Chương 252: Phá pháp
Tuy nhiên, sau khi Sở Hi Thanh đưa Bạch Tiểu Chiêu ra khỏi tế đàn, cô bé này nhanh chóng biến hóa. Quần áo trên người của nàng rơi xuống đất, còn nàng thì biến thành một con chồn nhỏ trắng như ngọc.
Ah?
Sở Hi Thanh thấy thế thì ngây người.
Sau đó, hắn nhớ là hình như thuật sư Mộ Linh từng nhắc đến, Bạch Tiểu Chiêu là yêu tộc, hơn nữa còn có huyết mạch khá gần với Thần Ngao Tán Nhân.
Khóe môi Sở Hi Thanh giật giật, lập tức đút cho Bạch Tiểu Chiêu một viên đan dược chữa thương, còn xé một miếng vải xuống để băng bó vết thương cho Bạch Tiểu Chiêu.
Sau đó, Sở Hi Thanh muốn để nàng qua một bên, kết quả là con chồn tuyết này cuốn đuôi lên, cuốn chặt lấy cánh tay của hắn.
Sở Hi Thanh yên lặng nhìn con chồn tuyết trong tay, lòng thầm nói sao vật nhỏ này lại quấn lấy mình rồi?
Tuy nhiên, khi hắn nhìn kỹ thì mới phát hiện Bạch Tiểu Chiêu đã ngất xỉu rồi.
Nàng chỉ vô thức cuốn đuôi vào tay của hắn mà thôi.
Có lẽ là do con tiểu yêu này bị thương quá năng, vô thức muốn níu lấy người mà nàng tin tưởng.
Tựa như người đang chết đuối muốn bắt được bất cứ thứ gì có thể cứu mạng ở trên mặt sông, cho dù đó là một cái rơm rạ.
Sở Hi Thanh nhịn không được mà cười lên.
Hắn liền tiện tay nhét con chồn tuyết chỉ to bằng cánh tay trẻ em này vào trong ngực mình.
Tuy rằng đầu tiểu yêu này đã ngất xỉu, nhưng trên người nàng còn có Khiên Tâm Cổ, vẫn phải đề phòng.
Sau đó, Sở Hi Thanh lại chạy nhanh về phía trung ương tế đàn, hắn nhìn từ trên xuống Tư Hoàng Tuyền, còn cả ngọn lửa màu đen trên người Tư Hoàng Tuyền.
“Nếu Sở huynh muốn ra tay cứu giúp, Tư mỗ sẽ chịu ơn.” Tư Hoàng Tuyền nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt bình tĩnh: “Tuy nhiên, mời Sở huynh đừng ra tay. Ngọn lửa đen trên tế đàn này chính là Táng Thiên Thần Viêm, nó có thể làm bỏng tất cả nguyên thần, mãi cho đến khi luyện linh hồn của con người thành Hồn Tinh mới thôi, mà phàm nhân chạm vào nó thì sẽ chết ngay lập tức.”
“Hiện giờ đã quá muộn, Tư Đồ Lễ không có máu của Bạch Tiểu Chiêu và Lệ Mãn Sơn, thì cùng lắm là quá trình tái tạo thân thể sẽ chậm hơn một chút. Hắn có Ma Thần – Táng Thiên trợ giúp, nên vẫn sẽ thành công. Nếu như ta là ngươi, ta sẽ dẫn bọn họ trốn, trốn càng xa càng tốt.”
Ngọn lửa đen đang thiêu đốt hừng hực này đang làm hắn cực kỳ đau đớn, nhưng sức mạnh của Khiên Tâm Cổ lại làm cho hắn không thể động đậy.
Lúc này, ngay cả mở miệng nói chuyện mà Tư Hoàng Tuyền cũng rất vất vả, càng phải tiếp nhận sự đau đớn kinh khủng hơn.
Nhưng lúc này, hắn vẫn muốn nói nhiều một chút.
Sau này nguyên thần của hắn sẽ bị vây khốn trong Hồn Tinh, chỉ sợ không còn cơ hội nói nữa.
Một Linh nói hắn có cơ hội trở thành Ma tướng, nhưng thật ra khả năng này là cực kỳ nhỏ bé.
Kết cục lớn nhất của hắn, là trở thành một loại tài liệu luyện khí nào đó, hoặc là bị sử dụng như một loại dược tài nào đó.
Sở Hi Thanh không để ý, hắn khoanh tay trước ngực, ánh mắt như đang suy tư.
Công nhận là đám lửa đen này vô cùng nguy hiểm.
Sở Hi Thanh chỉ nhìn từ cách đó một trượng, mà cũng có cảm giác như tâm hồn đang run rẩy.
Nhưng hắn đoán là mình có thể chống đỡ được.
Sở Hi Thanh nghĩ đến đây, hắn chợt đưa tay ra, bắt lấy Tư Hoàng Tuyền.
Không phải là hắn nhất định phải cứu Tư Hoàng Tuyền.
Trước đây không lâu, hai người bọn họ vẫn là đối thủ đánh nhau gần chết, lại không có tình cảm gì cả.
Nhưng vấn đề ở đây là, một khi Tư Đồ Lễ thành công, thì tất cả đám người ở đây như bọn họ đều sẽ chết sạch.
Tư Hoàng Tuyền thấy thế thì lại nhướn mày lên, xem thường: “Vô dụng thôi! Táng Thiên Thần Viêm há có thể là vật phàm? Ngươi tiếp xúc với nó sẽ không có chỗ tốt, mà chỉ làm nguyên thần của người trọng thương.”
Nhưng sau đó hắn lập tức im lặng.
Khi tay của Sở Hi Thanh chạm vào đám lửa đen kia, những ngọn lửa màu đen này như sắp vỡ ra, thế mà bị tay của hắn cưỡng ép dạt ra.
Nhưng cánh tay phải của Sở Hi Thanh cũng có mười mấy vết máu, da thịt cũng đang nổi bong bóng, tựa như sắp sửa bị nướng thành dầu mỡ.
Khó chịu hơn chính là nguyên thần, nguyên thần của hắn giống như là dầu nóng gặp nước, bắt đầu nổ tung ở trong đầu của hắn.
Sở Hi Thanh cau mày lại, nhưng không có ý định lùi bước.
Hắn cố nén cảm giác bị bỏng này, cố hết sức mà bắt lấy cánh tay của Tư Hoàng Tuyền, sau đó cưỡng ép kéo thân thể của Tư Hoàng Tuyền ra khỏi tế đàn.
Đám lửa đen ở trên người Tư Hoàng Tuyền lập tức biến mất tăm.
Tư Hoàng Tuyền ngây người một trận, lại nhìn Sở Hi Thanh với vẻ khó tin.
Sao đó, đồng tử của hắn co lại, nghĩ đến một loại thiên phú huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ.
Thần Thương phá pháp?
Bên ngoài bí cảnh, vẻ mặt căng thẳng của Tư Vô Pháp rốt cuộc cũng thả lỏng, lại nở nụ cười một lần nữa.
Chỉ cần người sư điệt này của hắn không bị hiến tế, vậy thì cục diện hôm nay vẫn chưa phải là quá tệ.