Bá Chủ Mạt Thế (Dịch)

Chương 6: Chế tạo bom

Làm xong tất cả những thứ này, Tần Vũ quyết định đi tắm trước, vừa rồi anh cùng với thây ma ngã xuống từ hành lang, anh cũng không có thương tổn gì lớn, nhưng máu của thây ma lại bắn tung tóe khắp người của anh.

Tần Tiểu Vũ đang ngồi trên ghế sofa, suy nghĩ về điều gì đó, dù sao thì tận thế cũng đã đến, điều này vẫn khiến cô có chút choáng ngợp, sau này, họ sẽ giống như những nhân vật chính trong một số bộ phim, đấu tranh sinh tồn một cách bi thảm trong ngày tận thế tàn khốc?

Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ: "Anh đi tắm trước."

“Vâng.” Tần Tiểu Vũ đáp một tiếng, nhìn Tần Vũ đi vào phòng tắm, đôi mắt to ướt át chớp chớp, lộ nụ cười ranh mãnh.

Tần Vũ đi vào phòng tắm, cởi quần áo ra sau, nhìn thanh niên hơi gầy trong gương, có chút nặng nề, dù là kiếp trước hay là kiếp này, vận mệnh của anh cũng không tốt lắm, ở kiếp trước, sinh ra trong tận thế, cha mẹ anh ta đã qua đời khi anh mới vài tuổi, và anh phải cực kỳ chật vật mới sống sót.

Mà Tần Vũ kiếp này cũng là cô nhi, từ nhỏ đã sớm phải mưu sinh, anh thức khuya, dậy sớm làm việc, cũng chỉ kiếm được đồng lương ít ỏi đủ sống qua ngày, nhưng không biết vì sao, khi nhớ tới cô bé xinh đẹp, Tiểu Vũ, anh cảm thấy một cảm giác thân thiết trong lòng mình.

Kiếp này, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ tuy không phải là ruột thịt, nhưng lại thân thiết hơn cả ruột thịt, từ nhỏ nâng đỡ nhau, cùng nhau lớn lên.

“Cốc cốc.” Đang suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa, nhìn qua tấm kính nửa trong suốt, Tần Vũ có thể nhìn thấy người đứng ngoài cửa chính là Tần Tiểu Vũ .

Tần Vũ liền hỏi: "Có chuyện gì vậy, Tiểu Vũ?"

Tần Tiểu Vũ thanh âm từ ngoài phòng truyền đến: "Anh, mở cửa đi, không cầm dầu gội, dầu tắm vào, anh định tắm thế nào?"

Tần Vũ có chút khó hiểu nhưng vẫn mở cửa, Tần Tiểu Vũ nhanh chóng đẩy cửa đi vào. Tần Vũ có chút sững sờ chưa kịp phản ứng, cô gái trên người chỉ mặc một chiếc quần lót nhỏ và một chiếc áo lót đều màu trắng, cặp chân, vòng eo thon thả, thân hình mảnh mai như ngọc. Thân hình Tiểu Vũ lọt vào mắt Tần Vũ, khiến anh choáng váng, vội vàng xoay người đi.

Tần Vũ trầm giọng nói: “Em làm cái gì vậy?”

Tần Tiểu Vũ tự nhiên nói: "Đương nhiên là tắm rồi."

Tần Vũ có chút không nói nên lời, mặc dù lúc này lưng của anh hướng về phía Tần Tiểu Vũ , nhưng trước mặt trong gương lại phản chiếu thân thể mềm mại mê người của Tiểu Vũ, thân thể của thiếu nữ mười bảy tuy còn non nớt , nhưng lại tràn đầy cám dỗ, dụ hoặc.

Tần Vũ nói: "Không thể chờ anh tắm xong sao? Hay em tắm trước đi?"

Nhưng mà, Tần Vũ còn chưa kịp làm thêm động tác, Tần Tiểu Vũ đã từ phía sau ôm lấy anh, cô có chút ngượng ngùng nhưng lại ngang ngạnh nói: "Anh lại còn xấu hổ nữa, cũng đâu phải lần đầu..."

Cảm nhận được thân thể ấm áp mềm mại ôm lấy mình từ sau lưng, Tần Vũ thực sự có chút bối rối, kiếp trước anh đối với quan hệ nam nữ hoàn toàn không quen thuộc, bởi vì trong hoàn cảnh đó, ngay cả sống sót cũng là một vấn đề làm sao anh ấy có thời gian cho việc đó?

Cuối cùng, Tần Vũ ngồi vững trên ghế, còn Tần Tiểu Vũ nhẹ nhàng giúp anh tắm rửa.

Sau khi tắm xong, Tần Vũ cảm thấy tinh thần anh còn mệt mỏi hơn đối diện với trăm thây ma, Tần Tiểu Vũ thật là to gan, cô không sợ hành vi cầm thú của anh khi bị kích thích quá độ sao?

Tần Vũ thật sự đã nảy sinh ý nghĩ này, nhưng bây giờ cũng không phải lúc làm những chuyện này, anh cần phải bảo trì thể lực, hiện tại sống sót mới là quan trọng nhất.

Sau khi tắm xong, Tần Tiểu Vũ thay một bộ váy trắng giản dị, mái tóc đen nhánh của cô hơi ẩm ướt, đôi mắt ngấn nước giống như những vì sao sáng, đôi môi hồng hào, căng mọng dường như được bôi một lớp sáp óng ánh. Tần Vũ, người đã chung sống nhiều năm bên Tiểu Vũ, nhìn thấy cô mà vẫn phải ngây ngẩn, anh nhanh chóng tỉnh táo, dời ánh mắt đi nơi khác, hơi cau mày, Tần Tiểu Vũ lộ ánh mắt đắc ý, tinh nghịch.

Tần Tiểu Vũ có chút bi thương đi tới bên cửa sổ, ngắm nhìn cơn mưa máu ngày càng lớn, cô không khỏi lo lắng nói: "Trong nhà, chúng ta còn đồ ăn sao? Không bao lâu chúng ta sẽ phải đi ra nơi nguy hiểm, đáng sợ, ở bên ngoài để tìm thêm thức ăn."

Tần Vũ cũng không nhiều lời, dẫn theo Tần Tiểu Vũ đi vào một căn phòng trống, lúc này bên trong căn phòng trống chứa đầy nước tinh khiết cùng các loại đồ ăn, đủ thực phẩm thiết yếu cho hai người trong hơn một tháng.

Tần Tiểu Vũ ngạc nhiên nói: "Wow, vậy mà anh đã sớm chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy? Anh biết trước về ngày tận thế sao?"

Tần Vũ cười nói: "Được rồi, chúng ta trước hết làm cơm ăn đã!"

“Vâng.” Tần Tiểu Vũ dùng sức gật đầu, hai người cùng nhau nhanh chóng chuẩn bị cơm nước, Tần Vũ cảm thấy ấm áp, có thêm một người em gái cũng thật tốt.

Sau khi ăn cơm xong, Tần Vũ bắt đầu vận động, chống đẩy trên mặt đất rèn luyện thể lực, trong tận thế, chỉ có tranh thủ từng chút thời gian mới có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.

Bên cạnh đó, Tần Tiểu Vũ đang lướt web, ngày tận thế vừa mới bùng phát, nước, điện và mạng vẫn chưa bị cắt.

Đương nhiên, trên internet tràn ngập những tin tức về ngày tận thế, có vô số lời nhận xét về sự hủy diệt của thế giới, đó như là sự trừng phạt của Chúa.

Sau khi nhìn thấy một đoạn tin tức, Tần Tiểu Vũ quay đầu nhìn Tần Vũ nói: "Anh, chúng ta đi tìm quân đội nhé, hiện tại tận thế đã đến, chỉ có họ mới có thể bảo vệ chúng ta."

Tần Vũ cũng thực hiện xong hơn trăm cái chống đẩy, cảm giác có chút mệt mỏi, anh đứng lên lắc đầu nói: "Cũng không an toàn đâu."

Tìm kiếm sự che chở của quân đội quả thực có thể được bảo vệ trong thời gian ngắn, nhưng theo lịch sử mà Tần Vũ biết, tận thế đến, các đại nhân vật đều tự lập làm vương, quân đội bây giờ rất bận rộn và hỗn loạn, Tần Vũ không muốn đưa bản thân vào nơi đầm nước đục ngầu như vậy.

Quan trọng hơn, Tần Vũ không có thói quen giao phó sự an toàn của mình cho người khác, anh tin rằng trong kiếp này, anh cuối cùng sẽ đạt đến đỉnh cao của thế giới!

Vì kiếp trước không nhà cửa, không nơi nương tựa nào nên Tần Vũ luôn có một nỗi ám ảnh là phải trở nên mạnh mẽ, bởi vì chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống tốt hơn trong tận thế hỗn loạn, và bảo toàn tính mạng không phải chịu cảnh nước chảy bèo trôi.

Luyện tập xong, Tần Vũ bắt đầu bày ra mấy thứ.

Thấy thế, Tần Tiểu Vũ có chút nghi hoặc hỏi: "Anh đang làm gì đấy?"

Tần Vũ đáp: "Anh đang chế tạo bom."

"Anh còn biết cái này?" Tần Tiểu Vũ giật mình hỏi.

Tần Vũ cười nói: "Tùy tiện học theo trên mạng là có thể làm được."

"Vậy sao..." Tần Tiểu Vũ cảm thấy nhẹ nhõm .

Đương nhiên không phải như vậy, Tần Vũ kiếp trước sống ở thời kỳ tận thế đen tối, tuổi trẻ vì sinh tồn phải rất nỗ lực, từ nhỏ đã liều mạng luyện tập đủ loại kỹ xảo, chẳng hạn như thiện xạ, kỹ năng chiến đấu, kiến thức điều tra và chế tạo bom…, không chỉ dựa vào may mắn mà anh có thể trở thành người tiến hóa cấp B trong kỷ nguyên đen tối tàn khốc, cũng là do anh sở hữu những kỹ năng như vậy mới đạt được chút thành tựu.

Khi Tần Vũ còn bé, anh từng giúp người khác chế tạo bom để đổi lấy một ít lương thực mà sống qua ngày, hiện tại chế tạo bom tự nhiên rất dễ dàng, xăng, ga, bột kim loại, thuốc súng đều là nguyên liệu chế tạo bom.

Đêm đến, Tần Vũ cả ngày làm việc cảm thấy mệt mỏi, liền trở về phòng đi ngủ, nhưng không lâu sau, một thân ảnh nhỏ nhắn leo lên giường của anh, chui vào trong chăn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất