Bá Võ

Chương 298: Hẹn ai?

Chương 298: Hẹn ai?

Lúc này, bầu không khí bên trong võ quán có hơi nặng nề.
Trên đường có rất nhiều đệ tử võ quán đang châu đầu ghé tai, bàn luận về chuyện này.
Thượng Quan Long Tiển không chỉ là con trai trưởng của Thượng Quan gia, mà còn là một đệ tử nội môn ba lá được xếp hạng khá cao trong võ quán.
Chuyện người này bỏ mình, đã tác động rất lớn đến tâm lý của đám đệ tử trong võ quán.
Sở Hi Thanh thì lại thản nhiên như không, tất cả đều bình thường như cũ, nên làm cái gì thì làm cái đó.
Mãi cho đến tận chạng vạng ngày hôm sau, Sở Hi Thanh đi đến gian phòng của Sở Vân Vân nhìn một chút, phát hiện Sở Vân Vân vẫn đang khoanh chân ngồi xếp bằng ở giữa phòng, hết sức tập trung cô đọng Chân phù.
Sở Hi Thanh ngưng thần nhìn một lát, phát hiện mấy cái phù văn kỳ dị kia đã có khuynh hướng ngưng tự thành một thể.
Khóe môi của hắn không khỏi cong lên, biết là Sở Vân Vân sắp đột phá, có lẽ chỉ trong một hai ngày gần đây.
Sở Hi Thanh cũng không quấy rầy, hắn trực tiếp đi ra ngoài, đi đến bến tàu phía đông thành.
Nếu đổi lại là hơn một tháng trước, khi đó Sở Hi Thanh vừa đánh trận sinh tử lôi kia xong, thì chắc chắn Sở Hi Thanh không dám đi đến Cổ Thị tập một mình.
Trên đường hắn đi đến Cổ Thị tập, nhất định sẽ bị đám dân cờ bạc phẫn nộ kia xé nát thành trăm mảnh.
Tuy nhiên, sau khi thời gian trôi qua hơn một tháng, sức ảnh hưởng của trận sinh tử lôi kia đã nhạt đi nhiều. Mà bây giờ, bên phía Cổ Thị tập có một lượng lớn tướng sĩ của quân Thiên Bình, đám nhân vật giang hồ hung hăng càn quấy kia cũng phải thu liễm rất nhiều.
Nhưng khi Sở Hi Thanh mới đi ra khỏi cửa võ quán, thì Lục Loạn Ly lại xuất hiện.
Hôm nay Lục Loạn Ly đã đổi một bộ quần áo có thêu hình hoa hồng, và một bộ trang sức hình hoa hồng, nàng nhìn về phía Sở Hi Thanh với ánh mắt nghi ngờ: “Ngươi muốn đi đâu vậy? Mấy hôm nay ngươi rất kỳ lạ, tinh thần luôn căng thẳng, ngươi đang đề phòng cái gì sao?”
Sở Hi Thanh sửng sốt một chút, sờ sờ lên mặt của mình: “Ta căng thẳng sao?”
Hắn cảm thấy mình vẫn rất bình thường, sau khi giết người xong thì tất cả thần thái và cử chỉ đều như bình thường.
Lục Loạn Ly lại cười nhạo một tiếng: “Ngươi cho rằng ta không nhìn thấy sao? Hai ngày nay ngươi nhìn có vẻ rất bình thường, như không có chuyện gì xảy ra, nhưng thật ra thì giờ giờ phút phút đều đang cảnh giác, vẫn luôn vô tình hay cố ý mà quan sát cảnh vật xung quanh.”
Có lẽ người khác không nhận ra sự khác thường của tên này, nhưng nàng chỉ liếc mắt một cái là đã nhận ra.
Sở Hi Thanh thì lại muốn nói sức quan sát của cô bé này thật là nhạy bén.
Tuy nhiên, bản thân mình cũng phải tự kiểm điểm lại, hắn luôn tự cho là bình thường, nhưng ở trong mắt người quen thì lại có trăm chỗ sơ hở.
Lúc này, hắn cười ha ha một tiếng: “Ta đã luyện tập thần thức và cảm ứng. Diệp giáo đầu nói cần phải luyện tập nhiều, mặc kệ là ăn cơm hay ngủ thì đều phải sử dụng, để cho nó trở thành một loại bản năng.”
“Diệp giáo đầu nói ta rất có thiên phú trên phương diện này, cho nên muốn ta tập luyện nhiều hơn, không ngờ lại bị ngươi nhận ra.”
Lục Loạn Ly nghe vậy thì nửa tin nửa ngờ, lòng thầm nói đúng là có không its người luyện tập thần thức thông qua phương pháp này.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh luyện tập bây giờ có phải là hơi sớm rồi không?
Sức mạnh thần thức của hắn còn chưa đủ để duy trì trạng thái cảm ứng mọi lúc mọi nơi.
Tiếp đó, Sở Hi Thanh chợt đổi giọng, chuyển chủ đề: “Ngươi đến rất đúng lúc, tối nay ta có hẹn người đi uống rượu ở Tri Vị Cư tại Cổ Thị tập. Hay là ngươi đi theo ta một chuyến, coi như đi tiếp khách?”
Khi hắn nói chuyện thì nhìn cô bé này với ánh mắt kinh dị.
Sở Vân Vân nói tu vị của cô bé này đã là lục phẩm hạ.
Mười lăm tuổi, thuật võ song tu lục phẩm hạ! Nghe mà rợn cả người.
Sở Hi Thanh mười lăm tuổi leo lên thứ 89 trên Thanh Vân Bảng, dựa theo tiêu chuẩn của hắn thì cô bé này phải xếp hạng bao nhiêu? Mười vị trí đầu Thanh Vân Tổng Bảng?
Không! Danh Hiệp Bảng cũng có một chỗ của nàng.
Tuy nhiên, dường như kéo vị bảo tiêu này đi bên cạnh cũng là không tệ.
Tuy nói trận sinh tử lôi kia đã trôi qua hơn một tháng, nhưng chưa chắc là sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.
Mà lại nghe nói cái đầu của hắn đã được treo thưởng 15.000 lượng bạc ở Sát Sinh Lâu, khiến cho hắn lạnh sống lưng.
Sở Hi Thanh tự nhủ thực lực của mình đã rất tốt.
Trong võ đạo bảo khố cũng có một tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 11 tuổi (bản cường hóa), hắn tự nhủ rằng mặc kệ gặp bất cứ nguy hiểm gì thì mình vẫn có thể ứng phó.
Nhưng nếu đã có sẵn bảo tiêu, vậy thì cần gì lãng phí sáu trăm điểm võ đạo kia chứ?
Quả nhiên là Lục Loạn Ly đã bị hấp dẫn: “Đi Cổ Thị tập uống rượu?”
Nàng nhìn Sở Hi Thanh từ trên xuống dưới một lượt.
Cái tên này mặc một bộ quần áo trắng, lại khoác Tụ Thần Bí màu trắng, dáng người thẳng như tùng trúc, áo trắng như tuyết, tay áo nhẹ nhàng, khí khái trác tuyệt.
Trang phục rối rắm lòe loẹt như vậy, tên này hẹn ai đi uống rượu?
Cổ Thị tập. . . lẽ nào là Ngô Mị Nương kia à?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất