Bá Chủ Mạt Thế (Dịch)

Chương 23: Con rết sắt

Mà lối vào những di tích thượng cổ này cũng không cố định, chúng có thể xuất hiện ở một địa điểm nhất định trong một khoảng thời gian nhất định, nhưng sau một khoảng thời gian sẽ biến mất.

“Địa bàn hoạt động của con chó sói biến dị này là ở Thịnh Cảnh Thành, nói cách khác, lối vào di tích là ở Thịnh Cảnh Thành.” Tần Vũ thầm nghĩ, nhưng Thịnh Cảnh Thành lớn như vậy, có lẽ vô cùng khó khăn để tìm được lối vào di tích, nhưng nghĩ kỹ lại chó sói biến dị cũng sẽ không chạy loạn, lối vào khu di tích có thể ở khu vực gần đây.

Xét đến việc chó sói biến dị tiến vào di tích mà vẫn có thể sống sót đi ra, trong di tích hẳn không có bao nhiêu nguy hiểm, Tần Vũ rất nóng lòng, nếu có thể tiến vào di tích, chắc canh sẽ thu được rất nhiều lợi ích, cho nên anh ấy sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm lối vào khu di tích.

Tần Vũ dừng mạch suy nghĩ, bắt đầu thử vận dụng nhẫn lửa này.

"Ầm! Ầm"

Khi Tần Vũ truyền năng lượng gien vào trong chiếc nhẫn, một quả cầu lửa màu đỏ cam to bằng quả bóng rổ từ từ hình thành, trong đầu Tần Vũ vừa xuất hiện ý nghĩ, quả cầu lửa liền bắn về phía xác con chó sói biến dị, sau đó như một quả bom chuẩn bị phát nổ chạm vào xác con chó sói biến dị, ngọn lửa bùng phát nuốt chửng xác của nó.

Khi ngọn lửa tiêu tan, xác của con chó sói biến dị đã bị cháy thành than.

"Thật lợi hại!" Tần Tiểu Vũ kinh ngạc kêu lên, vừa rồi khi cô nhìn thấy Tần Vũ phóng ra cầu lửa, dường như chiếc nhẫn phát sáng lên.

Tần Vũ đối với uy lực phát ra từ nhẫn lửa này cũng không hài lòng lắm, bởi vì năng lượng gien anh vừa sử dụng nhẫn lửa tiêu hao không ít, uy lực cũng không quá mạnh, dù sao cũng chỉ là bảo vật cấp F mà thôi, anh không thể đòi hỏi quá nhiều.

Tần Vũ thử vận dụng kỹ năng lá chắn lửa của nhẫn lửa một lần nữa, khi anh truyền năng lượng gien vào, một đám lửa từ trong hư không hiện ra, hình thành một tấm khiên lửa chắn trước mặt anh, Tần Vũ không rõ ràng lắm lực phòng ngự của nó, nhưng đánh giá từ màu sắc của ngọn lửa, khả năng phòng thủ của tấm khiên lửa chắc không tệ.

Tần Vũ thử sử dụng năng lực sao chép lên nhẫn lửa, nhưng quá trình này cực kỳ khó khăn, năng lượng gien trong cơ thể anh nhanh chóng tiêu hao, mãi đến một phút sau, Tần Vũ mới nhìn hai chiếc nhẫn giống hệt nhau trên tay mình. Anh thở phào nhẹ nhõm, năng lực sao chép quả nhiên có thể sao chép bảo vật, nhưng anh hiện tại có thể sao chép tối đa cũng chỉ giới hạn ở bảo vật cấp F.

"Của em đây." Tần Vũ đưa ra một cái nhẫn lửa trước mặt Tần Tiểu Vũ, năng lực sao chép quả nhiên là năng lực cấp S, ngay cả bảo vật đều có thể sao chép.

“Cảm ơn anh!” Tần Tiểu Vũ có chút đỏ mặt, cô cầm lấy chiếc nhẫn, vui vẻ đeo vào ngón trỏ tay trái, ngón tay trắng nõn non nớt còn đẹp hơn cả viên hồng ngọc trên chiếc nhẫn.

Tần Tiểu Vũ đột nhiên đỏ mặt, khiến Tần Vũ khó hiểu, nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, lấy ra hai khối năng lượng tiến hóa, sao chép thành bốn khối, sau đó bảo Tần Tiểu Vũ sử dụng năng lực cường hóa bốn khối năng lượng tiến hóa, anh cùng Tần Tiểu Vũ, mỗi người lấy hai khối, ngay lập tức sử dụng.

Cảm nhận được thân thể biến hóa, Tần Vũ không khỏi có chút mừng rỡ, thể chất của anh chính thức gấp tám lần người bình thường, thể chất Tần Tiểu Vũ cũng đã đạt tới gấp năm lần người bình thường.

Thể chất gấp tám lần người bình thường cũng không phải là duy nhất trong toàn bộ thế giới loài người thời điểm này, nhưng chắc chắn là hiếm có, bởi vì loài người hiện tại đa số có lẽ không biết năng lượng tiến hóa trong thây ma và dị thú, đến cùng là dùng để làm gì.

Nếu được chúc phúc từ năng lực Cường Hóa của Tần Tiểu Vũ, thể chất của Tần Vũ sẽ đột nhiên tăng lên gấp mười sáu lần thể chất người bình thường, rất mạnh ở thời kỳ đầu tận thế này.

Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ tìm kiếm quanh khu vực hiện tại, Tần Vũ muốn tìm lối vào của di tích thượng cổ, nhưng quá trình tìm kiếm không được thuận lợi, đi cả ngày cũng không thu được gì, trời cũng sắp tối, chỉ có thể quay về nhà nghỉ ngơi

Buổi tối Tần Vũ nằm ở trên giường, Tần Tiểu Vũ đã ngủ say, anh suy nghĩ mê man, từ khi trọng sinh đến nay đã qua nửa tháng, nửa tháng này đã xảy ra rất nhiều chuyện, bình tĩnh lại, anh nhớ đến những gì đã xảy ra ở kiếp trước, cảm thấy rằng kiếp trước giống như một giấc mộng, và bản thân hiện tại mới là chân thực.

"Sột soạt!"

Tần Vũ đột nhiên tai khẽ động, lập tức từ trong mê man tỉnh lại, nghe được tiếng sột soạt rất nhỏ, từ cửa truyền đến.

“Tiếng động gì đây?” Trong mắt Tần Vũ hiện lên một tia lạnh lẽo, nếu không phải anh là người tiến hóa thể chất gấp tám lần, có lẽ sẽ không phát hiện thanh âm nhỏ xíu kia.

"Sao vậy. . . có chuyện gì thế anh?" Tần Tiểu Vũ mơ màng tỉnh lại, chưa hiểu chuyện gì quay sang hỏi.

“Nằm yên, nhỏ tiếng chút, có động tĩnh.” Tần Vũ thì thầm nói với Tần Tiểu Vũ, sau đó anh vội vàng mặc quần áo, ngồi dậy trên giường, thuận tiện cầm vũ khí đặt ở bên cạnh.

Tần Tiểu Vũ nhìn thấy bộ dáng của Tần Vũ liền biết có chuyện không ổn, cũng vội vàng đứng dậy mặc quần áo.

Tần Vũ như quỷ mị đi tới cạnh cửa, không hề phát ra một tiếng động nào, sau đó xuyên qua mắt mèo trên cửa nhìn ra ngoài, không khỏi kinh hãi, trên mặt đất bên ngoài ngôi nhà có một sinh vật kỳ dị thân dài chừng bốn, năm mét, khi nó bò trong hành lang phát ra tiếng sột soạt.

"Đây là. . . rết sắt?" Tần Vũ nhìn thấy hình dáng con quái vật, liền giật mình.

Đây thực sự là một sinh vật giống rết, nhưng chiều dài cơ thể của nó từ đến bốn, năm mét, vượt quá kích thước của một con rết bình thường.

"Quả nhiên là một con rết sắt, làm sao nó lại xuất hiện ở đây?" Sinh vật giống con rết này hai bên thân có hàng chân sắc bén như dao, trên đầu có một cái miệng to gớm ghiếc, phần miệng thậm chí có thể trực tiếp nuốt chửng đầu của một người sống và nghiền nó thành từng mảnh.

Tần Vũ sửng sốt: "Chẳng lẽ Thịnh Cảnh Thành bị công phá?"

Rết sắt là loại trùng con thuộc Trùng tộc do Mẫu trùng ấp nở, nhưng cho đến nay tất cả binh lính Trùng tộc đều bị quân đội Thịnh Cảnh Thành chặn lại bên ngoài thành phố, nhưng bây giờ một con rết sắt lẽ ra phải ở bên ngoài thành phố đột nhiên xuất hiện ở đây, sao có thể không ngạc nhiên?

"Không thể như vậy, không có khả năng chỉ trong nửa tháng, Trùng tộc có thể công phá Thịnh Cảnh Thành." Tần Vũ đè nén kinh ngạc trong lòng, mỗi Mẫu Trùng chính là đại diện cho một quân đoàn Trùng tộc, nhưng Mẫu Trùng hiện tại có thể ấp ra binh lính Trùng tộc cũng là có giới hạn, theo lý thuyết hiện tại nó không thể công phá được phòng ngự của Thịnh Cảnh Thành, dù sao thì tận thế cũng chỉ mới bắt đầu và sự tiến hóa Mẫu Trùng từ không gian khác tới trái đất, cũng không cao.

“Có lẽ con rết sắt này từ dưới đất chui lên.” Tần Vũ trong lòng chợt động, anh chú ý tới con rết sắt này toàn thân là bùn đất, rết sắt có năng lực đào đất, có thể xuyên qua lòng đất tới đây cũng là chuyện bình thường.

Lúc này, con rết sắt chậm rãi dời ánh mắt về phía cửa nhà Tần Vũ, vừa rồi nó cảm nhận được sinh cơ dao động ở đây mới leo lên tầng ba tìm kiếm.

"Cho dù như thế nào, trước mắt tiêu diệt nó đã." Nghĩ đến đây, Tần Vũ không chút do dự, đẩy cửa ra, sau đó đâm cây gậy sắt về phía đầu của con rết sắt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất