Chương 209: Thiên kiêu giả thành thiên kiêu thật
Khi Sở Hi Thanh nhìn vào mấy chữ này, có một đoạn tin tức xuất hiện trong đầu óc của hắn.
---Có dùng 30 điểm võ đạo để hòa Cực chiêu mạnh mẽ này vào trong Truy Phong đao pháp của ngươi không? Nó có thể cường hóa uy lực của Truy Phong đao pháp!
Sở Hi Thanh đã không còn điểm võ đạo để dùng nữa rồi.
Hắn chỉ có thể đứng dậy, đi đến trước bia đá, tay đè đao ở hông.
Khoảnh khắc này, có mấy trăm đạo ánh mắt đều nhìn về phía hắn.
Đúng lúc Tư Hoàng Tuyền vừa nghiên cứu xong tòa bia đá thứ bảy, khi hắn liếc mắt nhìn thấy tình cảnh này, thần sắc nhất thời hơi động, rồi nhìn chằm chằm về phía Sở Hi Thanh.
Rốt cuộc thì người này cũng đứng lên rồi?
Vì sao hắn lại ngồi ở tòa bia đá trung ương kia đến tận sáu khắc thời gian, lẽ nào là ngộ tính của hắn không đủ thật sao?
Nhưng vậy thì vì sao hắn có thể nắm giữ đao ý mạnh mẽ đến thế?
Giờ phút này, Sở Hi Thanh đã rút đao ra chém một nhát.
Hắn dùng chính là thức rút đao của Truy Phong đao pháp, Không Huyệt Lai Phong.
Sở Hi Thanh vẫn rất kỳ quái, nếu bọn họ dùng chiêu thức khác thì có thể để lại dấu vết trên tòa bia đá này hay không?
Sở Hi Thanh tự cho rằng, với sức mạnh của mình thì dùng toàn lực là có thể chém sâu năm sáu tấc, hoàn toàn không thành vấn đề.
Tuy nhiên, khi đao của hắn chém vào bia đá kia, thì hắn mới biết là mình nghĩ nhiều rồi.
Trên bia đá xuất hiện tia lửa, nhưng lại không có một dấu vết gì, thậm chí Truy Phong đao pháp của hắn còn không thể để lại một vết xước lên trên bia đá này.
Tình cảnh này khiến cho mọi người ở trên quảng trường bật cười.
“Không thể nào, ngồi sáu khắc thời gian mà còn không chém nổi sao?”
“Tên này bị làm sao vậy? Không phải hắn chỉ cùng một đao để đánh bại Chu Lương Thần sao? Còn có thể bức lui Lộ Trần và Tư Hoàng Tuyền, sao ngộ tính lại kém đến mức này?”
“Người này thật là kỳ lạ, nhìn không hiểu được. Nhưng mà chỉ sợ thành tích của tên này phải lót đáy rồi.”
Mấy người Chu Lương Thần và Lộ Trần nhìn thấy cảnh này, trên mặt lại không xuất hiện vẻ bất ngờ nào.
Mấy người bọn họ đều nhìn ra, một đao này là Sở Hi Thanh dùng Truy Phong đao pháp.
Thật ra thì bọn họ cũng đã từng thử dùng chiêu thức khác để chém bia đá, nhưng tất cả đều vô dụng.
Nhưng mà một chớp mắt tiếp theo, con ngươi của bọn họ liền co rụt lại.
Lúc này, bên ngoài cơ thể của Sở Hi Thanh có cuồng phong quanh quẩn, từng tia sấm sét nhỏ bé đan xen lấp lóe ở trên không trung.
Đồng thời, một luồng đao ý ác liệt bắt đầu mở rộng từ chung quanh người hắn.
“Phong Lôi võ ý?” Ngân Văn Hổ - Lộ Trần híp mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.
Dường như Phong Lôi võ ý của Sở Hi Thanh không mạnh lắm, chỉ đến tầng thứ hai, nhưng vì sao nó có thể bao trùm phạm vi rộng lớn như vậy? Thế là lại bao trùm phạm vi bảy trượng xung quanh.
Mà Tư Hoàng Tuyền vốn đang ngồi xếp bằng dưới đất, bỗng nhiên lại đứng dậy.
Hắn nhìn cảnh này với ánh mắt không thể tin nổi.
Đây dường như là một thức Cực chiêu, hơn nữa còn là chiêu thức có liên quan rất lớn với bức kiếm đồ mà bọn họ vừa mới nghiên cứu!
Vấn đề ở đây là, vì sao Sở Hi Thanh có thể nghiên cứu ra một chiêu thức hoàn chỉnh này?
Ngay một cái chớp mắt tiếp theo, cái bia đá kia bỗng nhiên vang lên một tiếng ‘cheng’, mặt bia đột ngột xuất hiện một vết chém dài và sâu đến tận 10 tấc.
Điều này bởi vì rất nhiều người ở trên quảng trường bằng đá cẩm thạch này đều không nhìn rõ đao của Sở Hi Thanh.
Chỉ có vài chục người ở đây, bao quát cả Chu Lương Thần là nhìn thấy rõ ràng một đạo ánh đao màu trắng kia.
Chu Lương Thần lại ngây người ra.
Trong bức kiếm đồ kia thật sự có huyền cơ, bên trong đó cất giấu một thức Cực chiêu hoàn chỉnh mà cực kỳ mạnh mẽ!
Lúc này, toàn bộ quảng trường bằng đá cẩm thạch đều yên tĩnh như tờ.
Tất cả mọi người đều yên lặng.
Thì ra không phải ngộ tính của Sở Hi Thanh kém, mà chính là bọn họ ngu dốt, không thể nhìn thấy ảo diệu chân chính ở bên trong bức kiếm đồ này.
Mà đám người bên ngoài thung lũng, bao quát cả vị Thần Cơ Học Sĩ kia, tất cả đều im lặng.
Vài lần hô hấp sau, Thần Cơ Học Sĩ mới bật cười một tiếng: “Xem ra người này mới là người có ngộ tính cao nhất trong tất cả mọi người.”
Sở Hi Thanh nhìn vết đao sâu 10 tấc ở trước mặt, sau đó mỉm cười thỏa mãn.
Một đao này, quả thực là quá sướng!
Trong tầm mắt của Sở Hi Thanh lập tức có pháo hoa nổ tung tóe.
Điểm võ đạo của hắn nhanh chóng tăng lên, đến 9 điểm thì mới dừng lại.
Nói một cách chính xác, thì ngoại trừ bộ phận bị âm kia, thật ra hắn chỉ được có 6 điểm võ đạo mà thôi.
Đây là do ấn tượng của mọi người với Sở Hi Thanh đã là như vậy, người có thể bức lui Tư Hoàng Tuyền, sao ngộ tính có thể kém được?
Vì thế, một đao này của hắn chỉ có thể coi là tìm lại mặt mũi, cứu vãn hình tượng của hắn mà thôi.