Không có thanh niên mới lớn nào trải qua chà đạp, hãm hiếp như vậy mà không bị ảnh hưởng tâm lý, Trương Phong cũng vậy, lúc đầu gã cảm thấy bi phẫn, còn muốn chống đối lại số phận làm đĩ của mình, nhưng sau một hồi bình tĩnh nghĩ lại, gã đã thay đổi và chủ động phối hợp trong khi quan hệ cùng Lý Đại Sơn.
Lý Đại Sơn này có hơn một trăm người dưới quyền của ông ta, vì vậy có thể nói rằng ông ta rất mạnh, nếu Trương Phong có thể làm Lý Đại Sơn hài lòng, yêu thích gã, gã có thể sẽ trở thành thân tín của Lý Đại Sơn, được ông ta che trở và hóa thành Phượng Hoàng? Không còn lo cơm ăn áo mặc, có người hầu kẻ ở, không phải gã sẽ có lại cuộc sống như trước kia sao? Mặc dù có thể cúc hoa của gã mỗi ngày đều nở bạo, đau đớn vô cùng...nhưng nỗi đau nào cũng sẽ qua đi chỉ còn bệnh trĩ là ở lại.
Trương Phong từ tổn thương tâm lý thay đổi thành đồng tính luyến ái tâm lý, trong khi quan hệ, gã luôn chủ động vuốt ve, bú liếm nhiệt tình nhất có thể, gã rên rỉ phối hợp, còn hết lời tâng bốc, khen ngợi Lý Đại Sơn, khiến Lý Đại Sơn đạt cực khoái rất nhiều lần, Lý Đại Sơn cảm thấy sảng khoái hơn bao giờ hết, cả thể xác và tinh thần của ông ta đều đã được đáp ứng.
Lý Đại Sơn vô cùng hài lòng, ngay tại khi quan hệ xong, vừa ôm Trương Phong, ông ta vừa nói rằng ở Liên minh Đại Sơn này Lý Đại Sơn là thủ lĩnh đứng đầu, còn Trương Phong sẽ đứng thứ hai, Trương Phong vô cùng hạnh phúc, mãn nguyện vì đã đạt được như mong ước của mình. Gã chủ động hôn lên mặt Lý Đại Sơn.
Trong suy nghĩ của gã về nhóm người Bạch Tiểu Na, gã nếu đứng hàng thứ hai Liên minh Đại Sơn, gã rất có thể trả thù được nhóm người sống sót khốn nạn đó, nếu không phải bị đám người Bạch Tiểu Na cho gã ăn ít hơn người mới tới một cái bánh mì, rồi khi gã lên tiếng muốn lấy lại công bằng thì bị mọi người xung quanh ghẻ lạnh, bị Lưu Khôn sỉ nhục…thì làm sao gã lại rơi vào hoàn cảnh như bây giờ?
"Tao sẽ khiến bọn mày hối hận. Bọn mày không mong đợi tao, Trương Phong này, quay lại đúng không? Giờ tao đã là Phượng Hoàng, một bước lên mây, lũ quạ, cú thấp hèn bọn mày hãy quỳ xuống và cầu xin sự tha thứ, tao sẽ có thể tha thứ cho bọn mày. Về phần Bạch Tiểu Na, từ giờ trở đi, mày sẽ phải hầu hạ phục vụ tao giống như những gì tao đã phải nhận.. ." Trương Phong tưởng tượng khi mang theo đông đảo đàn em trở lại khách sạn kia, khiến Lưu Khôn và những người coi thường, sỉ nhục gã phải hối hận đến phát khóc, gã ta đang định cười thành tiếng, nhưng gã còn chưa kịp cười, thì chuyện kinh hoàng đã xảy ra với Trương Phong.
"Chú chim nhỏ bé đáng yêu của tôi, em đã cho tôi cảm nhận được như thế nào là nam nhân thực thụ, giúp tôi có được niềm vui của đàn ông, tôi sẽ yêu thương em thật nhiều, từ nay về sau, em sẽ là nam nô của tôi, không ai dám dành em với tôi đâu, nhưng có điều em không thể phản bội tôi. Đặc biệt là tôi ghét mùi phụ nữ, tôi không muốn em lại gần tán tỉnh họ, rồi cùng nhau làm bậy." Trương Phong liên tục hướng tới ông ta mà hứa hẹn cam đoan, gã đưa tay xuống xoa nắn nhẹ bộ hạ của Lý Đại Sơn, và nói khoác Lý Đại Sơn là nam nhân dũng mãnh nhất trên đời, Trương Phong rất thích…
"Chà, tôi tin lời hứa của em. Nhưng tôi sẽ để em hoàn toàn thuộc về tôi, là của riêng tôi, tôi sẽ giúp em không còn muốn để ý đến phụ nữ nữa." Lý Đại Sơn quả nhiên biến thái.
Ông ta nói để Trương Phong không có hứng thú với phụ nữ phương pháp cũng rất đơn giản, đó chính là thiến Trương Phong...
Nhớ lại ác mộng khi đó, sau khi bị thuốc mê rồi tỉnh dậy, Trương Phong phát hiện mình thiếu đi bản lĩnh đàn ông, gã đã không còn là đàn ông, gã đã không phải là đàn ông hoàn chỉnh nữa.
Trương Phong như kẻ mất trí, gã phát điên, gã có thể chịu đựng Lý Đại Sơn, có thể hầu hạ phục vụ ông ta trong tình dục, nhưng Trương Phong không muốn bị thiến, gã hận kẻ đã lấy đi bảo vật của gã, gã muốn giết Lý Đại Sơn! Giết chết Lý Đại Sơn bằng cách thê thảm nhất!
Trong cơn điên loạn, Trương Phong đột nhiên phát hiện ra rằng gã có một khả năng đặc biệt, một sức mạnh kỳ lạ, sức mạnh này có thể trói buộc người khác, khiến mọi người mất đi sức phản kháng và để mặc cho gã ta dày vò tàn sát.
Với năng lực này, Trương Phong đã giết Lý Đại Sơn và trở thành thủ lĩnh mới của Liên minh Đại Sơn, nhưng Trương Phong không cảm thấy vui chút nào vì gã đã không còn là đàn ông nữa! Mất đi niềm vui, khoái lạc khi làm đàn ông thì tất cả có được cũng đâu còn nghĩa lý gì?
Trương Phong căm hận Lý Đại Sơn, đồng thời cũng ghét cay ghét đắng Lưu Khôn và những người khác, gã cảm thấy rằng những người sống sót ở khách sạn kia phải chịu trách nhiệm cho những vấn đề đã xảy ra với gã.
Vì vậy, Trương Phong quay trở lại khách sạn và giết sạch tất cả mọi người, mang theo ba người cầm đầu nhóm người sống sót trong khách sạn là Lưu Khôn, Bạch Thiên Hào và Bạch Tiểu Na về câu lạc bộ Phong Nguyệt, trên đường đi, Lưu Khôn đã mắng chửi Trương Phong không ngừng, ngay sau khi con trai của Lưu Khôn bị giết ngay trước mắt Lưu Khôn, Trương Phong nóng nảy cắt đứt lưỡi của Lưu Khôn ngay tại chỗ, rồi chặt đứt chân tay Lưu Khôn, đốt vết thương, treo lên cây rồi bỏ mặc ở đó.
Chỉ trong một ngày, Trương Phong đã phải chịu nhiều ám ảnh tâm lý nặng nề, gã đã hoàn toàn mất trí, gã tức giận, phẫn nộ, gã muốn trút giận. Đây là nguyên nhân gã quyết định tra tấn những người sống sót trong nhóm Bạch Thiên Hào và Bạch Tiểu Na cho đến chết.
…
Quay lại hiện tại.
"Nếu không phải con điếm nhà mày..." Trương Phong điên cuồng lao về phía Bạch Tiểu Na, túm tóc cô giật ngược lên trên.
Bạch Thiên Hào đang ngồi trên ghế đối diện nhìn thấy cảnh này thì rất sốt ruột, nhưng ông không thể cử động, ông ta tức giận nói: "Trương Phong, nếu mày còn chút sót lại của đàn ông, thì tới đây hành hạ, tra tấn tao này! Bắt nạt một cô gái yếu ớt để làm gì, tao mới là người đứng đầu nhóm sống sót, mày có giỏi thì lại đây!"
"Ồ, vậy sao thằng già?" Trương Phong buông tay, chậm rãi quay đầu lại, trên khuôn mặt có chút tái nhợt mang theo một tia cười lạnh: "Thằng già chết tiệt, suýt chút nữa tao quên mất việc tốt của mày đấy, tao từng theo đuổi Bạch Tiểu Na, khi đó mày đánh tao, cảnh cáo, đe dọa tao. Bắt tao phải đứng cách xa con điếm nhà chúng mày, Trương Phong tao có xuất thân gia thế, tao lại không bằng con điếm non nhà chúng mày sao?"
Trương Phong đã yêu Bạch Tiểu Na từ lâu và theo đuổi cô ấy, nhưng Bạch Tiểu Na biết Trương Phong là một kẻ ăn chơi đào hoa nên cô ấy từ chối trực tiếp, thay vì bỏ cuộc, Trương Phong thậm chí còn theo dõi Bạch Tiểu Na nhiều hơn, làm phiền Bạch Tiểu Na rất nhiều, khiến Bạch Tiểu Na cảm thấy rất mệt mỏi thời điểm đó.
Khi Bạch Thiên Hào biết được điều này, ông ấy rất tức giận, ông đã nghe tiếng xấu của Trương Phong trong trường, thay bạn gái như thay áo, lăng nhăng, ăn chơi, đua đòi, còn nghe nói rằng một số nữ học sinh trong trường, những người trong danh sách bạn gái của Trương Phong đã mang thai với gã và bị buộc phải phá thai, ông ấy không thể để cháu gái mình bị Trương Phong này hủy hoại, vì vậy ông quyết định tìm gặp Trương Phong, mặc dù Bạch Thiên Hào có tuổi tác đã cao, lại bệnh tật trong người, nhưng ông là cổ võ giả, đối phó với Trương Phong là việc đơn giản, Trương Phong đã bị ông cảnh cáo, và ông đã đánh Trương Phong một trận tơi tả.
Kể từ đó, Trương Phong mặc dù vẫn không bỏ cuộc, nhưng anh ta không dám làm quá như trước.
"Được lắm, nếu như thằng già mày muốn, thì tao sẽ chiều, tao sẽ chiêu đãi mày trước!" Trương Phong cười nham hiểm nói.
Bạch Thiên Hào đã từng nhìn thấy thủ đoạn tàn ác của Trương Phong, và ông ta biết rằng ông hoàn toàn không có khả năng sống sót trong tay của kẻ mất trí điên loạn này, nhưng với tư cách là một người luyện võ, ông ta sẽ chết một cách chính trực, ông hừ lạnh và nói: "Trương Phong, tao, Bạch Thiên Hào, đã trải qua rất nhiều sóng gió trong cuộc đời, mày thì làm được gì? Nếu tao có nửa điểm cau mày, Bạch Thiên Hào, tao sẽ chết không nhắm mắt!"
"Không…ông nội... đừng mà..." Bạch Tiểu Na lo lắng cầu xin, cô muốn lao tới ngăn lại, nhưng lại không thể động đậy, một cảm giác tuyệt vọng lan tràn khắp thân thể của cô.
"Là kẻ nào? Đứng lại, cấm nhúc nhích!" Hai vị khách không mời mà đến, đứng ngoài cửa câu lạc bộ tư nhân Phong Nguyệt, một là Tần Vũ và một là Tần Tiểu Vũ, bọn họ rốt cuộc truy theo dấu vết ven đường cũng tìm được tới nơi này. Tên canh cửa ngay lập tức ra lệnh khi gã nhìn thấy hai người họ.
"Trương Phong đâu? Tao muốn gặp gã." Tần Vũ lạnh lùng hỏi.
“Ha ha, mày tưởng muốn gặp thủ lĩnh của bọn tao thì gặp được sao, oắt con?” Tên đội trưởng đội canh gác cười lạnh nói.
Khi tên đội trưởng đội canh gác đột nhiên nhìn thấy Tần Tiểu Vũ đứng bên cạnh là một cô gái trẻ trung và xinh đẹp, mắt gã sáng lên, nước dãi đã chảy đầy miệng, quá đẹp, hàng loại cực phẩm thượng hạng? Thủ lĩnh của bọn họ có lẽ sẽ không muốn phụ nữ, nhưng bọn họ thì không nhé.
Bữa nay khả năng có lộc hưởng rồi gã nghĩ: “Chưa tính đến thằng oắt trước mặt, nhìn cũng ra gì lắm có thể làm quà cho thủ lĩnh mới chẳng phải gã cũng giống Lý Đại Sơn sao? Dù không còn niên thiếu nhưng thằng oắt này cũng cao ráo và đẹp trai đi, mình rất có thể được ban thưởng. Ha! Ha!”
“Hai đứa mày tới thật đúng lúc, nếu đã đứng ở đây, thì cũng đừng mong rời đi nữa!” Tất cả đội canh gác đều mang nụ cười quỷ dị, và đưa ánh mắt thương hại nhìn Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ .
"Xàm xí, Hừ! Có ngon thì tới đây, tao tiếp!" Ngay cả Tần Tiểu Vũ cũng biết những người này có ác ý, huống chi là Tần Vũ, trong đôi mắt sắc bén của Tần Vũ xẹt qua hai tia lạnh lẽo, lạnh lùng nói.