Chương 208: Bia đá (3)
Ngoài ra, thời gian cũng không đủ.
Sở Hi Thanh nghi ngờ huyền cơ trong bức kiếm đồ này, chính là cái ‘kiếm chiêu hoàn chỉnh’ mà Thần Ngao Tán Nhân đã nói.
Nhưng mà tiến triển của hắn quá chậm, không thể hoàn thành trong thời gian một canh giờ được.
Hơn nữa, chẳng may là do hắn hiểu sai, là do hắn nghĩ nhiều thì sao bây giờ?
Với lại, lĩnh ngộ càng nhiều bia đã thì phần thưởng sẽ càng cao, lĩnh độ chín bia còn được một cái pháp khí thất phẩm thượng.
Một khi lĩnh ngộ được kiếm chiêu hoàn chỉnh, còn có thể nhận được một loại thiên phú huyết mạch.
Sở Hi Thanh thèm nhỏ dãi những phần thưởng này.
Sở Hi Thanh lập tức mở võ đạo bảo khố ra, nhìn về phía tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 10 tuổi (bản trải nghiệm).
Hắn nghĩ đến chuyện khi còn ở Hỏa Cốt Quật, tốc độ nghiên cứu của mình với võ đạo của Tần Mộc Ca cực kỳ nhanh.
Đó tuyệt đối là phát huy siêu trình độ. . .
Tấm thẻ này chẳng những có thể nhận được tất cả thiên phú và võ đạo của Tần Mộc Ca ở tuổi đó, mà dường như còn có thể nhận được ngộ tính của Tần Mộc Ca.
Như vậy thì đổi tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 10 tuổi quý già này để lấy một cái pháp khí thất phẩm và một loại thiên phú huyết mạch, có phải là có lời hay không?
Sở Hi Thanh hơi suy tư một chút, sau đó dứt khoát dùng 45 điểm võ đạo để tăng Khinh Vân Tung lên tầng thứ tư, lại dùng 25 điểm võ đạo để tăng Phong Lôi võ ý lên tầng thứ hai.
Sở Hi Thanh lo lắng điểm võ đạo của mình sẽ tiếp tục giảm xuống, cho nên trực tiếp dùng hết cho lành.
Lúc này, điểm võ đạo của Sở Hi Thanh chỉ còn sót lại 13 điểm.
Hắn dứt khoát đổi luôn tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 10 tuổi (bản trải nghiệm).
Sở Hi Thanh có cảm giác giống như lần đầu tiên sử dụng thẻ nhân vật Tần Mộc Ca, cũng không có bất kỳ biến hóa nào.
Hắn có cảm giác như có một thứ gì đó dựa trên người hắn ở trên hư không, đang làm chân nguyên của hắn bỗng dưng sinh sôi, sức mạnh tăng trưởng.
Giữa trán hắn lại có một trận nóng bỏng, để sức mạnh thần hồn của hắn đột nhiên tăng lên.
Hiện giờ, hắn lại có hai hạt nhân tinh thần, một là của bản thân hắn, một nằm ở giữa trán.
Hạt nhân tinh thần ở trán không có ý thức riêng, mà hoàn toàn dựa vào ý thức của hắn, nó chỉ cách thần phách của hắn một lớp màng.
Đồng thời, một đoạn tin tức chảy vào trong đầu của Sở Hi Thanh.
---Tần Mộc Ca 10 tuổi 11 tháng lẻ 6 ngày, võ đạo nguyên công cửu phẩm thượng! Dưỡng Nguyên Công tầng thứ ba, Khinh Vân Tung tầng thứ tư, Truy Phong đao pháp tầng thứ tư, Trục Điện Chỉ tầng thứ tư . . .
Còn có Nhai Tí đao ý tầng thứ tư, và Phong Lôi võ ý tầng thứ ba.
Tần Mộc Ca mười tuổi, chỉ luyện được bốn môn trong mười nghệ truyền ngoài của Vô Tướng Thần Tông, cảnh giới chỉ nằm ở tầng thứ ba hoặc tầng thứ tư.
Sở Hi Thanh lại chịu đựng đả kích càng to lớn hơn.
Khi Sở Vân Vân mười tuổi, thực lực đã vượt xa hắn rồi.
Còn có, Nàng chỉ bỏ ra bảy tháng để tu luyện Dưỡng Nguyên Công tầng thứ ba lên tầng thứ năm.
Đây quả thực là tốc độ tu luyện của thần tiên mà!
Ngoài ra, phía sau còn có tin tức về thiên phú, cũng làm cho Sở Hi Thanh trợn mắt há hốc mồm: Thần Thương (tam giai), Táng Thiên (nhị giai), Nhật Nguyệt Kinh Thiên Chi Thủ (nhị giai), Quang Âm Thuấn Ảnh Chi Thân (nhị giai), Thông Linh Thức Tính Chi Tâm (nhị giai), Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết (tam giai).
Có khá nhiều thay đổi với thẻ thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 11 tuổi, điều này chứng tỏ thiên phú huyết mạch của Tần Mộc Ca đã tiến hóa nhiều lần trong thời gian nửa năm.
Sau đó, Sở Hi Thanh lắc lắc đầu, tiếp tục tập trung vào bức kiếm đồ trong tầm nhìn của mình.
Sau đó, sắc mặt của Sở Hi Thanh liền trở nên càng quái lạ hơn.
Hắn đã ý thức được, ngộ tính của mình và Sở Vân Vân có chênh lệch lớn đến mức nào rồi.
Giống như là khoảng cách giữa một thạc sĩ toán học và một viện sĩ trong ngành toán học vậy.
Thứ để Sở Hi Thanh nghĩ mãi mà không vượt qua được, bây giờ hắn chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận biết rõ rõ ràng.
Sở Hi Thanh chỉ dùng thời gian chưa đến nửa khắc, liền có thể thôi diễn hoàn toàn bức kiếm đồ này.
Hắn còn thuận tiện chữa trị ba chỗ sai lầm, không lâu sau, bức đồ vốn có bảy động tác này, đã bị áp súc thành còn hai động tác.
Cái gọi là đại đạo chí giản.
Kiếm chiêu mạnh nhất, vốn nên ngắn gọn, nhanh chóng, động tác càng nhanh gọn càng tốt.
Thậm chí Sở Hi Thanh còn có thời gian để chuyển hóa kiếm chiêu này thành đao chiêu.
Rốt cuộc Sở Hi Thanh cũng nghiên cứu xong bức kiếm đồ này, hắn cũng rút lực chú ý của mình ra khỏi đó.
Hắn phát hiện ra một chuyện, điểm võ đạo trong màn hình huỳnh quang hư ảo của mình đã biến thành -42 điểm, màu sắc cũng biến thành màu mận chín chói mắt.
Khóe môi Sở Hi Thanh co giật vài cái, lòng thầm nghĩ hình tượng của mình tan nát quá nhanh rồi.
Cùng lúc đó, trong thanh võ đạo của hắn bỗng nhiên có một một đoạn văn tự: Cực chiêu – Phong Chi Ngân!