Chương 128: Đối thủ
Đúng lúc này, nội tâm của Lục Loạn Ly sinh ra một tia báo động, nàng đảo mắt nhìn qua đám người điên cuồng kia.
Ngay sau đó, nàng phát hiện một ánh mắt thâm độc đang nhìn chằm chằm về phía Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, chỉ một chớp mắt tiếp theo, người này đã thu hồi ánh mắt, lùi trở về trong đám người, rồi biến mất không thấy bóng dáng.
Có rất ít người ở trong võ lâm của quận Tú Thủy biết rằng, sát thủ ‘ngân bài bát phẩm’ của Sát Sinh Lâu, Huyết Nhãn Xà là một tổ ba người Huyết Thủ, Linh Nhãn và Hắc Xà kết hợp lại mà thành.
Khi Linh Nhãn đi ra từ trong đám người, đi đến một tòa tiểu viện rách nát ở phía bắc Cổ Thị Tập, hắn phát hiện hai đồng bạn của mình cũng đã tụ tập ở đây.
Ba người đều mặc đồ đen, đội nón rộng vành.
Trong đó, Hắc Xà tay ôm kiếm, dựa vào góc tường hỏi: “Vừa rồi ngươi có tìm thấy kẽ hở nào không?”
“Không tìm thấy.” Linh Nhãn dùng tay xoa mắt, cười khổ nói: “Đừng nói là không có kẽ hở, cho dù là có thì ta cũng không đề nghị ra tay bây giờ. Bên người kẻ này có rất nhiều cao thủ bảo vệ, chỉ cần một người trong số đó là có thể dễ dàng giết chết ba người chúng ta rồi.”
Hắn có thiên phú Linh thị, có thể nhìn thấy rất nhiều thứ mà người thường không chú ý đến, là ‘mắt’ ở trong ba người, phụ trách quan sát và lên kế hoạch.
“Bây giờ phải làm gì?” Giọng nói của Huyết Thủ hơi thô, ngậm lấy vài phần nôn nóng: “Trong võ quán Chính Dương có cao thủ tứ phẩm tọa trận, lúc nào cũng dùng thần niệm càn quét võ quán, chúng ta không dám xông vào trong đó nửa bước. Hôm nay hắn đi ra ngoài, chúng ta lại không tìm được cơ hội ra tay. Chỉ còn chín ngày nữa là đến kỳ hạn rồi.”
Mất mặt xấu hổ thì cũng đành, mấu chốt là còn phải bồi thường tiền.
Ngoài ra, hai trăm lượng đặt cọc của bọn họ ở Sát Sinh Lâu cũng bị thịt mất.
Tuy rằng cái nghề sát thủ này rất kiếm tiền, nhưng bình thường bọn họ cũng dùng rất nhiều tiền, cho nên không có bao nhiêu của để dành.
Linh Nhãn thì lại thở dài: “Bây giờ thì ta đã hiểu vì sao người treo thưởng lại cho cái giá trên trời là 1300 lượng bạc rồi. Nhưng hai vị huynh đệ yên tâm, ta đã có biện pháp.”
Trong mắt hắn lóe lên một tia kỳ dị: “Linh Nhãn của ta đã bao giờ để các ngươi thất vọng chưa?”
. . .
Căn phòng mà Tả Thanh Vân sắp xếp cho Sở Hi Thanh rất xa hoa, không chỉ vô cùng sạch sẽ ngăn nắp, mà còn rất rộng rãi thoải mái.
Bên trong có tổng cộng ba phòng ngủ, một phòng khách, hai phòng rửa tay, vừa đủ cho ba người ở.
Tất cả các loại dụng cụ và nội thất ở trong phòng đều là đỉnh cấp nhất, toàn bộ căn phòng còn tỏa ra một mùi thơm ngát kỳ dị, khiến cho tâm thần thanh thản.
Phía dưới còn chôn Tụ Nguyên Trận, nên tu hành ở đây là làm ít mà hiệu quả nhiều.
Nhắc đến mới nhớ, Sở Hi Thanh còn ba người ngày sử dụng Tụ Nguyên Trận ở võ quán.
Chỉ là trước kia đi vào thì không có lời, hắn chờ Dưỡng Nguyên Công tăng lên tầng thứ ba, khi đó đi vào Tụ Nguyên Trận thì mới có hiệu quả tốt nhất.
Sau khi Lục Loạn Ly đi vào phòng, nàng liền nằm xuống cái giường mềm nhũn trong phòng khách, sau đó lại không dậy nổi.
Hoàn cảnh nơi này làm cho nàng thấy hơi nhớ nhà.
Lục Loạn Ly vô cùng hối hận, nàng biết thế này thì đã không xung phong nhận việc, nhận cái công việc tự tìm vị đắng này.
“Đúng rồi.” Lục Loạn Ly lười biếng một trận, liền ngẩng đầu lên: “Lúc nãy có một người có thiên phú Linh thị nhìn trộm người, ta cảm giác được sát ý của hắn, ngươi nhất định phải cẩn thận.”
Sở Vân Vân không khỏi liếc mắt nhìn nàng một cái.
Nàng cũng chú ý đến cái người vừa rồi.
Người này là một người rất có kinh nghiệm, hành động rất bí mật, không ngờ Lục Loạn Ly cũng chú ý đến.
Thiên phú linh giác của cô bé này cũng không tầm thường nha.
Sở Hi Thanh thì lại không thèm để ý chút nào, hắn liếc mắt nhìn bảng hệ thống của mình.
---Có hơn một ngàn võ tu cửu phẩm trở lên ôm ấp ác ý với ngươi, có hơn một trăm võ tu bát phẩm trở lên ôm ấp ác ý với ngươi, Nhai Tí đao ý của ngươi tăng lên trình độ trung đẳng!
Lúc này, có rất nhiều người ôm áp ác ý với hắn, võ tu bát phẩm trở lên cũng có hơn một trăm người.
Nhưng mà chuyện này đối với trận sinh tử lôi tiếp theo lại là một chuyện tốt.
Giờ phút này, càng nhiều người có ác ý và địch ý với hắn, thì Nhai Tí đao ý của hắn lại càng mạnh hơn.
Sau đó, Sở Hi Thanh ngồi xuống ở bên giường, nhắm mắt dưỡng thần, hô hấp thổ nạp, để cho thể lực và chân nguyên của mình duy trì ở trạng thái tốt nhất.
Lục Loạn Ly cũng không quấy rầy, nàng nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, tâm thần lại có chút không yên.
Đối với chuyện Sở Hi Thanh đi tham gia sinh tử lôi, đến giờ nàng vẫn ôm thái độ phản đối.