Chương 742: Tiểu thư, cần nô lệ ư?
Bartender mở cánh cửa ngầm, tôi vốn tưởng phía sau phải là đầm rồng hang hổ gì, khi tận mắt nhìn thấy thì chợt hụt hẫng. Bên trong chỉ là một căn phòng lớn không có cửa sổ, cả nam và nữ đi đi lại lại nói chuyện phiếm, cứ như một bữa tiệc bình thường vậy.
"Rất yên bình!" Tiểu Đào cười.
Chúng tôi xen lẫn đi lại giữa đám người, đột nhiên một gã đàn ông bước tới, lim dim mắt hỏi Tiểu Đào: "Tiểu thư, tìm nô lệ ư? Tôi có thể là con chó trung thành nhất của cô, mặc cho cô đánh mắng hay lăng nhục thế nào cũng được!"
Đôi lông mày lá liễu dựng ngược, Tiểu Đào mắng: "Cút ngay, đồ biến thái!"
Gã đàn ông vừa tỏ ra xum xuê lập tức trở mặt: "Con mẹ nó, có bệnh à? Không chơi được thì đừng có đến những nơi như này." Sau đó tìm người khác bắt chuyện.
Tiếp tục đến Băng Tâm gặp nạn, một đại thúc đi tới, khí thế hung hăng nói: "Tiểu tiện nô, nhìn dáng vẻ ngươi là biết ngươi khát khao bị ngược đãi, bị nhục mạ. Ta có thể thỏa mãn ngươi hết thảy."
"Á, biến thái!" Băng Tâm vung tay tát bốp một cái, gã đàn ông ôm mặt: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi!"
Sau đó ba người chúng tôi thay nhau bị quấy rầy, tôi phát hiện một quy luật, những gã làm phiền Tiểu Đào đều mong bị nàng hành hạ, còn những người làm phiền tôi với Băng Tâm thì ngược lại. Nghe những lời dơ bẩn này, cảm giác muốn chết đi cho rồi.
Trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ nguyên nhân là do khí chất, vẻ mặt mình rất có vẻ khổ dâm hay sao?
Sau đó tôi phát hiện, ở đây ai cũng đeo hoa cài ngực, nhưng vị trí không giống nhau, người đeo bên trái người bên phải, lập tức hiểu ra, nói: "Đeo bên trái biểu hiện là S, bên phải biểu hiện là M. Chẳng trách cứ bị quấy rầy!"
"Tên bartender hại chúng ta!" Tiểu Đào tức giận tháo bông hoa xuống.
Chúng tôi cũng vội tháo hoa ra, liền ngay lúc đó có người tới hỏi: "Mấy người tới đây làm gì, không phải là để chơi sao? Có phải là phóng viên không đấy?"
Sau đó nhiều người vây lại, mắng: "Đám phóng viên đáng chết, tháng trước mới cho tiền bịt miệng rồi, lại thiếu tiền sao? Bao nhiêu thứ để viết, giết người phóng hỏa thì không đăng tin, lại cứ đi đăng tin về những công dân thượng tôn pháp luật bọn ta?"
Tôi mặt đầy lúng túng, tình huống này khá là phiền phức, vì vậy nhanh trí đeo bông hoa lên, ôm lấy Tiểu Đào và Băng Tâm, nói: "Xin lỗi, hai người này đều là của tôi, chúng tôi tới để vui vẻ, không có hẹn trước."
Mọi người kinh ngạc nhìn tôi, có người chép miệng nói: "Người anh em, cậu có hai bà chủ cơ à, tấm thân nhỏ chịu làm sao thấu?"
Tôi cúi xuống nhìn, suýt thì hộc máu, theo thói quen nên tôi đeo hoa bên ngực phải, chỉ có thể cố lấp liếm đến cùng: "Tôi đê tiện như vậy đấy...một người căn bản không đủ thỏa mãn, tôi thích bị đánh hội đồng."
"Khẩu vị rất mặn, bội phục bội phục!"
Lúc này nguy cơ mới được hóa giải, Tiểu Đào chọc vào eo tôi nói: "Đánh hội đồng, vậy mà cũng nghĩ ra được. Để về tỷ hành hạ cậu thật tốt cho xem."
"Đừng đừng, xã giao vui vẻ thôi, đừng bạo hành gia đình!" Tôi nói liên mồm, Băng Tâm nghe vậy thì bật cười khúc khích.
Chúng tôi lấm lét nhìn trái nhìn phải, chẳng biết tìm ai để điều tra, chợt chú ý thấy trong góc có một cô gái mặc đồ da, tóc dài, dáng người nóng bỏng sexy, đang ngồi vắt chéo chân hút thuốc. Cái phong cách này khiến tôi không thể không lắc đầu, đi qua hỏi: "Xin chào, xưng hô thế nào?"
"Gọi tôi là Vương tỷ, mấy người đến đây làm gì, không phải người trong hội à?" Vương tỷ lạnh lùng hỏi.
Tôi nói: "Vừa mới gia nhập hội, không nắm rõ quy tắc cho lâm, hy vọng được cô chiếu cố."
Vương tỷ cười: "Định lừa tôi? Đến điều tra đúng không, nhìn mấy người vừa đi vào là dáo dác nhìn đông nhìn tây, không phải phóng viên thì cũng là cảnh sát."
Đã bị nhìn thấu, chúng tôi cũng không tiện giấu diếm, nói thẳng thân phận. Vương tỷ lại không tỏ thái độ bài xích với cảnh sát mà nói: "Không phải phóng viên là ok, phiền nhất là cái đám ký giả đó, không biết chút nào về tôn trọng nhân quyền, cứ làm như việc có sở thích khác người là phạm tội chết không bằng, thêm mắm thêm muối vào bản tin."
Tôi giải thích: "Tôi thì rất tôn trọng đam mê của mỗi người."
"Muốn hỏi cái gì?" Vương tỷ vào thẳng vấn đề.
Tôi nói trắng ra, muốn hỏi thăm một người tên là nữ vương bóng đêm, Vương tỷ quấn quấn lọn tóc, nói: "Đó là tên à, tôi không biết người nào như vậy. Nhưng nghe có vẻ là một S nữ. Nói thật ở Nam Giang, S nữ trong cộng đồng rất ít, cái gì hiếm thì quý, bởi vậy không ít cô gái vì kiếm tiền mà lao đầu vào giới này."
"Kiếm tiền, cái này cũng có thể kiếm tiền? Vậy thì khác nào...?" Băng Tâm nhanh nhảu.
Vương tỷ cười to: "Nhìn là biết cô chẳng hiểu gì. Cái này và làm gái điếm là hai chuyện khác nhau, chẳng cần phải ngủ với người ta, chỉ cần tra tấn đám tiện nam nhân kia, theo một phương diện nào đó thì giống như là bỏ tiền thuê người đấm bóp vậy."
"Vậy Vương tỷ là S nữ sao?" Băng Tâm hỏi.
"Tôi có phải S hay không không phải vấn đề, tóm lại tôi thấy vui khi ở đây."
Thấy câu chuyện đi chệch hướng, tôi vội hỏi: "Có thể nhờ cô giúp chúng tôi hỏi thăm về nữ vương bóng đêm này hay không?"
"Có thể, nhưng các người cũng phải giúp tôi một chuyện." Vương tỷ nhìn tôi.
"Nói đi, chỉ cần không quá đáng!" Tôi gật đầu.
"Làm sao tôi dám bảo cảnh sát làm chuyện xấu." Vương tỷ cười: "Là thế này, trước đây tôi có bị một tay nhà báo không lương tâm chụp mấy bức ảnh. Hắn dùng nó để tống tình. Dù sao tôi cũng còn công việc và thân phận, không muốn bị mọi người biết mình thế này, cho nên có thể giúp tôi bắt hắn tiêu hủy mấy bức ảnh kia không?"
Hoàng Tiểu Đào thở phào nhẹ nhõm: "Rất đơn giản, tống tình vốn là phạm tội, chúng tôi sẽ gây áp lực bắt anh ta tiêu hủy. Anh ta tên là gì?"
Vương tỷ nói tên gã nhà báo cùng cách thức liên lạc, sau đó đứng dậy, đá một cước vào cái ghế đằng trước: "Đứng lên đi!"
Thứ gọi là 'cái ghế' thì ra là một vật thể trùm áo khoác đỏ, lúc trước không nhìn kỹ, giờ đột nhiên nó cử động, khiến chúng tôi giật mình. Đó là một gã đàn ông béo không mặc quần áo, phát hiện thấy có người ngoài đang nhìn mình, gã xấu hổ mặt đỏ tới mang tai.
Tôi thầm nghĩ tình thế khó xử quá, có cần đi không, đúng lúc đó thì Vương tỷ véo tai gã mập: "Bị người khác bắt gặp bộ dạng đê hèn này, có phải là mất hứng hay không?"
Gã đỏ mặt: "Không không, chủ nhân bảo tôi đi hướng đông, tôi nào dám đi hướng tây."
"Hừ, ngươi con heo ti tiện này, ti tiện tận trong xương, ở im đây cấm nhúc nhích, ngươi mà động một cái, ta đánh ngươi."
"Chủ nhân yên tâm, tiện heo nhất định không dám. Khịt khịt!" Vừa nói gã vừa bắt chước tiếng heo khịt mũi.
Chúng tôi chấn kinh, không có lời nào để nói, Vương tỷ bảo Tiểu Đào: "Trông cô rất có tư chất nữ vương, thử mắng hắn mấy câu xem."
Tiểu Đào bối rối xua tay: "Không không, bỏ đi!"
"Vui đùa một chút mà, cứ dùng những lời lẽ cay độc nhất mà mắng hắn, yên tâm đi, con heo mập này sẽ rất hạnh phúc."
Có thể thấy được, Vương tỷ là người có ý thức khống chế rất mạnh. Tiểu Đào cau mày suy nghĩ một chút, chỉ gã mập kia mắng: "Cha mẹ ngươi nuôi ngươi khôn lớn, chẳng lẽ lại muốn nhìn ngươi biến thành bộ dạng này?"
Gã mập trợn to mắt, đột nhiên nằm bò ra đất khóc tu tu: "Hu hu, con thật xin lỗi cha mẹ."
Tôi giật mình, chuyện quái gì thế này, mắng câu khóc luôn?