói: "Chưa thể chắc chắn, có thể chỉ là vợ chồng gây lộn, chúng ta vào toilet một chút xem sao."
Do không mang dụng cụ, tôi vào bếp lấy một chai dầu thực vật, rồi vào toilet, ghé sát mặt xuống sàn quan sát. Sàn toilet không có vấn đề, nhưng mùi thì lại có, rõ ràng là dùng dung dịch tẩy rửa 84 lau đi lau lại.
Tôi xả hết nước trong bồn cầu, đổ dầu vào, khi dầu chạm đến vạch nước, phía dưới liền có những váng màu đỏ nổi lên. Tiểu Đào liền nhận ra, la lớn: "Là vết máu đông!"
"Xem ra ông chủ này có vấn đề, điều tra thử xem vợ ông ta có mất tích không." Tôi nói.
Hoàng Tiểu Đào gọi điện thoại, sau đó cúo máy, giơ ngón cái lên: "Anh đoán đúng rồi, mấy ngày trước ông ta có tới phân cục báo cáo vợ mình mất tích."
Tôi nói: "Thật trớ trêu! Ông chủ này giết vợ mình, đang bàn chuyện 'làm ăn' với người khác, rất có thể là thủ hạ của Thuần cẩu sư thì Đao Thần xông vào, giết cả hai."
Trước giờ tôi đều cho rằng Đao Thần là người của Giang Bắc Tàn Đao, nhưng hắn lại đối nghịch với tổ chức, không thể không nghiên cứu lại lập trường của kẻ này.
Đương nhiên trước mắt vụ án chỉ là do chúng tôi suy đoán, vẫn chưa thể kết luận. Mà cũng không có thời gian để điều tra tiếp, Tiểu Đào nhing đồng hồ, nói: "Chúng ta phải đi tập hợp!"
Tôi gọi điện nói những phát hiện cho Mã cảnh quan, sau đó cũng Tiểu Đào tới trụ sở đội đặc nhiệm.
Tới nơi, tôi bất ngờ không thôi, trong sân lớn có mười mấy chiếc SUV bọc thép, xe chống bạo động, hai chiếc trực thăng vũ trang, và hai trung đội đặc nhiệm đang trực chiến, đứng thành 4 hàng, trên tay là súng chống bạo động cùng với lá chắn cường lực.
Tôn Lão Hổ hăm hở bước tới: "Tối nay ta phải cho Thuần cẩu sư cùng lũ quân đội ô hợp kia biết thế nào gọi là quân đội chính quy!"