Chương 151: Thẻ nhân vật
“Chứ còn sao nữa!” Lúc này, tam đương gia Cát Bình An của Bạch Vân Trại cũng đã đến: “Ta dẫn ba trăm người đến, hôm nay đã có hơn năm mươi người chết trong tay nàng. Nếu như không phải phó kiếm chủ đặt bẫy khiến nàng bị thương, thì hôm nay chưa chắc đã có thể bắt được nàng.”
Đây là một vị trung niên, khuôn mặt như ngựa, thái dương có sẹo, hắn dùng ánh mắt khác thường mà nhìn Lục Loạn Ly: “Đao huynh, nhất định phải giết chết nàng ta à? Vậy thì quá đáng tiếc rồi, ta còn muốn mang nàng về sơn trại, để cho các anh em xả giận.”
Ánh mắt người mặc Huyết Y kia lạnh lẽo, bất mãn mà liếc Cát Bình An một chút, hừ lạnh một tiếng: “Ta thì không ngại đâu, nhưng nếu như nàng có cơ hội hồi phục, thì Bạch Vân Trại các ngươi chịu nổi không?”
Hắn cất bước đi về phía Lục Loạn Ly, nhưng sau đó lại ‘a’ một tiếng rồi dừng bước.
Lúc này, Sở Hi Thanh đã đứng lên, tay cầm một thanh đao, sắc mặt lạnh lùng mà đứng ở trước người Lục Loạn Ly.
Người mặc Huyết Y nhìn thấy cảnh này thì không khỏi cảm thấy buồn cười.
Tại đây có hai võ tu thất phẩm, 120 tên mã phỉ tinh nhuệ của Bạch Vân Trại bao vây, tên võ tu cửu phẩm này lại có can đảm đứng ra liều mạng, đúng là có vài phần can đảm.
Hắn lặng lẽ mỉm cười: “Bắt người này lại, ta muốn người sống, ta còn vài lời muốn hỏi hắn.”
Theo tiếng nói của hắn vang lên, lập tức có hơn hai mươi tên mã phỉ xông về phía của Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh cầm đao mà đứng, nhìn đám mã phỉ đang nhào đến kia, ý nghĩ xoay chuyển thật nhanh.
Không phải trong ngực của hắn không có ý nghĩ khiếp sợ, không phải chưa từng muốn sử dụng viên Phong Độn Phù này để bỏ chạy.
Lục Loạn Ly chết chắc rồi, hắn cố gắng chống đỡ ở đây thì có lợi ích gì?
Nhưng mà ý nghĩ này vừa dâng lên, đã bị Sở Hi Thanh ép xuống.
Đại trượng phu có việc nên làm có việc không nên làm.
Lục Loạn Ly đã từng giúp đỡ hắn rất nhiều lần, bây giờ mình lại bỏ nàng ở đây để bỏ chạy một mình, vậy là trái với đạo nghĩa!
Vấn đề là bây giờ, hắn nên làm gì để phá cục, làm thế nào để bảo vệ tính mạng hai người bọn họ?
Ánh mắt của Sở Hi Thanh nhanh chóng đảo qua bảng nhân vật của mình.
Truy Phong đao pháp, Khinh Vân Tung, Dưỡng Nguyên Công. . .
Hiện giờ hắn có 26 điểm võ đạo, có thể tăng lên mấy thứ này, nhưng cũng không làm nên cơm cháo gì.
Dù Truy Phong đao pháp của hắn có tăng lên tầng thứ tư, thì hắn vẫn cứ là cặn bã trước mặt hai vị võ tu thất phẩm kia, thậm chí là không đỡ nổi một đòn.
Còn có Nhai Tí đao ý.
---Võ tu cửu phẩm trở lên ôm ấp sát ý với ngươi đã vượt quá 100 người, Nhai Tí đao ý của ngươi tăng lên đến trình độ hạ đẳng!
Vô dụng!
Bây giờ hắn phải cần có 50 điểm võ đạo thì mới có thể tăng Nhai Tí đao ý lên tầng thứ ba.
Vấn đề là, dù Nhai Tí đao ý tầng ba thì cũng không thể làm cho sức chiến đấu của hắn kéo lên đến trình độ thất phẩm.
Lúc này, nội tâm của Sở Hi Thanh hơi động, hắn nhớ đến một thứ.
Sở Hi Thanh mở võ đạo bảo khố ra, nhìn về cái logo vật phẩm thứ hai ở trong đó.
Đây là một cái thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 11 tuổi (bản trải nghiệm).
---Có thể tạm thời nhận được tất cả sức chiến đấu của Tần Mộc Ca năm 11 tuổi, kéo dài một canh giờ, cần 10 điểm võ đạo để đổi.
Tần Mộc Ca 11 tuổi, có thể trợ giúp mình đối phó tình thế nguy cấp trước mắt không?
Sở Hi Thanh không do dự nữa, hắn lập tức đổi thứ này.
Hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
Lúc này, một đoạn tin tức bỗng nhiên chảy vào trong đầu của Sở Hi Thanh.
Tần Mộc Ca 11 tuổi 6 tháng bảy ngày, võ đạo nguyên công bát phẩm thượng! Dưỡng Nguyên Công tầng thứ năm, Khinh Vân Tung tầng thứ sáu, Truy Phong đao pháp tầng thứ sáu, Trục Điện Chỉ tầng thứ sáu, Cửu Cung Kiếm tầng thứ sáu. . .
Từng môn võ công một làm cho Sở Hi Thanh trợn mắt há hốc mồm.
Tần Mộc Ca 11 tuổi, không ngờ lại luyện được sáu môn trong mười nghệ truyền ngoài của Vô Tướng Thần Tông.
Còn có Nhai Tí đao ý tầng thứ sáu, Phong Lôi võ ý tầng thứ năm.
Mặt sau là tin tức về thiên phú, cái này cũng làm cho Sở Hi Thanh hoảng sợ: Thần Thương (tam giai), Táng Thiên (tam giai), Nhật Nguyệt Kinh Thiên Chi Thủ (tam giai), Thông Linh Thức Tính Chi Tâm (tam giai), Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết (tam giai).
Sở Hi Thanh sinh ra một cảm giác kỳ dị, hắn cảm giác như có một thứ gì đó ở trên người hắn, làm cho chân nguyên của hắn tự nhiên sinh sôi, sức mạnh tăng trưởng.
Giữa trán của hắn đột nhiên nóng bỏng, sức mạnh thần hồn của hắn đột nhiên mạnh mẽ hơn.
Hắn bây giờ có hai cái hạt nhân tinh thần, một là chính hắn, một cái khác thì ở giữa trán.
Hạt nhân tinh thần ở giữa trán không có ý thức, tựa như chỉ cách một lớp màng với thần phách của hắn.