Bá Chủ Mạt Thế (Dịch)

Chương 4: Hoàn toàn hỗn loạn

"Bang, bang, bang! "

Cánh cửa bị thây ma bác sĩ đập mạnh, Tần Tiểu Vũ hoảng sợ hỏi: "Anh, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?"

Tần Vũ giải thích: "Đơn giản có thể nói hiện tại thế giới đang trong phim kinh dị vậy, tận thế đã tới."

Mặc dù Tần Vũ nói rất khó tin, nhưng sau khi trải qua tình cảnh vừa nãy, Tiểu Vũ không thể không tin.

Kéo Tần Tiểu Vũ đi xuống tầng, đi tới sân trường, ngoài trời mưa máu vẫn rơi, Tần Vũ dừng lại, anh lấy ra một chiếc áo mưa, đưa cho Tần Tiểu Vũ và nói: "Em mặc áo mưa này vào đi."

"Vâng." Tần Tiểu Vũ gật đầu, nhận lấy chiếc áo mưa, mặc vào người.

Tần Vũ phát hiện có chút kỳ lạ, Tần Tiểu Vũ vừa rồi dính một chút mưa máu, nhưng biểu hiện lại hoàn toàn bình thường.

Tần Vũ vì vậy hỏi: "Em dính mưa máu mà không có chút cảm giác khó chịu nào sao?"

"Khó chịu ư? Không có đâu anh." Tần Tiểu Vũ nháy mắt một cái, không rõ Tần Vũ hỏi như vậy là có ý gì.

Tần Vũ nhíu mày, mưa máu có thể làm cho vi-rút trong cơ thể thây ma, thú biến dị sản sinh tiến hóa, đối với cơ thể con người không có điểm gì tốt, hơn nữa nó còn có một đặc điểm, không phân biệt là người thường hay là người tiến hóa, dù là mạnh mẽ hay là yếu đuối, chỉ cần da thịt tiếp xúc với mưa máu đều sẽ có cảm giác đau nhói, nhưng Tần Tiểu Vũ lại không có cảm giác gì.

"Nhanh đi thôi, phải nhanh chóng quay về nhà, mưa máu càng lúc càng lớn rồi." đây không phải lúc suy nghĩ về việc kỳ lạ này, Tần Vũ dẫn theo Tần Tiểu Vũ ra khỏi trường học, trên đường phố cảnh hỗn loạn làm cho Tần Tiểu Vũ thêm sợ hãi.

"Mày... mày làm gì vậy? Á!" dưới mái hiên một cửa hàng trên phố, có một người đàn ông đang trú mưa, bỗng nhiên một phụ nữ đứng gần anh ta đi tới, cô ta đi mà cơ thể lung la lung lay, sau đó nhanh chóng đẩy người đàn ông té nhào xuống đất, một ngoạm xé thịt trên mặt người đàn ông xuống, người đàn ông đau đớn kêu lớn thảm thiết, anh ta muốn đẩy người phụ nữ ra, nhưng không sao sao đẩy được cô ta ra, cô ta mạnh một cách kỳ quái.

Người đàn ông gào lên thê lương, thảm thiết, lớp da mặt bị kéo xuống, lộ ra xương trắng và máu thịt, nhìn thật kinh khủng.

"Con yêu, con làm gì vậy? Nhanh buông ra. Á! " lại một cảnh tượng kinh hãi lặp đi lặp lại trên phố, một người mẹ trẻ ôm cô con gái mới bốn, năm tuổi. Cô con gái kia bỗng nhiên cắn mạnh lên tay người mẹ, người mẹ trẻ đau đớn, lớn tiếng kêu lên sợ hãi.

Người mẹ trẻ sợ hãi cúi đầu, nhìn thấy mặt con gái mọc đầy mụn cóc, hai tròng mắt dọc và hẹp như mắt dã thú.

Cô con gái nhỏ điên cuồng cắn xé cánh tay người mẹ, một bàn tay nhỏ đâm thẳng vào bụng mẹ, xoay ngang tay sau đó lôi tay ra, bàn tay nhỏ móc ra nào ruột, nào thịt, lẫn lộn, be bét máu...một cảnh tượng đáng sợ.

Hỗn loạn rồi, tận thế đã đến, vi-rút trong vòng một ngày sẽ lan ra toàn cầu, cả thế giới sẽ đi vào thời kỳ đen tối.

Tần Tiểu Vũ bị những cảnh tượng điên cuồng trên phố làm bủn rủn chân tay "Mọi người …", Tiểu Vũ dù nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới cảnh kinh dị trong phim ảnh sẽ diễn ra chân thực trước mắt mình như vậy.

Tần Vũ quan sát chung quanh, không thấy có xe cộ qua lại, anh nói với Tần Tiểu Vũ: "Mau chạy thôi, không được dừng lại, chúng ta phải quay về nhà."

Nhà của Tần Vũ cách trường học của Tần Tiểu Vũ không xa, nếu dốc sức chạy, chỉ chừng mười phút đồng hồ là có thể về đến nhà.

"Vâng." Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, tuy xung quanh tràn đầy nguy hiểm, nhưng chỉ cần có Tần Vũ ở bên cạnh, Tiểu Vũ liền có cảm giác an toàn.

Tần Vũ nắm tay Tần Tiểu Vũ chạy trong mưa máu, thành phố này đã hoàn toàn hỗn loạn, đám người bị vi-rút biến thành thây ma điên cuồng tấn công những người khác, vi-rút như một bệnh dịch nhanh chóng lan rộng toàn cầu.

Tần Vũ biết, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, bây giờ đa số thây ma còn yếu, theo thời gian chúng nó càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, tại thời điểm trăm năm sau tận thế bắt đầu, con người so với thây ma sức mạnh kém hơn nhiều lắm, con người chỉ có thể rúc vào một góc mà lẩn trốn.

Không chỉ có thây ma ở trên mặt đất còn rất nhiều thú biến dị cường đại, có những cá thể vương giả trong bọn chúng sở hữu sức mạnh không gì sánh nổi, cực kỳ khủng bố, có thể dễ dàng phá hủy một căn cứ mấy vạn người.

Muốn sinh tồn trong tận thế phải không ngừng trở nên mạnh mẻ, nếu không cuộc sống chỉ như nước chảy bèo trôi, tính mệnh liền giống như ngọn nến trước gió vừa chạm là tắt.

Tần Vũ cùng Tần Tiểu Vũ chạy thẳng một mạch, đường phố hỗn loạn không làm họ chậm lại, nhưng không lâu sau đã có phiền phức tìm tới.

Ở phía sau hai người có một tên mập đang liều mạng chạy trốn, điều này cũng không quan trọng, hiện tại có rất nhiều người chạy tán loạn, quan trọng nhất là đuổi theo phía sau tên mập mạp này là ba con thây ma!

Thời kỳ đầu tận thế, thây ma có thể chất gấp ba lần người bình thường, tuy vi-rút có hủy hoại cơ thể chúng, mắt, tai chúng đều rữa nát, nhìn không rõ, nghe không nhạy, nhưng mũi của bọn chúng lại rất thính, mũi chó cũng không thính bằng một phần ba mũi chúng, chỉ cần bị chúng ngửi thấy, chúng sẽ liều lĩnh điên cuồng đuổi theo!

Không giống trong phim ảnh, thây ma thường ngu ngốc chậm chạp, ngoài hiện thực thây ma chạy rất nhanh, không chỉ thể chất gấp ba người bình thường như nói trên, mà ngay cả tốc độ cũng gấp ba người thường, đáng ghét nhất là thây ma không biết mệt mỏi, không bao giờ biết nản chí là gì, chỉ cần ngửi thấy con mồi là đeo bám không chết không thôi, nếu như không trốn thoát hay tiêu diệt được chúng thì chỉ có một con đường chết!

Tần Vũ quay đầu phát hiện trên cánh tay của tên mập mạp kia có một vết thương, máu còn đang chảy, không hề nghi ngờ, những thây ma này bị hấp dẫn tới nguyên nhân là do mùi máu, thây ma một khi ngửi thấy mùi máu càng thêm điên cuồng!

Tần Vũ cau mày, anh kéo Tần Tiểu Vũ đổi hướng, chạy vào một ngã rẽ, nhưng mà tên mập kia lại cũng rẽ theo, chạy ngay sau bọn họ.

Tần Vũ trầm giọng nói với tên mập: "Người anh em, anh bị thây ma cào chảy máu đúng không? Chúng nó một khi ngửi được mùi máu sẽ không buông tha anh đâu, làm ơn đừng chạy theo chúng tôi."

"Tôi... Tôi không có bị chúng cào! Tôi... Tôi sẽ không biến thành thây ma!" tên mập có chút hoảng loạn kêu to, tất nhiên tinh thần của gã đã không còn ổn định rồi.

Tần Vũ cũng lười để ý người này, tên mập bị thây ma cào rồi, không lâu sau vi-rút sẽ biến gã thành thây ma, gã sẽ chết là cái chắc.

Nhưng khi Tần Vũ càng không để ý tới gã, tên mập kia lại càng sợ chết, tên mập cắn răng chạy nhanh hơn, gã bắt được cổ tay Tần Tiểu Vũ, hung tợn nói: "Dựa vào đâu mà tao bị thương còn bọn mày thì không? Đã phải chết thì tất cả cùng nhau chết đi!"

"Buông ra... ông buông tay tôi ra!" Tần Tiểu Vũ sợ hãi kêu lên, phía sau ba con thây ma cách bọn họ chỉ còn 10 mét nữa, nhưng tên mập kia lại giữ chặt cổ tay của Tiểu Vũ, không buông, tên mập thể lực đã đến giới hạn, hơn nữa gã bị thây ma cào chảy máu, gã biết mình chắc chắn phải chết, nên tinh thần hoảng loạn dẫn đến nhân cách biến thái muốn kéo người khác chết cùng mình.

"Thằng chó, muốn chết tao cho mày chết, đ* m* m**!"

Hành động của tên mập làm cho Tần Vũ ánh mắt trở nên đầy sát khí, kiếp trước anh sinh tồn trong thời kỳ tận thế đen tối hơn hai mươi năm, đương nhiên không phải dạng người nhân từ hiền lành gì, nếu như đổi lại là linh hồn của Tần Vũ cũ gặp phải loại chuyện như vậy nhất định sẽ không biết làm sao, còn Tần Vũ hiện tại, một cước dứt khoát đạp mạnh giữa đũng quần tên mập.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất