Bà Cốt Khương Tô (Dịch)

Chương 48

Chương 48


Tiếng động này chát chúa giống như móng tay cào lên bảng đen, khiến ai nghe cũng tê dại!
Ngay sau đó, chỉ thấy trong màn sương đen đang quay cuồng bỗng có một cái bóng đen lao ra! Dùng tốc độ sét đánh không kịp che tai lao thẳng đến trước mặt Khương Tô!
Khương Tô không hề lùi bước, đuôi mắt cô hơi nhướng lên trên, trong đôi mắt đen lóe lên một chút tà khí, bàn tay nhẹ nhàng giơ lên, vung mạnh, lá bùa trong tay giống như mũi tên lập tức phóng ra khỏi ngón tay cô!
Lá bùa bị gấp lại tăng tốc giữa không trung, sau đó chạm vào bóng đen giữa không trung.
Bùa lập tức dán lên.
Chỉ thấy đôi môi đỏ của Khương Tô khẽ cong lên, nhả ra một chữ: "Trói!"
Hoa văn màu đỏ trên lá bùa vàng lập tức trở nên yêu kiều như máu tươi, khắp không gian bắt đầu trở nên méo mó, lấy lá bùa làm trung tâm, từ bốn phương tám hướng bắt đầu tuôn trào áp lực nặng nề, giống như muốn ép con ác quỷ đã bị lá bùa dán lên trở nên dẹp lép!
Cái bóng đen của nó bắt đầu giãy giụa dữ dội, màn sương đen bọc trên người nó cũng quay cuồng dữ dỗi, càng lúc càng dày đặc, ào ào lũ lượt bay về phía Khương Tô.
Chỉ nghe thấy Khương Tô "chậc" lên một tiếng, lạnh lùng nói: "Cứ muốn ép ta ra tuyệt chiêu..."
Nó đi vòng vèo trở về, muốn ẩn xuống lòng đất một lần nữa, nhưng màn sương đen mới vừa tập hơn lại đã bị "ăn mòn" thành một lỗ trống.
Cùng lúc đó, cái bóng đen kia lại phát ra tiếng rít chói tai lần nữa! Lớp sương đen bọc trên người nó bỗng nhiên bùng nổ! So với màn đêm còn tối hơn mấy phần! Khuôn mặt với nụ cười dữ tợn thoắt ẩn thoắt hiện trong màn sương đen, đó là khuôn mặt trắng bệch của một người đàn ông. Chân mày Khương Tô bỗng nhiên dựng lên! Chỉ thấy lá bùa dán lên người nó bỗng nhiên bị văng ra, rơi xuống vũng bùn, hoa văn vẽ trên lá bùa bị dính nước bùn, lập tức trở nên sẫm màu.
"Muốn chạy?" Khương Tô hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó trong miệng niệm chú, những lá bùa màu vàng nằm rải rác xung quanh lập tức bay hết lên! Tạo thành một vòng tròn giữa không trung, cái bóng đen kia bất ngờ chạm phải! Lập tức phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết! Tựa như bị ánh nắng mặt trời chói chang đốt cháy rụi.
Chỉ thấy trên đất bằng bỗng có một trận cuồng phong nổi lên!
Lúc này Địch Cận Duật đang chuẩn bị ra tay.
Trong tay Khương Tộ lại xuất hiện một lá bùa, cô hé môi ngậm lấy một góc của lá bùa, đôi tay kết ấn, sau đó phồng má, dùng sức thổi một hơi...
Khương Tô nhướng mày, trong đôi mắt đen như mực thoáng hiện hiện lên sự đắc ý: "Ta đã nói với ngươi rồi, lên trời không đường, xuống đất không cửa!"
Mái tóc dài như thác nước của Khương Tô bị gió cuốn bay, giống như cuồng phong, nó bắt đầu bay về phía màn sương đen đang rít lên từng hồi! Sau đó dễ dàng đập tan làn sương đen đang muốn đập vào mặt cô!
Đôi mắt Địch Cận Duật chợt híp lại.
Khương Tô thuần thục cứa rách lòng bàn tay phải, sau khi máu trào ra thì giơ ngón tay trái ra lướt nhanh như gió, máu màu đỏ sẫm chảy ra phác họa lên một hình hoa văn bùa chú phức tạp, mắt thấy bóng đen kia sắp tới trước mắt! Cô không hoang mang mà giơ bàn tay lên, cái bóng đen kia còn chưa chạm vào bàn tay cô thì đã phải dừng lại, nhưng nó chỉ tạm dừng một giây, ngay sau đó đột nhiên lùi về phía sau! Thậm chí tốc độ còn nhanh hơn khi nó vọt với!
Ngay sau đó cô mặc kệ con ác quỷ đang đập rầm rầm lên ma trận bùa chú, móc ra một lá bùa đã được cắt sẵn, sau vung tay trái lên, dùng lòng bàn tay che lá bùa lại, máu tươi hoàn toàn không đọng lại trên tay mà nó đã in hoàn chỉnh lên tờ giấy vàng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất