Âm Phủ Thần Thám

Chương 668: Korea Beauty

Chương 668: Korea Beauty


Một tiếng sau, chúng tôi gặp nhau ở cửa thẩm mỹ viện Korea Beauty, cái tên đã toát lên mùi vị cây gậy (Tung của gọi Hàn xẻng là cây gậy nha các thím).
Có điều hình như cứ là thẩm mỹ viện thì đều làm ra vẻ liên quan tới Hàn Quốc, bởi kỹ thuật của họ đi đầu thế giới. Tôi nghe nói có rất nhiều người Trung Quốc bay sang Hàn để chỉnh hình, ví dụ như Phạm Băng Băng hay Angela BaBy.
Chúng tôi đi vào cửa chính, trông thấy một màn led lớn, trên đó là ảnh của những bác sĩ thẩm mỹ, có mấy người được điền tên Kim Jea Hee, rồi là Song Min Ki, cũng không biết có phải người Hàn Quốc thật không.
Tiểu Đào bỗng bật cười: "Em nhớ tới một chuyện tiếu lâm, nếu xấu xí không phải là bệnh, thế tại sao lại có bệnh viện thẩm mỹ?"
Băng Tâm nói: "Phẫu thuật thẩm mỹ đắt lắm đó, bạn học của muội bơm môi thôi cũng mất 4000 tệ."
Tôi hỏi: "Bơm môi để làm gì?"
"Cô ấy bảo để môi dầy gợi cảm hơn."
Tôi thật không tưởng tượng được loại thẩm mỹ kiểu này, Tiểu Đào đắc ý nói: "Cho nên cô xem, xinh đẹp sẽ tiết kiệm được số tiền lớn, tỷ đây trời sinh tiết kiệm rồi."
Băng Tâm nhìn ngực nàng, bĩu môi nói: "Đáng tiếc tỷ lại tốn tiền vải vóc."
"Ui, ganh tị à!" Tiểu Đào cười lớn.
Băng Tâm làm mặt quỷ.
Nhân viên thẩm mỹ viện tới hỏi chúng tôi có phải tới chỉnh hình không, Tiểu Đào giơ thẻ cảnh sát ra, nói muốn điều tra mấy chuyện.
Ban đầu nhân viên không quá tình nguyện, nói rằng tài liệu là bảo mật, sau đó dưới thái độ cứng rắn của chúng tôi mới chịu hợp tác, dùng máy tính tìm cho chúng tôi một chút. Kết quả cả hai nạn nhân đều do một bác sĩ thẩm mỹ ở đó làm phẫu thuật.
Bác sĩ này tên là Kim Jea Hee, tôi thầm nghĩ, chẳng phải cây gậy lúc nãy vừa thấy sao. Kết quả vừa gặp mặt thì là người Trung Quốc, tôi hỏi: "Bác sĩ Kim không phải người Hàn Quốc?"
Bác sĩ Kim cười: "Tôi là người Trung Quốc, nhưng đã từng đi Hàn Quốc tu nghiệp mấy năm, đổi tên này để khách hàng càng tin vào tay nghề của mình."
Tiểu Đào đưa ảnh hai nạn nhân ra, cả trước và sau phẫu thuật, hỏi anh ta có ấn tượng không. Bác sĩ Kim nói: "Người trước tôi biết, chẳng phải là nữ tiếp viên mất tích gây huyên náo dư luận sao? Còn người sau thì không ấn tượng."
Tôi quan sát nét mặt anh ta, xem ra không nói dối, hơn nữa vóc người bác sĩ Kim không phù hợp với hung thủ. Tôi hỏi: "Hai cô gái này từng làm phẫu thuật gì?"
"Chờ chút để tôi tra tài liệu."
Lát sau, bác sĩ Kim nói cho chúng tôi, nữ tiếp viên hàng không từng gọt xương gò má, chỉnh hình tai, khóe mắt. Tôi nhớ tới gương mặt nạn nhân ở nhà máy hóa chất, thật giống như những chỗ này đều bị cắt, nhưng tai thì không.
Nữ lừa đảo cũng gọt xương gò má, bổ túc xương thái dương, sửa khóe miệng, dùng axit hyaluronic để tẩy nếp nhăn, ngoài ra còn cắt mí, những thứ này cũng phù hợp với vị trí bị hủy trên mặt nạn nhân.
Tôi hỏi tiếp: "Thường ngày làm phẫu thuật thì có cố định bác sĩ làm hay không?"
"Không cố định, thực ra..." bác sĩ Kim đột nhiên ho khan một tiếng.
Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta, nói: "Thực ra làm sao?"
Anh ta xấu hổ cười: "Lời này ngàn vạn lần xin cô cậu đừng truyền ra ngoài. Thực ra từ góc độ lâm sàng mà nói, phẫu thuật chỉnh hình không phải kỹ thuật cao, cho nên người làm cũng chẳng cần có thâm niên tu dưỡng chuyên nghiệp gì. Có một số nhân viên vừa tốt nghiệp, chỉ qua một tháng thực tập là có thể làm."
Vô tình nghe được bí mật nghề nghiệp, tôi hơi giật mình, hỏi: "Ở đây tổng cộng có bao nhiêu nhân viên?"
"Hơn ba mươi."
"Tôi muốn xem danh sách toàn bộ." Tôi nói.
Có vẻ bị làm khó, bác sĩ Kim nói: "Nhất định phải thế ư? Rốt cuộc cô cậu đang điều tra cái gì?"
Tôi nghiêm mặt: "Chuyện này bất khả tiết lộ, hy vọng anh phối hợp với công việc của cảnh sát."
Lát sau bác sĩ Kim mang ra danh sách toàn bộ nhân viên, tôi nhìn lướt qua, không có cảm giác gì. Thành thật mà nói thì bởi vì không biết động cơ của hung thủ, ấn tượng của tôi về hắn còn hơi mơ hồ, nên sao lại danh sách, mang đi.
Ra khỏi thẩm mỹ viện, Tiểu Đào thở dài: "Xem ra đầu mối đã đứt đoạn."
Tôi lắc đầu: "Không phải đứt đoạn, mà chỉ là chưa đủ. Tại sao hung thủ phải ra tay với nữ giới đã qua phẫu thuật thẩm mỹ, hắn từ đâu biết được những nạn nhân này, những chuyện đó đều chưa rõ ràng." Nghĩ tới đây, tôi không khỏi có một nghi vấn: "Chỉnh hình hay chưa, nhìn bề ngoài có thể biết được không?"
Tiểu Đào nói: "Anh thử quan sát những cô gái ra ra vào vào ở đây, có thể nhận ra không?"
Tôi quay đầu nhìn, vài người quấn băng trên mặt thì không bàn tới, những người khác thì tôi thật sự không nhận ra. Không thể dựa vào mắt để biết một gương mặt đã qua chỉnh hình hay chưa, phải dựa vào cảm giác.
Tôi đột nhiên hiểu rõ một chuyện: "Không phải mục đích của hung thỉ là xâm hại tình dục."
"Vậy là gì?" Tiểu Đào nghiêng đầu nhìn tôi.
"Hắn muốn sờ xem đối phương có bơm ngực không. Phương thức gây án của hắn tựa hồ là nhằm vào những người đã phẫu thuật thẩm mỹ, chỗ nào thẩm mỹ thì hủy chỗ đó, có vẻ như muốn truyền đạt thông tin gì đó..." Tôi suy đoán.
Băng Tâm tiếp lời: "Khiến bọn họ chết rất khó coi?"
"Đúng, là ý này, xem ra hắn là người cực kỳ hận việc chỉnh hình."
"Hay là hung thủ từng bị phụ nữ chỉnh hình lừa dối?" Băng Tâm nói.
"Biết rõ cái này cũng không có ý nghĩa lắm, chúng ta không biết được lý do hắn nhắm vào nạn nhân." Tôi thở dài.
Băng Tâm hỏi: "Liệu có khi nào danh sách khách hàng bị tiết lộ?"
"Nói sao nhỉ." Tôi nhìn con bé
"Thường ngày điện thoại bọn muội luôn có thể nhận vài tin nhắn rác. Trước đây tổng đài viên không để lộ nó, sau này một số nơi cần sẽ ghi lại thông tin khách hàng và bán cho bên thứ ba. Cho nên chỉ cần huynh lưu điện thoại ở đâu, thời gian sau ắt sẽ nhận đầy tin nhắn rác." Băng Tâm giải thích.
"Có khả năng này!"
Tôi định quay lại hỏi một chút, tới trước cửa viện lại do dự, việc này đại khái họ sẽ không thừa nhận, chi bằng giao Lão Yêu điều tra, có khi còn nhanh hơn.
Tôi gọi điện cho Lão Yêu, bảo hắn điều tra, vừa cúp máy thì Nhâm cảnh quan gọi tới: "Tống cố vấn, tôi điều tra được một chuyện, mọi người đừng ngạc nhiên quá, hung thủ giết nữ tiếp viên hàng không, Từ mỗ là một tên đào phạm."
"Cái gì?" Tôi kinh ngạc la lên một tiếng.
"Ha ha, tôi biết cậu sẽ giật mình mà. Mấy người đang ở đâu, tôi tới tìm." Nhâm cảnh quan nói.
Bàn bạc với Tiểu Đào sau đó tôi nói: "Chuẩn bị về cục, gặp nhau ở đó."
Lát sau chúng tôi quay về thị cục, Nhâm cảnh quan đã ở đó. Anh ta đi hỏi thăm người xung quanh Từ mỗ, họ nói người náy rất bí ẩn, bình thường chưa bao giờ liên lạc với người nhà, hơn nữa cứ cách nửa năm đổi chỗ ở một lần, mà mỗi khi trông thấy cảnh sát hắn đều rất căng thẳng.
Anh ta liên lạc với người nhà Từ mỗ, đối phương lại nói con trai mình hồi trước có về nhà một lần, nhưng mô tả có vẻ khác so với Từ mỗ mà Nhâm cảnh quan đang tìm hiểu.
Vì vậy Nhâm cảnh quan bảo trung tâm vật chứng dùng kỹ thuật tiên tiến dựng lại bộ mặt của Từ mỗ lúc sống, đối chiếu cẩn thận với chứng minh thư, quả nhiên có chỗ mờ ám, hai người này mặc dù rất giống nhau nhưng không phải cùng một người.
Tức là người này đã ăn cắp thông tin của Từ mỗ, rồi đóng giả anh ta.
Nhâm cảnh quan tìm trong kho tư liệu hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng tìm được một người có tướng mạo cực giống Từ mỗ. Hắn là một tội phạm giết người đã bỏ trốn, truy nã 10 năm nay chưa có tung tích.
Từ đó Nhâm cảnh quan đưa ra kết luận, Từ mỗ đúng là sợ tội tự sát, nhưng không phải sợ tội lần này mà là sợ tội mà hắn gây ra 10 năm trước.
Tôi trầm ngâm nói: "Xem ra tên đào phạm này lần đó quả thật quấy rối nữ tiếp viên hàng không, nhưng hắn không giết người. Ai ngờ nữ tiếp viên sau khi xuống xe thì bị hung thủ ra tay, thông tin xôn xao trên mạng xã hội, Từ mỗ sợ bại lộ thân phận, mới tự sát."
Tiểu Đào hỏi: "Chúng ta có cần đi hiện trường không?"
Tôi lắc đầu: "Đã 9 ngày trôi qua rồi, hiện trường chẳng còn gì đâu. Đi xem những vật chứng nạn nhân để lại đi."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất