Chương 183: Nguyên do (2)
Tuy rằng Sở Hi Thanh không phải là đệ tử của Bắc viện, nhưng hắn là sư trưởng ở trong võ quán, lại là người dẫn người đến gặp Sở Hi Thanh, cho nên cũng có trách nhiệm không nhỏ, hắn không thể bỏ mặc Sở Hi Thanh bị vị bạn cũ này lừa gạt được.
Chu Tượng Sơn cũng biết tính cách của Khâu Phong, hắn không buồn bực chút nào, trái lại còn cười ra tiếng: “Ta nào có lừa gạt hắn, chỉ ăn ngay nói thật mà thôi. Bí cảnh cửu phẩm lần này, thật sự không tính là gì đối với hắn.”
Hắn thấy sắc mặt Khâu Phong tái xanh, trong mắt hàm chứa nghi ngờ, liền giải thích thêm: “Chắc là Khâu lão huynh biết Chu Lương Thần chứ?”
“BIết!” Khâu Phong gật đầu: “Người này từng rất có danh tiếng ở sinh tử lôi Cổ Thị tập, có người nói là chưa có ai chịu được ba hiệp dưới kiếm của hắn. Nhưng đoạn thời gian trước, người này lại báo bệnh trước trận chiến với Sở Hi Thanh, không chiến mà bại.”
Mặc dù Sở Hi Thanh có thể ép Chu Lương Thần sợ hãi bỏ cuộc thì lại làm sao, thực lực của hắn vẫn thua xa đám thiên kiêu trên Thanh Vân Bảng.
“Là Độ Vân Lai cho rằng kiếm ý của Chu Lương Thần bị Sở Hi Thanh khắc chế, không phải đối thủ của Sở Hi Thanh, cho nên mới chịu thua thay cho hắn.” Chu Tượng Sơn mỉm cười: “Chắc là ngươi không ngờ được, Chu Lương Thần này thật ra phải là Chu Lương Thần mới đúng, Chu trong Chu (thuyền). Hắn là con trai duy nhất của gia chủ Chu Hùng Bá nhà chúng ta, chỉ thay tên đổi họ để đến mài giũa kiếm ý ở sinh tử lôi Cổ Thị tập mà thôi.”
Khâu Phong nghe vậy thì không khỏi hít một hơi khí lạnh: “Còn có việc này? Để con trai duy nhất đi đánh sinh tử lôi? Gia chủ các ngươi thật sự là . . .”
“Võ tu chúng ta không mài giũa qua sinh tử thì nào có tiền đồ gì? Huống hồ, có Vân Kiếm trang chủ - Độ Vân Lai ở đó, nên sẽ không có vấn đề gì.” Chu Tượng Sơn lắc đầu, không để ý lắm: “Nhưng sau khi Độ Vân Lai nhận thua thay đại thiếu nhà ta, thì hắn lại không phục, tự mình chạy đi khiêu chiến Sở Hi Thanh, ngươi đoán xem kết quả thế nào?”
Trong mắt Chu Tượng Sơn lóe lên một vệt kinh dị: “Hắn khiêu chiến Sở Hi Thanh ở trước Hỏa Cốt Quật, kết quả là bại bởi một chiêu, kiếm trong tay chỉ rút được không đến nửa tấc! Đây là chính mồm hắn nói ra, tính cách của Lương Thần kiêu ngạo, sẽ không nói ba hoa với chúng ta.”
“Một chiêu?”
Khâu Phong lòng thầm nói, làm sao có thể? Sở Hi Thanh làm sao có thể có trình độ như vậy?
Sau đó, hắn dùng ánh mắt nghi ngờ để nhìn Chu Tượng Sơn.
Chỉ sợ trình độ kiếm đạo của vị đại thiếu gia này rất có hạn đúng không? Như vậy thì mới bại bởi một chiêu của Sở Hi Thanh.
Chu Tượng Sơn hiểu ánh mắt của Khâu Phong, nhất thời lại hơi buồn bực: “Ngươi biết cái gì? Sức chiến đấu của Lương Thần rất tốt, bằng không thì hắn cũng không được xưng là Cửu Phẩm Kiếm Ma ở trên sinh tử lôi.”
“Hắn bây giờ đã tu luyện kiếm ý lên viên mãn, đủ để tu luyện công pháp đích truyền của Chu gia ta, chỉ cần cho hắn thêm một tháng, thì hắn không kém hơn đám thiên kiêu ở trên Thanh Vân Bảng. Dù là bây giờ thì hắn vẫn nằm trong đám đứng đầu cấp độ cửu phẩm, sức chiến đấu vượt cấp. Dù là cao thủ bát phẩm hàng đầu cũng chưa chắc đã để cho hắn không rút được kiếm ra đến nửa tấc!”
Khâu Phong chấn động không thôi, lòng thầm nói Sở Hi Thanh kia thật sự mạnh như vậy sao?
Người này càng ngày càng thâm tàng bất lộ. . .
Khâu Phong lạnh nghĩ đến tình cảnh Sở Hi Thanh lấy một địch tám, lực ép đám người Lưu Tinh Nhược ngày hôm nay, thì cũng cho rằng hắn có vài phần phong thái của thiên kiêu Thanh Vân Bảng, cho nên cũng tin vài phần.
“Vì thế, chỉ cần Sở Hi Thanh đến là có thể thắng chắc rồi. Mấy vị thiên kiêu của Đông Châu chúng ta, mạnh thì có mạnh, nhưng ở trước mặt Sở Hi Thanh thì đều là mặt hàng không đỡ nổi một đòn, vậy thì có nguy hiểm gì đáng nói?”
Chu Tượng Sơn nói xong thì lại ôm quyền: “Ta còn phải mau chóng trờ về Lâm Hải để bẩm báo với gia chủ, Khâu huynh, cáo từ. Lần sau có rảnh thì ta sẽ trở về Tú Thủy tìm ngươi chè chén một phen.”
Sau khi hắn nói xong, liền giục ngựa chạy như bay về phía bến tàu.
Bên kia có một chiếc tàu nhanh đang chờ hắn.
Khâu Phong thì lại lắc đầu bật cười, quay người đi vào cổng thành.
Hắn âm thầm cảm khái, lòng thầm nói Lâm Hải Chu thị này thật là may mắn.
Nếu như tất cả những gì Chu Tượng Sơn nói đều là thật, vậy thì Lâm Hải Chu thị nhặt được một con cá lớn rồi.
Còn cả Diệp Tri Thu nữa, cô nhóc này cũng may mắn thật, có hy vọng vào nội môn rồi. . .
. . .
Sở Hi Thanh ngồi ở trong nhà, phát hiện trong tầm mắt có pháo hoa nổ tung.
Không biết vì sao mà điểm võ đạo của hắn lại nhảy lên 91 điểm.
Sở Hi Thanh gãi gãi đầu, cũng không đi tìm hiểu.
Thời gian gần đây, thỉnh thoảng trong tầm mắt hắn lại có pháo hoa nổ tung, hắn không cũng hiểu vì sao, nhưng Sở Hi Thanh cũng lười tìm hiểu.