Âm Phủ Thần Thám

Chương 721: Kẻ điên trong công viên

Chương 721: Kẻ điên trong công viên


Lời của Đao Thần làm tôi trầm tư hồi lâu, nói: "Nhưng chúng ta là bên chính nghĩa, cũng không thể dùng thủ đoạn xảo trá như hắn được."
Đao Thần lắc đầu: "Chính là bởi vì chính nghĩa nên cứ luôn đắn đo nhiều thứ, dẫn đến dễ dàng bị nhìn thấu. Joker vốn chẳng tuân theo nguyên tắc nào, dù cho có phái một tiểu đội quân tới thì cũng ích gì? Lần này Joker nhắm vào V.I.P, cho nên ngươi mới còn đứng được ở đây, nếu như mục đích của hắn là giết ngươi thì có mấy cái mạng cũng không đủ đâu."
Lời của Đao Thần khiến tôi sợ hãi, hắn nói không sai, Joker chẳng tuân theo quy tắc, đấu pháp chúng tôi lại là đánh chuột sợ vỡ bình, căn bản là không thắng được.
Tôi nói: "Để ta cân nhắc một chút." Sau đó rời đi, vắt óc suy nghĩ đấu pháp. 4h chiều, tôi tìm Tiểu Đào, nói thật rõ ý định của mình cho nàng, Tiểu Đào nói: "Chuyện này...chuyện này quá điên rồi, đặc nhiệm có chấp nhận không?"
Tôi đáp: "Để anh đi thương lượng."
"Em đi cùng anh." Tiểu Đào nắm lấy tay tôi.
Hai chúng tôi tìm tới đội trưởng đội đặc nhiệm, sau khi nghe ý tưởng của tôi, anh ấy thấy biện pháp này quả thật hơi điên rồ, nhưng đáng để thử một lần. Dù gì cũng đã có bài học hôm trước, lần này cứu Tôn Lão Hổ nhất định phải thành công.
Tiếp đó là khoảng thời gian chúng tôi làm công tác chuẩn bị, trời chẳng mấy chốc đã tối, Lương cảnh quan tìm chúng tôi, nói: "Đã tìm ra nguồn gốc bài hát! Đó là ca khúc chủ đề của một công viên giải trí ở Macao cách đây 20 năm."
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Joker đang cố tình gợi ý cho chúng tôi, tôi hỏi: "Công viên giải trí này vẫn còn chứ?"
"Nhớ năm đó vì dụng cụ lâu năm không tu sửa, xảy ra tai nạn cáp treo nên đã đóng cửa. Bởi chủ đầu tư là nhiều người cổ phần, quyền sử dụng đất không rõ ràng cho nên đất chưa bị mua lại, hình như là bỏ hoang từ đó tới giờ."
Liếc đồng hồ, giờ là 8h tối, tôi nói: "Không chờ nữa, chúng ta bây giờ đi cứu người!"
Theo thứ tự sắp xếp của tôi và đội trưởng đội đặc nhiệm, tôi, Tiểu Đào, Băng Tâm, Đao Thần, Lương cảnh quan cùng với 'V.I.P giả' vội vã lên đường. Những người khác do đội trưởng dẫn đoàn, hoạt động ngầm phía sau, chờ Joker sơ sảy.
Một tiếng sau chúng tôi tới công viên giải trí bỏ hoang, quang cảnh đổ nát, bên trong cỏ dại mọc um tùm, những đường ray, cáp treo, vòng quay rỉ sét, trước cửa có một tượng chú hề, cảm giác y như cảnh trong phim kinh dị.
Băng Tâm bất an hỏi: "Cha muội ở đây sao? Thông tin kia là Joker cố ý tiết lộ, có phải là mai phục sẵn không?"
Tôi nói: "Hay là muội ở đây canh chừng, bọn ta vào trong thám thính một chút."
Băng Tâm giơ nắm đấm: "Không, muội không sợ, muội phải đi cùng mọi người!"
Đột nhiên toàn bộ sân chơi sáng lên, đèn neon nhấp nháy, các cơ sở vật chất của công viên cũng tự khởi động. Tượng chú hề ở cổng lắc lắc cánh tay, trong miệng phát ra tiếng cười vui vẻ, nhưng vì thiết bị cũ kỹ, âm thanh phát ra nghe rất quỷ dị.
"Những người bạn nhỏ thân mến, hoan nghênh ghé thăm công viên của Joker!"
Tiểu Đào cau mày: "Bố trí cũng chu đáo đấy!"
Tôi lấy điện thoại nhắn một tin cho đội trưởng, lát sau từ chỗ họ ẩn thân bay ra một máy bay không người lái, lướt qua đầu chúng tôi vào thăm dò bên trong công viên.
Máy bay bay đến đâu camera quay lại đến đó, hình ảnh được gửi trực tiếp vào máy tôi, toàn bộ công viên trống không, chỉ có những máy móc đang tự vận hành.
Tôi nói vào bộ đàm: "Kiểm tra nhà bảo tàng tượng sáp bên cạnh kia, có bay vào được không?"
"Để tôi thử xem!"
Máy bay không người lái từ từ bay qua một ô cửa sổ bị vỡ, bật chức năng nhìn ban đêm, đột nhiên màn hình xuất hiện một gương mặt trắng toát, cười toe toét cầm gậy bóng chày đập thẳng vào máy bay, hình ảnh tắt ngấm.
Đúng lúc chúng tôi đang kinh ngạc thì đột nhiên vang lên một loạt âm thanh chói tai, ai cũng đau đớn ôm lấy đầu, nhất là đối với người có thính giác bén nhạy như tôi thì càng như ngàn mũi kim đâm vào óc.
Tiếng ồn được phát ra từ cái loa ở chính giữa công viên, ngay sau đó là giọng cười man dại của Joker: "Mở quà trước thời hạn, các con thật hư, thúc thúc giận đó nha!"
"Đủ rồi, ai có tâm tư chơi mấy trò này với ngươi!" Tiểu Đào tức giận mắng.
Joker chợt chép miệng, từ phản ứng này tôi nghĩ, xung quanh ắt phải cài máy nghe lén, bởi vậy mới nghe thấy Tiểu Đào. Joker nói tiếp: "Mở điện thoại của các ngươi ra, có niềm vui bất ngờ!"
Mọi người cùng mở điện thoại, một yêu cầu kết bạn từ người lạ được gửi tới, click chấp nhận, hắn liền gửi tiếp yêu cầu cuộc gọi video.
Tôi ấn đồng ý, hình ảnh hiện ra Tôn Lão Hổ, ông đã thoi thóp, rũ đầu không cựa quậy, thấy hình ảnh này Băng Tâm lại bật khóc, đưa tay ôm miệng.
Đoạn video call kết thúc, Joker nói qua loa phóng thanh: "Các ngươi phải tuân thủ quy tắc trò chơi của ta, thì mới được thưởng. Ta có thể lấy nhân cách đảm bảo, chỉ cần các ngươi chơi một cách đàng hoàng, ta nhất định sẽ giữ lời. Còn các ngươi có tin hay không thì... há há há há!" Một tràng cười điên dại, sau đó hắn nói tiếp: "Ta chuẩn bị cho các ngươi ba tín vật, theo thứ tự là Joker màu đỏ, Joker màu lam và Joker màu vàng. Tìm được ba tín vật này, ta sẽ trả lễ vật cho các ngươi, chuẩn bị sẵn sàng chưa, ready...go!"
Tiểu Đào thở dài: "Cảm giác bị dắt mũi thật là khó chịu."
Đao Thần nói: "Tâm lý Joker giống như đứa trẻ, buồn vui thất thường. Chúng ta tốt nhất là làm theo lời hắn nếu không Tôn Lão Hổ sẽ gặp nguy hiểm." Tuy miệng nói vậy nhưng tay Đao Thần ở dưới lén phất phất, hắn cũng ý thức được nói chuyện sẽ bị nghe lén, lời vừa rồi là cố ý cho Joker nghe.
Tôi nói: "Vậy đi thôi, để xem rốt cuộc hắn chuẩn bị niềm vui bất ngờ gì cho chúng ta!"
Tôi cho tay vào túi, âm thầm nhắn tin nhắn chuẩn bị đột kích cho đội trưởng, sau đó mở wechat, kết nối với Lão Yêu, rồi đeo tai nghe bluetooth lên.
Lão Yêu trước đó đã thông qua vệ tinh phong tỏa vị trí chúng tôi, hắn nói: "Ta nhìn xung quanh các ngươi rồi, không có uy hiếp gì, yên tâm vào trong đi."
Tôi nói: "Joker bảo chúng ta tìm ba tín vật, theo thứ tự là chú hề màu đỏ, màu lam và màu vàng. Có thể nó là búp bê, ngươi tìm cẩn thận giúp ta một chút."
"Ây, có phải trên tàu lượn siêu tốc có một vật không?"
Tôi ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh của vòng quay có để một vật, nhưng xa quá nên không rõ là gì. Lão Yêu bảo tôi chờ một chút, lát sau hắn nói: "Nhìn rõ rồi, là một con búp bê chú hề màu đỏ!"
Vòng quay lâu năm không bảo dưỡng, đường ray đã rỉ sét nghiêm trọng, phần đế bị ăn mòn, dầm thép nhiều chỗ bị gãy. Hắn định bắt chúng tôi ngồi tàu lượn sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất