Chương 580: Quang trọc bị tập kích
Chợt phát hiên trên tay nạn nhân nữ có một sợi tóc mềm, ước chừng chỉ khoảng một gang tay, giống tóc thiếu nữ, tôi len lén giấu đi.
Hầu cảnh quan cầm ảnh hiện trường lật giở ra xem, đột nhiên kinh hô một tiếng: "Quá thần, anh nói không sai chút nào, mau nhìn chỗ này!"
Ở một góc phòng quả nhiên có mảnh vụn đĩa sứ, còn dính máu, nhân viên hiện trường mặc dù cũng ghi nó vào sổ, nhưng họ không coi đây là chuyện quan trọng.
"Trên đó có ADN của hung thủ, đúng không Tống cố vấn?" Hầu cảnh quan hưng phấn la lên.
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng lại có sự khó chịu không nói thành lời, người bị nạn nhân đè xuống đâm, có thể là Sở Yên.
Sở Yên lần này lại sử dụng thủ đoạn tương tự, để bạn mình bán mình vào đây, dùng sự xinh đẹp và giảo hoạt để kích động mẫu thuẫn giữa hai anh em. Đàn ông trước mặt phụ nữ đẹp, IQ sẽ về 0, nhất là trước mặt một cô gái chưa ai vượt qua được sự cám dỗ như thế này.
Kế hoạch của cô bé rất thành công, người anh đánh ngã người em, sau đó bước tới bên giường định ôm Sở Yên một cái, không ngờ bị cô bé chém vào cổ, lúc người anh ngửa ra sau né tránh, cô bé lại chém một nhát nữa, người anh đập đầu vào thành giường chết.
Sở Yên nhảy xuống, một dao đâm vào cổ người em đang nằm trên đất, đưa hắn chầu trời.
Nhưng vạn lần không nghĩ tới, vừa bước ra khỏi cửa thì Sở Yên bị người vợ ghen tuông tập kích. Hiển nhiên cô bé không phải đối thủ của bà ta, người dâu trưởng đè Sở Yên xuống đất, tay cầm mảnh sứ đấm liên tiếp, tôi nghĩ vết thương sẽ ở cánh tay hoặc trên bả vai.
Đúng lúc Sở Yên sắp bị giết thì người bạn kia đến kịp, cầm cái ghế đập mạnh một phát vào đầu bà ta, cứu cô bé.
Đây là căn cứ vào thông tin hiện giờ mà tôi dựng lại hiện trường như vậy, dĩ nhiên là tôi nói với Hầu cảnh quan là một phiên bản khác, lược bỏ một số chi tiết. Nguyên tắc của tôi là không lừa dối anh ấy, nhưng không thể để anh ấy bắt được Sở Yên trước tôi.
Trong mắt người ngoài, Sở Yên là một kẻ điên, một tội phạm giết người, một ác ma, nhưng tôi thì biết, trái tim cô bé còn thuần khiết hơn cả kim cương, tôi đã âm thầm quyết định, trước khi Sở Yên chết, tuyệt đối không để cô bé bị bắt!
Giống như ông nội năm xưa, tôi sẽ bảo vệ chính nghĩa bên ngoài luật pháp.
Nghe tôi tả lại vụ án, Hầu cảnh quan rất cảm kích: "Cái gì mà chuyên gia pháp y thành phố, tôi khỏi cần mời nữa. Tống cố vấn, anh đúng là chân nhân bất lộ tướng. Anh lợi hại như vậy sao không chính thức gia nhập đội ngũ công an?"
Tôi không muốn giải thích nhiều, đáp: "Tôi làm cố vấn cũng tốt mà. Phải rồi, Hầu cảnh quan, lát nữa anh phải xuống hiện trường à?"
"Đi, nhất định phải đi chứ." Hầu cảnh quan gật đầu.
"Tôi cũng muốn đi cùng xem sao." Tôi đề nghị.
Hầu cảnh quan vỗ vai tôi, cười lớn: "Không thành vấn đề, tôi mong anh đi còn chẳng hết ấy chứ. Ai da, cũng hơn 1h rồi, tôi mời anh ăn cơm, cơm nước xong chúng ta xuống hiện trường."
Kỳ thật tôi cũng đói cồn cào rồi, thấy Tống Tinh Thần không ý kiến gì, tôi liền gật đầu.
Ra ngoài, tôi gọi điện cho Quang trọc hỏi thăm thì thấy không nghe máy, tôi bèn nhắn cho hắn một tin, nói khi đọc được thì liên lạc với tôi.
Vụ án có tiến triển, tâm trạng Hầu cảnh quan rất vui, dọc đường đi vừa nố vừa cười, nói rằng trên đời chưa từng phục ai, chỉ phục tôi. Còn bảo tôi dành thời gian rảnh kể cho anh ta nghe những phương pháp thần kỳ.
Chợt Tống Tinh Thần huých huých tôi, nhỏ giọng nhắc nhở: "Có kẻ theo dõi!"
Vừa quay đầu lại nhìn thì thấy khúc cua ngay chỗ cột điện, có ba bốn cái đầu vội vã rụt về, nhìn cũng biết lai giả bất thiện. Tôi nói với Tinh Thần: "Ta không muốn đoán thân phận chúng, cũng lười chơi trò mèo vờn chuột, trực tiếp một chút đi!"
Tống Tinh Thần gật đầu nhếch mép: "Ta sẽ cố không làm chúng tàn tật."
Vừa nói, hắn vửa sải bước về phía trước, Hầu cảnh quan hỏi hắn đi đâu, tôi nói đi toilet. Tống Tinh Thần bước đến một con hẻn, đi vòng ra phía sau mấy tên kia, chúng còn đang mải mê quan sát tôi thì đột nhiên bị đánh từ phía sau. Chỉ nghe mấy tiếng bốp chát vang lên trong hẻm, sau đó từng tên bị ném ra như ném bánh bột mì.
Hầu cảnh quan giật mình: "Có chuyện gì, mau qua xem một chút!"
Tiến lên nhìn, đám người kia đang rên rỉ lăn lộn trên đất, người rơi ra mấy con dao găm, móng hổ, Hầu cảnh quan quát hỏi chúng định làm gì. Để ý thấy có một tên cứ nhìn mình chằm chăm, tôi tới hỏi: "Ngươi biết ta?"
"Không, không, không biết!" Hắn cố che giấu.
Tôi nói với Hầu cảnh quan: "Giúp tôi một chuyện, hình như là bọn chúng nhắm vào tôi. Có thể tạm giữ lại được không?"
"Được!" Hầu cảnh quan sảng khoái đồng ý: "Tàng trữ hung khí đã đủ cho chúng về đồn uống trà...có điều Tống cố vấn, sao đột nhiên chúng lại bị đánh bay ra ngoài, anh sử dụng ma thuật gì à?"
Tôi cười nói: "Chắc là giẫm phải vỏ chuối."
Hầu cảnh quan còng tay bốn tên lại, tôi để ý thấy điện thoại của tên mình vừa hỏi rung lên. Tiện tay móc ra, trên đó có một tin nhắn: "Đã khử xong tên đầu trọc, bên đó các ngươi sao rồi?"
Đầu tôi ong lên, cầm tay tên kia mở khóa vân tay wechat, trong group của hắn có một đoạn hội thoại dài, hầu hết là về hành tung của chúng tôi.
Lướt lên trên cùng, nháy mắt hiện ra ảnh tôi, Quang trọc và Tinh Thần, người gửi nói: "Các anh em, có thương vụ, người ta bỏ rất nhiều tiền bảo chúng ta giết ba tên này, làm sạch sẽ một chút."
Tôi nghiến răng, không quan tâm tới chuyện phải giải thích thế nào, lập tức gọi điện cho Tống Tinh Thần, bảo hắn theo tôi đi tìm Quang trọc.
Tôi vừa chạy vừa search các hiệu thuốc toàn huyện, chỉ lát sau gặp Tinh Thần ở một ngõ nhỏ, hỏi thế nào, tôi nói: "Khả năng Quang trọc gặp chuyện rồi!"
Tống Tinh Thần hơi giật mình, nói: "Hắn cũng nhanh trí lắm, chắc không sao đâu."
Đi liền 3, 4 hiệu thuốc, cuối cùng chúng tôi tới một phòng khám, bên trong giống như xảy ra ẩu đả, giá thuốc gãy, quầy bị đập vỡ, thuốc rơi đầy dưới sàn, còn có mấy vết máu. Tôi hỏi nhân viên: "Có thấy một người đầu trọc, đeo dây chuyền vàng lớn, mặc áo khoác da, nói khẩu âm Đông Bắc không?"
Nhân viên đang thu dọn quầy thuốc rống lên: "Có gặp!"
Sau đó một nhân viên mặc đồng phục tổ trưởng nói cho chúng tôi biết, khoảng 1 tiếng trước, Quang trọc có đến đây hỏi thăm về một cô gái. Nhân viên làm việc nói không thấy, Quang trọc liền đi, nhưng mấy phút sau lại quay lại, giống như bị ai đó theo dõi, nấp sau giá thuốc dáo dác ngó ra ngoài.
Tiếp đó một đám côn đồ lao vào, tay cầm dao bổ dưa, gậy sắt, tổ trưởng xin họ đừng gây chuyện ở đây. Đám người kia chẳng thèm đếm xỉa, chỉ tên đầu trọc đang nấp sau giá thuốc, hô: "Chính là hắn!"
Hai bên liền xô xát, Quang trọc nhanh trí chạy vòng qua giá thuốc, giằng co với chúng, những vỉ thuốc rơi vãi đầy đất đều là do hắn ném. Một mình hắn giương đông kích tây, chỉ nam đánh bắc mà đánh ngã nhiều tên. Nhưng nói gì nói, song quyền nan địch tứ thủ, cuối cùng vẫn bị dính một dao, ôm bụng bỏ chạy, đám người kia cũng xông ra ngoài đuổi theo.