Chương 152: Thẻ nhân vật (2)
Mà khi Sở Hi Thanh nhìn về phía đám mã phỉ đang lao đến kia, lại có vô số tin tức từ hạt nhân tinh thần ở giữa trán chảy vào trong đầu óc của hắn.
Hắn phát hiện đám mã phỉ tinh nhuệ của Bạch Vân Trại này, toàn thân đều là sơ hở, vô số kẽ hở để hắn có thể lợi dụng.
Tựa như hắn chỉ cần giơ tay lên là có thể dễ dàng đánh chết bọn họ vậy.
Hắn nắm chặt đao trong tay mình, phát hiện cái cảm giác cầm đao này đã không giống trước kia nữa.
Sở Hi Thanh hết sức quen thuộc với thanh Huyết luyện Khinh Cương đao của mình, tất cả mọi thứ như trọng lượng, hoa văn, độ dày. . . hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay, giống như là hắn tự nhiên biết phải dùng cây đao này như thế nào, thì mới có thể phát huy ra tốc độ nhanh nhất, uy lực lớn nhất vậy.
Hắn lại có một loại cảm giác, hơn 100 tên mã phỉ tinh nhuệ ở trước mặt, không khác gì đám gà đất chó sành cả.
Dù là hai vị võ tu thất phẩm kia, tựa như cũng không chịu nổi một đòn.
Rác rưởi! Rác rưởi! Tất cả đều là rác rưởi!
Trong mắt Sở Hi Thanh không khỏi hiện lên một tia kinh dị, đây chính là thế giới trong mắt Tần Mộc Ca lúc 11 tuổi? Đây chính là Bá Võ Vương 11 tuổi?
Lúc này, Lục Loạn Ly ở sau lưng hắn đã nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Sở Hi Thanh.
Tại sao cái tên này còn chưa đi? Ở đây cậy mạnh cái gì?
Nhưng bây giờ nàng đã không nói ra lời, ngay cả sức để mở miệng cũng không có.
Trước mắt nàng đã biến thành màu đen, ý thức càng ngày càng mơ hồ.
Cũng chính vào khoảnh khắc này, Lục Loạn Ly nhìn thấy phía trước dường như có một luồng ánh sáng xinh đẹp lộng lẫy mà lại thê lương.
Hơn mười tên mã phỉ nhào về phía Sở Hi Thanh, không biết vì sao mà không chạm được vào thân thể của Sở Hi Thanh. Bọn họ chỉ sượt qua người Sở Hi Thanh, sau đó chạy thêm vài bước, rồi ngã nhào xuống đất.
Tất cả bọn họ, hoặc là đầu người lăn xuống đất, hoặc là cơ thể trực tiếp bị đứt thành hai đoạn, máu tươi đỏ thẫm tung tóe khắp nơi, nhuộm đỏ cả vách đá và mặt đất phía trước.
Lục Loạn Ly cũng bị máu tươi nóng bỏng kia văng vào người, nàng sững sờ một trận, ánh mắt hiện lên một tia không rõ.
Vừa rồi là thế nào? Tại sao đám mã phỉ này tự nhiên ngã xuống mặt đất?
Đây chính là ý nghĩ cuối cùng của Lục Loạn Ly, hai mắt nàng tối sầm lại, hoàn toàn rơi vào hôn mê.
Sở Hi Thanh không phát hiện Lục Loạn Ly đã hôn mê, máu nóng toàn thân hắn đang sôi trào, ánh mắt cũng từ từ trở nên hưng phấn.
Truy Phong đao pháp của Tần Mộc Ca quá nhanh! Quá mạnh! Mà lại bao gồm cả bá đạo và linh hoạt.
Không có dấu vết giống như linh dương mọc sừng, giống như thiên mã hành không, lại vô cùng sắc bén giống như lôi oanh điện xế!
Vừa rồi, hắn vẫn nửa tin nửa ngờ với tình trạng thân thể của mình, hắn chỉ mang tính thăm dò mà múa đao lên.
Nhưng đám mã phỉ xông lên kia, tất cả đều bị hắn chết chết trong nháy mắt.
Chặt đầu của bọn họ xuống, quả thật là dễ dàng như chặt rau và gọt dưa vậy.
Lúc này, bảy tên mã phỉ ở phía trước hắn vẫn đang sững sờ và bối rối, không hiểu tình hình ở trước mặt.
Bởi vì tầm nhìn bị che chắn, cho nên bọn họ không nhìn thấy tình cảnh vừa diễn ra ở phía trước. Cũng không hiểu vì sao đồng bạn của mình lại đột nhiên ngã xuống, rồi mất mạng.
Mà khi bảy tên này vẫn đang nghi ngờ không thôi, Sở Hi Thanh cũng đã cầm đao cất bước, xông lên phía trước.
Đám người này không chịu lên, vậy thì hắn lên!
“To gan!’
Một người trong đó lộ vẻ nổi giận, vung kiếm chém mạnh xuống.
Nhưng mà ngay sau đó, hắn nhìn thấy cánh tay phải của mình bay lên trời, sau đó cổ họng của hắn có một dòng máu phun ra như suối, mang theo tất cả ý thức của hắn.
Lúc trước, Sở Hi Thanh rất sợ mình sẽ không địch lại đám mã phỉ này, vì thế nên đã ra tay toàn lực, không để lại lối thoát.
Nên đám người xông lên đầu tiên, hoặc là bị chém đầu, hoặc là thân thể bị đứt thành hai đoạn.
Lúc này, Sở Hi Thanh lại khống chế sức mạnh của mình, cố gắng tiết kiệm thể lực và chân nguyên.
Thanh Huyết luyện Khinh Cương đao trong tay hắn tựa như ánh chớp, tựa như điện xét, chém thẳng vào đám người kia từ những góc độ mà đến cả bản thân Sở Hi Thanh cũng không thể tưởng tượng nổi, nó chỉ lướt nhẹ qua cổ họng của những người này, hoặc là chui vào trong trái tim của bọn họ.
Sức đao mềm nhẹ, lại càng trí mạng hơn! Hoàn toàn không lãng phí một chút sức lực nào.
Cũng đến tận giờ phút này, tên mặc Huyết Y kia mới nhìn rõ Sở Hi Thanh múa đao ra sao!
Lông mày hắn hơi cau lại, vẻ mặt hơi cứng lại mà lùi về sau vài bước.
Tên này. . . có gì đó sai sai.
Người này không chỉ mạnh hơn rất nhiều, mà khí thế cũng khác với lúc trước, vung đao tựa như mộng tựa như ảo, khiến cho hắn nhìn không hiểu.