Bá Chủ Mạt Thế (Dịch)

Chương 44: Năng lực thuộc hệ tai ách

Tên đội trưởng nhận thấy có gì đó không đúng, trong lòng dâng lên một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, theo bản năng đưa tay rút khẩu súng lục bên hông ra, nhưng tay của gã còn chưa chạm đến khẩu súng lục đeo bên hông, thì Tần Vũ đã cắm cây gậy sắt trong bàn tay của anh xuyên thẳng qua cổ họng gã, trực tiếp kết liễu tính mạng gã.

"Khục...khục!"

Tên đội trưởng toàn thân co giật, trong cổ họng phát tiếng rên rỉ yếu ớt, đồng tử gã co rút lại, chậm rãi ngã xuống đất.

Tốc độ tấn công bởi thể chất gấp mười sáu lần người bình thường của Tần Vũ là cực kỳ đáng sợ, người bình thường như tên đội trưởng đội lính canh gác không có cách nào thấy rõ được, khi Tần Vũ muốn giết tên đội trưởng đội canh gác, thì gã đến tư cách phản kháng cũng không có.

"Đội...đội trưởng… chạy thôi!" Một tên lính canh gác khác trong đội sửng sốt vài giây, sau đó cuống cuồng, hô to.

Nhưng mà vừa dứt lời, cổ họng của tên đó truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, không biết lúc nào, một bóng người như Ma thần xuất hiện ở trước mặt gã, gã cuối cùng cũng kịp nhìn thấy một đôi mắt lạnh lùng tàn nhẫn đang nhìn chằm chằm vào gã.

"Ma... là ma!"

Tất cả những tên lính canh gác trong đội căn bản không nhìn thấy động tác của Tần Vũ là như thế nào, Tần Vũ giống như quỷ dị xuất hiện ở cách đó vài mét, lần lượt giết chết hai người, những tên lính canh gác còn lại hoàn toàn kinh hãi.

Thực lực của Tần Vũ vượt quá hiểu biết của bọn họ, đã có hai người bị Tần Vũ giết chết nhanh chóng.

“Trương Phong ở đâu?” Tần Vũ lại hỏi, nhưng không ai trả lời.

Tần Vũ khẽ nhíu mày, ánh mắt hờ hững nhìn sang một người đàn ông gầy gò.

Người đàn ông đột nhiên run lên, lắp bắp nói: "Ba... trên tầng ba… phòng nghỉ ở tầng ba."

"Chúng ta đi thôi." Tần Vũ cũng không có hứng thú giết những kẻ yếu ớt này, anh lớn lên ở thời kỳ tận thế đen tối, ở trong hoàn cảnh tàn khốc như vậy, trong thâm tâm thực ra anh coi thường tính mạng của những kẻ xấu, cho dù giết hết những kẻ này, anh cũng sẽ không có một chút cảm giác, nhưng Tần Tiểu Vũ đang ở bên cạnh anh, anh không muốn Tần Tiểu Vũ nghĩ rằng anh là một sát nhân máu lạnh.

Tần Vũ cùng Tần Tiểu Vũ đi lên lầu, những tên lính canh gác khác không ai dám ngăn cản, khi Tần Vũ đi ngang qua, bọn họ vội vàng tránh ra, sợ gặp phải vận đen đủi mình lại bị đâm một phát, sẽ có kết cục bỏ mạng như hai người trước.

"Thật đáng sợ..." Sau khi bóng dáng của hai người biến mất trong tầm mắt, từng tên lính canh gác ngồi bệt xuống đất, bọn họ cảm thấy thanh niên mà bọn họ vừa đối mặt không phải là người, mà là một ma thần hung ác đến đây để ăn thịt người.

“Bọn mày làm sao vào được đây?” Sau khi vào bên trong tòa nhà câu lạc bộ, có người phát hiện hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, tiến lên ngăn cản.

"Tránh ra!" Tần Vũ không thèm để ý, tên kia nổi giận, rút dùi cui bảo vệ lao tới đánh thẳng vào đầu anh. Có thể thấy được gã cũng là một kẻ tàn nhẫn có kinh nghiệm đánh nhau trong thời kỳ xã hội trước, hơn nữa gã ra tay khá nhanh nhẹn, lao tới dùng gậy nhắm thẳng đầu đối phương khi vừa dứt câu nói, nếu như là người bình thường bị trúng một gậy đánh thẳng vào đầu, có thể sẽ bị vỡ đầu sưng trán là hiển nhiên.

Tần Vũ không thèm nhìn, cầm cây gậy sắt trong tay gạt nhẹ, người nọ như diều đứt dây bay hơn mười mét, nặng nề đập vào tường rồi mới dừng lại, nội tạng vỡ nát, chết ngay tại chỗ.

Rất rõ ràng, Tần Vũ rất cường hãn, một đường xông thẳng vào làm cho rất nhiều kẻ kinh hãi giật mình, nhưng cũng không ít thành viên của Liên minh Đại Sơn vẫn lao tới, Tần Vũ thì không có chủ động ra tay, nhưng cho dù là kẻ nào dám động thủ đều bị anh một đòn giết chết không hề thương tiếc, sau khi giết chết bảy, tám người liên tiếp, không còn ai dám xông ra ngăn cản anh.

Mục tiêu của Tần Vũ không phải là bọn họ, đương nhiên bọn họ sẽ không vì tân thủ lĩnh mới nhậm chức mà liều mạng chiến đấu với Tần Vũ.

Thấy Tần Vũ liên tiếp giết hơn mười người, Tần Tiểu Vũ trong lòng có chút chấn động, nhưng cô nhìn ra được, Tần Vũ hiện có tâm tình không được tốt, cho nên cô cũng không nói gì.

"Bên ngoài xảy ra chuyện gì?" Trương Phong nhíu mày, vừa định đi ra ngoài xem xét, chợt vang lên một tràng thanh âm ầm ĩ, cửa phòng vỡ vụn, Tần Vũ tựa như ma thần sừng sững đúng ở cửa phòng.

“Là bọn mày sao?” Trương Phong hơi giật mình, sau đó liền nhận ra bọn họ, “Bọn mày làm sao vào được đây?”

Tần Vũ không nói gì, ánh mắt đảo qua tình hình trong phòng, sắc mặt hoàn toàn trầm xuống.

Bạch Tiểu Na đang ngồi trên ghế, khuôn mặt xinh đẹp ngày nào giờ đã tái nhợt, tóc tai rũ rượi và giàn giụa nước mắt, đôi mắt to xinh đẹp đang thất thần nhìn, giống như người mất hồn, không thấy cô phản ứng gì.

"Tiểu Na, bạn không sao chứ?" Tần Tiểu Vũ nhìn thấy bộ dạng của Bạch Tiểu Na lo lắng chạy tới.

Trên chiếc ghế phía sau Trương Phong, là một bóng người còng lưng đang gục đầu xuống, đó là Bạch Thiên Hào, nhưng ông ta đã chết, toàn thân của ông ta ướt đẫm mồ hôi, trên khuôn mặt nhăn nheo vẫn còn hiện ra nét đau đớn, có thể tưởng tượng được rằng ông lão này đã bị Trương Phong tra tấn đến chết.

Mặc dù đã sớm đoán được Bạch Thiên Hào có thể đã chết, nhưng trong lòng Tần Vũ vẫn còn một tia hi vọng cho đến khi tận mắt nhìn thấy, tia hi vọng đó đã tan thành mây khói, trong lòng anh giờ phút này vô cùng bình tĩnh, nhưng ánh mắt của anh lại càng ngày càng lạnh, Bạch Thiên Hào là niềm hi vọng đạt tới cấp S của anh, nhưng hiện tại Trương Phong đã giết ông ta, anh cảm thấy rất cay đắng.

Thực sự là rất khó để đạt được kỹ năng chiến đấu cấp S, không chỉ cần khổ luyện mà còn cần thiên phú, may mắn, chiến đấu sinh tử không ngừng… rất nhiều yếu tố, Tần Vũ tuy chỉ cách một bước, nhưng cũng không biết được bao giờ mới thực hiện được bước này.

Khi ánh mắt của Trương Phong chạm tới đôi mắt băng giá của Tần Vũ, trong lòng gã vô cớ dâng lên cảm giác ớn lạnh, đây là lần đầu tiên gã có cảm giác này kể từ khi có được sức mạnh ký lạ đó.

Trương Phong cực kỳ ghét bỏ loại cảm giác này, gã tức giận nói: "Mày nhìn cái gì? Cho mày một cơ hội, nhanh chóng quỳ xuống, nếu không tao sẽ cho mày biết thế nào là sức mạnh của Thần!"

Sức mạnh của Thần?

Trương Phong thực sự cảm thấy rằng đây là sức mạnh mà các vị thần đã ban cho anh ta, rằng các vị thần đã bí mật chọn anh làm người đứng đầu của thế giới mới, nếu không thì làm thế nào để giải thích nguồn gốc của sức mạnh này?

"Vậy ư! Cho tao biết xem nó thế nào." Tần Vũ nhàn nhạt nói, anh biết Trương Phong chẳng qua là người tiến hóa tự thức tỉnh, anh cũng đã suy đoán ra năng lực của Trương Phong từ lâu.

"Hừ, không biết sống chết! Mày rất nhanh sẽ phải van xin tao thôi!" Trương Phong hếch cằm kiêu ngạo nói, gã đối với bản thân có một loại tự tin mà không thể giải thích được.

Lúc này, lực lượng trong cơ thể Trương Phong trỗi dậy, sau đó hình thành một cỗ lực lượng mênh mang vô hình bao phủ lấy Tần Vũ.

"Là dị năng hệ tai ách, với khả năng gây tai họa hoặc nguyền rủa." Dường như không có biến hóa gì xảy ra, nhưng Tần Vũ lại có thể nhìn thấy trên người Trương Phong bốc lên một cỗ khí đen mờ mịt, khí đen vặn vẹo, lộn nhào trong không trung, trong đó dường như có khuôn mặt đang méo mó vì đau đớn cùng với bộ dạng gào thét và đám khí đen dần bao trùm lấy Tần Vũ.

Năng lực của người tiến hóa rất phong phú đa dạng, chia làm nhiều loại, giống như Tần Vũ có năng lực lửa là năng lực thuộc hệ tự nhiên, sao chép là năng lực thuộc hệ huyền bí, năng lực cường hóa của Tần Tiểu Vũ cũng thuộc hệ huyền bí, còn năng lực của Trương Phong là năng lực thuộc hệ tai ách.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất