Bá Võ

Chương 248: Bất an (3)

Chương 248: Bất an (3)

“Các hạ cần gì phải như vậy? Chuyện này đã là chắc chắn rồi, dù người có liều mạng thiêu đốt khí huyết thì cũng vô dụng thôi!” Mộ Linh như cười như không, nói: “Mọi người đều biết Ma Thần – Táng Thiên rất thích dũng sĩ, lần này Tư huynh chưa chắc đã chết, trái lại còn có hi vọng trở thành Ma tướng dưới trướng Táng Thiên, nói không chừng tương lai Tư huynh còn phải cảm tạ thầy trò chúng ta.”
Tư Hoàng Tuyền hừ một tiếng, rồi thu tầm mắt lại.
Nếu như có thể, hắn chỉ hận không thể múa đao ngay lập tức, để chém người này thành trăm mảnh.
Vấn đề là hắn không nói được, có nói thì cũng trở thành trò cười mà thôi.
Đúng lúc này, Mộ Linh bỗng nhiên cảm ứng được, thần niệm của hắn nhận biết được sự nguy hiểm.
Lúc này, hắn liếc mắt nhìn về phía đầu nguồn của cảm giác bất an kia.
Đó chính là Sở Hi Thanh!
Mộ Linh cau mày, không hiểu cảm giác bất an này rốt cuộc là đến từ nơi nào.
Sở Hi Thanh còn đang ở ngoài mười trượng, hắn còn đang chật vật chạy trốn dưới sự truy đuổi của đám người Trác Bạch Vân, chỉ có thể chạy quanh bốn phía trong quảng trường.
Thân pháp của người này rất nhẹ nhàng mau lẹ, thành thạo điêu luyện, đao pháp thì càng ác liệt và bá đạo, khuấy động phong lôi, khiến cho võ tu cửu phẩm ở xung quanh không thể đến gần phạm vị một trượng.
Tuy nhiên động tác của hắn rất cứng ngắc. Trên mặt cũng là một mảnh đỏ ửng, mồ hôi tuôn như suối.
Mộ Linh đoán là Sở Hi Thanh đang thiêu đốt khí huyết, để bạo phát tiềm lực.
Tuy rằng Sở Hi Thanh rất mạnh, nhưng rõ ràng là có bệnh trên người, thể lực của hắn kém xa người thường.
Mộ Linh đoán là người này không chống đỡ được bao lâu.
Nhiều nhất là năm mươi cái hô hấp sau, người này sẽ chết dưới kiếm của đám người Trác Bạch Vân.
Đám người Chu Lương Thần và Chu gia ở phía xa xa cũng đang tràn ngập nguy cơ.
Trận hình của bọn họ đã bị hơn mười vị võ tu cửu phẩm trùng kích thành không còn hình dạng.
Kiếm pháp của Chu Lương Thần rất bá đạo, lấy một chiến mười, đến giờ đã chém liên tục bốn người.
Nhưng hắn không còn hơi sức để cứu vãn trận hình của Chu gia, chẳng mấy chốc thì đám người Chu gia sẽ bị phân thây thôi.
Đây là ảo giác của mình, lo được lo mất quá nhiều trước khi thành công mà thôi.
Tuy nhiên, để đề phòng chuyện bất ngờ xảy ra, Mộ Linh vẫn đi đến một nơi ở cách đó không xa, hắn tìm thấy hai cái đan phù ngọc lục bằng xương màu trắng bệch.
Bọc hành lý của Mộ Linh đã bị Sở Hi Thanh chém vụn, thứ trong đó cũng rơi ra ngoài, hai viên xương màu trắng này cũng lăn qua bên này.
Lúc này, cổ tay phải của Mộ Linh bỗng nhiên nứt ra, một lượng lớn máu tươi chảy xuống.
Đám máu tươi này tựa như có ý chí riêng của mình, bọn chúng kéo dài trên mặt đất giống như những con rắn, ngay sau đó đã hình thành một trận pháp bằng máu có phạm vi ba thước.
Hai viên xương trắng kia cũng rời khỏi bàn tay của Mộ Linh, trôi nổi trên không trung.
Tư Hoàng Tuyền ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, con ngươi không khỏi co rụt lại.
Đây là long cốt, người này đang sử dụng một loại pháp thuật có tên là “Long Cốt đạo binh”!
Theo Mộ Linh bắt linh quyết, hai viên xương trắng kia bắt đầu biến hóa, sau vài tiếng răng rắc vang lên, thì chúng bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng, cuối cùng hóa thành hai binh lính bằng xương cao chằng tám thước, toàn thân có một ngọn lửa màu trắng bạc.
Khóe môi thuật sư Mộ Linh hơi cong lên.
Đây là lá bài tẩy của hắn, hai con “Long Cốt đạo binh” cửu phẩm có thế sánh ngang với thiên kiêu Thanh Vân Bảng.
Đáng tiếc là lúc trước Sở Hi Thanh ra tay quá bất ngờ làm cho hắn không kịp chuẩn bị, mà tốc độ xuất đao cũng nhanh đến khó tin, khiến cho hắn không kịp sử dụng.
Nhưng mà bây giờ. . .
Mộ Linh nhìn Sở Hi Thanh ở phía xa xa với ánh mắt lạnh lẽo.
Nếu đầu nguồn của nỗi bất an trong lòng hắn là Sở Hi Thanh, vậy thì gạt bỏ cái đầu nguồn này là được.
Mộ Linh nghĩ lại tình cảnh bị Sở Hi Thanh phân thây liên tục, chỉ cảm thấy cơ bắp và xương cốt toàn thân đang đau đớn.
Hắn vốn muốn chờ đến cuối cùng mới lột da lóc thịt kẻ này, để hả một hận trong lòng.
“Giết hắn. . .”
Khi Mộ Linh vừa mới nói xong, hắn liền nghe thấy một tiếng ‘oanh’ nặng nề vang lên.
Đó chính là Ngân Văn Hổ - Lộ Trần đang chiến đấu cùng Sở Hi Thanh, không biết vì sao mà người này lại bị đánh bay ra ngoài, trượt lùi đến tận bảy trượng mới dừng lại, miệng mũi đã chảy máu.
Thuật sư Mộ Linh nhìn thấy cảnh này thì không khỏi sững sờ.
Chuyện gì thế này?
Đã đến nước này rồi, tại sao Lộ Trần còn bị đánh bay ra ngoài? Sức chiến đấu của tên kai vẫn mạnh như vậy sao?
Sở Hi Thanh ở cách đó mười trượng đã dừng bước, hắn không chạy trốn nữa.
Hắn đứng ở trong đám người, tiện tay múa đao, đón đỡ các loại binh khí đang chém tới ở xung quanh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất