Chương 49: Sao lại là tóc dài?
Mà lúc này trong phòng ngủ, cô gái mê man nằm ở trên giường toàn thân cao thấp cơ hồ đều bị sờ hết rồi.
Váy bị đẩy đến càng ngày càng cao lộ ra một đôi chân trắng như tuyết.
Gã Gã tóc vàng kia vội vàng muốn đẩy áo 'Lâm Nhuế' đang mặc lên, một tay kéo chiếc mũ vướng bận kia xuống liền phát hiện đối phương là tóc dài.
Gã ta ồ lên một tiếng: "Sao lại là tóc dài?"
Trong lòng Hứa Mạn bỗng hồi hộp!
Bà ta đột nhiên lao đến đẩy gã bụng bia cùng gã Gã tóc vàng đang cơ hồ nằm sấp lên người cô gái trên giường, sau đó quay người cô ta lại.
Hứa Mạn thấy rõ ràng là khuôn mặt con gái mình, cả người kém chút nổ banh ra!
"Làm sao lại như vậy, sao lại là Hiểu Hiểu!"
Hứa Mạn dữ tợn gào to, Gã tóc vàng cùng gã bụng bia nhất thời cứng đờ.
Nhưng vừa rồi hai gã kia vẫn luôn sờ soạng cơ thể cô gái, cũng khiến cho chính mình nóng rực lên rồi.
Hiện tại đột nhiên bị cường thế tạm dừng, thứ kia của hai gã cũng càng cứng đờ hơn.
Sau đó ánh mắt của bọn họ liền nhìn về phía bà Lâm cùng Hứa Mạn.
Hứa Mạn vốn là một minh tinh, tuy không phải minh tinh quá nổi tiếng nhưng dáng dấp lại vô cùng xinh đẹp.
Những năm này trở thành bà Lâm vẫn luôn sống an nhàn sung sướng, bà ta cũng rất chú ý bảo dưỡng.
Cho nên dù là đã có tuổi lại không chút nào kém cỏi.
Mà ngay lúc trong lòng hai gã kia ngo ngoe rục rịch, tâm tư bẩn thỉu, cửa phòng bỗng bị đá văng ra!
Trong nháy mắt, căn phòng mờ tối bỗng sáng rực!
Lâm Tử Khang lạnh lùng nhìn vào hiện trạng hỗn loạn trong phòng.
Ánh mắt ông ta đầy lạnh lẽo.
Mà khi Hứa Mạn quay đầu lại thấy được người vốn dĩ nên đi công tác lại đột nhiên xuất hiện!
Hai chân bà ta mềm nhũn, cả người trực tiếp ngớ ngẩn.
Vì, vì sao anh Khang lại trở về?
Chẳng qua đợi đến khi Hứa Mạn thấy rõ ràng Lâm Nhuế đang đứng sau lưng Lâm Khang càng tức giận đến mắt tối sầm lại!
Dù là Hứa Mạn vẫn luôn nhiều ý tưởng diễn kịch giỏi thì lúc này cũng không biết ứng đối cục diện này như thế nào!
Cho nên bà lập tức mắt nhắm lại, giả vờ ngã xuống liền 'Bất tỉnh'.
Thế nhưng Hứa Mạn nằm trên sàn thật lâu cũng không thấy Lâm Tử Khang tới đỡ bà ta dậy!
Bên này Gã tóc vàng cùng gã bụng bia đều sợ tè ra quần!
Lúc đầu vốn muốn xông ra ngoài nhưng nhìn thấy mấy vệ sĩ cường tráng đứng ngoài cửa nhất thời liền sợ hãi.
Hai gã trực tiếp quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
"Ông Lâm, xin tha mạng, chúng tôi chỉ là đến đuổi quỷ thôi!"
Dù sao lúc này Hứa Mạn đã ngất, không có cách nào bảo đảm cho hai người bọn họ.
Tội danh bỉ ổi khinh nhục cô cả nhà họ Lâm với tội đuổi quỷ cho cô cả nhà họ Lâm, tội sau nhỏ hơn tội trước nhiều!
Không không không, chuyện đuổi quỷ cũng có thể đẩy lên người bà cụ Lâm cùng Hứa Mạn!
"Đuổi quỷ sao?"
Lâm Nhuế nhẹ nhàng lặp lại hai chữ này.
Cô hơi cúi đầu, cơ thể hơi lung lay, vẻ mặt khó tin nhìn về phía Hứa Mạn đang nằm dưới đất.
"Dì Hứa, con rất tốt, tại sao phải đuổi quỷ cho con? Còn có, vì sao đuổi quỷ lại cần hai gã đàn ông ghê tởm như vậy? Nếu như, nếu như không phải Hiểu Hiểu nói phải giảng bài cho con, sau đó con đi xuống tầng cắt hoa quả cầm lên cho con bé... Chỉ sợ, chỉ sợ hiện tại người nằm trên giường chính là con rồi. Dì Hứa, coi như dì không có tính toán đến con, thế nhưng Hiểu Hiểu chính là con gái của dì, người ta vẫn nói hổ dữ không ăn thịt con, sao dì có thể để hai người này đối xử với Hiểu Hiểu như vậy?"
Vốn nằm giả vờ hôn mê trên sàn nhà, Hứa Mạn nghe được Lâm Nhuế nói, tức giận kém chút nữa nhảy dựng lên.
Nếu như không phải cô ta cố ý khiến Hiểu Hiểu hôn mê, lại đội mũ lên đầu con bé thì bọn họ sẽ nhận lầm người sao.
Đồ tiện nhân này Lúc này, dược tính đã dần hết tác dụng, Lâm Hiểu mơ mơ màng màng tỉnh lại.
C50 -