Bá Võ

Chương 202: Vô Pháp (3)

Chương 202: Vô Pháp (3)

Đôi Hồ Điệp Song Đao của Tư Hoàng Tuyền thì không phải thứ mà hắn có thể chống đỡ.
Tuy rằng hắn có Truy Phong Trục Điện Chi Thủ giai đoạn thứ hai, nhưng pháp khí và đồ đằng Bí Chiêu lại kém hơn quá nhiều.
Nếu như đối mặt với Tư Hoàng Tuyền, có lẽ vừa chạm mặt thì hắn đã bay đầu rồi.
Cũng vào giờ phút này, vị Thần Cơ Học Sĩ kia đã thu quyển trục lại, rồi ném về phía bí cảnh trong thung lũng.
Quyển trúc kia liền bất mất ở phía sau mây mù ở lối vào, mà một chớp mắt tiếp theo, mấy trăm đạo ánh sáng màu bạc bắn ra.
Tổng số phải tầm năm trăm, chúng nó rơi thẳng vào tay của vị Thần Cơ Học Sĩ kia.
Sở Hi Thanh không biết chính là, khi năm trăm đạo ánh sáng kia rơi vào trong tay của vị Thần Cơ Học Sĩ kia, thì tại một ngọn núi khác cách nơi này ba dặm, có một người một điêu(chồn) đang đứng trên đỉnh một ngọn cây, nhìn từ trên cao xuống thung lũng kia.
Người khoảng tầm hai mươi tuổi, ăn mặc một bộ quần áo lụa mỏng màu trắng, dung mạo thanh lệ thoát tục, ung dung trang nhã, tựa như tiên tử ở phàm gian.
Bạch điêu (chồn trắng hoặc là chồn tuyết) thì to khoảng cánh tay người, toàn thân đều có lông trắng, một đôi con ngươi giống như hồng ngọc, rất đáng yêu và linh động.
“. . . Thần Ngao Tán Nhân chính là bán yêu, nhưng mà hắn không chịu thừa nhận huyết mạch yêu tộc của mình, suốt đời tự xưng là nhân tộc, lấy máu yêu làm sỉ nhục. Một đời diệt vô số đại yêu. Thậm chí Đông Hải Thần Ngao cũng bị hắn ép thành vật cưỡi.”
Cô gái quần trắng nói đến chỗ này, liền cười lạnh một tiếng: “Tuy nhiên, đến khi lâm chung thì người này lại nhớ đến huyết mạch yêu tộc trên cơ thể mình, trong bí cảnh của hắn cũng có một phần cơ duyên cho yêu tộc chúng ta.”
“Người này đúng ra là đại địch của yêu tộc ta, nhưng mà chúng ta lấy chỗ tốt mà hắn để lại cũng không sao, coi như là tiền bồi thường khi hắn đã tàn sát nhiều tiền bối của chúng ta đi.”
Giờ phút này, lại có một đạo ánh sáng bạc bay ra từ trong bí cảnh, rơi thẳng vào tay cô gái quần trắng.
Đó là một khối lệnh bài màu trắng bạc.
Cô gái quần trắng cầm lệnh bài trong tay, nhìn bạch điêu: “Tiểu Chiêu, quy củ của Thần Ngao Tán Nhân là tu vị cửu phẩm, tuổi tác không quá mười tám. Đổi thành yêu tộc chúng ta chính là trước thời kỳ động dục. Lê Sơn chúng ta chỉ có mình ngươi là thích hợp, mà sức chiến đấu của ngươi cũng vượt qua đám gọi là thiên kiêu Thanh Vân Bảng của nhân tộc.”
“Tuy nhiên, dáng vẻ này của ngươi không được, tốt nhất là biến thành hình người rồi hãy đi vào, như vậy thì mới không bị đám nhân loại kia nhằm vào. Hóa hình cần tu vị ngũ phẩm, nhưng ta đã xin một viên Hóa Hình Đan từ chỗ Thánh Mẫu nương nương cho ngươi, có thể giúp ngươi hóa hình trước mấy cấp. Ngươi nhìn xem đám người trong thung lũng kia, ngươi có thích tướng mạo của người nào không?”
Khi Yêu tộc muốn hóa hình, nhất định phải có đối tượng tham chiếu.
Bằng không thì sẽ biến hóa ra những hình thù cổ quái kỳ lạ nào đó.
Bạch điêu nhẹ nhàng kêu lên một tiếng, lấy đó để đáp lại. Sau đó, nó liền nhìn về phía một thiếu niên đang đứng ở trong đám người.
Đó là một thiếu niên mặc áo xanh, khoác Tụ Thần Bí màu trắng, eo đeo trường đao, chính là Sở Hi Thanh.
“Hắn?” Cô gái quần trắng lắc đầu: “Túi da của người này không tệ lắm, vui tai vui mắt, nhưng hắn là nam. Bạch Tiểu Chiêu, ngươi là một cô bé, nên vẫn tìm nữ tử để tham chiếu thì tốt hơn.”
Bạch điêu lại lắc lắc đầu, nó nhìn Sở Hi Thanh lần nữa, sau đó lại kêu to lên.
Âm thanh của nó còn lớn hơn lúc trước không ít.
Cô gái quần trắng không khỏi cau mày, bạch điêu kiên trì ý kiến của mình, nhất định phải lựa chọn thiếu niên kia.
Nhưng mà nàng cũng hiểu được, yêu tộc chúng nó chỉ thích kẻ mạnh, trời sinh đã yêu thích nam tính mạnh mẽ.
Dựa theo tin tức mà nàng sở hữu, thiếu niên này là một trong những người mạnh mẽ nhất trong cấp bậc võ tu cửu phẩm.
Hơn nữa, người này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà ngũ quan còn tuấn dật, dáng người cao lớn, có vẻ lỗi lạc bất quần.
“Tiểu Chiêu, người chắc chắn chứ? Một khi ngươi chọn hắn, tuy rằng dung mạo sẽ xinh đẹp, nhưng dáng người thì sẽ không tốt lắm đâu, ngươi còn nhỏ, không hiểu. . . “ Cô gái quần trắng nhìn bộ ngực của mình một chút, cuối cùng lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ: “Thôi bỏ đi, ta có thể giúp ngươi một tay, nhưng ngươi cũng đừng hy vọng quá nhiều, sau này đừng trách ta là được.”
Sau đó, nàng lấy một viên đan dược màu xanh ra, rồi đặt vào trong miệng bạch điêu.
Bạch điêu nuốt đan dược, không lâu sau liền hơi cau mày, trong mắt hiện lên vẻ đau đớn.
Thân thể của nó bắt đầu vặn vẹo, bành trướng. Xương cốt trong người cũng bắt đầu kêu lên ‘ken két’, nhanh chóng biến hóa.
Sắc mặt của cô gái quần trắng nghiêm túc, bĩnh tĩnh nhìn cảnh này. Một tay nàng đặt lên trán bạch điêu, chuẩn bị can thiệp bất cứ lúc nào.
Yêu tộc chúng nó và nhân tộc đều là cùng một mạch, tất cả đều là hậu duệ của tiên thiên thần linh thời viễn cổ.
Vì vậy mà ‘hóa hình’ cũng được gọi là ‘phản tổ’.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất