Âm Phủ Thần Thám

Chương 802: Tiền háu ăn

Chương 802: Tiền háu ăn


Khang Tiểu Bát chửi một tiếng, nhảy vào góc tường chỗ cái bàn nhỏ, rút ra một khẩu súng tự chế dưới gầm bàn. Lúc này Tiểu Đào vẫn còn đang đứng trên cầu thang, tôi lập tức xông tới thi triển Phu Tử Tam Củng Thủ, dùng vai đỡ lấy cánh tay hắn, đạn bắn thẳng lên trần nhà, sau đó dùng lực lưng quật Khang Tiểu Bát về phía cái bàn.
Rần một tiếng, cái bàn vỡ đôi, Khang Tiểu Bát đau đến không ngừng lăn lộn, tôi giơ chân giẫm mạnh vào cổ tay hắn. Tiểu Đào liền lao xuống tước súng, nói: "Được đấy, bây giờ anh văn có võ có, hoàn toàn có thể đảm đương một trận tuyến rồi."
Tôi cười cười: "Nguy hiểm quá!"
Đây không phải là khiên tốn, trong khoảnh khắc vừa rồi, tôi không kịp cảm giác gì, đến khi kết thúc mới thấy sợ, hiện giờ toàn thân đang run lên. Đó là một khẩu súng đã lên đạn, nếu chỉ chậm một tích tắc thôi, e là sự việc đã khác.
Nhìn những cô gái trẻ bị ngâm trong bể, tôi phẫn nộ quay sang Khang Tiểu Bát, đạp một cước: "Những cô gái này sẽ bị đưa đi đâu?"
"Đưa đến mộ phần của mẹ ngươi!" Hắn mạnh miệng.
Tôi cười lạnh, sẵn đã có cách trị hắn, quay lại hỏi có ai mang theo dao nhỏ không, Tống khiết rút ra một con dao găm tinh tế.
Tôi vạch áo khoác hắn ra, dùng dao rạch một đường lên ngực, Khang Tiểu Bát bị dọa run lên, không ngừng la hét: "Ngươi định làm gì?"
Tôi cười híp mắt: "Làm gì à? Ta muốn móc tim ngươi ra!"
Dùng ngón tay miết vào vết rạch, dưới tác dụng của nhập mộng tán thì cảm giác hắn cảm nhận được không thua kém mổ bụng là bao. Khang Tiểu Bát gào khóc loạn lên, giãy dụa, Tinh Thần và Tống Khiết đi tới đè hai bên hắn lại.
Tay tôi dính đầy máu Khang Tiểu Bát, làm động tác nắm, giơ lên, nói bằng giọng đầy tính ám thị: "Nhìn đi, đây là tim của ngươi, vẫn còn đang đập."
Khang Tiểu Bát nhìn nắm tay tôi, trong mắt hắn, bàn tay đỏ máu của tôi chính là một quả tim người. Tôi nói: "Bắt đầu từ bây giờ, ngươi dám nói dối một câu, ta liền bóp vỡ tim ngươi!"
Khang Tiểu Bát sợ hãi liều mạng gật đầu, tôi hỏi: "Tổng cộng ngươi đã giao bao nhiêu cô gái cho Lục Đạo Cuồng Trù?"
"Tôi chưa từng được diện kiến Cuồng Trù đại nhân, chỉ tiếp xúc qua Thấu Xương Hương. Mười mấy năm qua, trước sau đã giao tổng cộng hơn 20 nữ sinh mình lừa gạt được. Sau đó vì chuyện này mà đi tù mấy năm, ra tù đành phải dùng gái làng chơi bù cho đủ số, nhưng Thấu Xương Hương đại nhân yêu cầu hàng phải là xử nữ, ông ấy cảnh cáo tôi lần sau còn dám đưa gái làng chơi sẽ làm thịt tôi. Thế là tôi đành đến vài trường đại học, tìm kiếm mấy đứa nhà nghèo, ngoại hình ổn ổn, cho tiền, lừa chúng đi kiếm việc làm, sau đó bắt cóc tới đây."
"Giao hàng bằng cách nào?" Tôi gằn giọng.
"Ngày 1 tháng 3 Thấu Xương Hương đại nhân sẽ đến lấy hàng!" Khang Tiểu Bát khai.
"Vận chuyển tới đâu?"
"Tôi nghe nói có một khu nhà máy do chính Cuồng Trù đại nhân chuẩn bị làm nơi chứa nguyên liệu nấu ăn."
Tin tức này ngoài dự liệu của tôi, nhưng lại rất hợp lý, Lục Đạo Cực Yến chắc hẳn phải chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, chúng cần có một nơi để chuẩn bị trước.
Thật không ngờ chỉ vô tình xen vào lại thu hoạch được manh mối quan trọng như thế. Tôi hỏi tiếp: "Nhà máy ở đâu?"
"Tôi không biết!" Hắn lắc đầu.
"Còn những điều khác, ngươi biết gì nữa, đi làm cho Cuồng Trù, hắn trả công ngươi thế nào?"
"Tiền!"
"Bao nhiêu?"
"Một văn!"
Tôi sững người một chút, chợt nhớ cái đồng tiền cổ quái hắn mang theo người, móc trong túi hắn ra, cầm trên tay: "Cái này?"
"Phải phải, cái này gọi là thao thiết tệ (tiền háu ăn), không dùng để mua đồ, nhưng so với vàng bạc còn dễ xài hơn. Cầm tiền này đi đến bất kì chỗ nào, hắc đạo nơi đó phải tôn trọng, nếu trả một đồng thao thiết tệ bảo chúng đi giết người, hoặc đốt nhà ai, hoặc là yêu cầu ngủ với ngôi sao hạng 3, hoặc phải đổi cho 1 triệu, bọn chúng đều phải làm. Không làm tức là không nể mặt Cuồng Trù đại nhân, ông ta sẽ đến xử tội. Thao thiết tệ này lưu thông trong giới hắc đạo cả nước, nhưng nó quá khó kiếm, đến lão đại bên Quảng Đông ước chừng cũng sở hữu không quá 10 đồng. Tham gia Lục Đạo Cực Yến chính là cơ hội tốt nhất để có được một đồng." Khang Tiểu Bát giải thích.
Chúng tôi kinh ngạc nhìn nhau, vốn lúc trước cứ cho rằng Lục Đạo Cuồng Trù là một kẻ thích ẩn cư, hóa ra hắn dùng cách thức thông minh này để xác lập uy tín trong giới tội phạm cả nước.
Lý do hắn có thể nhanh chóng quật khởi sau khi Cảnh Vương Gia ngã ngựa là bởi hắn đã sớm tích lũy đủ tài nguyên và nhân lực, quả là một tên có dã tâm nhất trong Giang Bắc Tàn Đao.
Khang Tiểu Bát liếm liếm môi nói tiếp: "Ngoài cái đó ra, thao thiết tệ còn có tác dụng khác, đó là có thể dùng để tổ chức trà đạo."
"Trà đạo?" Tôi biết cái danh từ này, nếu các huynh đệ giang hồ thời xưa mà có mẫu thuẫn với các bang phái, sẽ tổ chức trà đạo, tổ chức thế nào, giải quyết ra sao đều có một bộ quy củ giang hồ phức tạp quy định, đây là phương thức đàm phán bí mật của chúng, thường thì một cuộc trà đạo được tổ chức tốt sẽ giải quyết bằng phương pháp hòa bình. Khang Tiểu Bát nói: "Trong cuộc trà đạo, hai bên có mẫu thuẫn sẽ đưa ra một đồng thao thiết tệ mời Cuồng Trù đại nhân phân xử. Cuồng Trù đại nhân sẽ cho sứ giả tới mời hai bên ăn cơm, sau đó trong bữa ăn, cho mỗi người một chén trà. Trà này được rót trong ấm ra rất đục, người không thẹn với lòng uống xong sẽ vô sự, kẻ thẹn với lòng uống vào sẽ lập tức chết. Dù sao thì cũng có rất ít người dám xin tổ chức trà đạo, tôi cũng chưa từng thử."
"Hóa ra trà đạo là như vậy." Tôi suy tư, liệu nó mơ hồ thật như vậy sao?
Tôi hỏi: "Còn gì nữa?"
"Không có, tôi thật đã nói hết rồi. Cầu xin anh tha cho tôi một mạng." Khang Tiểu Bát sợ hãi cầu xin.
Bây giờ nếu tôi giả bộ bóp vỡ tin của hắn, dưới tác dụng của ám thị, hắn sẽ bị nhồi máu cơ tim ngay lập tức. Mặc dù rất muốn làm vậy, nhưng việc tôi ghét nhất là giết người, giữ hắn lại cũng có khi có chút tác dụng.
Giả bộ nhét quả tim trở lại lồng ngực, dùng tay lau lau vết thương cho hắn, tôi nói: "Được rồi, đứng dậy đi."
Tống Tinh Thần và Tống Khiết buông hắn ra, Khang Tiểu Bát đứng dậy, nhìn ngực mình rồi kinh ngạc la lên: "Tốt quá rồi, ngài đúng là cao nhân. Thứ cho tiểu tử tôi có mắt không thấy thái sơn."
Tôi chỉ vào góc tường: "Ngồi xuống chỗ kia."
Bây giờ hắn đối với tôi đầy sợ hãi, ủ rũ chạy đến góc tường bó gối, Tiểu Đào khinh bỉ lườm một cái: "Tên này có chết 10 lần cũng không đáng tiếc."
Tôi nói: "Khả năng hắn vẫn còn giá trị lợi dụng, anh muốn dùng hắn dẫn dụ Thấu Xương Hương, phá tan cái công xưởng này trước kỳ Lục Đạo Cực Yến diễn ra."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất