Bạch Tiểu Na tìm thấy một chiếc bình trong phòng và đặt tro cốt của Bạch Thiên Hào vào đó.
Mặc dù Tiểu Hắc không muốn chiến đấu với Tần Vũ, anh cũng không miễn cưỡng, mà nhìn Bạch Tiểu Na và nói: "Em có dự định gì cho sau này không?"
Bạch Tiểu Na lắc đầu: "Tôi cũng không biết, tôi muốn mang theo tro cốt của ông đi du lịch khắp nơi, nhìn ngắm thế giới, trước đây nguyện vọng của ông nội là muốn cùng với tôi đi du lịch, nhưng tôi từng từ chối vì chưa muốn đi, bây giờ thì... "
Tần Vũ có chút sững sờ, không ngờ tâm nguyện của Bạch Tiểu Na lại đơn giản như vậy, Tử Thần đời sau lang bạt khắp nơi một mình, có người nói cô đang tu luyện, có người nói cô đi tìm kiếm bảo vật nào đó chỉ cần có được nó, cô ấy có thể đạt được tiến hóa cực hạn, có người nói cô ấy đi săn giết dị tộc, dị thú, thây ma khắp nơi vì lợi ích của toàn thể nhân loại. Tần Vũ cũng nghĩ như vậy... nhưng không ai sẽ nghĩ rằng cô ấy chỉ đang đi du lịch.
Về phần những dị thú cường đại, chủng tộc ngoài hành tinh, thây ma chết ở trong tay cô, cũng chỉ là bởi vì bọn họ cản trở đường đi của cô... Tất cả những gì cô muốn làm, chính là hoàn thành tâm nguyện của người ông đã khuất của mình.
Tần Vũ tuy rằng bị kết quả này làm ngạc nhiên, nhưng lập tức nói: "Em đừng đi được không? Ở bên cạnh anh..."
Anh còn chưa nói xong, một bàn tay nhỏ bé đã véo vùng da thịt quanh eo của anh, khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tiểu Na vốn là rất lạnh nhạt đột nhiên hiện lên một vẻ kỳ quái, hình như cô nhớ tới đêm đó Tần Vũ tùy tiện đụng chạm vào cơ thể cô mà sờ loạn...
Tần Vũ ho khan một tiếng: "Ý của anh là bên ngoài quá nguy hiểm, em có thể đi theo anh trước... Còn có Tiểu Vũ, chờ chúng ta trở nên mạnh hơn, chúng ta có thể cùng nhau đi khắp thế gian."
"Hơn nữa anh có thể đảm bảo, em ở bên cạnh anh sẽ trở lên càng mạnh mẽ, cùng nhau chúng ta đều sẽ trở thành những tồn tại cường đại như thần mà bất cứ sinh vật nào ở tận thế cũng phải kính sợ." Tần Vũ có chút chờ mong nói ra. Anh rất kích động, nguyện vọng của anh rất đơn giản, đó là trở thành cường giả đỉnh phong có thể khống chế vận mệnh của mình, nếu như Tử Thần gia nhập đội, anh tin tưởng mình sẽ cách mục tiêu này gần hơn một bước.
"Đúng đấy, bạn đi cùng bọn mình đi, anh trai mình và mình có thể bảo vệ bạn." Tần Tiểu Vũ cũng nói, cô ấy thực sự muốn Bạch Tiểu Na cùng đồng hành với mình, bởi vì cô cảm thấy rằng ông nội của Bạch Tiểu Na vừa qua đời, và bây giờ Bạch Tiểu Na lại phải một mình đối mặt với thế giới nguy hiểm, tàn khốc này thì sẽ rất đáng thương.
“Không cần đâu, tôi có thể bảo vệ chị đại.” Lúc này Tiểu Hắc cắt ngang.
Tần Vũ không thèm để ý nó mà nhìn Bạch Tiểu Na, chờ đợi quyết định của cô.
Bạch Tiểu Na lắc đầu: "Thực xin lỗi."
Nói xong, cô định rời đi, sau khi Bạch Thiên Hào chết, cô không còn người thân, cô đối xử với Trương Phong không tệ, nhưng Trương Phong lại làm ra chuyện như vậy, sau này cô không muốn liên lạc, hay quan hệ với bất kỳ ai nữa, đó là một cú sốc tinh thần lớn với cô, Bạch Tiểu Na dường như đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác.
"Em cứ như vậy rời đi sao?" Thấy Bạch Tiểu Na muốn nhanh chóng rời đi, Tần Vũ chậm rãi nói, ánh mắt trở nên lạnh lùng, không khí trong phòng dường như đông đặc.
"Mấy ngày trước anh cứu mạng em, hôm nay lại tính là giúp em thêm một lần, em còn định nợ anh đến khi nào, em đâu thể cứ như rời đi?" Tần Vũ lạnh lùng nói.
Bạch Tiểu Na dừng bước, lúc này sắc mặt hơi thay đổi, nhưng giọng nói cũng có chút lạnh lùng: "Vậy anh giết tôi đi, dù sao từ hôm nay trở đi, không ai có thể ép buộc tôi làm những gì mà tôi không muốn."
Thân thể Tiểu Hắc sau lưng Bạch Tiểu Na căng thẳng, nó hơi cử động hiển nhiên đã tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Bầu không khí lúc này căng như tên lên dây, khiến trong lòng Tần Tiểu Vũ đột nhiên lo lắng, cô biết tính Tần Vũ, nếu như kẻ nào chọc giận anh, anh nhất định sẽ giết chết kẻ đó, cho nên cô kéo Tần Vũ lại: "Anh, thôi bỏ qua đi, đâu cần thiết phải như vậy, Tiểu Na là bạn của em mà."
Tần Vũ vẫn lặng im nhưng sát khí trên người đã từ từ tiêu tán.
"Sau này nợ anh, tôi sẽ trả lại." Bạch Tiểu Na nói xong liền biến mất sau cánh cửa.
Sau khi Bạch Tiểu Na rời đi, Tần Vũ thở dài, anh đương nhiên không muốn giết Bạch Tiểu Na, anh chỉ muốn cô ở lại, dù sao Bạch Tiểu Na cũng là Tử Thần danh tiếng, đó là một tồn tại cường đại mà ngay cả vô số cường giả các chủng tộc khác cũng phải khiếp sợ.
Nếu có thể thu phục Tử Thần để làm lợi cho bản thân, chắc chắn sẽ nâng cao thực lực của đội nhóm Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ mơ hồ có ý nghĩ muốn thành lập đội nhóm, bởi vì anh biết sức một người dù sao cũng có hạn. Với sự giúp đỡ của Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ đã có thể phát huy sức mạnh chiến đấu của mình gấp nhiều lần so với tự bản thân chính anh và có thể săn và giết những con quái vật mạnh hơn anh nhiều lần.
Đội ngũ không cần nhiều người, nhưng nhất định đều phải là tinh anh, anh thật sự không thích người bình thường, ít nhất phải có một người tiến hóa năng lực cường đại hoặc dị năng mới có thể lọt vào mắt xanh của anh, nếu như nhân vật đủ mạnh đủ tốt, có không gian phát triển lớn, tính cách lại đạt được sự tin tưởng của anh, Tần Vũ sẽ tìm cách kéo người đó vào đội, và Bạch Tiểu Na rất phù hợp với những yêu cầu này, nhưng cô nói dù chết cũng không muốn tham gia, Tần Vũ thở dài… anh thực sự xuống tay giết cô được sao?
Huống chi Bạch Tiểu Na là bạn của Tần Tiểu Vũ, nhưng kiếp trước Tử Thần chém đầu biến dị thú vương, thật ra đã cứu mạng anh, anh mặc dù không phải người tốt, cũng sẽ không phải người có thể làm những việc như ăn cháo đá bát.
Về phần tại sao Tần Vũ chỉ muốn thành lập một đội nhóm, mà không phải một doanh trại, căn cứ, lực lượng lớn, nguyên nhân cũng rất đơn giản, thứ nhất, Tần Vũ muốn nhanh chóng cường đại nhất định phải chạy khắp nơi săn giết yêu thú cường đại, dù cho anh có thiên phú làm thủ lĩnh đi nữa, anh có thể quản lý một số ít người, nhưng anh không thể làm điều đó nếu có quá nhiều người, một doanh trại hay căn cứ không dễ dựng lên như vậy, anh cũng biết mình là người bình thường không có thiên phú hay kinh nghiệm xây dựng thế lực nào…hơn nữa một nhóm nhỏ có thể cùng theo chân anh mọi lúc đi mọi nơi là điều lý tưởng nhất.
"Em đừng đi được không? Ở bên cạnh anh..." Tần Tiểu Vũ lúc này chua xót bĩu môi nói: “Làm sao tiếc của đúng không, một cô gái xinh đẹp như vậy lại vừa mới tuột khỏi tay, không phải là đáng tiếc lắm sao?”
Tần Vũ cười khổ nói: "Em biết anh không phải có ý như vậy, cái anh cần chính là năng lực của Bạch Tiểu Na, một năng lực cấp S." Sức mạnh của chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều.”
"Em biết, em biết, anh không cần giải thích." Tần Tiểu Vũ chu mỏ nói, cô đương nhiên biết Tần Vũ là người thế nào, cô chỉ cố ý làm nũng như vậy, chỉ là muốn cho Tần Vũ hiểu được cô không muốn để cho ai can thiệp vào mối quan hệ của họ, ngay cả Bạch Tiểu Na là bạn tốt của cô cũng không được.
"Em có thể đi theo anh trước, chúng ta có thể cùng nhau đi khắp thế gian!" Tần Tiểu Vũ bắt chước giọng điệu của Tần Vũ, duỗi ra một tay mời.
"Ha ha ha, không được rồi, anh, không thể không nói anh có trình tán gái chỉ vừa mới thi đậu cấp hai thôi, ha! ha!" Tần Tiểu Vũ che bụng dưới cười "Cười chết mất, em đau bụng quá đi."
Trán của Tần Vũ nhăn lại, mặt của anh tối sầm, vừa rồi anh rất nghiêm túc, không nghĩ tới lại bị Tần Tiểu Vũ trêu chọc như vậy, anh thật sự hoài nghi Tần Tiểu Vũ có đúng là em gái anh không nữa.
Tần Vũ thở dài: "Nói ra thì anh có chút hối hận, tất cả thực ra cũng đều tại em hết… nếu không nhóm chúng ta đã thêm một thành viên rồi."