Bá Võ

Chương 250: Phá trúc

Chương 250: Phá trúc


Tuy nhiên, khi kiếm của Trác Bạch Vân mới đi được chưa đến hai tấc. hắn liền nhìn thấy một ánh đao màu trắng xuất hiện ở ngay trước mắt mình.
“Đùng!”
Trác Bạch Vân hoàn toàn không thể phòng bị, liền bị sống đao của Sở Hi Thanh đập thẳng vào trán.
Cả người hắn ngay ra hơn mười trượng, đồng thời hai mắt tối sầm, hoàn toàn mất ý thức.
Mà lúc này, trong quảng trường bằng đá cẩm thạch đã hoàn toàn yên tĩnh.
Không chỉ thuật sư Mộ Linh hiện ra vẻ mặt hồi hộp lo lắng, mà Tư Hoàng Tuyền đứng trên tế đàn và đám người Chu gia đều trợn tròn mắt lên, ánh mắt tròn đầy mờ mịt và không thể tin nổi.
Chu Lương Thần ở phía sau, hắn một tay chống kiếm, bắt đầu thở hổn hển.
Hắn nhìn về phía đám võ tu cửu phẩm nằm đầy đất với vẻ mặt một lời khó nói hết.
Ngay ba cái hô hấp trước, Chu Lương Thần còn cho rằng bọn họ chết chắc rồi.
Tuy rằng từ khi giao chiến đến giờ, cũng chỉ mới có một khắc thời gian.
Nhưng thể lực của bọn họ đã tiêu hao gần như không còn vì phải múa đao liên tục.
Chu Lương Thần đã chuẩn bị nhắm mắt xuôi tay rồi, thì lại nhìn thấy một màn này.
Đám võ tu hung tàn bị Khiên Tâm Cổ điều khiển này, lại bị Sở Hi Thanh nghiền ép giống như rơm rác giun dế.
Thực lực mạnh mẽ như thiên kiêu Thanh Vân Bảng là Trác Bạch Vân cũng không ngăn nổi một đao của Sở Hi Thanh.
Đây cũng chính là người xếp thứ 86 trên Thanh Vân Bảng, được xưng là Vô Ảnh Kiểm - Trác Bạch Vân.
Chu Lương Thần nhìn thấy rất rõ, Vô Ảnh Kiếm của hắn mới chỉ đâm được hai tấc!
“Đao thật là nhanh! Đao ý thật là mạnh!” Một vị gia tướng của Chu gia ở bên cạnh nhìn về Sở Hi Thanh với vẻ mờ mịt và thất thần: “Đám người chúng ta, quả thật là như gà đất chó sành trong mắt hắn, không chịu nổi một đòn, nhưng vì sao lúc trước hắn không ra tay?”
Nếu như Sở Hi Thanh dùng toàn lực, thì đám võ tu cửu phẩm này nào phải đối thủ của hắn?
“Còn có thể vì sao? Đương nhiên là vì cổ trùng trên người hắn rồi.” Một tên gia tướng khác nhìn về phía đám máu đen Sở Hi Thanh phun ra, vẻ mặt bừng tỉnh: “Ai biết đám cổ trùng này là thứ gì? Hơn nữa, khi đó cục diện vẫn chưa rõ ràng, nếu như là ta thì ta cũng không yên lòng, phải loại bỏ đám cổ trùng trong cơ thể ra rồi mới tình sau.”
Sau đó, ánh mắt hắn hiện lên vẻ kính nể, nói: “Nhưng mà đây cũng quá mạnh rồi! Đây chính là Vô Ảnh Kiểm - Trác Bạch Vân đấy! Một kiếm vừa rồi chính là Thương Hải Nhất Túc, có ít nhất tám phần trình độ lúc mạnh nhất của hắn, vậy mà chỉ đâm được hai tấc!”
Đám người Chu gia âm thầm xấu hổ, cách đây không lâu hắn còn nghi ngờ thực lực của Sở Hi Thanh.
Không thể nói là lần này bọn họ bị hố.
Nhưng sức chiến đấu mà Sở Hi Thanh thể hiện lại không mạnh như những gì đại thiếu gia nhà bọn họ đã nói.
Cho đến giờ phút này, đám người Chu gia mới ý thức được là mình quá nông cạn.
Người ta vẫn còn chưa ngửa bài, vẫn còn chưa nghiêm túc đâu. . .
Chu Lương Thần không lên tiếng, hắn chỉ chống kiếm thở hổn hển, cố gắng khôi phục thể lực.
Tuy nhiên, khóe môi của hắn lại hiện lên ý cười gằn.
Khác với đám người Chu gia, từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn tin tưởng vào thực lực của Sở Hi Thanh, không nghi ngờ một chút nào.
Trác Bạch Vân tính là cái gì? Mộ Linh lại là thứ gì?
Đao của Sở Hi Thanh còn nhanh đến mức khiến cho kiếm của hắn không thể rút được nửa tấc!
Sở Hi Thanh không dùng toàn lực mà giữ thực lực, nhất định là có nguyên do nào đó, bây giờ thì đúng như hắn đã đoán.
Sở huynh không ra tay thì thôi, mà đã ra tay là quét ngang toàn trường.
Lục Thức Thông Thần của Sở Hi Thanh cũng nghe thấy đám người Chu gia bàn luận, nhưng hắn không để ý chút nào, mà chỉ tập trung vào người thuật sư Mộ Linh. Đồng thời bước nhanh như thuấn ảnh về phía Mộ Linh.
Đùng!
Đó là Ứng Hạo Bạch cặp đôi Phân Thủy Thứ ngăn cản, bị Sở Hi Thanh tiện tay dùng sống đao đập một cái vào trán, ngất xỉu tại chỗ.
Vị Bạch Mi Hổ xếp hạng 96 trên Thanh Vân Bảng này, cũng không ngăn nổi một đao của Sở Hi Thanh.
Còn về Ngân Văn Hổ - Lộ Trần kia, sau khi bị Sở Hi Thanh đánh bay thì vẫn đang nằm tại chỗ.
Tuy rằng hắn bị Khiên Tâm Cổ ảnh hưởng, liều mạng muốn đứng lên.
Nhưng lại bị đao ý của Sở Hi Thanh nghiền ép, chỉ có thể quỳ một chân trên mặt đất, mấy lần cố gắng đứng lên đều thất bại.
Tình cảnh này khiến cho gia chủ Lộ Triết của Lộ gia và Bạch Mi Đao - Ứng Phi Long đều phải co quắp khóe miệng.
Điều may mắn chính là, coi như mạng của con trai bọn họ đã được bảo vệ.
Trong mắt thuật sư Mộ Linh lại hiện lên ý sợ hãi và lo lắng.
Trí nhớ bị Sở Hi Thanh phân thây vài chục lần kia dâng lên, làm cho toàn thần hắn không rét mà run.
Nhưng vết thương đã khép lại kia, tựa như lại đau đớn một lần nữa.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất