Bá Chủ Mạt Thế (Dịch)

Chương 2: Chuẩn bị cho tận thế

"Nhưng mình nhất định sẽ trở lên mạnh mẽ, kiếp trước mình sống như một con kiến hôi, tìm cơ hội để sinh tồn vô cùng khó khắn, kiếp này nhất định phải trở thành cường giả chân chính!" Tần Vũ âm thầm hạ quyết tâm, chỉ có trở thành cường giả mới có thể sống tốt hơn trong tận thế.

"Bây giờ nên... gọi điện thoại cho Tần Tiểu Vũ!" Tần Vũ suy nghĩ một chút, thân thể này còn có một cô em gái, là Tần Tiểu Vũ, hai anh em sống nương tựa nhau từ nhỏ, dù không phải anh em ruột thịt nhưng so với anh em ruột còn thân thiết hơn.

"Tút…tút...tút" bấm phím gọi hơn một phút không có ai nhấc máy, Tần Vũ nhíu mày, đang định gọi lại một cuộc nữa thì chuông điện thoại vang lên, người gọi đến là Tần Tiểu Vũ.

"Anh à, anh gọi cho em có chuyện gì vậy? Em đang ở trong lớp, em vừa xin ra ngoài để nghe điện thoại."

Tần Tiểu Vũ cảm thấy lạ, hiện tại cô đang học năm ba trung học, Tần Vũ cũng không thường gọi điện trong khi cô đang học.

"Tiểu Vũ, em mau trở về nhà đi." Tần Vũ trực tiếp nói, giọng có chút lạnh nhạt, anh sống ở tận thế nhiều năm, lại vừa mới trọng sinh, nên không chú ý đến giọng điệu khi nói chuyện.

"Anh... anh, em... em có làm sai gì sao?" Tần Tiểu Vũ nghe thấy giọng nói nghiêm khắc lạnh lùng của Tần Vũ thì giật mình, cô lo lắng nói, trong ấn tượng của cô, chỉ khi cô làm gì chọc giận Tần Vũ. Anh mới nói với cô ấy bằng giọng điệu như vậy.

"Không... không có, nói chung ở nhà có việc quan trọng, em mau trở về đi." Tần Vũ có chút phiền muộn, cố gắng hết sức mềm giọng nói, đây là anh lần đầu tiên nói chuyện với em gái, vì thế anh nói chuyện không được tự nhiên.

“Ồ, vậy trưa tan học em về nhé.” Tần Tiểu Vũ nói, Tần Vũ bận đi làm, cô cũng bận đi học, cho nên buổi trưa, bọn họ thường không ăn cơm nhà.

Tần Vũ nhìn sắc trời, lại nhìn đồng hồ, hiện tại đã chín giờ kém mười, Tần Tiểu Vũ đến mười hai giờ mới tan học, nhưng anh không có thời gian giải thích nhiều với Tần Tiểu Vũ, lập tức gật đầu và nói: "Được rồi, trưa tan học em nhớ về ngay."

Sau khi cúp điện thoại, Tần Vũ lên kế hoạch chuẩn bị, tại tận thế chuyện quan trọng nhất là gì? Đương nhiên là đồ ăn và nước uống, trăm năm sau, chỉ một miếng bánh bao cũng có thể quyết định số mệnh một con người.

Tần Vũ bấm một dãy số khác, là số điện thoại của một xí nghiệp nhỏ bán nước tinh khiết, sau khi đầu kia nghe máy, Tần Vũ nói: "Tôi muốn mua 20 thùng nước tinh khiết, giao đến địa chỉ này..."

"Vâng, chúng tôi sẽ gửi đến theo địa chỉ sớm nhất có thể." Đầu bên kia của điện thoại trả lời.

Tần Vũ nói thẳng: "Ngay lập tức mang tới cho tôi, tôi sẽ trả giá gấp ba lần."

“Vâng. . . được ạ.” Đối phương do dự một chút, sau đó đồng ý, tiền có thể sai khiến quỷ thần, đây là chân lý không thể thay đổi ở bất cứ thời đại nào.

Sau khi đặt mua nước uống, Tần Vũ bắt đầu đi mua đồ ăn, vừa bước vào siêu thị, mắt Tần Vũ suýt nữa lồi ra ngoài, giò chả, mì gói, chân gà, socola, trứng... đủ loại đồ ăn khiến tim của anh đập loạn nhịp. Trước đây anh thậm chí còn chưa từng nhìn thấy mấy loại đồ ăn này, bây giờ lại đặt sẵn ở trước mặt của anh, làm sao anh có thể không hưng phấn?

Xúc xích, mì gói, đùi gà, sô cô la, trứng, đậu phộng, thịt bò khô, thịt hộp các loại, nhìn thấy gì hợp mắt anh đều nhanh chóng để vào trong giỏ mua sắm, nửa giờ sau, nhân viên tính tiền nhìn Tần Vũ mang ra thanh toán mấy giỏ mua hàng đầy ắp, thì trợn mắt há mồm.

Tần Vũ cũng không để ý, sau khi thanh toán bằng thẻ tín dụng liền thuê một chiếc xe vận chuyển đồ ăn đến trước cửa nhà, lúc này xe giao nước cũng đã tới, dưới sự thúc giục của Tần Vũ, mọi người vội vàng chuyển đồ ăn, nước uống vào nhà. Sau khi vào nhà, Tần Vũ bắt đầu chuẩn bị vũ khí.

Điều khiến cho Tần Vũ phiền muộn chính là, nơi này không phải Hoa Kỳ, vũ khí được quản lý rất nghiêm ngặt, vũ khí mà Tần Vũ am hiểu nhất chính là trường thương, nhưng anh không biết chỗ nào có thể mua thứ này, anh cũng không có thời gian để đặt làm trên mạng. Anh đi dạo một hồi lâu rồi chọn một thanh sắt dày và dài, miễn cưỡng có thể dùng tạm, chiến đấu với thây ma mà không cần vũ khí chắc chắn chỉ là một giấc mơ.

Sau đó, Tần Vũ bắt đầu mài nó trên đá cho đến khi một đầu trở nên sắc bén, lau mồ hôi, dừng động tác, anh lấy điện thoại di động ra xem giờ, đã mười hai giờ rưỡi rồi.

Tần Vũ nhíu mày, Tần Tiểu Vũ lúc này hẳn phải trở về nhà rồi chứ, anh nhấc điện thoại lên bấm số Tần Tiểu Vũ, không lâu sau Tần Tiểu Vũ liền nghe điện thoại.

"Sao em còn chưa về?" Tần Vũ nói.

“Anh, anh đợi em một chút, Tiểu Đình hình như bị bệnh, em đưa cô ấy đến phòng y tế.” Tần Tiểu Vũ nói, Tiểu Đình này là bạn thân của cô.

"Cô ấy bị bệnh sao? Có phải toàn thân đều phát nóng giống như bị cảm hoặc sốt?" Tần Vũ nghe vậy theo linh tính liền hỏi.

“Vâng, bọn em đến phòng y tế rồi, em cúp máy nhé.” Nói xong, cô liền chuẩn bị cúp máy.

Tần Vũ sắc mặt cực kỳ khó coi, đây rõ ràng là dấu hiệu biến thành thây ma, vội vàng nói: "Tiểu Vũ, tránh xa cô ấy ra, càng xa càng tốt."

"Làm sao vậy?" Tần Tiểu Vũ có chút không vui, hôm nay Tần Vũ dường như là một người khác, cách nói chuyện của anh như cố tình gây sự với cô.

Đột nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc mặt của Tần Vũ hoàn toàn tối lại, bởi vì bên ngoài trời đã mưa, trận mưa này rất đặc biệt, vì nó có màu đỏ như máu!

"Đã bắt đầu rồi sao..." trong lòng của Tần Vũ hơi trầm xuống.

Tần Vũ lớn tiếng nói với đầu bên kia điện thoại: "Tần Tiểu Vũ, em ở yên đó đừng đi đâu, anh đến đón em."

Nói xong, Tần Vũ đã cúp điện thoại.

Hít một hơi thật sâu, Tần Vũ đứng lên, anh dùng chăn mỏng bọc thanh sắt đã mài nhọn, sau đó cầm lấy hai cái áo mưa, một cái mặc trên người, cái còn lại là chuẩn bị cho Tần Tiểu Vũ.

Tần Vũ nhanh chóng đi xuống tầng một, anh đi trên đường, mưa máu lúc này cũng không nặng hạt, Tần Vũ đưa tay hứng lấy một ít mưa máu, hạt mưa đỏ như máu rơi xuống tay anh, khiến anh cảm thấy da thịt như bị bỏng nước sôi.

Theo như ghi chép lịch sử tận thế ở kiếp trước, trên thế giới đã từng xuất hiện vài trận mưa máu, sau mỗi trận mưa máu, vi-rút trong cơ thể của thây ma và dị thú sẽ tiến hóa trở nên mạnh mẽ hơn, trận mưa máu đầu tiên diễn ra đúng vào ngày tận thế bắt đầu.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao mưa lại có màu đỏ?"

"Thật lạ! Mưa này nóng quá!"

Lúc này, những người qua lại trên đường đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

"Đây có phải là tận thế đến rồi?"

Ai đó đã nói đùa, ...nhưng lại là sự thật.

Tần Vũ không rảnh để ý những người này, một chiếc xe taxi chạy qua, Tần Vũ chặn lại, sau khi lên xe, Tần Vũ trực tiếp nói: “Đến trường trung học trên đường số 3, nhanh lên chút."

Người lái xe đáp lại và khởi động xe.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất